Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Chương 1360: Thần Sát (Thượng)
Ầm.
Một tiếng động vang lên. Theo một giọt Bất Tử Huyết này vỡ nát, trong phút chốc một huyết khí kinh thiên động địa lại ở trong cơ thể Bạch Tiểu Thuần bạo phát ra. Chớp mắt một cái, bên trong và bên ngoài thân thể hắn đỏ đậm một mảnh. Trong huyết vụ khuếch tán ra, Bạch Tiểu Thuần lập tức cảm nhận được tốc độ của mình... Hình như có thể đạt được một trình độ không thể tưởng tượng nổi.
Trong hơi thở càng thêm dồn dập, hắn nhận thấy được, trạng thái hiện tại này của mình ngay cả lực hấp thu thiên địa xung quanh thậm chí còn cường đại hơn so với trước kia rất nhiều. Gần như khủng khiếp. Giống như mình trở thành một hố đen cựcl ớn có thể hấp thu cắn nuốt vạn vật.
Thậm chí ở trong một tích tắc này, hư vô xung quanh hắn đều đang trở nên vặn vẹo vô cùng. Ở trong một tích tắc này khí tức của hắn lập tức khiến cho Vân Lôi Tử vốn tràn ngập sự tự tin, lại thiếu chút nữa kêu lên chói tai. Thân thể hắn run rẩy. Trong đầu hắn vang lên những tiếng nổ lớn. Một cảm giác nguy cơ sinh tử còn mãnh liệt hơn rất nhiều so với Bất Diệt Đế Quyền của Bạch Tiểu Thuần trước đó, không ngờ lại trực tiếp ầm ầm bạo phát ở bên trong thân thể của hắn.
- Đây là thần thông gì vậy? Đáng chết, một quyền trước kia của tên Bạch Tiểu Thuần này lại không phải là đòn sát thủ!
Vân Lôi Tử cảm thấy lúc này mỗi tấc máu thịt trên toàn thân mình đều đang phát ra những tiếng gào thét chói tai. Hơi thở của hắn gần như dừng lại. Hắn không kịp suy nghĩ nhiều. Hắn cảm giác giống như phía sau Bạch Tiểu Thuần bị huyết vụ lượn lờ, giống như thiên địch, khiến cho tim hắn phải run rẩy. Toàn thân hắn chợt có ánh sáng năm màu bùng lên. Tốc độ của hắn chỉ trong chớp mắt được bạo phát ra. Hắn ngay cả quay đầu lại cũng không dám, chỉ liều mạng bỏ chạy!
Lại ở trong nháy mắt khi Vân Lôi Tử bỏ chạy, Bạch Tiểu Thuần ở bên trong huyết vụ, toàn thân tràn ngập màu đỏ, giống như chìm đắm ở trong máu tươi. Hắn chậm rãi ngẩng đầu lên, lộ ra đôi mắt của mình. Lúc này hắn dường như đã đổi thành một người khác. Ánh mắt huyết sắc… tà dị vô cùng!
Vào giờ phút này, theo Bạch Tiểu Thuần ngẩng đầu lên, trời cao trực tiếp liền trở thành huyết sắc. Tám phương đầm lầy đều xuất hiện sóng dao động. Mặt đất giống như lên xuống... Đó là bởi vì ở bên trong đầm lầy cất giấu vô số tồn tại. Giờ khắc này sau khi tất cả cảm nhận được huyết khí của Bạch Tiểu Thuần, bản năng đều phát ra sự run rẩy, do đó dẫn tới sóng dao động!
Về phần Vân Lôi Tử, lúc này tốc độ tim đập của hắn lớn nhất từ trước tới nay. Hơi thở của hắn chợt trở nên dồn dập, sắc mặt biến hóa kịch liệt. Đầu óc của hắn chấn động không ngừng. Nỗi sợ hãi trong lòng hắn còn lên đến cực hạn.
- Đáng chết. Bạch Tiểu Thuần này làm sao có thể cường hãn như vậy được!
- Hắn chỉ là Thiên Nhân sơ kỳ!
Trong lòng Vân Lôi Tử rít gào. Hơn nữa, hắn cảm thấy hối hận vô cùng. Hắn thấy lúc trước mình có chút khinh suất. Tại sao lại phải đi chọc giận tên Bạch Tiểu Thuần này. Nhất là lại có thể làm ra chuyện buồn cười ấu trĩ. Ở thời điểm có thể chạy trốn, hắn lại không trốn đi, còn suy nghĩ đi dụ dỗ đối phương xông tới.
