Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Chương 1070: Không phải là thương chiến sao?
- Sư tôn, thành Cửu U Tôn Nhất Phàm và thành Linh Lâm Tư Mã Đào, hai người này đều là Luyện Hồn Sư Huyền phẩm, một là gia thần Cửu U Vương, một là xuất thân thế gia luyện hồn, hai người nhìn như hòa thuận nhưng trên thực tế... Cũng là luyện hồn đại sư, tâm cao khí ngạo, bọn họ trong âm thầm cũng không phục nhau.
Bạch Hạo chậm rãi lên tiếng, trong mắt cũng mang theo suy tư, trên thực tế cũng không phải hắn nói cho có, mà là âm thầm điều tra và quan sát suốt một thời gian ngắn.
- Cho nên mặc kệ kẻ giật dây là ai, chỉ cần không phải đạt tới cấp độ Vương gia, như vậy quả quyết không cách nào hoàn toàn áp chế hai người này, cũng không thể làm bọn họ nghe lệnh hoàn toàn, kể hai người này mang thanh danh và chiêu bài ra áp chế chúng ta là không thỏa đáng, trên thực tế đúng là không thỏa đáng, hai người này cực kỳ xem trọng danh tiếng bản thân, tuy có khắc chế nhưng nội tâm cũng đấu với nhau trong bóng tối... Chỉ cần chúng ta ném một mồi lửa sẽ làm hai người này tự loạn trận cước!
Ánh mắt Bạch Hạo lóe sáng và dần dần âm lãnh.
- Nếu sư tôn có thể ủy khuất một chút, ngài tự mình cung kính đi bái phỏng một người, tự nhận không bằng, tuyên bố ra ngoài thành tựu thanh danh của hắn, khinh miệt đả kích tên còn lại, thủ đoạn ngoài sáng trong tối phối hợp, đồ nhi sẽ đi an bài, kể từ đó qua một thời gian ngắn sẽ có thể nhìn ra hiệu quả.
Bạch Hạo nói xong liền nhìn sang Bạch Tiểu Thuần.
Bạch Tiểu Thuần nháy mắt mấy cái, cảm thấy bảo hắn giả ý đi bái phỏng một tên và tỏ ra yếu thế cũng không phải không thể làm, đồng thời Bạch Hạo nói làm Bạch Tiểu Thuần nhớ tới một chuyện, đó là chuyện lúc ở Tinh Không Đạo Cực Tông.
- Còn có một sách đơn giản mà trực tiếp, làm như vậy vô cùng cao điệu, chỉ sợ sẽ dẫn thêm nhiều việc, đó là sư tôn tự thân xuất mã khiêu chiến Tôn Nhất Phàm cùng Tư Mã Đào, nghiền ép bọn họ ở phương diện luyện hồn và luyện linh, nhưng làm thế sẽ có rất nhiều hậu hoạn, nếu như nghĩ biện pháp làm bọn họ tới khiêu chiến sư tôn, chúng ta ở vào yếu thế, tuyệt địa phản kích còn có thu hoạch cực lớn.
Bạch Hạo nhìn thấy sắc mặt sư tôn hơi hoảng hốt, chần chờ một lúc liền nói ra cách thứ hai.
Chờ hắn nói xong Bạch Tiểu Thuần vẫn đắm chìm trong hồi ức, qua một lúc lâu ánh mắt sáng ngời tỉnh táo lại, bộ dạng hưng phấn và kích động.
- Ha ha, đồ nhi ngoan, hai biện pháp của ngươi không tồi, ở chuyện lần này, vi sư có biện pháp tốt hơn.
Bạch Tiểu Thuần cười ha ha nói ra.
- Sư tôn...
Bạch Hạo khẽ giật mình, hắn cảm thấy trái tim đập mạnh, bởi vì phương pháp làm việc của Bạch Tiểu Thuần làm hắn cảm thấy rất không yên tâm, hơn nữa còn được kiểm chứng nhiều lần.
Bạch Tiểu Thuần đứng dậy sảng khoái tinh thần, trong lòng tràn ngập tự tin, hắn cảm thấy bầu trời sáng sủa hơn không ít.
Bạch Tiểu Thuần không nói có kinh nghiệm còn khá tốt, vừa nói những lời này, Bạch Hạo có cảm giác toàn thân không tốt, có cảm giác không yên, vừa muốn khuyên bảo, Bạch Tiểu Thuần vô cùng hăng hái, hắn kích động cầm ngọc giản truyền âm.
- Hừ hừ, nếu bàn về thương chién, ta sợ các ngươi ah, ban đầu ở Tinh Không Đạo Cực Tông, Bạch gia gia ta đã là thiên hạ vô địch, loại thủ đoạn không đánh nhau này ta chưa sợ ai bao giờ.
Bạch Tiểu Thuần cảm thấy ngạo nghễ, cầm ngọc giản truyền âm cho Chu Nhất Tinh ở thành Cự Quỷ.
