Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Chương 1152: Ban hành Ân lệnh
- Bạch Hạo!
Hắn nghiến răng nghiến lợi. Đối với Bạch Hạo, hắn vừa kiêng kỵ vừa căm ghét. Từ ngày Bạch Hạo xuất hiện, hắn đã bị Bạch Hạo dẫm nát dưới chân, một đừng dẫm từ Luyện Hồn hồ dẫm vào đến Khôi Hoàng thành. Nhất là mấy tháng trước, Bạch Hạo còn đến tận nhà ép hắn phải dùng lễ vãn bối để tham bái. Nỗi nhục này càng khiến Triệu Đông Sơn căm hận đến vĩnh hằng.
Lúc này trong lòng hắn đang dậy lên sát cơ mãnh liệt nhưng hắn cũng chỉ có thể cố đè sát cơ xuống. Trước khi Bạch Tiểu Thuần thất thế, hắn không dám để lộ ra. Kết cục của Lý Thiên Thắng làm cho hắn cảm thấy rất áp lực.
- Ta không tin ngươi sẽ có thể đắc thế mãi được.
Tâm tình Triệu Đông Sơn thật sự không tốt. Hắn phất tay áo, quét mắt nhìn các huynh đệ trong gia tộc. Tính hắn vốn nóng nảy, hơn nữa lại là người thừa kế cho nên luôn luôn bá đạo đối với những người cùng thế hệ trong gia tộc. Lúc này, hắn gằng giọng.
- Tất cả các ngươi cùng tiến lên, đánh một trận với ta!
Hắn nói xong thì bước nhoáng tới một thanh niên trước mặt. Thanh niên này chính là đệ đệ của Triệu Đông Sơn. Thấy Triệu Đông Sơn tiến đánh thì hắn biến sắc nhưng không dám cự tuyệt, vội vã ra tay kháng cự, nhưng làm thế nào hắn có thể là đối thủ của Triệu Đông Sơn. Một tiếng nổ vang lên, thanh niên phun ra máu tươi, vội vã rút lui lại.
Các tộc nhân xung quanh, ai cũng đều biến sắc nhưng vẫn cắn răng bước tới, thanh âm bang bang không ngừng vang lên. Phút chốc sau, hơn mười người Triệu gia đều thổ huyết bị hất ra xa.
- Một đám rác rưởi!
Triệu Đông Sơn bực bội. Lời của hắn khiến những tộc nhân kia phải phẫn nộ, nhưng cũng chỉ có thể lau máu, sắc mặt trắng bệch, cưỡng ép chính mình ẩn nhẫn xuống.
Bọn họ chỉ có thể ẩn nhẫn! Mặc dù tính cách thô bạo nhưng Triệu Đông Sơn cũng hiểu được điểm này nên không thèm để ý! Hắn là người thừa kế, là Thiên Hầu đời sau, kể cả những tộc nhân khác có oán có giận cũng phải cúi đầu lấy lòng mình, cũng không thể phản bội gia tộc.
Triệu Đông Sơn hừ lạnh một tiếng, hắn đang muốn tiếp tục ra tay để trút đi phiền muộn trong lòng, bỗng nhiên trên không có một lão già đang vội vàng bay đến. Hắn là một người hầu trong Triệu gia, hiện tại vẻ mặt hắn kinh hoảng, hô hấp dồn dập, bộ dạng mất hồn mất vía giống như vừa trải qua sự việc kinh khủng nào đó.
Hắn một đường bay tới muốn lướt qua chỗ Triệu Đông Sơn để đến tháp Thiên Hầu. Thấy vậy Triệu Đông Sơn nhướng mày quát.
- Tôn Phúc, ngươi vội vội vàng vàng như vậy còn ra thể thống gì!
