Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Chương 1538: Chẳng lẽ châu chấu đã tới? (1)
Những tiếng ầm ầm, vang vọng. Tất cả tồn tại ở bên trong động phủ đều trở thành tro bụi. Duy nhất chỉ có những cây thảo dược kia, tuy được máu tươi của tu sĩ Thánh Hoàng Triều tẩm bổ sinh trưởng, nhưng thảo mộc, bị Bạch Tiểu Thuần theo thói quen cướp đoạt sạch sẽ!
Thời điểm xoay người, trong mắt Bạch Tiểu Thuần lộ ra sự quyết đoán, đi về phía lối ra.
- Cho dù lưu lại một ít thời gian, cũng phải dẫn tất cả người của thế giới Thông Thiên đi!
Bạch Tiểu Thuần thì thào nói nhỏ. Chỉ trong chớp mắt khi đi ra khỏi động phủ, thần thức của hắn bỗng nhiên, ầm ầm ầm khuếch tán ra toàn diện!
Trong nháy mắt, thần thức của hắn lại bao phủ toàn bộ Vân Hải Chủ Thành, khiến cho tất cả tu sĩ ở bên trong thành trì này, tất cả mọi người, đều ở một cái chớp mắt này, bất kể tu vi gì, tất cả thân thể chấn động, trong đầu chấn động, mất đi tất cả ý thức. Dường như đối với bọn họ mà nói, giờ phút này... thời gian, dừng lại!
Vượt ra khỏi tu vi chuẩn Thiên Tôn tầm thường, phối hợp đạo pháp cường hãn Trường Sinh Quyển của bản thân, khiến cho lực thần thức của Bạch Tiểu Thuần đã rất gần với cường giả cảnh giới Đại Thừa Thiên Tôn chân chính.
Tuy vẫn khó tránh khỏi có một chút chênh lệch, nhưng chênh lệch này chỉ thể hiện khi đấu pháp cùng với Thiên Tôn. Đối với tu sĩ ở dưới Thiên Tôn mà nói. Bọn họ thậm chí vẫn không có cách nào phát giác được chỗ khác biệt giữa hai người.
Lúc này, trên toàn bộ Tiên Vực thứ ba này có kho thuốc gọi là Vân Hải Châu ở trong Vân Hải Chủ Thành. Trong phút chốc, ất cả tu sĩ bên trong, trong đầu đều phát ra tiếng nổ lớn. Linh hồn bọn họ đều bị trấn áp, mất đi tất cả ý thức. Thậm chí, trước khi ý thức này mất đi, bọn họ cũng hoàn toàn không có một chút phát hiện nào. Cho dù là hiện tại, bọn họ cũng không hề có cảm giác.
Cho dù là khi thần thức của Bạch Tiểu Thuần tiêu tan, bọn họ thức tỉnh, cũng vẫn như vậy!
Đây chính là chỗ đáng sợ của cảnh giới Đại Thừa, được gọi là cường giả Thiên Tôn, có kinh thiên động địa, thậm chí có thể nói là thay trời đổi đất, trở thành bá chủ một phương.
Thời khắc này Bạch Tiểu Thuần đi ra động phủ, đứng ở đó bên ngoài cửa đá khổng lồ, không để ý tới những tu sĩ Thiên Nhân đang bảo vệ ở bốn phía xung quanh. Theo thần thức bao trùm, hắn đã ở bên trong Vân Hải Chủ Thành này, cảm nhận được trên trăm khí tức của tu sĩ thế giới Thông Thiên.
Điều khiến cho hắn có chút tiếc nuối phần lớn trong hơn một trăm khí tức này, hắn đều xa lạ, không có tìm được người nào quen thuộc. Lúc này thoáng một cái, Bạch Tiểu Thuần biến mất không thấy bóng dáng. Thời điểm xuất hiện, đã ở phía bắc của Vân Hải Chủ Thành, trong một chỗ lao ngục.
Bên trong lao ngục, chính là nơi trên một trăm tu sĩ thế giới Thông Thiên bị giam giữ. Ở dưới thần thức của Bạch Tiểu Thuần, những người này cũng mất đi ý thức, nhưng nhưng không có bị một chút tổn thương nào. Bạch Tiểu Thuần vung tay áo, muốn thu mọi người vào bên trong đại kiếm bắc mạch. Nhưng sau khi thử, Bạch Tiểu Thuần lắc đầu, đổi thành thu vào trong túi đựng đồ.