Chuyện hắn muốn làm cần Chu Nhất Tinh hoàn thành, thật sự do hắn dùng Chu Nhất Tinh rất thuận tay, trng người Chu Nhất Tinh còn có cấm chế của hắn, sinh tử của hắn chỉ bằng một ý niệm trong đầu hắn.
Sở dĩ sau khi đi vào thành Khôi Hoàng vẫn không liên hệ với Chu Nhất Tinh, là bởi vì chuyện Lý Phong tử vong, sau đó Bạch Tiểu Thuần cũng biết được chuyện bộ lạc Hình bị tiêu diệt.
Việc này làm hắn suy nghĩ sâu xa, hắn suy nghĩ liền hiểu đây là Chu Nhất Tinh tỏ thái đồ và quăng đầu danh trạng với mình.
Bởi vì việc này cũng làm Bạch Tiểu Thuần cảnh giác rất nhiều, vì vậy hắn ném Chu Nhất Tinh ở thành Cự Quỷ, chuẩn bị quan sát một thời gian ngắn lại quyết định có lưu hay không.
Chu Nhất Tinh hiện tại đang ở trong một đại viện trong thành Cự Quỷ, sắc mặt tối tăm phiền muộn, sau khi Bạch Tiểu Thuần rời đi, hắn ở lại thành Cự Quỷ rất không thuận lợi, một ít thế lực ngày thường khách khí với hắn, hôm nay khi Bạch Tiểu Thuần rời đi cũng không nhiệt tình nữa, cho tới bây giờ còn không bằng lúc trước.
Mặc dù không phải toàn bộ đều như này, thế lực của hắn tại thành Cự Quỷ không thể khuếch trương rộng hơn, thậm chí rất nhiều chuyện hắn làm bó tay bó chân.
Nhất là trong lòng của hắn có mâu thuẫn với việc mình ở lại thành Cự Quỷ, hắn không muốn ở lại thành Cự Quỷ, muốn đi theo Bạch Tiểu Thuần tới hành Khôi Hoàng, nhưng Bạch Tiểu Thuần đi vội vàng giống như quên hắn, chuyện này mới làm Chu Nhất Tinh phiền muộn.
- Chẳng lẽ ta lựa chọn sai?
Chu Nhất Tinh thường xuyên tự hỏi nhưng vấn đề này không có đáp án, hắn chỉ có thể kiên định với suy nghĩ của mình lúc trước, suy nghĩ thêm một thời gian ngắn, nếu như Bạch Tiểu Thuần còn không liên hệ với mình, như vậy chỉ có thể chủ động đi tới tìm.
Vào lúc hắn đang cân nhắc, bỗng nhiên ngọc giản truyền âm trong túi trữ vật sáng lên, Chu Nhất Tinh xuất ra xem xét liền hít thở dồn dập, thần thức tiến vào ngọc giản, hắn nghe được Bạch Tiểu Thuần truyền âm.
- Chu Nhất Tinh, nhanh chóng đến thành Khôi Hoàng!
Chu Nhất Tinh đã kích động, hắn cầm chặt ngọc giản sau đó hít sâu mấy hơi, tâm tình phấn chấn, cũng không trì hoãn gì, lập tức an bài liền đi thẳng tới Truyền Tống Trận.
Chu Nhất Tinh thông qua Truyền Tống Trận đến thành Khôi Hoàng, đây là lần đầu tiên hắn tới đây, hắn cũng bị thành Khôi Hoàng bàng bạc chấn nhiếp, hắn áp chế tâm tình bản thân, dựa theo Bạch Tiểu Thuần yêu cầu đi tới một gian khách sạn.
Vào lúc chạng vạng tối, trong một gian khách sạn, Bạch Tiểu Thuần âm thầm tới gặp Chu Nhất Tinh.
- Chủ tử!
Chu Nhất Tinh lập tức đứng dậy ôm quyền cúi đầu với Bạch Tiểu Thuầ, nội tâm lại kích động, trên mặt lộ ra thần sắc chỉ cần Bạch Tiểu Thuần một câu, chính mình sẽ lên núi đao biển lửa không chối từ.
- Ta cho ngươi đầy đủ oan hồn, đầy đủ tài nguyên, ngươi đi tới cửa hàng của Tư Mã Đào và Tôn Nhất Phàm mua hồn dược thượng phẩm có ấn ký của bọn họ.
Bạch Tiểu Thuần hàn huyên vài câu, sau đó hắn giao cho Chu Nhất Tinh một túi trữ vật.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Bạch Hạo chậm rãi lên tiếng, trong mắt cũng mang theo suy tư, trên thực tế cũng không phải hắn nói cho có, mà là âm thầm điều tra và quan sát suốt một thời gian ngắn.
