Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 1492: Huyết Tổ sống lại!

Nhưng vào lúc này, khí huyết đến từ phía đông, đến từ bên trong sơn môn Nghịch Hà Tông, lại một lần nữa bạo phát ra. Lần này bạo phát, so với trước kia còn muốn mãnh liệt hơn, còn muốn kinh thiên hơn!

Vào giờ phút này, toàn thế giới giống như đều muốn biến thành huyết sắc!

Đông mạch Thông Thiên!

Bên trong sơn môn Nghịch Hà Tông!

Lúc này tất cả đệ tử còn ở nơi này, tâm thần mỗi người đều chấn động mãnh liệt, hoảng sợ đến cực hạn. Tất cả phân tán ra bốn phía, trong mắt mang theo sự kinh ngạc không có cách nào tin tưởng được, nhìn về phía... Tông môn chí bảo, thân thể Huyết Tổ bên trong Nghịch Hà Tông của bọn họ, ở thời điểm năm đó khi lập tông lúc, vẫn đứng sừng sững ở nơi đó...!

Cao lớn vô cùng. Có thể nói người khổng lồ Huyết Tổ đứng sừng sững ở khoảng không dưới tàng cây. Thân hắn cao ngang với cây đại thụ che trời này. Vốn bao nhiêu năm rồi, hắn trước sau vẫn không nhúc nhích, giống như thi thể thật sự.

Nhưng vào giờ phút này, thân thể Huyết Tổ rốt cuộc từ từ chấn động. Theo sự chấn động, bùn đất đọng lại ở trên lớp da của hắn trong bao nhiêu năm tháng trôi qua, rốt cuộc không ngừng vỡ nát. Từng tiếng rắc rắc vang lên. Từng khối bùn đất lớn, đều ầm ầm rơi xuống trên mặt đất.

Nhất là tay phải của hắn, chỗ đã từng là Huyết Khê Nhất Mạch, lúc này càng như vậy. Theo bùn đất rời khỏi, Huyết Tổ dần dần xuất hiện ở trước mặt mọi người. Toàn thân từ trên xuống dưới, giống như vết nứt đang không ngừng lan tràn.


Mà ở trong cơ thể Huyết Tổ, lúc này trái tim khô héo cuối cùng lại chợt chuyển động...

Thịch thịch! Thịch thịch!

Ở dưới chuyển động này còn có tiếng tim đập, bỗng nhiên vang vọng. Thậm chí bốn huyết quản khô cạn xung quanh cũng ở trong trái tim chuyển động dần dần tản ra huyết quang. Có thể nhìn thấy được từng dòng máu tươi, rốt cuộc theo nhịp đập trái tim, ở bên trong những huyết quản này không ngừng chảy xuôi!

Mà vài huyết quản, dùng mắt thường có thể thấy được... đã trực tiếp khôi phục!

Sự khôi phục này đang lan tràn ra, ở trong thân thể Huyết Tổ, điên cuồng khuếch tán. Tiếng nhịp tim của hắn càng lúc càng mãnh liệt. Thậm chí còn truyền ra đến bên ngoài thân thể!

Cảnh tượng như vậy, khiến cho mọi người của Nghịch Hà Tông hít sâu một hơi, kinh ngạc la lên thất thanh.

- Huyết Tổ... Huyết Tổ... Hắn...


- Trời ạ, đây là có chuyện gì vậy?

- Hắn... Hắn sống?

Nhất là Huyết Khê Nhất Mạch càng hoảng sợ đến cực hạn. Bọn họ không có cách nào tưởng tượng được thân Huyết Tổ, nội tình chí bảo của Huyết Khê Nhất Mạch này, bao nhiêu năm rồi bị bọn họ hấp thu tu luyện, thậm chí bắt chước theo, sáng tạo ra rất nhiều thần thông, ngày hôm nay... lại có thể còn sống!!

Phải biết rằng, Huyết Tổ trước kia mặc dù có thể chuyển động, đó là do tất cả tu sĩ của Huyết Khê Nhất Mạch đi điều khiển, mới có thể làm được. Hiện tại... Không có người nào điều khiển, thân thể Huyết Tổ chấn động cùng với tiếng tim đập, khiến cho tâm thần của bọn họ trực tiếp dâng lên sóng lớn ngập trời.

Nhất là tiếng tim đập này càng lúc càng mạnh, rất nhanh, giống như thiên lôi vậy, ầm ầm vang vọng ở tám phương. Trong cơ thể Huyết Tổ, một sức sống kinh thiên động địa, bỗng nhiên bạo phát!

Ở dưới sức sống này bạo phát, khí huyết ngập trời cũng theo đó dâng lên, khiến cho tất cả thiên địa đều nhuộm đầy huyết sắc. Ngay cả phong vân dường như cũng giống Huyết Hải cuồn cuộn điên cuồng phun ra. Giờ phút này Huyết Tổ, dường như sống lại!

