Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Chương 1376: Ta đi nhầm đường. (1)
Thật sự... Hắn bị đồng tiền xuất hiện ở trước mặt này làm cho hoàn toàn chấn áp.
Một lát sau, trong đầu Bạch Tiểu Thuần vẫn không thể bình tĩnh được. Tay phải hắn giơ lên, cầm lấy đồng tiền trước mặt này, tỉ mỉ quan sát một phen. Sắc mặt hắn không ngừng biến đổi. Tâm thần càng thêm chấn động mãnh liệt.
- Sao có thể như vậy được...
Bạch Tiểu Thuần thì thào nói nhỏ. Đồng tiền này... Chính là vật của Thần Toán Tử!!
Phía trên kia thậm chí còn có khắc ba chữ Thần Toán Tử!
Bạch Tiểu Thuần lập tức liền nhớ lại. Trước đây, thời điểm Thần Toán Tử ném đồng tiền, từng đau thương nói đó là bảo vật của hắn. Mặt trên còn có tên của hắn...
Cầm đồng tiền, thân thể Bạch Tiểu Thuần cũng không khống chế được có chút run rẩy. Hắn nhớ rất rõ ràng, trước đây mình cùng Tống Khuyết, còn có Thần Toán Tử ba người ở trong vùng cấm sinh mạng, trên chiếc thuyền xương quỷ dị, theo đề nghị của mình, Thần Toán Tử lấy ra đồng tiền này, muốn coi thử có khả năng rời khỏi chiếc thuyền quỷ này hay không. Nhưng bởi vì sự cố bất ngờ, khiến cho đồng tiền này từ trong tay hắn, lăn vào trong khe của chiếc thuyền...
Thậm chí ở tầng chứ nhất, tầng thứ hai thậm chí tầng thứ ba của chiếc thuyền xương, Bạch Tiểu Thuần cũng không nhìn thấy được đồng tiền kia. Dường như nó biến mất ở trong không trung không nhìn thấy nữa.
Mà hiện tại... Hắn lại có thể ở bên trong địa điểm thí luyện này, phát hiện ra cái đồng tiền này!
Điều này khiến cho trong lòng Bạch Tiểu Thuần run rẩy, hơi thở ngưng trệ. Đồng thời, hắn chợt ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời. Hắn chỉ cảm thấy da đầu tê dại, toàn thân từ trong tới ngoài, lúc này đã hoàn toàn lạnh giá.
- Ở đây... Rốt cuộc là nơi nào...
Bạch Tiểu Thuần nuốt nước miếng, nhìn trời cao u ám vô cùng. Trong đầu của hắn có một ý nghĩ kinh người, ý niệm này càng ngày càng mãnh liệt. Cho nên đến cuối cùng, sắc mặt Bạch Tiểu Thuần đều tái nhợt.
- Chẳng lẽ địa điểm thí luyện này... là... chiếc thuyền xương!
Trong lòng Bạch Tiểu Thuần chấn động mãnh liệt. Hắn rõ ràng muốn tự nói với mình, đây là chuyện không thể nào. Dù sao một cái ở Thông Thiên Đảo, một cái ở trong vùng cấm sinh mạng. Một bên là địa điểm thí luyện, một bên là thuyền xương.
Bất luận nhìn thế nào, bất luận suy đoán như thế nào đi nữa, cũng không có cách nào liên hệ hai địa phương này với nhau, càng không cần phải nói dung hợp thuyền xương cùng địa điểm thí luyện.
- Nếu như... Ở đây thật sự là thuyền xuong, như vậy mục đích Thiên Tôn đưa tu sĩ của bốn mạch vào nơi đây... nguyên nhân tìm được cửa ra... Hình như cũng có thể giải thích được.
Bạch Tiểu Thuần càng nghĩ lại càng kinh hãi. Hắn đã cảm nhận được ở trên chiếc thuyền xương này, ở bên trong địa điểm thí luyện này, nhất định che giấu một bí mật kinh thiên.
Mà bí mật này... Rốt cuộc là cái gì?
Chỉ là Bạch Tiểu Thuần không muốn đi tìm hiểu bí mật này. Trong ký ức hãy còn mới mẻ của hắn, chính là ở tầng thứ ba của chiếc thuyền xương, ở bên bàn trang điểm, ngồi ở trước gương... bóng nữ quỷ tóc dài nhưng không có mặt ngũ quan, gãy một cánh tay kia!