Tất cả những điều này, khiến cho hắn hận lúc này không thể hung hăng đánh mình mấy cái tát. Lúc này tâm thần hắn run rẩy, gần như dùng ra tốc độ nhanh nhất của mình. Trong tiếng nổ lớn, mắt thấy khoảng cách giữa mình cùng Bạch Tiểu Thuần đã càng lúc càng xa.
Nhưng vào lúc này, Bạch Tiểu Thuần ngẩng đầu lên. Bên trong cặp mắt huyết sắc tà dị này, thoáng lộ ra một huyết quang. Chỉ là huyết quanh này theo huyết vụ xung quanh hắn, người ngoài căn bản là nhìn không rõ.
Lúc này trong miệng của hắn truyền ra giọng nói dường như không thuộc về của hắn...
- Thần…. Sát!
Trong chớp mắt khi hai chữ nào được Bạch Tiểu Thuần giống như thì thào nói ra, ầm một tiếng, toàn thân thể hắn lại trực tiếp lập tức biến mất. Chỉ có thể nhìn đến một đường máu, lấy tốc độ không thể nào hình dung được, xuyên qua hư vô, đồng thời hình như cũng có thể xuyên qua năm tháng!
Vượt qua thuấn di, vượt qua na di, vượt qua tất cả tốc độ trong thiên địa. Chỉ là trong chớp mắt, hắn liền trực tiếp đuổi tới bên cạnh Vân Lôi Tử. Tốc độ này quá nhanh. Cho nên Vân Lôi Tử căn bản cũng không có kịp phản ứng. Khi hắn tỉnh ngộ, huyết vụ bên ngoài thân thể Bạch Tiểu Thuần đã ở dưới tốc độ khủng khiếp này, trực tiếp va chạm phải Vân Lôi Tử.
Một tiếng kêu thê lương thảm thiết từ trong miệng Vân Lôi Tử truyền ra. Thân thể hắn chợt run rẩy mạnh. Mắt thường có thể thấy được thân thể đang héo rũ xuống. Trong một tích tắc này, sự khiếp sợ trong lòng hắn đã không có cách nào hình dung được nữa.
- Đây... Đây là tốc độ gì vậy?
- Hắn... Hắn đang hút thu sức sống của ta!
Trong tiếng kêu thống khổ thảm thiết của Vân Lôi Tử, ánh sáng năm màu trên toàn thân liều mạng bạo phát. Hắn muốn chống lại, nhưng căn bản lại không có cách nào đối đầu được với phương pháp Thần Sát của Bạch Tiểu Thuần.
Pử trong tiếng nổ lớn, thân thể Vân Lôi Tử đã chỉ còn da bọc xương. Sắc mặt của hắn tái nhợt, nguy cơ tử vong mãnh liệt đến cực hạn. Thậm chí lửa sinh mệnh của hắn cũng đang nhanh chóng tắt đi.
Tất cả những điều này diễn ra quá nhanh. Chỉ là va chạm, chỉ là một lần hấp thu, lại kinh người như vậy. Điều này khiến cho Vân Lôi Tử run rẩy, phát ra tiếng rít gào tuyệt vọng.
- Không!
Trong lòng Vân Lôi Tử hối hận đã không có cách nào hình dung được. Nhưng ngay khi hắn cho rằng mình chạy trời không khỏi nắng, hắn lại chợt phát hiện, Bạch Tiểu Thuần tràn ngập trong huyết vụ bên cạnh mình, hình như có cái gì không đúng. Trong mắt hắn rốt cuộc không có thần thái, giống như toàn thân đã mất đi thần trí.
Thân thể Vân Lôi Tử chấn động, giống như nắm được hi vọng trong tuyệt vọng, hắn thở dốc ồ ồ. Lúc này hắn không kịp nghĩ nhiều, thân thể bịch một tiếng, cũng không biết triển khai thần thông gì, trong nháy mắt lại bành trướng. Ánh sáng năm màu lại lập lòe. Hắn hung hăng cắn răng, lao thẳng về đầm lầy phía dưới!
Trong phút chốc, hắn liền trực tiếp nhảy vào bên trong đầm lầy. Nhưng trong nháy mắt ngay khi hắn tiến vào đầm lầy, Bạch Tiểu Thuần ở đây chợt cúi đầu, thoáng một cái, tốc độ nhanh hơn, gần như đồng thời... đuổi theo Vân Lôi Tử, bước vào trong đầm lầy!