Theo ánh sáng màu xanh lam lập lòe, đại kiếm thế giới bắc mạch xuất hiện ở trong tay Bạch Tiểu Thuần. Nhìn thanh kiếm này, trong mắt Bạch Tiểu Thuần lộ ra ánh sáng kỳ dị.
Hắn mơ hồ có cảm giác, mặt quỷ khóc cười đã bị cái thanh đại kiếm thế giới bắc mạch này nô dịch. Cho nên lúc ban đầu chém về phía Thông Thiên đạo nhân một kiếm kia, uy lực vượt qua sự tưởng tượng của Thông Thiên đạo nhân.
Đồng thời, sau khi mình tới Vĩnh Hằng Tiên Vực, hình như hạn chế sử dụng ba lần đối với mình cũng đã biến mất. Nhưng hết lần này tới lần khác thanh kiếm này còn không có nhận hắn làm chủ. Dường như chỉ có thể sử dụng phong uy của nó, khó có thể sử dụng phương pháp thần thông ẩn chứa bên trong nó. Bất luận là đưa người vào hay lấy người ra, đều làm không được.
Mà khí linh Hàn Môn lão tổ đối với thần niệm của mình cũng hoàn toàn không có một chút đáp lại.
- Là ta còn chưa có phù hợp với điều kiện sao...
Trong lòng Bạch Tiểu Thuần trầm xuống. Hắn biết bên trong thanh kiếm này, hiện tại cũng không thiếu người tồn tại. Những người này đều là tu sĩ bắc mạch ban đầu không tham gia vào cuộc chiến. Bọn họ thậm chí cũng không biết bên ngoài đã long trời lở đất, thế giới thay đổi. Ở bên trong thế giới pháp bảo này, bọn họ vẫn sinh tồn.
Trầm mặc một lát, Bạch Tiểu Thuần đi ở trong thành trì. Thân ảnh của hắn khi thì biến mất, khi thì xuất hiện, thu người của thế giới Thông Thiên rải rác ở trong chủ thành này vào bên trong túi đựng đồ. Sau đó, ánh mắt hắn mới lóe lên, lộ ra một tia tinh quang.
- Thảo dược ở nơi đây, cũng không thể nào lãng phí được.
Nghĩ tới đây, tay phải Bạch Tiểu Thuần bấm quyết. Ngay lập tức thân thể hắn lắc một cái. Lực trường sinh trong cơ thể mô phỏng khí tức Hàn Môn, nhất thời lại ở bốn phía xung quanh hắn, thình lình xuất hiện chín phân thân hàn ảnh. Mỗi một phân thân hoàn toàn không có một chút do dự nào, vội vàng bay nhanh về bốn phía xung quanh, cướp đoạt sạch sẽ tất cả thảo dược trồng ở bên trong toàn bộ Vân Hải Chủ Thành, bất kể là thành thục vẫn là không có trưởng thành hay không, hễ là có chút dược lực, hắn đều cướp đoạt sạch sẽ, giống như châu chấu quét ngang. Không bao lâu, ruộng thuốc diện tích vô bờ ở bốn phía xung quanh Vân Hải Chủ Thành, mắt thường có thể thấy được tiêu tan với phạm vi lớn. Cho đến cuối cùng sau khi tất cả bị lấy sạch, trơ trụ, công cuộc cướp đoặt của Bạch Tiểu Thuần vẫn không có kết thúc.
- Ta nhớ Lý Lạc Hải kia từng nói tới cống phẩm gì đó...
Sau khi Bạch Tiểu Thuần trầm ngâm một hồi, hàn ảnh của hắn lại tùy ý tản ra. Lần này mục tiêu là dưới lòng đất của chủ thành này. Sau khi quét ngang một vòng. Trong sự tỉ mỉ vô cùng, Bạch Tiểu Thuần dần dần tìm được... bảo khố của chủ thành này!
Đối với người khác mà nói, muốn mở trận pháp trong bảo khố ra rất khó khăn. Nhưng đối với Bạch Tiểu Thuần mà nói, chỉ là thùng rỗng kêu to. Những hàn ảnh của hắn đều lập lòe. Có Bất Tử Cấm gia tăng, trực tiếp xông vào đi vào, dọn sạch sẽ tất cả dược thảo dự trữ ở bên trong bảo khố của chủ thành này. Còn có vô số linh thạch cũng bị dọn sạch không còn.
