Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 1490: Huyết khí trùng thiên (1)

- Sư tôn!

Bên trong hỏa diễm hạ xuống, truyền ra tiếng gào thét thê lương của Bạch Hạo. Thời khắc này Bạch Hạo chính là biển lửa này. Theo biển lửa hạ xuống, hắn lập tức liền nhìn thấy sư tôn của mình, lúc này giống như mất đi tất cả ý thức, đang bị Thiên Tôn đè xuống. Thân thể hắn cùng Đỗ Lăng Phỉ... đã dung hợp lại với nhau...

Cảnh tượng như vậy, khiến cho Bạch Hạo nhất thời điên cuồng đến cực hạn. Tiếng hắn rít gào rung cả trời đất. Hai mươi hai màu lửa lập tức bị ảnh hưởng, nhất thời bạo phát, lấy tốc độ nhanh hơn, trực tiếp lại phá nát tất cả mọi tường đá ở bốn phía xung quanh, còn dung hòa phía đỉnh, toàn diện hạ xuống, Hỏa diễm từ bốn phía xung quanh, lao thẳng đến chỗ Bạch Tiểu Thuần!

Từ phía xa nhìn lại, biển lửa xung quanh hung bạo mạnh mẽ đến cực hạn, mang theo khí tức nào đó khiến cho thần sắc của Thiên Tôn cũng phải biến hóa!

Tu vi của Thiên Tôn tản ra tạo thành màn phòng hộ, rốt cuộc lại bị biển lửa này trực tiếp không để ý tới.

- Đây là lửa gì!

Thiên Tôn biến sắc, trong lòng càng cực kỳ chấn động. Ngọn lửa kia thật sự cường hãn, vượt quá sự phán đoán của hắn trước đó.

Cũng chính là trong chớp mắt, biển lửa này lại ầm ầm xuyên qua phòng hộ của Thiên Tôn, vượt qua Đỗ thân thể Lăng Phỉ. Thời điểm xuất hiện... Thình lình đã ở bên cạnh Bạch Tiểu Thuần!

Sau đó... chấn động mạnh ra phía ngoài một cái!!


Ầm ầm ầm!

Một lực mạnh không có cách nào hình dung, ở trên biển lửa hai mươi hai màu vượt qua cực hạn của thế giới này, trực tiếp bạo phát ra, cuối cùng hình thành một vòng bức tường lửa dồi dào, trực tiếp lại hung hăng đẩy thân thể của Thiên Tôn ra!

Thiên Tôn lộ ra thần sắc dữ tợn, trong mắt lộ ra sự tàn nhẫn cùng điên cuồng.

- Bạch Hạo, ngươi đâm đầu vào chỗ chết!

Thiên Tôn gầm khẽ, tu vi toàn thân tản ra, khí thế chuẩn Thiên Tôn trực tiếp bạo phát, muốn dập tắt biển lửa này. Nhưng lúc này nhiệt độ cao bên trong biển lửa này khuếch tán ra, khiến cho trong lòng Thiên Tôn ở cũng lo lắng, thậm chí cảm nhận được một tia nguy cơ sinh tử!

- Đây... Đây rốt cuộc là lửa gì!

Ở trong hỏa diễm này, cho dù là Thiên Tôn cũng không thể không lui về phía sau ra. Bị đẩy ra... còn có Đỗ Lăng Phỉ!

Đỗ Lăng Phỉ đã sớm hôn mê. Lúc này bị Bạch Hạo mạnh mẽ tách ra khỏi Bạch Tiểu Thuần, trạng thái dung hợp bị lập tức cắt ngang. Thân thể trực tiếp bị đẩy về phía xa!



Tất cả những điều này nói rất dài dòng, nhưng trên thực tế đều phát sinh trong chớp mắt!

Sau khi đẩy Đỗ Lăng Phỉ cùng Thiên Tôn ra, ở trung tâm của một vòng bức tường lửa này, trong hỏa diễm ngưng tụ, bóng dáng của Bạch Hạo đã từ bên trong hỏa diễm huyễn hóa ra, đứng ở... trước người Bạch Tiểu Thuần đang hôn mê!

Đang dung hợp lại bị cắt ngang, khiến cho thân thể Bạch Tiểu Thuần nghịch chuyển. Hắn vốn hôn mê, ở dưới nhiệt độ cao của hỏa diễm bốn phía xung quanh, lại có vẻ thanh tỉnh.