Lão già vẫn bay đi giống như không nghe thấy khiến Triệu Đông Sơn cảm thấy tức giận, tay phải hắn vung lên, cách không oanh kích khiến gã người hầu kia toàn thân chấn động đến miệng tràn máu tươi, không thể tiếp tục tiến lên. Đến lúc này lão già mới như tỉnh lại, nhìn thấy sắc mặt âm lãnh của Triệu Đông Sơn thì vội vàng nói với âm thanh run rẩy.
- Thiếu chủ, đã xảy ra chuyện lớn!!
- Bên ngoài đang đồn đại... Đại Thiên Sư sắp truyền pháp chỉ, ban bố Chúng Ân Lệnh, nội dung chính là... phân chia bình quân tất cả tài nguyên và tài phú của gia tộc cho toàn bộ con nối dõi, bất kể là dòng thứ hay dòng chính! Chỉ cần mang trong mình huyết mạch của gia tộc, tất cả đều đối xử như nhau!!
- Ngươi nói cái gì!
Triệu Đông Sơn cảm thấy như bị ngũ lôi oanh đỉnh, thân thể chấn động. Hắn không thể tin được, cảm thấy những gì mình vừa nghe vô cùng vớ vẩn. Triệu Đông Sơn vội tóm lấy lão già kia rồi hét lớn.
- Không phải ta nói, bên ngoài đều đang đồn đại...
Lão giả run rẩy nói. Đúng lúc này, tiếng chuông ngân đột nhiên truyền ra từ phía Hoàng cung, âm thanh vang vọng khắp toàn bộ Khôi Hoàng thành.
Tiếng chuông này mỗi lần vang lên là dấu hiệu có chuyện đại sự sắp xảy ra!
Khi tiếng chuông còn chưa dứt, một giọng nói nghiêm nghị vang lên từ không trung, truyền đi khắp toàn thành!
- Thủy Tổ Khôi Hoàng, khai sáng Khôi Hoàng triều, truyền lệnh...
- Chúng sinh bình đẳng, đối xử như nhau...
- Từ hôm nay trở đi, Hoàng Triều từ trên xuống dưới, tất cả con nối dõi của gia tộc, dù thuộc dòng thứ hay dòng chính đều được hưởng dụng tài nguyên và quyền thừa kế như nhau!
- Tất cả để mở ra thời đại hoàng kim cho Khôi Hoàng Triều!
Âm thanh này vô cùng trang nghiêm, thế nhưng nội dung lại làm cho tất cả những người nghe được đều sửng sốt. Hô hấp của Triệu Đông Sơn trở nên dồn dập, thân thể run rẩy, mắt mở lớn như không dám tin. Hắn cảm thấy toàn bộ mọi thứ xung quanh thoáng chốc trở nên đen kịt, càng là hoảng hốt khi nhìn về đám huynh đệ tỷ muội của mình.
Hắn nhìn thấy trong ánh mắt họ, vốn là ảm đạm và cam chịu, hiện tại lại hiện ra thứ mà hắn vô cùng quen thuộc, đó là... Dã tâm!
- Việc này là không thể, không có khả năng...
Triệu Đông Sơn run rẩy thì thào. Giờ phút này vô số gia tộc trong Khôi Hoàng Thành đều trở nên tĩnh mịch, còn những vị Thiên Hầu như bị sét đánh, vẻ mặt tỏ ra không thể tin nổi đây lại là sự thật.
- Chúng Ân Lệnh này sẽ lật đổ Hoàng Triều!!
- Việc này thật sự là hết sức vớ vẩn, Đại Thiên Sư muốn làm gì!!
- Đáng chết, đáng chết, đây là chủ ý của ai? Chúng Ân Lệnh này khiến ta cảm thấy tương tự như độc kế ở lễ tế tổ!!
Toàn bộ Khôi Hoàng Thành trở nên sôi trào, vô số lời chỉ trích lập tức phát ra vang trời. Ngay lúc đó, Đại Thiên Sư phát ra khí tức Bán thần uy nghiêm từ trong hoàng cung, trấn áp toàn thành.