- Thật may... ngọc bội hộ thân do lão gia gia trấn giữ lăng cho ta còn đây!
Bạch Tiểu Thuần sợ hãi, vội vàng sờ sờ túi đựng đồ. Sau khi xác định ngọc bội kia vẫn còn ở trong đó, lúc này hắn mới khẽ thở phào nhẹ nhõm. Nhưng vừa nghĩ tới nữ quỷ kia, hắn vẫn thấy lông tóc toàn thân đều dựng đứng.
- Có lẽ là ta lầm...
Nghĩ như vậy, Bạch Tiểu Thuần lại càng sợ hơn. Lúc này hắn ngẩng đầu, nhìn lên trên không trung. Trong mắt vẫn lưu lại sự chấn động không thể tưởng tượng nổi.
- Lẽ nào phía trên... Chính là tầng thứ ba?
Bạch Tiểu Thuần nhăn mặt, nhíu mày. Hắn cố tình không suy nghĩ tìm hiểu về chuyện này, vội vàng rời khỏi đây. Nhưng trong lòng hắn cực kỳ bất an.
- Nhất định là trùng hợp... Nếu như ở đây thật sự là thuyền xương, như vậy nơi đồng tiền ngã xuống, lại nhất định sẽ có vết nứt của lối ra... Chỉ cần đi tìm một chút. Nếu như không tìm được lối ra, vậy nói rõ mình đang hù dọa chính mình...
Su khi Bạch Tiểu Thuần liên tục hít vào mấy hơi, có chút do dự, vẫn lựa chọn thận trọng phóng lên trên không trung.
Hắn không phải thật sự muốn xác định chuyện này. Sự bất an trong lòng khiến cho hắn cảm thấy hít thở cũng khó khăn. Lúc này, trong sự lo lắng không yên, thân ảnh hắn thoáng một cái, trực tiếp lại bay lên trên không trung, không ngừng lao về phía trước trong, giống như muốn bay đến điểm cuối cùng của trời cao.
Trên đoạn đường bay thẳng lên, tốc độ của hắn không nhanh. Thần thức của hắn được tản ra một cách toàn diện, hai mắt đều không ngừng quét về bốn phía. Hắn bay rất lâu, cũng không có thấy bất kỳ thứ gì ở trong hư vô bốn phía xung quanh. Cho dù là một chút vết nứt.
- Ha ha, nhất định là trùng hợp.
Bạch Tiểu Thuần cười khan. Hắn lại tìm rất lâu, cuối cùng cái gì cũng không có phát hiện ra. Sau đó, mặc dù hắn thở phào nhẹ nhõm, nhưng nghi vấn mới lại xuất hiện.
- Đây là một cái đồng tiền khác, hay là có người ném đồng tiền này đến nơi này?
Hai lựa chọn này khiến Bạch Tiểu Thuần đều cảm thấy có cái gì đó không đúng. Nhưng hắn lại không có manh mối gì khác. Lúc này, ở trong sự do dự, hắn suy nghĩ đi tới sa mạc nhìn tình hình thế nào. Chuyện đơn đả độc đấu, vẫn lại lưu cho những người khác.
Mang theo ý nghĩ như vậy, Bạch Tiểu Thuần hít một hơi thật sâu, bay về phía trước. Nhưng không đợi hắn bay được bao lâu, đột nhiên thân thể Bạch Tiểu Thuần chợt dừng lại. Mắt hắn trợn to, thân thể lại bắt đầu run run.
Thần sắc của hắn chợt biến hóa, mắt nhìn chằm chằm vào phía trước!
Ở phía trước hắn, hư không nhìn như bình thường hư, nhưng ở trong thần thức của hắn đảo qua, thình lình... Cảm giác được một khe nứt như ẩn như hiện!
