Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Chương 1157: Thiên Công cũng phải nhịn cho ta (Thượng)
Tất cả tộc nhân trong gia tộc im lặng, trong thời gian gần đây, chuyện chúng ân lệnh ban bố trong gia tộc Thiên Hầu, tất cả hậu duệ trong gia tộc Thiên Công đều động tâm.
Bọn họ không dám có động tác gì, thật sự là do gia tộc Thiên Công khác với gia tộc Thiên Hầu.
Nếu lúc trước Đại Thiên Sư giơ đao mổ như gió lốc huyết tinh diệt mười tám Thiên Hầu, Thiên Công lại không ngã, từ trình độ nào đó mà nói, chỉ cần bọn họ không phản bội hoàng triều, địa vị của bọn họ rất khó rung chuyển, dù sao bọn họ là Thiên Nhân, là cường giả trong Thiên Nhân, cho dù trong khu vực Man Hoang hay Thông Thiên Hà đều là tồn tại cao cao tại thượng.
Lúc này Bạch Tiểu Thuần tới gần, một màn sáng sinh ra ngăn cách Bạch Tiểu Thuần ở bên ngoài, sau đó trong màn sáng có giọng nói trầm thấp truyền ra.
- Nói đi, nói xong cút ngay!
Giọng nói mang theo miệt thị và chán ghét.
Ánh mắt Bạch Tiểu Thuần nhìn chằm chằm vào Thiên Công tháp trong màn sáng Trần gia, sau đó hắn cười lớn.
Những người vây xem theo sau Bạch Tiểu Thuần đều im lặng nhìn mọi chuyện, bọn họ từng nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần không thể bước vào cửa chín gia tộc Thiên Công khác, lúc này nội tâm sinh ra vô số suy nghĩ.
Việc này đang truyền bá ra ngoài, càng ngày càng nhiều người trong thành Khôi Hoàng chú ý tới những việc tại đây.
Trong màn sáng, sắc mặt người Trần gia vô cùng bình tĩnh, bọn họ không ngừng ngẩng đầu nhìn Bạch Tiểu Thuần qua màn sáng.
Trần Hùng cũng như vậy, sắc mặt hắn đầy phức tạp, trên thực tế hắn là dòng chính nhưng không phải người thừa kế Trần gia, dĩ vãng hắn hận Bạch Tiểu Thuần nhưng hiện tại có cảm giác không nói thành lời, hắn hiểu nội tình của gia tộc mình, cũng biết rõ nếu quả thật phân phối bình quân, chính mình đạt được một phần trong đó... Cũng đủ làm hắn động tâm, chỉ sợ cả đời này hắn khó đạt được tư nguyên như vậy.
Lúc đám người Trần gia đang suy nghĩ miên man, Bạch Tiểu Thuần đứng ngoài màn sáng cười lớn, nụ cười lạnh như băng, ánh mắt hắn mang theo điên cuồng càng lúc càng mạnh, hắn đã đến cho nên cũng đoán trước, biết rõ đám gia tộc Thiên Công khó gặm hơn gia tộc Thiên Hầu rất nhiều.
Cho nên lúc hắn tới, hắn cũng đã nghĩ kỹ, hắn cần phải trả bất cứ giá nào cũng phải làm trận ma sát cuối cùng diễn ra tại Trần gia.
Nếu trước đó thuận lợi còn tốt, một khi không thuận lợi, như vậy Bạch Tiểu Thuần sẽ điên cuồng với Trần gia trong lần cuối cùng.
Hiện tại hắn không cần tìm lý do, thái độ Trần gia đã đủ giúp hắn bộc phát, hắn nâng tay phải lên chỉ vào màn sáng bao phủ Trần gia.
- Quân đoàn thi khôi, oanh kích màn sáng cho ta!
Bạch Tiểu Thuần lên tiếng, lời hắn nói truyền vào tai tất cả mọi người, bọn họ cực kỳ sững sờ, cho dù người vây xem hay người Trần gia đều như thế, không đợi bọn họ kịp suy nghĩ quá nhiều, năm ngàn thi khôi chung quanh Bạch Tiểu Thuần rống to.
Rống rống!!
Năm ngàn thi khôi gào thét thật lớn, bọn chúng lao về phía trước, đại hán màu bạc bên cạnh Bạch Tiểu Thuần càng xông lên đầu tiên, tốc độ cực nhanh, hắn trực tiếp oanh kích vào màn sáng.
Cả màn sáng chấn động rất mạnh, cùng lúc đó chín thi khôi giáp đen nửa bước Thiên Nhân tới gần, bọn chúng cũng ra tay nên sinh ra tiếng nổ rất lớn.