Nhất là ở chỗ này, Bạch Tiểu Thuần thấy được mười gốc cây được đặt ở bên trong hộp thủy tinh. Đại dược tản ra linh lực thiên địa, khiến cho hắn cũng thấy giật mình!
Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Thời điểm xoay người, trong mắt Bạch Tiểu Thuần lộ ra sự quyết đoán, đi về phía lối ra.
- Cho dù lưu lại một ít thời gian, cũng phải dẫn tất cả người của thế giới Thông Thiên đi!
Bạch Tiểu Thuần thì thào nói nhỏ. Chỉ trong chớp mắt khi đi ra khỏi động phủ, thần thức của hắn bỗng nhiên, ầm ầm ầm khuếch tán ra toàn diện!
Trong nháy mắt, thần thức của hắn lại bao phủ toàn bộ Vân Hải Chủ Thành, khiến cho tất cả tu sĩ ở bên trong thành trì này, tất cả mọi người, đều ở một cái chớp mắt này, bất kể tu vi gì, tất cả thân thể chấn động, trong đầu chấn động, mất đi tất cả ý thức. Dường như đối với bọn họ mà nói, giờ phút này... thời gian, dừng lại!
Vượt ra khỏi tu vi chuẩn Thiên Tôn tầm thường, phối hợp đạo pháp cường hãn Trường Sinh Quyển của bản thân, khiến cho lực thần thức của Bạch Tiểu Thuần đã rất gần với cường giả cảnh giới Đại Thừa Thiên Tôn chân chính.
Tuy vẫn khó tránh khỏi có một chút chênh lệch, nhưng chênh lệch này chỉ thể hiện khi đấu pháp cùng với Thiên Tôn. Đối với tu sĩ ở dưới Thiên Tôn mà nói. Bọn họ thậm chí vẫn không có cách nào phát giác được chỗ khác biệt giữa hai người.
Lúc này, trên toàn bộ Tiên Vực thứ ba này có kho thuốc gọi là Vân Hải Châu ở trong Vân Hải Chủ Thành. Trong phút chốc, ất cả tu sĩ bên trong, trong đầu đều phát ra tiếng nổ lớn. Linh hồn bọn họ đều bị trấn áp, mất đi tất cả ý thức. Thậm chí, trước khi ý thức này mất đi, bọn họ cũng hoàn toàn không có một chút phát hiện nào. Cho dù là hiện tại, bọn họ cũng không hề có cảm giác.
Cho dù là khi thần thức của Bạch Tiểu Thuần tiêu tan, bọn họ thức tỉnh, cũng vẫn như vậy!
Đây chính là chỗ đáng sợ của cảnh giới Đại Thừa, được gọi là cường giả Thiên Tôn, có kinh thiên động địa, thậm chí có thể nói là thay trời đổi đất, trở thành bá chủ một phương.
Thời khắc này Bạch Tiểu Thuần đi ra động phủ, đứng ở đó bên ngoài cửa đá khổng lồ, không để ý tới những tu sĩ Thiên Nhân đang bảo vệ ở bốn phía xung quanh. Theo thần thức bao trùm, hắn đã ở bên trong Vân Hải Chủ Thành này, cảm nhận được trên trăm khí tức của tu sĩ thế giới Thông Thiên.
Điều khiến cho hắn có chút tiếc nuối phần lớn trong hơn một trăm khí tức này, hắn đều xa lạ, không có tìm được người nào quen thuộc. Lúc này thoáng một cái, Bạch Tiểu Thuần biến mất không thấy bóng dáng. Thời điểm xuất hiện, đã ở phía bắc của Vân Hải Chủ Thành, trong một chỗ lao ngục.
Bên trong lao ngục, chính là nơi trên một trăm tu sĩ thế giới Thông Thiên bị giam giữ. Ở dưới thần thức của Bạch Tiểu Thuần, những người này cũng mất đi ý thức, nhưng nhưng không có bị một chút tổn thương nào. Bạch Tiểu Thuần vung tay áo, muốn thu mọi người vào bên trong đại kiếm bắc mạch. Nhưng sau khi thử, Bạch Tiểu Thuần lắc đầu, đổi thành thu vào trong túi đựng đồ.
Theo ánh sáng màu xanh lam lập lòe, đại kiếm thế giới bắc mạch xuất hiện ở trong tay Bạch Tiểu Thuần. Nhìn thanh kiếm này, trong mắt Bạch Tiểu Thuần lộ ra ánh sáng kỳ dị.
