Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Chương 1414: Người tuổi trẻ bây giờ đều không muốn sống như thế sao? (1)
Nếu như không có được dành cho lực lượng thiên địa, hắn mặc dù hâm mộ, nhưng có thể khống chế được một chút. Nhưng bây giờ, sau khi hưởng qua ngon ngọt, cảm giác được linh khí chạy trong cơ thể, khiến cho khát vọng muốn thu được lực lượng thiên địa của hắn, càng mãnh liệt hơn so với trước kia rất nhiều.
- Cái đó...
Lôi Tổ thận trọng mở miệng. Lời nói vừa ra, Bạch Tiểu Thuần bất đắc dĩ mở mắt ra, lại ném tia chớp qua. Cứ như vậy, thời gian trôi qua cực nhanh. Thoáng cái nửa tháng đã trôi qua.
Liên tiếp như vậy, Bạch Tiểu Thuần đã cho Lôi Tổ tám tia chớp. Trong những lần như vậy, khát vọng của Lôi Tổ cũng đã nhảy lên tới cực hạn. Trong lòng hắn cảm thán. Thứ thần thông mình coi như trân bảo, ở trong mắt đối phương, sợ là thật sự không có mấy hứng thú.
Nếu không, đối phương tại soa không hỏi một câu, chỉ vì để cho bản thân mình ngậm miệng, lại cho tám tia chớp, loại cảm giác tài lớn khí thô này, khiến cho Lôi Tổ cảm thấy mình so sánh với hắn, thật sự giống như ăn mày.
Bạch Tiểu Thuần ở đây đã nửa tháng. Trong khoảng thời gian này, hắn đã đột phá Nhật Nguyệt Trường Không Quyết tầng thứ hai, bước vào đến cảnh giới tầng thứ ba. Khí tức mạnh hơn. Đồng thời, hắn cũng bắt đầu cân nhắc tới Vân Lôi Nhân Tổ thập nhất biến của Lôi Tổ.
Vì vậy, một ngày, sau khi lại cho Lôi Tổ tia chớp, Bạch Tiểu Thuần giống như tùy ý, mở miệng hỏi một câu.
- Lão khỉ, ngươi chung quy luôn nói khoác Vân Lôi Nhân Tổ một trăm biến lợi hại tới mức nào. Mau nói công pháp cho ta nghe một chút đi.
Lôi Tổ có chút do dự. Bạch Tiểu Thuần mắt thấy hắn như vậy, thần sắc lập tức lộ vẻ bất mãn, tràn ngập ghét bỏ.
- Lão khỉ, mỗi thời đại đều khác nhau. Công pháp này của ngươi, ta thật sự không có hứng thú quá lớn. giống như lực lượng thiên địa ở trong mắt ngươi là vô cùng trân quý, với ta mà nói chính là chín trâu mất một sợi lông. Đã như vậy ngươi còn keo kiệt. Lực lượng thiên địa của ta mặc dù nhiều, nhưng xem ra vẫn phải quý trọng một chút.
Lôi Tổ vừa nghe, nhất thời sốt ruột, cười khổ thở dài.
- Tiểu gia hỏa nhà ngươi. Không quan tâm ngươi có phải tận lực chế tạo ra loại cảm giác này hay không... Nói chung, ngươi thắng!
Lôi Tổ thở dài một tiếng. Tuy rằng hắn bị nhốt ở chỗ này quá lâu, dẫn đến đầu óc có phần không được linh mẫn. Nhưng hôm nay nếu như hắn vẫn không nhìn ra được thủ đoạn của Bạch Tiểu Thuần, sợ là cũng không sống được tới hiện tại.
Chỉ có điều nhìn ra thì nhìn ra, hắn cũng không thể tránh được. Linh khí thiên địa mình khát vọng đối phương cầm giữ ở trong tay. Hơn nữa, phương pháp này hắn thấy, Cửu Thiên Vân Lôi Tông cũng không thể làm được.
Quan trọng nhất, Vân Lôi Nhân Tổ thập nhất biến mặc dù lợi hại, nhưng hắn biết, Bán Thần của Cửu Thiên Vân Lôi Tông, tuyệt đối sẽ không vì một công pháp, bố trí cạm bẫy như vậy, dẫn dụ mình bước vào.
Sau khi suy nghĩ một hồi như thế, đối với chuyện Bạch Tiểu Thuần ở đây, trong lòng hắn cũng dâng lên một chút xúc cảm. Dù sao loại thủ đoạn này, hắn hiện tại sau khi nhìn thấu, cũng cảm thấy rất tán thưởng. Đây không chỉ là đơn giản lấy mạng của mình như vậy, mà là ngay cả tâm tính của mình cũng tính vào. Nhất là cách làm đối với tia chớp trước đó, giống như câu cá, khiến mình hoàn toàn mắc câu.