Đồng thời khí tức của năm vị Thiên Công cũng bạo phát trong chớp mắt, phụ trợ Đại Thiên Sư chấn nhiếp toàn thành...
Cùng thời điểm này, trong mật thất Giám sát phủ, Bạch Tiểu Thuần mãnh liệt ngẩng đầu, hai mắt đỏ ngầu lộ ra băng hàn và điên cuồng, hắn trực tiếp bước một bước đã xuất hiện giữa không trung Giám sát phủ.
- Tất cả thi khôi nghe lệnh, đi theo Bạch mỗ... Giám sát việc thi hành Chúng Ân Lệnh!
Bạch Tiểu Thuần hất tay áo lên, lập tức âm thanh ầm ầm vang lên trong Giám sát phủ. Tất cả năm nghìn thi khôi lao ra tập hợp, bay theo phía sau Bạch Tiểu Thuần, sát khí phát ra rung chuyển cả trời đất.
- Trước tiên bắt đầu từ gia tộc của các Thiên Hầu!
Trong mắt Bạch Tiểu Thuần lóe lên sự lạnh lẽo, hắn dẫn đầu bay về phía trước, mục tiêu thứ nhất, chính là... Triệu Gia!
Gia tộc quyền quý trong Khôi Hoàng Thành lúc này đã triệt để chấn động. Cho dù có Đại Thiên Sư cùng năm vị Thiên Công trấn áp nhưng vẫn có Thiên Hầu cùng Thiên Công khác bay ra từ trong gia tộc, đi thẳng đến hoàng cung, muốn bái kiến Đại Thiên Sư.
Chúng Ân Lệnh này khiến mọi người cảm nhận rõ được ý đồ độc ác. Bọn hắn cũng hiểu rõ được sự đáng sợ của Chúng Ân Lệnh này, thậm chí còn hiểu lệnh này không được phép kéo dài, một khi kéo dài thì sẽ để lại hậu quả không cách nào tưởng tượng được.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Hắn nghiến răng nghiến lợi. Đối với Bạch Hạo, hắn vừa kiêng kỵ vừa căm ghét. Từ ngày Bạch Hạo xuất hiện, hắn đã bị Bạch Hạo dẫm nát dưới chân, một đừng dẫm từ Luyện Hồn hồ dẫm vào đến Khôi Hoàng thành. Nhất là mấy tháng trước, Bạch Hạo còn đến tận nhà ép hắn phải dùng lễ vãn bối để tham bái. Nỗi nhục này càng khiến Triệu Đông Sơn căm hận đến vĩnh hằng.
Lúc này trong lòng hắn đang dậy lên sát cơ mãnh liệt nhưng hắn cũng chỉ có thể cố đè sát cơ xuống. Trước khi Bạch Tiểu Thuần thất thế, hắn không dám để lộ ra. Kết cục của Lý Thiên Thắng làm cho hắn cảm thấy rất áp lực.
- Ta không tin ngươi sẽ có thể đắc thế mãi được.
Tâm tình Triệu Đông Sơn thật sự không tốt. Hắn phất tay áo, quét mắt nhìn các huynh đệ trong gia tộc. Tính hắn vốn nóng nảy, hơn nữa lại là người thừa kế cho nên luôn luôn bá đạo đối với những người cùng thế hệ trong gia tộc. Lúc này, hắn gằng giọng.
- Tất cả các ngươi cùng tiến lên, đánh một trận với ta!
Hắn nói xong thì bước nhoáng tới một thanh niên trước mặt. Thanh niên này chính là đệ đệ của Triệu Đông Sơn. Thấy Triệu Đông Sơn tiến đánh thì hắn biến sắc nhưng không dám cự tuyệt, vội vã ra tay kháng cự, nhưng làm thế nào hắn có thể là đối thủ của Triệu Đông Sơn. Một tiếng nổ vang lên, thanh niên phun ra máu tươi, vội vã rút lui lại.