Khe nứt này không lớn, khi thì xuất hiện, khi thì biến mất. Thậm chí nếu không phải là Bạch Tiểu Thuần ở khoảng cách rất gần, thần thức lại nhạy bén, hắn căn bản không có cách nào phát hiện ra được. Đổi lại Nguyên Anh khác, sẽ càng không phát hiện ra được.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Một lát sau, trong đầu Bạch Tiểu Thuần vẫn không thể bình tĩnh được. Tay phải hắn giơ lên, cầm lấy đồng tiền trước mặt này, tỉ mỉ quan sát một phen. Sắc mặt hắn không ngừng biến đổi. Tâm thần càng thêm chấn động mãnh liệt.
- Sao có thể như vậy được...
Bạch Tiểu Thuần thì thào nói nhỏ. Đồng tiền này... Chính là vật của Thần Toán Tử!!
Phía trên kia thậm chí còn có khắc ba chữ Thần Toán Tử!
Bạch Tiểu Thuần lập tức liền nhớ lại. Trước đây, thời điểm Thần Toán Tử ném đồng tiền, từng đau thương nói đó là bảo vật của hắn. Mặt trên còn có tên của hắn...
Cầm đồng tiền, thân thể Bạch Tiểu Thuần cũng không khống chế được có chút run rẩy. Hắn nhớ rất rõ ràng, trước đây mình cùng Tống Khuyết, còn có Thần Toán Tử ba người ở trong vùng cấm sinh mạng, trên chiếc thuyền xương quỷ dị, theo đề nghị của mình, Thần Toán Tử lấy ra đồng tiền này, muốn coi thử có khả năng rời khỏi chiếc thuyền quỷ này hay không. Nhưng bởi vì sự cố bất ngờ, khiến cho đồng tiền này từ trong tay hắn, lăn vào trong khe của chiếc thuyền...
Thậm chí ở tầng chứ nhất, tầng thứ hai thậm chí tầng thứ ba của chiếc thuyền xương, Bạch Tiểu Thuần cũng không nhìn thấy được đồng tiền kia. Dường như nó biến mất ở trong không trung không nhìn thấy nữa.
Mà hiện tại... Hắn lại có thể ở bên trong địa điểm thí luyện này, phát hiện ra cái đồng tiền này!
Điều này khiến cho trong lòng Bạch Tiểu Thuần run rẩy, hơi thở ngưng trệ. Đồng thời, hắn chợt ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời. Hắn chỉ cảm thấy da đầu tê dại, toàn thân từ trong tới ngoài, lúc này đã hoàn toàn lạnh giá.
- Ở đây... Rốt cuộc là nơi nào...
Bạch Tiểu Thuần nuốt nước miếng, nhìn trời cao u ám vô cùng. Trong đầu của hắn có một ý nghĩ kinh người, ý niệm này càng ngày càng mãnh liệt. Cho nên đến cuối cùng, sắc mặt Bạch Tiểu Thuần đều tái nhợt.
- Chẳng lẽ địa điểm thí luyện này... là... chiếc thuyền xương!
Trong lòng Bạch Tiểu Thuần chấn động mãnh liệt. Hắn rõ ràng muốn tự nói với mình, đây là chuyện không thể nào. Dù sao một cái ở Thông Thiên Đảo, một cái ở trong vùng cấm sinh mạng. Một bên là địa điểm thí luyện, một bên là thuyền xương.
Bất luận nhìn thế nào, bất luận suy đoán như thế nào đi nữa, cũng không có cách nào liên hệ hai địa phương này với nhau, càng không cần phải nói dung hợp thuyền xương cùng địa điểm thí luyện.
- Nếu như... Ở đây thật sự là thuyền xuong, như vậy mục đích Thiên Tôn đưa tu sĩ của bốn mạch vào nơi đây... nguyên nhân tìm được cửa ra... Hình như cũng có thể giải thích được.
Bạch Tiểu Thuần càng nghĩ lại càng kinh hãi. Hắn đã cảm nhận được ở trên chiếc thuyền xương này, ở bên trong địa điểm thí luyện này, nhất định che giấu một bí mật kinh thiên.
Mà bí mật này... Rốt cuộc là cái gì?
Chỉ là Bạch Tiểu Thuần không muốn đi tìm hiểu bí mật này. Trong ký ức hãy còn mới mẻ của hắn, chính là ở tầng thứ ba của chiếc thuyền xương, ở bên bàn trang điểm, ngồi ở trước gương... bóng nữ quỷ tóc dài nhưng không có mặt ngũ quan, gãy một cánh tay kia!