Có thể nói từ đầu tới cuối, đều bị đối phương nắm ở trong tay.
Tất cả những điều này, cũng làm cho Lôi Tổ hiểu ra. Sau đó trong lòng hắn nói thầm. Đồng thời, trong ánh mắt hắn nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần, cũng không nhịn được lộ ra vẻ thưởng thức.
- Mà thôi. Tiểu gia hỏa, ta cũng không cần nhiều lực lượng tia chớp của ngươi. Cho ta một trăm đạo hóa thành linh loại trong cơ thể ta, vậy là đủ rồi!
- Về phần thần thông... Ngươi lại nghe cho kỹ!
Lôi Tổ hít một hơi thật sâu, trong mắt lộ ra tinh quang, đôi môi thoáng động, lại có thể chủ động, truyền tất cả khẩu quyết Vân Lôi Nhân Tổ thập nhất vào trong đầu Bạch Tiểu Thuần.
Lần này, hắn không có một chút che giấu nào, hoàn toàn báo cho Bạch Tiểu Thuần biết. Vào vào giờ phút này phong phạm Bán Thần, từ trên chuyện này đã lộ rõ không thể nghi ngờ. Dường như hắn không lo lắng Bạch Tiểu Thuần sẽ không cho hắn một trăm đạo tia chớp.
Trên thực tế cũng đúng là như thế. Đối với một phú ông tùy ý liền có thể ném cho mình tám chín tia chớp mà nói, Lôi Tổ biết rõ một điểm, đây chính là mình cũng nên phóng khoáng một chút.
Bạch Tiểu Thuần có chút xấu hổ. Hắn cảm thấy da mặt mình vẫn quá mỏng. Lúc này, sau khi bị vạch trần, hắn không nhịn được vội ho một tiếng, nhanh chóng nhớ kỹ khẩu quyết Vân Lôi Nhân Tổ thập nhất biến đang vang vọng ở trong đầu.
Càng nghe hắn càng phấn chấn. Cho đến sau khi hoàn toàn nhớ kỹ, Bạch Tiểu Thuần nhắm mắt lại cẩn thận phân tích một lát. Thời điểm đôi mắt mở ra, trong mắt hắn đã có sự kích động.
- Nhìn sơ bộ, có thể nối tiếp với Nhật Nguyệt Trường Không Quyết!
Bạch Tiểu Thuần có chút phấn chấn. Hắn lập tức liền trực tiếp cho Lôi Tổ hơn mười tia chớp. Tính toán ra, tổng cộng đưa ra cho Lôi Tổ năm mươi tia chớp, sau đó Bạch Tiểu Thuần mới dừng lại.
- Vẫn mong tiền bối hiểu, vãn bối hành sự cẩn thận. Còn sót lại... Chờ lúc ta rời đi, sẽ cho ngài nốt.
Bạch Tiểu Thuần cũng không giấu diếm suy nghĩ của riêng mình, nhìn Lôi Tổ, khách khí nói.
Đối với cách làm của Bạch Tiểu Thuần, Lôi Tổ cũng có thể hiểu được. Hắn hừ một tiếng không nói chuyện, nhắm mắt chuyển hóa những tia chớp mình hấp thu thành lực lượng thiên địa, ở bên trong thân thể chậm rãi ngưng tụ ra một quả linh loại.
Mắt thấy Lôi Tổ ngầm thừa nhận chuyện này, Bạch Tiểu Thuần cũng thở phào nhẹ nhõm. Mấy ngày tới hắn vừa phải tu luyện, cùng lúc cũng phải lưu ý tới Lôi Tổ. Đồng thời, còn cân nhắc biện pháp thu được thần thông, rất phí tinh lực.
Lúc này cuối cùng đại công cáo thành, cùng Lôi Tổ đạt được giao hẹn. Trái tim hắn mới yên ổn xuống, bắt đầu toàn lực ứng phó cắn nuốt tia chớp, tăng nhanh tu hành.
Từ khi bị giam giữ ở chỗ này, cho đến hiện tại, thời gian đã sắp tới hai tháng. Nhật Nguyệt Trường Không Quyết liên tiếp đột phá, đã từ tầng thứ nhất nhảy lên tới tầng thứ ba. Tu vi của hắn, cũng càng ngày càng tăng. Lúc này tu vi vận chuyển, khí tức mạnh mẽ, đã đặc biệt đến gần Thiên Nhân trung kỳ.