Thân thể hắn lại không nhìn ra một chút khí tức tử vong nào. Có thể cảm nhận được, chỉ có lực lượng thân thể kinh người cùng với khí huyết lúc này vẫn đang không ngừng trở nên cường hãn!

Chỉ là... mặc dù thân thể khôi phục sinh cơ, khí huyết kinh thiên, nhưng giờ phút này Huyết Tổ giống như chỉ có thân thể, không... có hồn!

Nhưng... ở trong chớp mắt khi thân thể Huyết Tổ tràn ngập huyết khí, sức sống dạt dào, đột nhiên, ở bên trong Nghịch Hà Tông này, vì đan dược của Bạch Tiểu Thuần năm đó, xuất hiện con Linh Khê Tông Hầu Tử kia, chậm rãi từ trên ngọn núi Linh Khê Nhất Mạch, đứng lên!

Trong mắt của hắn lộ ra vẻ nghiêm trọng nhất từ trước tới nay. Trên mặt hắn còn có một tia kiên quyết.

- Đã đến lúc phải trả lại... đó vốn vẫn chính là ta. Có thể trở về mấy năm nay đã đủ rồi... Mà thôi mà thôi, tuy là mượn lão phu tới nuôi hồn người khác, nhưng đây là một hồi giao dịch công bằng với người canh giữ lăng mộ trong lúc đó!

Lão khỉ truyền ra tiếng cười. Trong nháy mắt, bên trong thân thể rốt cuộc nhanh chóng héo rũ, toàn thân hắn lại hóa thành tro bụi. Chỉ còn lại có một luồng hồn, bỗng nhiên bay ra.

Hồn này... Không phải là hồn của lão khỉ, mà là một tàn hồn tồn tại. Lúc này sau khi nó bay ra, liền lao thẳng đến chỗ Huyết Tổ thân!

Cùng lúc đó, ở bên trong Nghịch Hà Tông này, còn có một con thỏ, trên mặt lộ ra vẻ xúc động tươi cười. Dần dần hai mắt nhắm nghiền, thân thể cũng tiêu tan, cũng có hồn bay ra, lao về phía Huyết Tổ!

Không chỉ là Hầu Tử cùng thỏ. Lúc này, ở bên trong thế giới Thông Thiên này, ở trong rất nhiều khu vực, có một con con hổ có cánh, vốn nằm ở trong dãy núi. Lúc này thân thể nó bỗng nhiên chấn động, ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng rít gào. Sau đó, thân thể tiêu tan, tàn hồn bay ra!

Còn có một đám phi điểu, còn có con kiến, còn có đại nga giống như thị vệ vậy... Giờ phút này, tất cả những sinh vật xuất hiện biến đổi kỳ kỳ quái quái trong năm Bạch Tiểu Thuần luyện đan, được hắn phóng sinh, ở các khu vực của thế giới này, tất cả đều chấn động, tất cả đều hóa thành tro bụi...


Mà hồn nuôi dưỡng trên người bọn chúng, đều bỗng nhiên phóng lên trên không trung, từ bốn phương tám hướng, lao thẳng đến chỗ Nghịch Hà Tông!

Trong chớp mắt, bên trong Nghịch Hà Tông, trên người Huyết Tổ khí huyết ngập trời, theo từng sợi tàn hồn trở về. Cho đến khi một luồng hồn cuối cùng cũng dung nhập trong cơ thể hắn, toàn thân Huyết Tổ chấn động mạnh.

Có giọng nói trầm thấp, vô cùng rõ ràng từ trong miệng hắn, ầm ầm truyền ra, vang vọng toàn thế giới!

- Hơi thở hôm qua, đổi về thức tỉnh hôm nay... Ta… đã trở về!

Theo âm thanh vang vọng, hai mắt Huyết Tổ bỗng nhiên... mở ra!

Trong đôi mắt này mang theo sát khí ngập trời, mang theo điên cuồng ngập trời, càng mang theo... cừu hận ngập trời!

- Thiên Tôn, ta... đã trở về!!!

Thời điểm tiếng rít gào vang vọng ở khắp nơi, tất cả bùn đất còn sót lại, trên thân thể Huyết Tổ đều nổ tung, lộ ra thân thể giống như chiến thần vậy, bỗng nhiên bay đi, lao về phía Thông Thiên Đảo, mang theo điên cuồng cùng thù hận trở về, ầm ầm phóng tới!

Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Nhất Niệm Vĩnh Hằng Truyện Nhất Niệm Vĩnh Hằng Story Chương 1492: Huyết Tổ sống lại!
10.0/10 từ 32 lượt.
loading...