Vẫn chưa chấm dứt, năm ngàn đại quân thi khôi cùng tiến lên, năm ngàn thi khôi liên thủ, bọn chúng bộc phát chiến lực mạnh nhất của mình, trong khoảng thời gian ngắn tất cả thần thông pháp thuật bao phủ các nơi, chiến tranh đã hàng lâm, năm ngàn pháp thuật giống như sóng thần bộc phát, tất cả công kích đều tấn công vào màn sáng bảo hộ Trần gia.
- Bạch Hạo, ngươi muốn làm gì!
Giọng nói khinh thường lúc trước gào thét giận dữ, tất cả người Trần gia đều biến sắc.
Đám người đang quan sát chung quanh mở to mắt, bọn họ hít khí lạnh.
- Bạch Hạo hắn... Hắn...
- Trời ạ! Hắn dám ra lệnh tấn công gia tộc Thiên Công!
- Hắn thật có can đảm làm thế!
Những người đang vây xem vô cùng hoảng sợ, bọn họ giữ vững tinh thần, sau đó cũng truyền tin tức ra bên ngoài, lúc này người trong thành Khôi Hoàng đều biết việc đang diễn ra, sắc mặt nhiều người biến hóa.
Thậm chí không ít Thiên Hầu đang ngồi trong Thiên Hầu tháp cũng phải đứng lên, bọn họ dùng ánh mắt không dám tin nhìn Trần gia.
Cho dù là chín gia tộc Thiên Công khác cũng ngạc nhiên, bọn họ dùng thần thức dò xét tình hình bên này, sắc mặt biến hóa khó nhìn, sau đó ánh mắt nhìn hoàng cung và im lặng.
Những tộc nhân thứ xuất đều ngạc nhiên, sau khi hít khí lạnh liền nói một câu:
- Hắn điên rồi!
Chuyện này oanh động lòng người, màn sáng trận pháp Trần gia có mạnh hơn nữa cũng không thể ngăn cản thần thông kinh thiên động địa oanh kích, sau đó pháp thuật va chạm như thủy triều, ngay tiếp theo không gian sụp đổ tầng tầng lớp lớp
Nổ tung giống như phong bạo, nó trực tiếp đánh vào trong Trần gia, sau đó là đại loạn cùng vô số tiếng gào thét, đúng lúc này có tiếng gầm giận dữ từ trong Thiên Công tháp vọng ra ngoài.
- Bạch Hạo, ngươi muốn chết!
Tiếng gầm vang vọng bốn phương, cả Thiên Công tháp chấn động rất mạnh, chấn động không ngừng khuếch tán ra bên ngoài, sau đó đã truyền khắp tám hướng, thậm chí còn lấn át cả tiếng pháp thuật nổ vang khi va chạm với màn sáng.
Tiếng nổ mạnh như thế, cho dù đang ở trong hoàng cung cũng nghe thấy, pháp thuật oanh kích đánh nát màn sáng bảo hộ, ngay sau đó năm ngàn thi khôi rút lui, đại hán giáp bạc và chín nửa bước Thiên Nhân vẫn oanh kích, bọn chúng hóa thành tàn ảnh tấn công Thiên Công tháp!
Lúc bọn chúng oanh kích, trên Thiên Công tháp gió nổi mây phun, thiên địa biến hóa, gương mặt cực lớn của Trần Hảo Tùng xuất hiện trên hư không, lúc gương mặt huyễn hóa đã gầm lên ngăn cản đại hán giáp bạc và chín thi khôi giáp đen.
- Chước!
Chú ngôn không khác gì ngọn núi lớn ngưng tụ trong hư vô, trực tiếp hàng lâm bao phủ đám đại hán giáp bạc, trực tiếp va chạm với nhau, Trần Hảo Tùng tức giận, trên trán hắn bắn ra một tia sáng màu tím, lúc tia sáng màu tím xuất hiện, tốc độ và thế tiến nhanh như chẻ tre, ngay sau đó oanh kích vào Bạch Tiểu Thuần.
Dường như hắn muốn trực tiếp giết Bạch Tiểu Thuần!
Lúc này khí tức Thiên Nhân chấn động bảo hộ Bạch Tiểu Thuần, dù sao bên cạnh Bạch Tiểu Thuần cũng có thi khôi Thiên Nhân.
Đại hán không do dự tiến lên, nắm tay phải nắm lại sau đó trực tiếp đấm một quyền vào tia sáng màu tím, tiếng nổ vang vọng thiên địa, ánh sáng tím sụp đổ, dại hán giáp đen rung động lùi lại vài bước, ánh sáng tím va chạm với nắm tay phải liền nổ tung, cánh tay lập tức biến mất.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Bọn họ không dám có động tác gì, thật sự là do gia tộc Thiên Công khác với gia tộc Thiên Hầu.