Chuyện này nếu như truyền ra ngoài, nhất định sẽ khiến cho mọi người ở bên ngoài phải chấn động. Đáng tiếc người ngoài cho dù có biết, cũng chỉ có thể hâm mộ, làm không được phương thức tu luyện giống như Bạch Tiểu Thuần.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng
- Cái đó...
Lôi Tổ thận trọng mở miệng. Lời nói vừa ra, Bạch Tiểu Thuần bất đắc dĩ mở mắt ra, lại ném tia chớp qua. Cứ như vậy, thời gian trôi qua cực nhanh. Thoáng cái nửa tháng đã trôi qua.
Liên tiếp như vậy, Bạch Tiểu Thuần đã cho Lôi Tổ tám tia chớp. Trong những lần như vậy, khát vọng của Lôi Tổ cũng đã nhảy lên tới cực hạn. Trong lòng hắn cảm thán. Thứ thần thông mình coi như trân bảo, ở trong mắt đối phương, sợ là thật sự không có mấy hứng thú.
Nếu không, đối phương tại soa không hỏi một câu, chỉ vì để cho bản thân mình ngậm miệng, lại cho tám tia chớp, loại cảm giác tài lớn khí thô này, khiến cho Lôi Tổ cảm thấy mình so sánh với hắn, thật sự giống như ăn mày.
Bạch Tiểu Thuần ở đây đã nửa tháng. Trong khoảng thời gian này, hắn đã đột phá Nhật Nguyệt Trường Không Quyết tầng thứ hai, bước vào đến cảnh giới tầng thứ ba. Khí tức mạnh hơn. Đồng thời, hắn cũng bắt đầu cân nhắc tới Vân Lôi Nhân Tổ thập nhất biến của Lôi Tổ.
Vì vậy, một ngày, sau khi lại cho Lôi Tổ tia chớp, Bạch Tiểu Thuần giống như tùy ý, mở miệng hỏi một câu.
- Lão khỉ, ngươi chung quy luôn nói khoác Vân Lôi Nhân Tổ một trăm biến lợi hại tới mức nào. Mau nói công pháp cho ta nghe một chút đi.
Lôi Tổ có chút do dự. Bạch Tiểu Thuần mắt thấy hắn như vậy, thần sắc lập tức lộ vẻ bất mãn, tràn ngập ghét bỏ.
- Lão khỉ, mỗi thời đại đều khác nhau. Công pháp này của ngươi, ta thật sự không có hứng thú quá lớn. giống như lực lượng thiên địa ở trong mắt ngươi là vô cùng trân quý, với ta mà nói chính là chín trâu mất một sợi lông. Đã như vậy ngươi còn keo kiệt. Lực lượng thiên địa của ta mặc dù nhiều, nhưng xem ra vẫn phải quý trọng một chút.
Lôi Tổ vừa nghe, nhất thời sốt ruột, cười khổ thở dài.
- Tiểu gia hỏa nhà ngươi. Không quan tâm ngươi có phải tận lực chế tạo ra loại cảm giác này hay không... Nói chung, ngươi thắng!
Lôi Tổ thở dài một tiếng. Tuy rằng hắn bị nhốt ở chỗ này quá lâu, dẫn đến đầu óc có phần không được linh mẫn. Nhưng hôm nay nếu như hắn vẫn không nhìn ra được thủ đoạn của Bạch Tiểu Thuần, sợ là cũng không sống được tới hiện tại.
Chỉ có điều nhìn ra thì nhìn ra, hắn cũng không thể tránh được. Linh khí thiên địa mình khát vọng đối phương cầm giữ ở trong tay. Hơn nữa, phương pháp này hắn thấy, Cửu Thiên Vân Lôi Tông cũng không thể làm được.
Quan trọng nhất, Vân Lôi Nhân Tổ thập nhất biến mặc dù lợi hại, nhưng hắn biết, Bán Thần của Cửu Thiên Vân Lôi Tông, tuyệt đối sẽ không vì một công pháp, bố trí cạm bẫy như vậy, dẫn dụ mình bước vào.
Sau khi suy nghĩ một hồi như thế, đối với chuyện Bạch Tiểu Thuần ở đây, trong lòng hắn cũng dâng lên một chút xúc cảm. Dù sao loại thủ đoạn này, hắn hiện tại sau khi nhìn thấu, cũng cảm thấy rất tán thưởng. Đây không chỉ là đơn giản lấy mạng của mình như vậy, mà là ngay cả tâm tính của mình cũng tính vào. Nhất là cách làm đối với tia chớp trước đó, giống như câu cá, khiến mình hoàn toàn mắc câu.
Có thể nói từ đầu tới cuối, đều bị đối phương nắm ở trong tay.
