Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Chương 1224: Thiên Tôn huyết phát
- Ta với tư cách sư tôn, việc này ta đáp ứng thay Bạch Hạo, việc này cứ quyết định như vậy đi.
Ánh mắt người thủ lăng thâm thúy, hắn nhìn Bạch Tiểu Thuần, về sau lại nhìn Bạch Hạo, lúc này không có người nào đoán ra suy nghĩ của hắn, trên thực tế... Từ thời điểm sớm nhất hắn đã chọn người thừa kế của mình rồi, lựa chọn không phải Bạch Tiểu Thuần, cho dù là Bạch Hạo cũng chỉ là một trong những người đề cử.
Như Chu Nhất Tinh, như thiên kiêu Trần gia năm đó, còn có rất nhiều người được người thủ lăng chọn, thậm chí còn có những người trên Minh Hoàng Bảng, chỉ có điều... Trong những người đề cử đó, người quyết định ai trở thành người thừa kế chính thức trọng điểm không phải người thủ lăng, mà là... Bạch Tiểu Thuần!
Bởi vì trong mắt người thủ lăng, Bạch Tiểu Thuần tồn tại còn quan trọng hơn người kế nghiệp Minh Hoàng, cho nên hắn không có khả năng để Bạch Tiểu Thuần trở thành Minh Hoàng, bởi vì trong chờ mong của người thủ lăng, Bạch Tiểu Thuần có sứ mạng còn lớn hơn trước.
Cho nên năm đó Bạch Tiểu Thuần lần thứ nhất xuất hiện trong rừng rậm Man Hoang mới vô cùng trùng hợp gặp được Bạch Hạo, lúc ấy Bạch Tiểu Thuần rời khỏi rừng rậm, sau đó thân ảnh người thủ lăng xuất hiện, khi đó ánh mắt hắn thâm thúy giống hiện giờ.
Cho nên lúc ở trong Luyện Hồn Hồ, Bạch Tiểu Thuần mới có thể gặp lại hồn Bạch Hạo.
Mục đích của người thủ lăng chính là muốn tạo cơ hội Bạch Hạo tiếp xúc với Bạch Tiểu Thuần, thậm chí hắn còn thôi động rất nhiều chuyện sau đó, điểm này năm đó Bạch Tiểu Thuần cũng sinh ra nghi hoặc nhưng manh mối quá ít, hắn không tìm ra đáp án cho nên không quan tâm tới.
Chỉ có điều cho dù là người thủ lăng cũng không nghĩ tới Bạch Tiểu Thuần lại có tình cảm sư đồ với Bạch Hạo, một lần lại một lần, thâm hậu đến mức tận cùng, dù sao hắn có thể làm chỉ chính là tạo cơ hội mà thôi, nếu như Bạch Hạo được Bạch Tiểu Thuần tán thành, như vậy... Hắn có thể từ người đề cử biến thành người thừa kế chính thức.
Nếu như Bạch Hạo làm không được điểm này, như vậy người thủ lăng không do dự thay thế hắn lựa chọn người đề cử khác, hơn nữa thôi động bọn họ tiếp xúc với Bạch Tiểu Thuần, hắn muốn tìm một người được Bạch Tiểu Thuần tán thành trở thành người nối nghiệp của mình.
Bởi vì trong suy nghĩ của hắn, Bạch Tiểu Thuần tán thành mới là điều kiện duy nhất trở thành người kế nhiệm Minh Hoàng.
Chỉ có điều hắn sẽ không nói những việc như vậy cho Bạch Tiểu Thuần biết, ánh mắt của hắn vẫn thâm thúy như cũ, sau khi nhìn Bạch Tiểu Thuần cùng Bạch Hạo một lúc, người thủ lăng lại nhìn thẳng vào Bạch Hạo, lời nói tang thương như trải qua vô tận năm tháng vọng về.
- Bạch Hạo, ngươi nguyện ý trở thành người thừa kế của lão phu không?
- Sư tôn...
Bạch Hạo tâm thần bất định, chuyện phát triển nhanh đến mức hắn không theo kịp, vào lúc này hắn nhìn sang sư tôn.
Bạch Tiểu Thuần sợ tên đệ tử của mình váng đầu vào lúc mấu chốt, vì vậy lo lắng thúc dục, với Bạch Hạo mà nói đây chính là đại tạo hóa.
Bạch Hạo do dự một chút, nhìn qua sư tôn, trong mắt mang theo phức tạp, hắn xem ra người thừa kế Minh Hoàng gì đó không phải chuyện quan trọng, dù một bước lên trời cũng không khoái hoạt bằng được ở bên cạnh sư tôn.
Đối với hắn mà nói, sư tôn là thân nhân duy nhất, cũng là người được hắn tán thành duy nhất, trình độ quan trọng vượt qua tất cả.