- Thật may... ngọc bội hộ thân do lão gia gia trấn giữ lăng cho ta còn đây!
Bạch Tiểu Thuần sợ hãi, vội vàng sờ sờ túi đựng đồ. Sau khi xác định ngọc bội kia vẫn còn ở trong đó, lúc này hắn mới khẽ thở phào nhẹ nhõm. Nhưng vừa nghĩ tới nữ quỷ kia, hắn vẫn thấy lông tóc toàn thân đều dựng đứng.
- Có lẽ là ta lầm...
Nghĩ như vậy, Bạch Tiểu Thuần lại càng sợ hơn. Lúc này hắn ngẩng đầu, nhìn lên trên không trung. Trong mắt vẫn lưu lại sự chấn động không thể tưởng tượng nổi.
- Lẽ nào phía trên... Chính là tầng thứ ba?
Bạch Tiểu Thuần nhăn mặt, nhíu mày. Hắn cố tình không suy nghĩ tìm hiểu về chuyện này, vội vàng rời khỏi đây. Nhưng trong lòng hắn cực kỳ bất an.
- Nhất định là trùng hợp... Nếu như ở đây thật sự là thuyền xương, như vậy nơi đồng tiền ngã xuống, lại nhất định sẽ có vết nứt của lối ra... Chỉ cần đi tìm một chút. Nếu như không tìm được lối ra, vậy nói rõ mình đang hù dọa chính mình...
Su khi Bạch Tiểu Thuần liên tục hít vào mấy hơi, có chút do dự, vẫn lựa chọn thận trọng phóng lên trên không trung.
Hắn không phải thật sự muốn xác định chuyện này. Sự bất an trong lòng khiến cho hắn cảm thấy hít thở cũng khó khăn. Lúc này, trong sự lo lắng không yên, thân ảnh hắn thoáng một cái, trực tiếp lại bay lên trên không trung, không ngừng lao về phía trước trong, giống như muốn bay đến điểm cuối cùng của trời cao.
Trên đoạn đường bay thẳng lên, tốc độ của hắn không nhanh. Thần thức của hắn được tản ra một cách toàn diện, hai mắt đều không ngừng quét về bốn phía. Hắn bay rất lâu, cũng không có thấy bất kỳ thứ gì ở trong hư vô bốn phía xung quanh. Cho dù là một chút vết nứt.
- Ha ha, nhất định là trùng hợp.
Bạch Tiểu Thuần cười khan. Hắn lại tìm rất lâu, cuối cùng cái gì cũng không có phát hiện ra. Sau đó, mặc dù hắn thở phào nhẹ nhõm, nhưng nghi vấn mới lại xuất hiện.
- Đây là một cái đồng tiền khác, hay là có người ném đồng tiền này đến nơi này?
Hai lựa chọn này khiến Bạch Tiểu Thuần đều cảm thấy có cái gì đó không đúng. Nhưng hắn lại không có manh mối gì khác. Lúc này, ở trong sự do dự, hắn suy nghĩ đi tới sa mạc nhìn tình hình thế nào. Chuyện đơn đả độc đấu, vẫn lại lưu cho những người khác.
Mang theo ý nghĩ như vậy, Bạch Tiểu Thuần hít một hơi thật sâu, bay về phía trước. Nhưng không đợi hắn bay được bao lâu, đột nhiên thân thể Bạch Tiểu Thuần chợt dừng lại. Mắt hắn trợn to, thân thể lại bắt đầu run run.
Thần sắc của hắn chợt biến hóa, mắt nhìn chằm chằm vào phía trước!
Ở phía trước hắn, hư không nhìn như bình thường hư, nhưng ở trong thần thức của hắn đảo qua, thình lình... Cảm giác được một khe nứt như ẩn như hiện!
Khe nứt này không lớn, khi thì xuất hiện, khi thì biến mất. Thậm chí nếu không phải là Bạch Tiểu Thuần ở khoảng cách rất gần, thần thức lại nhạy bén, hắn căn bản không có cách nào phát hiện ra được. Đổi lại Nguyên Anh khác, sẽ càng không phát hiện ra được.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Đánh giá:
Truyện Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Story
Chương 1376: Ta đi nhầm đường. (1)
10.0/10 từ 32 lượt.