Các tộc nhân xung quanh, ai cũng đều biến sắc nhưng vẫn cắn răng bước tới, thanh âm bang bang không ngừng vang lên. Phút chốc sau, hơn mười người Triệu gia đều thổ huyết bị hất ra xa.
- Một đám rác rưởi!
Triệu Đông Sơn bực bội. Lời của hắn khiến những tộc nhân kia phải phẫn nộ, nhưng cũng chỉ có thể lau máu, sắc mặt trắng bệch, cưỡng ép chính mình ẩn nhẫn xuống.
Bọn họ chỉ có thể ẩn nhẫn! Mặc dù tính cách thô bạo nhưng Triệu Đông Sơn cũng hiểu được điểm này nên không thèm để ý! Hắn là người thừa kế, là Thiên Hầu đời sau, kể cả những tộc nhân khác có oán có giận cũng phải cúi đầu lấy lòng mình, cũng không thể phản bội gia tộc.
Triệu Đông Sơn hừ lạnh một tiếng, hắn đang muốn tiếp tục ra tay để trút đi phiền muộn trong lòng, bỗng nhiên trên không có một lão già đang vội vàng bay đến. Hắn là một người hầu trong Triệu gia, hiện tại vẻ mặt hắn kinh hoảng, hô hấp dồn dập, bộ dạng mất hồn mất vía giống như vừa trải qua sự việc kinh khủng nào đó.
Hắn một đường bay tới muốn lướt qua chỗ Triệu Đông Sơn để đến tháp Thiên Hầu. Thấy vậy Triệu Đông Sơn nhướng mày quát.
- Tôn Phúc, ngươi vội vội vàng vàng như vậy còn ra thể thống gì!
Lão già vẫn bay đi giống như không nghe thấy khiến Triệu Đông Sơn cảm thấy tức giận, tay phải hắn vung lên, cách không oanh kích khiến gã người hầu kia toàn thân chấn động đến miệng tràn máu tươi, không thể tiếp tục tiến lên. Đến lúc này lão già mới như tỉnh lại, nhìn thấy sắc mặt âm lãnh của Triệu Đông Sơn thì vội vàng nói với âm thanh run rẩy.
- Thiếu chủ, đã xảy ra chuyện lớn!!
- Bên ngoài đang đồn đại... Đại Thiên Sư sắp truyền pháp chỉ, ban bố Chúng Ân Lệnh, nội dung chính là... phân chia bình quân tất cả tài nguyên và tài phú của gia tộc cho toàn bộ con nối dõi, bất kể là dòng thứ hay dòng chính! Chỉ cần mang trong mình huyết mạch của gia tộc, tất cả đều đối xử như nhau!!
- Ngươi nói cái gì!
Triệu Đông Sơn cảm thấy như bị ngũ lôi oanh đỉnh, thân thể chấn động. Hắn không thể tin được, cảm thấy những gì mình vừa nghe vô cùng vớ vẩn. Triệu Đông Sơn vội tóm lấy lão già kia rồi hét lớn.
- Không phải ta nói, bên ngoài đều đang đồn đại...
Lão giả run rẩy nói. Đúng lúc này, tiếng chuông ngân đột nhiên truyền ra từ phía Hoàng cung, âm thanh vang vọng khắp toàn bộ Khôi Hoàng thành.
Tiếng chuông này mỗi lần vang lên là dấu hiệu có chuyện đại sự sắp xảy ra!
Khi tiếng chuông còn chưa dứt, một giọng nói nghiêm nghị vang lên từ không trung, truyền đi khắp toàn thành!
- Thủy Tổ Khôi Hoàng, khai sáng Khôi Hoàng triều, truyền lệnh...
- Chúng sinh bình đẳng, đối xử như nhau...
- Từ hôm nay trở đi, Hoàng Triều từ trên xuống dưới, tất cả con nối dõi của gia tộc, dù thuộc dòng thứ hay dòng chính đều được hưởng dụng tài nguyên và quyền thừa kế như nhau!