Hắn cũng hiểu sư tôn đắc tội quá nhiều người trong Man Hoang, một khi mình trở thành Minh Hoàng kế tiếp, cả Man Hoang sẽ không có kẻ nào dám trêu chọc sư tôn.
Nghĩ tới đây, Bạch Hạo cắn răng, hắn quay đầu nhìn người thủ lăng và nói:
- Tiền bối, vãn bối có thể trở thành người kế thừa của ngài nhưng ngày... Không phải sư tôn ta, ta vĩnh viễn chỉ có một sư tôn!
Bạch Hạo nói rất kiên định, ánh mắt quyết đoán, hắn có thể lựa chọn trở thành người kế thừa Minh Hoàng là vì bảo vệ sư tôn nhưng hắn không muốn thay đổi địa vị.
Vào lúc này nội tâm Bạch Tiểu Thuần chấn động, hắn nhìn đệ tử của mình, trong mắt càng nhu hòa, hắn hiểu tính tình của tên đệ tử này, cũng biết Bạch Hạo rất trân trọng tình cảm sư đồ, Bạch Tiểu Thuần cảm thấy ấm áp.
Người thủ lăng mặt không biểu tình nhưng thật ra hắn vô cùng vui vẻ trên thực tế hắn đã rất hiểu Bạch Hạo nhưng vẫn chưa hoàn toàn yên tâm, bởi vì chọn lựa người trở thành Minh Hoàng quá trọng yếu, cho nên hiện tại hắn đã thỏa mãn về Bạch Hạo.
Như hắn vừa nói chính là thăm dò, Bạch Hạo trả lời không có chút hư tình giả ý nào, cũng làm người thủ lăng tán thành Bạch Hạo.
- Tốt!
Người thủ lăng gật đầu, Bạch Hạo thở ra một hơi, hắn còn có rất nhiều lời muốn hỏi, người thủ lăng không cho hắn cơ hội này, lập tức phất tay, trong tay áo của hắn có hào quang màu đỏ bay về phía Bạch Tiểu Thuần.
Bạch Tiểu Thuần sững sờ, vô ý thức tiếp vào trong tay, hào quang màu đỏ chính là... Huyết phát!
Lúc này thiên địa nổ vang, dường như trong hư vô có tiếng gào thét vang dội, cả bầu trời đỏ rực hình thành vòng xoáy khổng lồ xuất hiện bên cạnh Bạch Tiểu Thuần.
Tiếng nổ rầm rầm quanh quẩn, huyết phát giãy dụa nhưng Bạch Tiểu Thuần vô ý thức nắm chặc, sinh cơ chi lực cực kỳ cường đại như muốn thoát ly Bạch Tiểu Thuần bay vào trong hư vô.
Ánh mắt người thủ lăng lóe sáng, hắn hất tay áo và tiếng gào thét không cam lòng biến mất, bầu trời cũng bình tĩnh, một đạo phong ấn vô hình rơi vào trên sợi tóc, dù sợi tóc có nhiều sinh cơ chi lực hơn nữa cũng không thể bỏ chạy, chỉ có thể bị Bạch Tiểu Thuần nắm trong tay.
Hắn bắt lấy sợi tóc tràn đầy sinh cơ, Bạch Tiểu Thuần vừa đụng vào thì toàn thân nổ vang, hắn hít thở dồn dập, bởi vì hắn nhận ra đây là sợi tóc đỏ như máu trên trán của Thiên Tôn.
- Sinh cơ như vậy... Có thể giúp Bất Tử Cốt... Đạt tới đỉnh phong, xem như lão phu tặng cho ngươi một hồi tạo hóa!
Người thủ lăng lên tiếng, hắn mang theo Bạch Hạo tiến lên một bước, ngay sau đó Minh Hà xuất hiện và bành trướng, người thủ lăng tiến vào trong Minh Hà, thân ảnh biến mất trong Minh Hà.
Cho đến khi người thủ lăng và Bạch Hạo rời đi, Minh Hà cũng biến mất, chỉ còn lưu lại đường sông khô héo của Minh Hà cấm địa, bốn phía vô cùng yên tĩnh như không có việc gì...
Chỉ còn lại một mình Bạch Tiểu Thuần cầm sợi tóc đỏ, hắn ngơ ngác đứng bên cạnh bờ, kinh ngạc nhìn phương hướng đệ tử của mình đi về phương xa.