Hắn mơ hồ có cảm giác, mặt quỷ khóc cười đã bị cái thanh đại kiếm thế giới bắc mạch này nô dịch. Cho nên lúc ban đầu chém về phía Thông Thiên đạo nhân một kiếm kia, uy lực vượt qua sự tưởng tượng của Thông Thiên đạo nhân.
Đồng thời, sau khi mình tới Vĩnh Hằng Tiên Vực, hình như hạn chế sử dụng ba lần đối với mình cũng đã biến mất. Nhưng hết lần này tới lần khác thanh kiếm này còn không có nhận hắn làm chủ. Dường như chỉ có thể sử dụng phong uy của nó, khó có thể sử dụng phương pháp thần thông ẩn chứa bên trong nó. Bất luận là đưa người vào hay lấy người ra, đều làm không được.
Mà khí linh Hàn Môn lão tổ đối với thần niệm của mình cũng hoàn toàn không có một chút đáp lại.
- Là ta còn chưa có phù hợp với điều kiện sao...
Trong lòng Bạch Tiểu Thuần trầm xuống. Hắn biết bên trong thanh kiếm này, hiện tại cũng không thiếu người tồn tại. Những người này đều là tu sĩ bắc mạch ban đầu không tham gia vào cuộc chiến. Bọn họ thậm chí cũng không biết bên ngoài đã long trời lở đất, thế giới thay đổi. Ở bên trong thế giới pháp bảo này, bọn họ vẫn sinh tồn.
Trầm mặc một lát, Bạch Tiểu Thuần đi ở trong thành trì. Thân ảnh của hắn khi thì biến mất, khi thì xuất hiện, thu người của thế giới Thông Thiên rải rác ở trong chủ thành này vào bên trong túi đựng đồ. Sau đó, ánh mắt hắn mới lóe lên, lộ ra một tia tinh quang.
- Thảo dược ở nơi đây, cũng không thể nào lãng phí được.
Nghĩ tới đây, tay phải Bạch Tiểu Thuần bấm quyết. Ngay lập tức thân thể hắn lắc một cái. Lực trường sinh trong cơ thể mô phỏng khí tức Hàn Môn, nhất thời lại ở bốn phía xung quanh hắn, thình lình xuất hiện chín phân thân hàn ảnh. Mỗi một phân thân hoàn toàn không có một chút do dự nào, vội vàng bay nhanh về bốn phía xung quanh, cướp đoạt sạch sẽ tất cả thảo dược trồng ở bên trong toàn bộ Vân Hải Chủ Thành, bất kể là thành thục vẫn là không có trưởng thành hay không, hễ là có chút dược lực, hắn đều cướp đoạt sạch sẽ, giống như châu chấu quét ngang. Không bao lâu, ruộng thuốc diện tích vô bờ ở bốn phía xung quanh Vân Hải Chủ Thành, mắt thường có thể thấy được tiêu tan với phạm vi lớn. Cho đến cuối cùng sau khi tất cả bị lấy sạch, trơ trụ, công cuộc cướp đoặt của Bạch Tiểu Thuần vẫn không có kết thúc.
- Ta nhớ Lý Lạc Hải kia từng nói tới cống phẩm gì đó...
Sau khi Bạch Tiểu Thuần trầm ngâm một hồi, hàn ảnh của hắn lại tùy ý tản ra. Lần này mục tiêu là dưới lòng đất của chủ thành này. Sau khi quét ngang một vòng. Trong sự tỉ mỉ vô cùng, Bạch Tiểu Thuần dần dần tìm được... bảo khố của chủ thành này!
Đối với người khác mà nói, muốn mở trận pháp trong bảo khố ra rất khó khăn. Nhưng đối với Bạch Tiểu Thuần mà nói, chỉ là thùng rỗng kêu to. Những hàn ảnh của hắn đều lập lòe. Có Bất Tử Cấm gia tăng, trực tiếp xông vào đi vào, dọn sạch sẽ tất cả dược thảo dự trữ ở bên trong bảo khố của chủ thành này. Còn có vô số linh thạch cũng bị dọn sạch không còn.
Nhất là ở chỗ này, Bạch Tiểu Thuần thấy được mười gốc cây được đặt ở bên trong hộp thủy tinh. Đại dược tản ra linh lực thiên địa, khiến cho hắn cũng thấy giật mình!
Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Đánh giá:
Truyện Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Story
Chương 1538: Chẳng lẽ châu chấu đã tới? (1)
10.0/10 từ 32 lượt.