Nếu lúc trước Đại Thiên Sư giơ đao mổ như gió lốc huyết tinh diệt mười tám Thiên Hầu, Thiên Công lại không ngã, từ trình độ nào đó mà nói, chỉ cần bọn họ không phản bội hoàng triều, địa vị của bọn họ rất khó rung chuyển, dù sao bọn họ là Thiên Nhân, là cường giả trong Thiên Nhân, cho dù trong khu vực Man Hoang hay Thông Thiên Hà đều là tồn tại cao cao tại thượng.
Lúc này Bạch Tiểu Thuần tới gần, một màn sáng sinh ra ngăn cách Bạch Tiểu Thuần ở bên ngoài, sau đó trong màn sáng có giọng nói trầm thấp truyền ra.
- Nói đi, nói xong cút ngay!
Giọng nói mang theo miệt thị và chán ghét.
Ánh mắt Bạch Tiểu Thuần nhìn chằm chằm vào Thiên Công tháp trong màn sáng Trần gia, sau đó hắn cười lớn.
Những người vây xem theo sau Bạch Tiểu Thuần đều im lặng nhìn mọi chuyện, bọn họ từng nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần không thể bước vào cửa chín gia tộc Thiên Công khác, lúc này nội tâm sinh ra vô số suy nghĩ.
Việc này đang truyền bá ra ngoài, càng ngày càng nhiều người trong thành Khôi Hoàng chú ý tới những việc tại đây.
Trong màn sáng, sắc mặt người Trần gia vô cùng bình tĩnh, bọn họ không ngừng ngẩng đầu nhìn Bạch Tiểu Thuần qua màn sáng.
Trần Hùng cũng như vậy, sắc mặt hắn đầy phức tạp, trên thực tế hắn là dòng chính nhưng không phải người thừa kế Trần gia, dĩ vãng hắn hận Bạch Tiểu Thuần nhưng hiện tại có cảm giác không nói thành lời, hắn hiểu nội tình của gia tộc mình, cũng biết rõ nếu quả thật phân phối bình quân, chính mình đạt được một phần trong đó... Cũng đủ làm hắn động tâm, chỉ sợ cả đời này hắn khó đạt được tư nguyên như vậy.
Lúc đám người Trần gia đang suy nghĩ miên man, Bạch Tiểu Thuần đứng ngoài màn sáng cười lớn, nụ cười lạnh như băng, ánh mắt hắn mang theo điên cuồng càng lúc càng mạnh, hắn đã đến cho nên cũng đoán trước, biết rõ đám gia tộc Thiên Công khó gặm hơn gia tộc Thiên Hầu rất nhiều.
Cho nên lúc hắn tới, hắn cũng đã nghĩ kỹ, hắn cần phải trả bất cứ giá nào cũng phải làm trận ma sát cuối cùng diễn ra tại Trần gia.
Nếu trước đó thuận lợi còn tốt, một khi không thuận lợi, như vậy Bạch Tiểu Thuần sẽ điên cuồng với Trần gia trong lần cuối cùng.
Hiện tại hắn không cần tìm lý do, thái độ Trần gia đã đủ giúp hắn bộc phát, hắn nâng tay phải lên chỉ vào màn sáng bao phủ Trần gia.
- Quân đoàn thi khôi, oanh kích màn sáng cho ta!
Bạch Tiểu Thuần lên tiếng, lời hắn nói truyền vào tai tất cả mọi người, bọn họ cực kỳ sững sờ, cho dù người vây xem hay người Trần gia đều như thế, không đợi bọn họ kịp suy nghĩ quá nhiều, năm ngàn thi khôi chung quanh Bạch Tiểu Thuần rống to.
Rống rống!!
Năm ngàn thi khôi gào thét thật lớn, bọn chúng lao về phía trước, đại hán màu bạc bên cạnh Bạch Tiểu Thuần càng xông lên đầu tiên, tốc độ cực nhanh, hắn trực tiếp oanh kích vào màn sáng.
Cả màn sáng chấn động rất mạnh, cùng lúc đó chín thi khôi giáp đen nửa bước Thiên Nhân tới gần, bọn chúng cũng ra tay nên sinh ra tiếng nổ rất lớn.