Mọi chuyện quá nhanh, mặc dù Bạch Tiểu Thuần không có hứng thú trở thành Minh Hoàng cũng rất hi vọng đệ tử của mình có thể trở thành Minh Hoàng kế tiếp, hiện tại đột nhiên đối mặt với việc đồ đệ rời đi, trong lòng hắn vẫn có không bỏ và thất lạc.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Ánh mắt người thủ lăng thâm thúy, hắn nhìn Bạch Tiểu Thuần, về sau lại nhìn Bạch Hạo, lúc này không có người nào đoán ra suy nghĩ của hắn, trên thực tế... Từ thời điểm sớm nhất hắn đã chọn người thừa kế của mình rồi, lựa chọn không phải Bạch Tiểu Thuần, cho dù là Bạch Hạo cũng chỉ là một trong những người đề cử.
Như Chu Nhất Tinh, như thiên kiêu Trần gia năm đó, còn có rất nhiều người được người thủ lăng chọn, thậm chí còn có những người trên Minh Hoàng Bảng, chỉ có điều... Trong những người đề cử đó, người quyết định ai trở thành người thừa kế chính thức trọng điểm không phải người thủ lăng, mà là... Bạch Tiểu Thuần!
Bởi vì trong mắt người thủ lăng, Bạch Tiểu Thuần tồn tại còn quan trọng hơn người kế nghiệp Minh Hoàng, cho nên hắn không có khả năng để Bạch Tiểu Thuần trở thành Minh Hoàng, bởi vì trong chờ mong của người thủ lăng, Bạch Tiểu Thuần có sứ mạng còn lớn hơn trước.
Cho nên năm đó Bạch Tiểu Thuần lần thứ nhất xuất hiện trong rừng rậm Man Hoang mới vô cùng trùng hợp gặp được Bạch Hạo, lúc ấy Bạch Tiểu Thuần rời khỏi rừng rậm, sau đó thân ảnh người thủ lăng xuất hiện, khi đó ánh mắt hắn thâm thúy giống hiện giờ.
Cho nên lúc ở trong Luyện Hồn Hồ, Bạch Tiểu Thuần mới có thể gặp lại hồn Bạch Hạo.
Mục đích của người thủ lăng chính là muốn tạo cơ hội Bạch Hạo tiếp xúc với Bạch Tiểu Thuần, thậm chí hắn còn thôi động rất nhiều chuyện sau đó, điểm này năm đó Bạch Tiểu Thuần cũng sinh ra nghi hoặc nhưng manh mối quá ít, hắn không tìm ra đáp án cho nên không quan tâm tới.
Chỉ có điều cho dù là người thủ lăng cũng không nghĩ tới Bạch Tiểu Thuần lại có tình cảm sư đồ với Bạch Hạo, một lần lại một lần, thâm hậu đến mức tận cùng, dù sao hắn có thể làm chỉ chính là tạo cơ hội mà thôi, nếu như Bạch Hạo được Bạch Tiểu Thuần tán thành, như vậy... Hắn có thể từ người đề cử biến thành người thừa kế chính thức.
Nếu như Bạch Hạo làm không được điểm này, như vậy người thủ lăng không do dự thay thế hắn lựa chọn người đề cử khác, hơn nữa thôi động bọn họ tiếp xúc với Bạch Tiểu Thuần, hắn muốn tìm một người được Bạch Tiểu Thuần tán thành trở thành người nối nghiệp của mình.
Bởi vì trong suy nghĩ của hắn, Bạch Tiểu Thuần tán thành mới là điều kiện duy nhất trở thành người kế nhiệm Minh Hoàng.
Chỉ có điều hắn sẽ không nói những việc như vậy cho Bạch Tiểu Thuần biết, ánh mắt của hắn vẫn thâm thúy như cũ, sau khi nhìn Bạch Tiểu Thuần cùng Bạch Hạo một lúc, người thủ lăng lại nhìn thẳng vào Bạch Hạo, lời nói tang thương như trải qua vô tận năm tháng vọng về.
- Bạch Hạo, ngươi nguyện ý trở thành người thừa kế của lão phu không?
- Sư tôn...
Bạch Hạo tâm thần bất định, chuyện phát triển nhanh đến mức hắn không theo kịp, vào lúc này hắn nhìn sang sư tôn.
Bạch Tiểu Thuần sợ tên đệ tử của mình váng đầu vào lúc mấu chốt, vì vậy lo lắng thúc dục, với Bạch Hạo mà nói đây chính là đại tạo hóa.
Bạch Hạo do dự một chút, nhìn qua sư tôn, trong mắt mang theo phức tạp, hắn xem ra người thừa kế Minh Hoàng gì đó không phải chuyện quan trọng, dù một bước lên trời cũng không khoái hoạt bằng được ở bên cạnh sư tôn.
Đối với hắn mà nói, sư tôn là thân nhân duy nhất, cũng là người được hắn tán thành duy nhất, trình độ quan trọng vượt qua tất cả.