Hắn miễn cưỡng mở hai mắt ra. Trong đôi mắt đục ngầu vô thần, lộ ra vẻ mờ mịt. Sau khi nhìn thấy rõ hỏa diễm cùng với Bạch Hạo, giọng nói của Bạch Tiểu Thuần lộ ra sự suy yếu, thì thào nói nhỏ.

- Hạo nhi...

Một tiếng Hạo nhi này, khiến cho thân thể Bạch Hạo run rẩy. Trong mắt mang theo sự bi ai không có cách nào hình dung. Sức sống của Bạch Tiểu Thuần gần như sắp bị tiêu diệt hết, hai mắt đã lại nhắm lại. Cảnh tượng như vậy, khiến cho tâm thần Bạch Hạo đều đau đớn đến cực hạn.

- Sư tôn, tất cả giao cho ta!

Bạch Hạo hung hăng cắn răng. Hắn cảm nhận được hồn của mình đang nhanh chóng tiêu tan. Hắn hiểu rõ mình không có cách nào kiên trì hai mươi hai màu lửa này quá lâu.



Thứ duy nhất còn tồn tại, chỉ có một tia khí tức còn lại...

Có tia lưu lại, chính là hình thần câu diệt, thân chết đạo tiêu!

Bạch Hạo biết điểm mấu chốt nhất lúc này. Hắn hoàn toàn không có một chút do dự, chợt gầm nhẹ một tiếng. Trong chớp mắt, bức tường lửa ở bốn phía xung quanh chợt co lại. Ở trong quá trình co lại này, chợt có lực truyền tống truyền lên.

Giống như hắn muốn dựa vào hai mươi hai màu lửa vượt qua cực hạn của thế giới này, mạnh mẽ na di, mang Bạch Tiểu Thuần rời đi!

- Bạch Hạo, ngươi dám!

Mắt thấy Bạch Hạo sắp ở trước mặt mình, cứu Bạch Tiểu Thuần rời đi. Loại cảm giác mắt nhìn thấy hi vọng đang ở trước mắt, nhưng lại bị người khác phá hủy, còn muốn cướp đi hi vọng, khiến cho Thiên Tôn vốn đã phẫn nộ cùng điên cuồng, không để ý tới thân tình, liều lĩnh nhất thời càng bạo phát.

Hắn tuyệt đối không thể đồng ý, cũng tuyệt đối không thể để mặc cho Bạch Hạo... cứu Bạch Tiểu Thuần rời đi!

- Chính là biển lửa, tan ra cho ta!



Hình như giờ phút này, trên người của hắn ngưng tụ là lực lượng của toàn thế giới. Hắn tức giận, chính là cơn giận của thế giới!

Ở trong một tích tắc này, khí của hắn không ngừng quật khởi. Chớp mắt một cái, rốt cuộc bạo phát đến cực hạn. Bên ngoài nước biển rít gào, tất cả địa mạch đại lục Thông Thiên đều run rẩy. Thậm chí trên bầu trời này cũng xuất hiện từng vết nứt!

Tất cả khí tức, tất cả tu vi, tất cả uy áp, đều ở trong một cái chớp mắt này, dốc sức bạo phát. Chân phải của hắn giơ lên, hung hăng đạp một cái về phía trước!

Bước chân này đạp xuống, khí tức của hắn, tu vi của hắn, uy áp của hắn giống như đã trở thành thực chất, hình thành một pháp tướng ảnh cực lớn, từ trên người hắn mạnh mẽ ầm ầm vọt về phía hỏa diễm đằng trước mặt!

Pháp tướng này toả ra năm màu, ẩn chứa phong vũ lôi điện, thình lình có ý chí thế giới ngưng tụ. Lúc này theo pháp tướng lao ra, dường như sử dụng lực lượng của toàn thế giới, đi trấn áp hai mươi hai màu lửa này!

Khí thế như vậy, hủy thiên diệt địa!

Ầm một tiếng!

Biển lửa này vượt qua cực hạn của thế giới, ở trước mặt hắn lại có thể lay động kịch liệt. Bạch Hạo ở bên trong hỏa diễm, thân thể run rẩy mãnh liệt. Hình như có một

bàn tay to vô hình đang gào thét lao đến, muốn trực tiếp đập nát cả hỏa diễm và Bạch Hạo ở bên trong!

Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Nhất Niệm Vĩnh Hằng Truyện Nhất Niệm Vĩnh Hằng Story Chương 1490: Huyết khí trùng thiên (1)
10.0/10 từ 32 lượt.
loading...