Toàn bộ đầm lầy nhất thời chấn động nổ lớn. Từng đám đỉa, chỉ trong một cái chớp mắt đã chết với phạm vi lớn. Chúng không phải là bị đánh chết, mà là ở dưới huyết vụ của Bạch Tiểu Thuần bao trùm, trong nháy mắt chúng bị hút đi tất cả sức sống.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Một tiếng động vang lên. Theo một giọt Bất Tử Huyết này vỡ nát, trong phút chốc một huyết khí kinh thiên động địa lại ở trong cơ thể Bạch Tiểu Thuần bạo phát ra. Chớp mắt một cái, bên trong và bên ngoài thân thể hắn đỏ đậm một mảnh. Trong huyết vụ khuếch tán ra, Bạch Tiểu Thuần lập tức cảm nhận được tốc độ của mình... Hình như có thể đạt được một trình độ không thể tưởng tượng nổi.
Trong hơi thở càng thêm dồn dập, hắn nhận thấy được, trạng thái hiện tại này của mình ngay cả lực hấp thu thiên địa xung quanh thậm chí còn cường đại hơn so với trước kia rất nhiều. Gần như khủng khiếp. Giống như mình trở thành một hố đen cựcl ớn có thể hấp thu cắn nuốt vạn vật.
Thậm chí ở trong một tích tắc này, hư vô xung quanh hắn đều đang trở nên vặn vẹo vô cùng. Ở trong một tích tắc này khí tức của hắn lập tức khiến cho Vân Lôi Tử vốn tràn ngập sự tự tin, lại thiếu chút nữa kêu lên chói tai. Thân thể hắn run rẩy. Trong đầu hắn vang lên những tiếng nổ lớn. Một cảm giác nguy cơ sinh tử còn mãnh liệt hơn rất nhiều so với Bất Diệt Đế Quyền của Bạch Tiểu Thuần trước đó, không ngờ lại trực tiếp ầm ầm bạo phát ở bên trong thân thể của hắn.
- Đây là thần thông gì vậy? Đáng chết, một quyền trước kia của tên Bạch Tiểu Thuần này lại không phải là đòn sát thủ!
Vân Lôi Tử cảm thấy lúc này mỗi tấc máu thịt trên toàn thân mình đều đang phát ra những tiếng gào thét chói tai. Hơi thở của hắn gần như dừng lại. Hắn không kịp suy nghĩ nhiều. Hắn cảm giác giống như phía sau Bạch Tiểu Thuần bị huyết vụ lượn lờ, giống như thiên địch, khiến cho tim hắn phải run rẩy. Toàn thân hắn chợt có ánh sáng năm màu bùng lên. Tốc độ của hắn chỉ trong chớp mắt được bạo phát ra. Hắn ngay cả quay đầu lại cũng không dám, chỉ liều mạng bỏ chạy!
Lại ở trong nháy mắt khi Vân Lôi Tử bỏ chạy, Bạch Tiểu Thuần ở bên trong huyết vụ, toàn thân tràn ngập màu đỏ, giống như chìm đắm ở trong máu tươi. Hắn chậm rãi ngẩng đầu lên, lộ ra đôi mắt của mình. Lúc này hắn dường như đã đổi thành một người khác. Ánh mắt huyết sắc… tà dị vô cùng!
Vào giờ phút này, theo Bạch Tiểu Thuần ngẩng đầu lên, trời cao trực tiếp liền trở thành huyết sắc. Tám phương đầm lầy đều xuất hiện sóng dao động. Mặt đất giống như lên xuống... Đó là bởi vì ở bên trong đầm lầy cất giấu vô số tồn tại. Giờ khắc này sau khi tất cả cảm nhận được huyết khí của Bạch Tiểu Thuần, bản năng đều phát ra sự run rẩy, do đó dẫn tới sóng dao động!
Về phần Vân Lôi Tử, lúc này tốc độ tim đập của hắn lớn nhất từ trước tới nay. Hơi thở của hắn chợt trở nên dồn dập, sắc mặt biến hóa kịch liệt. Đầu óc của hắn chấn động không ngừng. Nỗi sợ hãi trong lòng hắn còn lên đến cực hạn.
- Đáng chết. Bạch Tiểu Thuần này làm sao có thể cường hãn như vậy được!
- Hắn chỉ là Thiên Nhân sơ kỳ!
Trong lòng Vân Lôi Tử rít gào. Hơn nữa, hắn cảm thấy hối hận vô cùng. Hắn thấy lúc trước mình có chút khinh suất. Tại sao lại phải đi chọc giận tên Bạch Tiểu Thuần này. Nhất là lại có thể làm ra chuyện buồn cười ấu trĩ. Ở thời điểm có thể chạy trốn, hắn lại không trốn đi, còn suy nghĩ đi dụ dỗ đối phương xông tới.
Tất cả những điều này, khiến cho hắn hận lúc này không thể hung hăng đánh mình mấy cái tát. Lúc này tâm thần hắn run rẩy, gần như dùng ra tốc độ nhanh nhất của mình. Trong tiếng nổ lớn, mắt thấy khoảng cách giữa mình cùng Bạch Tiểu Thuần đã càng lúc càng xa.