- Tất cả để mở ra thời đại hoàng kim cho Khôi Hoàng Triều!
Âm thanh này vô cùng trang nghiêm, thế nhưng nội dung lại làm cho tất cả những người nghe được đều sửng sốt. Hô hấp của Triệu Đông Sơn trở nên dồn dập, thân thể run rẩy, mắt mở lớn như không dám tin. Hắn cảm thấy toàn bộ mọi thứ xung quanh thoáng chốc trở nên đen kịt, càng là hoảng hốt khi nhìn về đám huynh đệ tỷ muội của mình.
Hắn nhìn thấy trong ánh mắt họ, vốn là ảm đạm và cam chịu, hiện tại lại hiện ra thứ mà hắn vô cùng quen thuộc, đó là... Dã tâm!
- Việc này là không thể, không có khả năng...
Triệu Đông Sơn run rẩy thì thào. Giờ phút này vô số gia tộc trong Khôi Hoàng Thành đều trở nên tĩnh mịch, còn những vị Thiên Hầu như bị sét đánh, vẻ mặt tỏ ra không thể tin nổi đây lại là sự thật.
- Chúng Ân Lệnh này sẽ lật đổ Hoàng Triều!!
- Việc này thật sự là hết sức vớ vẩn, Đại Thiên Sư muốn làm gì!!
- Đáng chết, đáng chết, đây là chủ ý của ai? Chúng Ân Lệnh này khiến ta cảm thấy tương tự như độc kế ở lễ tế tổ!!
Toàn bộ Khôi Hoàng Thành trở nên sôi trào, vô số lời chỉ trích lập tức phát ra vang trời. Ngay lúc đó, Đại Thiên Sư phát ra khí tức Bán thần uy nghiêm từ trong hoàng cung, trấn áp toàn thành.
Đồng thời khí tức của năm vị Thiên Công cũng bạo phát trong chớp mắt, phụ trợ Đại Thiên Sư chấn nhiếp toàn thành...
Cùng thời điểm này, trong mật thất Giám sát phủ, Bạch Tiểu Thuần mãnh liệt ngẩng đầu, hai mắt đỏ ngầu lộ ra băng hàn và điên cuồng, hắn trực tiếp bước một bước đã xuất hiện giữa không trung Giám sát phủ.
- Tất cả thi khôi nghe lệnh, đi theo Bạch mỗ... Giám sát việc thi hành Chúng Ân Lệnh!
Bạch Tiểu Thuần hất tay áo lên, lập tức âm thanh ầm ầm vang lên trong Giám sát phủ. Tất cả năm nghìn thi khôi lao ra tập hợp, bay theo phía sau Bạch Tiểu Thuần, sát khí phát ra rung chuyển cả trời đất.
- Trước tiên bắt đầu từ gia tộc của các Thiên Hầu!
Trong mắt Bạch Tiểu Thuần lóe lên sự lạnh lẽo, hắn dẫn đầu bay về phía trước, mục tiêu thứ nhất, chính là... Triệu Gia!
Gia tộc quyền quý trong Khôi Hoàng Thành lúc này đã triệt để chấn động. Cho dù có Đại Thiên Sư cùng năm vị Thiên Công trấn áp nhưng vẫn có Thiên Hầu cùng Thiên Công khác bay ra từ trong gia tộc, đi thẳng đến hoàng cung, muốn bái kiến Đại Thiên Sư.
Chúng Ân Lệnh này khiến mọi người cảm nhận rõ được ý đồ độc ác. Bọn hắn cũng hiểu rõ được sự đáng sợ của Chúng Ân Lệnh này, thậm chí còn hiểu lệnh này không được phép kéo dài, một khi kéo dài thì sẽ để lại hậu quả không cách nào tưởng tượng được.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Đánh giá:
Truyện Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Story
Chương 1152: Ban hành Ân lệnh
10.0/10 từ 32 lượt.