Vẫn chưa chấm dứt, năm ngàn đại quân thi khôi cùng tiến lên, năm ngàn thi khôi liên thủ, bọn chúng bộc phát chiến lực mạnh nhất của mình, trong khoảng thời gian ngắn tất cả thần thông pháp thuật bao phủ các nơi, chiến tranh đã hàng lâm, năm ngàn pháp thuật giống như sóng thần bộc phát, tất cả công kích đều tấn công vào màn sáng bảo hộ Trần gia.
- Bạch Hạo, ngươi muốn làm gì!
Giọng nói khinh thường lúc trước gào thét giận dữ, tất cả người Trần gia đều biến sắc.
Đám người đang quan sát chung quanh mở to mắt, bọn họ hít khí lạnh.
- Bạch Hạo hắn... Hắn...
- Trời ạ! Hắn dám ra lệnh tấn công gia tộc Thiên Công!
- Hắn thật có can đảm làm thế!
Những người đang vây xem vô cùng hoảng sợ, bọn họ giữ vững tinh thần, sau đó cũng truyền tin tức ra bên ngoài, lúc này người trong thành Khôi Hoàng đều biết việc đang diễn ra, sắc mặt nhiều người biến hóa.
Thậm chí không ít Thiên Hầu đang ngồi trong Thiên Hầu tháp cũng phải đứng lên, bọn họ dùng ánh mắt không dám tin nhìn Trần gia.
Cho dù là chín gia tộc Thiên Công khác cũng ngạc nhiên, bọn họ dùng thần thức dò xét tình hình bên này, sắc mặt biến hóa khó nhìn, sau đó ánh mắt nhìn hoàng cung và im lặng.
Những tộc nhân thứ xuất đều ngạc nhiên, sau khi hít khí lạnh liền nói một câu:
- Hắn điên rồi!
Chuyện này oanh động lòng người, màn sáng trận pháp Trần gia có mạnh hơn nữa cũng không thể ngăn cản thần thông kinh thiên động địa oanh kích, sau đó pháp thuật va chạm như thủy triều, ngay tiếp theo không gian sụp đổ tầng tầng lớp lớp
Nổ tung giống như phong bạo, nó trực tiếp đánh vào trong Trần gia, sau đó là đại loạn cùng vô số tiếng gào thét, đúng lúc này có tiếng gầm giận dữ từ trong Thiên Công tháp vọng ra ngoài.
- Bạch Hạo, ngươi muốn chết!
Tiếng gầm vang vọng bốn phương, cả Thiên Công tháp chấn động rất mạnh, chấn động không ngừng khuếch tán ra bên ngoài, sau đó đã truyền khắp tám hướng, thậm chí còn lấn át cả tiếng pháp thuật nổ vang khi va chạm với màn sáng.
Tiếng nổ mạnh như thế, cho dù đang ở trong hoàng cung cũng nghe thấy, pháp thuật oanh kích đánh nát màn sáng bảo hộ, ngay sau đó năm ngàn thi khôi rút lui, đại hán giáp bạc và chín nửa bước Thiên Nhân vẫn oanh kích, bọn chúng hóa thành tàn ảnh tấn công Thiên Công tháp!
Lúc bọn chúng oanh kích, trên Thiên Công tháp gió nổi mây phun, thiên địa biến hóa, gương mặt cực lớn của Trần Hảo Tùng xuất hiện trên hư không, lúc gương mặt huyễn hóa đã gầm lên ngăn cản đại hán giáp bạc và chín thi khôi giáp đen.
- Chước!
Chú ngôn không khác gì ngọn núi lớn ngưng tụ trong hư vô, trực tiếp hàng lâm bao phủ đám đại hán giáp bạc, trực tiếp va chạm với nhau, Trần Hảo Tùng tức giận, trên trán hắn bắn ra một tia sáng màu tím, lúc tia sáng màu tím xuất hiện, tốc độ và thế tiến nhanh như chẻ tre, ngay sau đó oanh kích vào Bạch Tiểu Thuần.
Dường như hắn muốn trực tiếp giết Bạch Tiểu Thuần!
Lúc này khí tức Thiên Nhân chấn động bảo hộ Bạch Tiểu Thuần, dù sao bên cạnh Bạch Tiểu Thuần cũng có thi khôi Thiên Nhân.
Đại hán không do dự tiến lên, nắm tay phải nắm lại sau đó trực tiếp đấm một quyền vào tia sáng màu tím, tiếng nổ vang vọng thiên địa, ánh sáng tím sụp đổ, dại hán giáp đen rung động lùi lại vài bước, ánh sáng tím va chạm với nắm tay phải liền nổ tung, cánh tay lập tức biến mất.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Đánh giá:
Truyện Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Story
Chương 1157: Thiên Công cũng phải nhịn cho ta (Thượng)
10.0/10 từ 32 lượt.