Nhưng vào lúc này, Bạch Tiểu Thuần ngẩng đầu lên. Bên trong cặp mắt huyết sắc tà dị này, thoáng lộ ra một huyết quang. Chỉ là huyết quanh này theo huyết vụ xung quanh hắn, người ngoài căn bản là nhìn không rõ.
Lúc này trong miệng của hắn truyền ra giọng nói dường như không thuộc về của hắn...
- Thần…. Sát!
Trong chớp mắt khi hai chữ nào được Bạch Tiểu Thuần giống như thì thào nói ra, ầm một tiếng, toàn thân thể hắn lại trực tiếp lập tức biến mất. Chỉ có thể nhìn đến một đường máu, lấy tốc độ không thể nào hình dung được, xuyên qua hư vô, đồng thời hình như cũng có thể xuyên qua năm tháng!
Vượt qua thuấn di, vượt qua na di, vượt qua tất cả tốc độ trong thiên địa. Chỉ là trong chớp mắt, hắn liền trực tiếp đuổi tới bên cạnh Vân Lôi Tử. Tốc độ này quá nhanh. Cho nên Vân Lôi Tử căn bản cũng không có kịp phản ứng. Khi hắn tỉnh ngộ, huyết vụ bên ngoài thân thể Bạch Tiểu Thuần đã ở dưới tốc độ khủng khiếp này, trực tiếp va chạm phải Vân Lôi Tử.
Một tiếng kêu thê lương thảm thiết từ trong miệng Vân Lôi Tử truyền ra. Thân thể hắn chợt run rẩy mạnh. Mắt thường có thể thấy được thân thể đang héo rũ xuống. Trong một tích tắc này, sự khiếp sợ trong lòng hắn đã không có cách nào hình dung được nữa.
- Đây... Đây là tốc độ gì vậy?
- Hắn... Hắn đang hút thu sức sống của ta!
Trong tiếng kêu thống khổ thảm thiết của Vân Lôi Tử, ánh sáng năm màu trên toàn thân liều mạng bạo phát. Hắn muốn chống lại, nhưng căn bản lại không có cách nào đối đầu được với phương pháp Thần Sát của Bạch Tiểu Thuần.
Pử trong tiếng nổ lớn, thân thể Vân Lôi Tử đã chỉ còn da bọc xương. Sắc mặt của hắn tái nhợt, nguy cơ tử vong mãnh liệt đến cực hạn. Thậm chí lửa sinh mệnh của hắn cũng đang nhanh chóng tắt đi.
Tất cả những điều này diễn ra quá nhanh. Chỉ là va chạm, chỉ là một lần hấp thu, lại kinh người như vậy. Điều này khiến cho Vân Lôi Tử run rẩy, phát ra tiếng rít gào tuyệt vọng.
- Không!
Trong lòng Vân Lôi Tử hối hận đã không có cách nào hình dung được. Nhưng ngay khi hắn cho rằng mình chạy trời không khỏi nắng, hắn lại chợt phát hiện, Bạch Tiểu Thuần tràn ngập trong huyết vụ bên cạnh mình, hình như có cái gì không đúng. Trong mắt hắn rốt cuộc không có thần thái, giống như toàn thân đã mất đi thần trí.
Thân thể Vân Lôi Tử chấn động, giống như nắm được hi vọng trong tuyệt vọng, hắn thở dốc ồ ồ. Lúc này hắn không kịp nghĩ nhiều, thân thể bịch một tiếng, cũng không biết triển khai thần thông gì, trong nháy mắt lại bành trướng. Ánh sáng năm màu lại lập lòe. Hắn hung hăng cắn răng, lao thẳng về đầm lầy phía dưới!
Trong phút chốc, hắn liền trực tiếp nhảy vào bên trong đầm lầy. Nhưng trong nháy mắt ngay khi hắn tiến vào đầm lầy, Bạch Tiểu Thuần ở đây chợt cúi đầu, thoáng một cái, tốc độ nhanh hơn, gần như đồng thời... đuổi theo Vân Lôi Tử, bước vào trong đầm lầy!
Toàn bộ đầm lầy nhất thời chấn động nổ lớn. Từng đám đỉa, chỉ trong một cái chớp mắt đã chết với phạm vi lớn. Chúng không phải là bị đánh chết, mà là ở dưới huyết vụ của Bạch Tiểu Thuần bao trùm, trong nháy mắt chúng bị hút đi tất cả sức sống.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Đánh giá:
Truyện Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Story
Chương 1360: Thần Sát (Thượng)
10.0/10 từ 32 lượt.