Hắn cũng hiểu sư tôn đắc tội quá nhiều người trong Man Hoang, một khi mình trở thành Minh Hoàng kế tiếp, cả Man Hoang sẽ không có kẻ nào dám trêu chọc sư tôn.
Nghĩ tới đây, Bạch Hạo cắn răng, hắn quay đầu nhìn người thủ lăng và nói:
- Tiền bối, vãn bối có thể trở thành người kế thừa của ngài nhưng ngày... Không phải sư tôn ta, ta vĩnh viễn chỉ có một sư tôn!
Bạch Hạo nói rất kiên định, ánh mắt quyết đoán, hắn có thể lựa chọn trở thành người kế thừa Minh Hoàng là vì bảo vệ sư tôn nhưng hắn không muốn thay đổi địa vị.
Vào lúc này nội tâm Bạch Tiểu Thuần chấn động, hắn nhìn đệ tử của mình, trong mắt càng nhu hòa, hắn hiểu tính tình của tên đệ tử này, cũng biết Bạch Hạo rất trân trọng tình cảm sư đồ, Bạch Tiểu Thuần cảm thấy ấm áp.
Người thủ lăng mặt không biểu tình nhưng thật ra hắn vô cùng vui vẻ trên thực tế hắn đã rất hiểu Bạch Hạo nhưng vẫn chưa hoàn toàn yên tâm, bởi vì chọn lựa người trở thành Minh Hoàng quá trọng yếu, cho nên hiện tại hắn đã thỏa mãn về Bạch Hạo.
Như hắn vừa nói chính là thăm dò, Bạch Hạo trả lời không có chút hư tình giả ý nào, cũng làm người thủ lăng tán thành Bạch Hạo.
- Tốt!
Người thủ lăng gật đầu, Bạch Hạo thở ra một hơi, hắn còn có rất nhiều lời muốn hỏi, người thủ lăng không cho hắn cơ hội này, lập tức phất tay, trong tay áo của hắn có hào quang màu đỏ bay về phía Bạch Tiểu Thuần.
Bạch Tiểu Thuần sững sờ, vô ý thức tiếp vào trong tay, hào quang màu đỏ chính là... Huyết phát!
Lúc này thiên địa nổ vang, dường như trong hư vô có tiếng gào thét vang dội, cả bầu trời đỏ rực hình thành vòng xoáy khổng lồ xuất hiện bên cạnh Bạch Tiểu Thuần.
Tiếng nổ rầm rầm quanh quẩn, huyết phát giãy dụa nhưng Bạch Tiểu Thuần vô ý thức nắm chặc, sinh cơ chi lực cực kỳ cường đại như muốn thoát ly Bạch Tiểu Thuần bay vào trong hư vô.
Ánh mắt người thủ lăng lóe sáng, hắn hất tay áo và tiếng gào thét không cam lòng biến mất, bầu trời cũng bình tĩnh, một đạo phong ấn vô hình rơi vào trên sợi tóc, dù sợi tóc có nhiều sinh cơ chi lực hơn nữa cũng không thể bỏ chạy, chỉ có thể bị Bạch Tiểu Thuần nắm trong tay.
Hắn bắt lấy sợi tóc tràn đầy sinh cơ, Bạch Tiểu Thuần vừa đụng vào thì toàn thân nổ vang, hắn hít thở dồn dập, bởi vì hắn nhận ra đây là sợi tóc đỏ như máu trên trán của Thiên Tôn.
- Sinh cơ như vậy... Có thể giúp Bất Tử Cốt... Đạt tới đỉnh phong, xem như lão phu tặng cho ngươi một hồi tạo hóa!
Người thủ lăng lên tiếng, hắn mang theo Bạch Hạo tiến lên một bước, ngay sau đó Minh Hà xuất hiện và bành trướng, người thủ lăng tiến vào trong Minh Hà, thân ảnh biến mất trong Minh Hà.
Cho đến khi người thủ lăng và Bạch Hạo rời đi, Minh Hà cũng biến mất, chỉ còn lưu lại đường sông khô héo của Minh Hà cấm địa, bốn phía vô cùng yên tĩnh như không có việc gì...
Chỉ còn lại một mình Bạch Tiểu Thuần cầm sợi tóc đỏ, hắn ngơ ngác đứng bên cạnh bờ, kinh ngạc nhìn phương hướng đệ tử của mình đi về phương xa.
Mọi chuyện quá nhanh, mặc dù Bạch Tiểu Thuần không có hứng thú trở thành Minh Hoàng cũng rất hi vọng đệ tử của mình có thể trở thành Minh Hoàng kế tiếp, hiện tại đột nhiên đối mặt với việc đồ đệ rời đi, trong lòng hắn vẫn có không bỏ và thất lạc.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Đánh giá:
Truyện Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Story
Chương 1224: Thiên Tôn huyết phát
10.0/10 từ 32 lượt.