Tất cả những điều này, cũng làm cho Lôi Tổ hiểu ra. Sau đó trong lòng hắn nói thầm. Đồng thời, trong ánh mắt hắn nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần, cũng không nhịn được lộ ra vẻ thưởng thức.
- Mà thôi. Tiểu gia hỏa, ta cũng không cần nhiều lực lượng tia chớp của ngươi. Cho ta một trăm đạo hóa thành linh loại trong cơ thể ta, vậy là đủ rồi!
- Về phần thần thông... Ngươi lại nghe cho kỹ!
Lôi Tổ hít một hơi thật sâu, trong mắt lộ ra tinh quang, đôi môi thoáng động, lại có thể chủ động, truyền tất cả khẩu quyết Vân Lôi Nhân Tổ thập nhất vào trong đầu Bạch Tiểu Thuần.
Lần này, hắn không có một chút che giấu nào, hoàn toàn báo cho Bạch Tiểu Thuần biết. Vào vào giờ phút này phong phạm Bán Thần, từ trên chuyện này đã lộ rõ không thể nghi ngờ. Dường như hắn không lo lắng Bạch Tiểu Thuần sẽ không cho hắn một trăm đạo tia chớp.
Trên thực tế cũng đúng là như thế. Đối với một phú ông tùy ý liền có thể ném cho mình tám chín tia chớp mà nói, Lôi Tổ biết rõ một điểm, đây chính là mình cũng nên phóng khoáng một chút.
Bạch Tiểu Thuần có chút xấu hổ. Hắn cảm thấy da mặt mình vẫn quá mỏng. Lúc này, sau khi bị vạch trần, hắn không nhịn được vội ho một tiếng, nhanh chóng nhớ kỹ khẩu quyết Vân Lôi Nhân Tổ thập nhất biến đang vang vọng ở trong đầu.
Càng nghe hắn càng phấn chấn. Cho đến sau khi hoàn toàn nhớ kỹ, Bạch Tiểu Thuần nhắm mắt lại cẩn thận phân tích một lát. Thời điểm đôi mắt mở ra, trong mắt hắn đã có sự kích động.
- Nhìn sơ bộ, có thể nối tiếp với Nhật Nguyệt Trường Không Quyết!
Bạch Tiểu Thuần có chút phấn chấn. Hắn lập tức liền trực tiếp cho Lôi Tổ hơn mười tia chớp. Tính toán ra, tổng cộng đưa ra cho Lôi Tổ năm mươi tia chớp, sau đó Bạch Tiểu Thuần mới dừng lại.
- Vẫn mong tiền bối hiểu, vãn bối hành sự cẩn thận. Còn sót lại... Chờ lúc ta rời đi, sẽ cho ngài nốt.
Bạch Tiểu Thuần cũng không giấu diếm suy nghĩ của riêng mình, nhìn Lôi Tổ, khách khí nói.
Đối với cách làm của Bạch Tiểu Thuần, Lôi Tổ cũng có thể hiểu được. Hắn hừ một tiếng không nói chuyện, nhắm mắt chuyển hóa những tia chớp mình hấp thu thành lực lượng thiên địa, ở bên trong thân thể chậm rãi ngưng tụ ra một quả linh loại.
Mắt thấy Lôi Tổ ngầm thừa nhận chuyện này, Bạch Tiểu Thuần cũng thở phào nhẹ nhõm. Mấy ngày tới hắn vừa phải tu luyện, cùng lúc cũng phải lưu ý tới Lôi Tổ. Đồng thời, còn cân nhắc biện pháp thu được thần thông, rất phí tinh lực.
Lúc này cuối cùng đại công cáo thành, cùng Lôi Tổ đạt được giao hẹn. Trái tim hắn mới yên ổn xuống, bắt đầu toàn lực ứng phó cắn nuốt tia chớp, tăng nhanh tu hành.
Từ khi bị giam giữ ở chỗ này, cho đến hiện tại, thời gian đã sắp tới hai tháng. Nhật Nguyệt Trường Không Quyết liên tiếp đột phá, đã từ tầng thứ nhất nhảy lên tới tầng thứ ba. Tu vi của hắn, cũng càng ngày càng tăng. Lúc này tu vi vận chuyển, khí tức mạnh mẽ, đã đặc biệt đến gần Thiên Nhân trung kỳ.
Chuyện này nếu như truyền ra ngoài, nhất định sẽ khiến cho mọi người ở bên ngoài phải chấn động. Đáng tiếc người ngoài cho dù có biết, cũng chỉ có thể hâm mộ, làm không được phương thức tu luyện giống như Bạch Tiểu Thuần.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Đánh giá:
Truyện Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Story
Chương 1414: Người tuổi trẻ bây giờ đều không muốn sống như thế sao? (1)
10.0/10 từ 32 lượt.