- Cho nên mặc kệ kẻ giật dây là ai, chỉ cần không phải đạt tới cấp độ Vương gia, như vậy quả quyết không cách nào hoàn toàn áp chế hai người này, cũng không thể làm bọn họ nghe lệnh hoàn toàn, kể hai người này mang thanh danh và chiêu bài ra áp chế chúng ta là không thỏa đáng, trên thực tế đúng là không thỏa đáng, hai người này cực kỳ xem trọng danh tiếng bản thân, tuy có khắc chế nhưng nội tâm cũng đấu với nhau trong bóng tối... Chỉ cần chúng ta ném một mồi lửa sẽ làm hai người này tự loạn trận cước!
Ánh mắt Bạch Hạo lóe sáng và dần dần âm lãnh.
- Nếu sư tôn có thể ủy khuất một chút, ngài tự mình cung kính đi bái phỏng một người, tự nhận không bằng, tuyên bố ra ngoài thành tựu thanh danh của hắn, khinh miệt đả kích tên còn lại, thủ đoạn ngoài sáng trong tối phối hợp, đồ nhi sẽ đi an bài, kể từ đó qua một thời gian ngắn sẽ có thể nhìn ra hiệu quả.
Bạch Hạo nói xong liền nhìn sang Bạch Tiểu Thuần.
Bạch Tiểu Thuần nháy mắt mấy cái, cảm thấy bảo hắn giả ý đi bái phỏng một tên và tỏ ra yếu thế cũng không phải không thể làm, đồng thời Bạch Hạo nói làm Bạch Tiểu Thuần nhớ tới một chuyện, đó là chuyện lúc ở Tinh Không Đạo Cực Tông.
- Còn có một sách đơn giản mà trực tiếp, làm như vậy vô cùng cao điệu, chỉ sợ sẽ dẫn thêm nhiều việc, đó là sư tôn tự thân xuất mã khiêu chiến Tôn Nhất Phàm cùng Tư Mã Đào, nghiền ép bọn họ ở phương diện luyện hồn và luyện linh, nhưng làm thế sẽ có rất nhiều hậu hoạn, nếu như nghĩ biện pháp làm bọn họ tới khiêu chiến sư tôn, chúng ta ở vào yếu thế, tuyệt địa phản kích còn có thu hoạch cực lớn.
Bạch Hạo nhìn thấy sắc mặt sư tôn hơi hoảng hốt, chần chờ một lúc liền nói ra cách thứ hai.
Chờ hắn nói xong Bạch Tiểu Thuần vẫn đắm chìm trong hồi ức, qua một lúc lâu ánh mắt sáng ngời tỉnh táo lại, bộ dạng hưng phấn và kích động.
- Ha ha, đồ nhi ngoan, hai biện pháp của ngươi không tồi, ở chuyện lần này, vi sư có biện pháp tốt hơn.
Bạch Tiểu Thuần cười ha ha nói ra.
- Sư tôn...
Bạch Hạo khẽ giật mình, hắn cảm thấy trái tim đập mạnh, bởi vì phương pháp làm việc của Bạch Tiểu Thuần làm hắn cảm thấy rất không yên tâm, hơn nữa còn được kiểm chứng nhiều lần.
Bạch Tiểu Thuần đứng dậy sảng khoái tinh thần, trong lòng tràn ngập tự tin, hắn cảm thấy bầu trời sáng sủa hơn không ít.
Bạch Tiểu Thuần không nói có kinh nghiệm còn khá tốt, vừa nói những lời này, Bạch Hạo có cảm giác toàn thân không tốt, có cảm giác không yên, vừa muốn khuyên bảo, Bạch Tiểu Thuần vô cùng hăng hái, hắn kích động cầm ngọc giản truyền âm.
- Hừ hừ, nếu bàn về thương chién, ta sợ các ngươi ah, ban đầu ở Tinh Không Đạo Cực Tông, Bạch gia gia ta đã là thiên hạ vô địch, loại thủ đoạn không đánh nhau này ta chưa sợ ai bao giờ.
Bạch Tiểu Thuần cảm thấy ngạo nghễ, cầm ngọc giản truyền âm cho Chu Nhất Tinh ở thành Cự Quỷ.
Chuyện hắn muốn làm cần Chu Nhất Tinh hoàn thành, thật sự do hắn dùng Chu Nhất Tinh rất thuận tay, trng người Chu Nhất Tinh còn có cấm chế của hắn, sinh tử của hắn chỉ bằng một ý niệm trong đầu hắn.
Sở dĩ sau khi đi vào thành Khôi Hoàng vẫn không liên hệ với Chu Nhất Tinh, là bởi vì chuyện Lý Phong tử vong, sau đó Bạch Tiểu Thuần cũng biết được chuyện bộ lạc Hình bị tiêu diệt.
Việc này làm hắn suy nghĩ sâu xa, hắn suy nghĩ liền hiểu đây là Chu Nhất Tinh tỏ thái đồ và quăng đầu danh trạng với mình.
Bởi vì việc này cũng làm Bạch Tiểu Thuần cảnh giác rất nhiều, vì vậy hắn ném Chu Nhất Tinh ở thành Cự Quỷ, chuẩn bị quan sát một thời gian ngắn lại quyết định có lưu hay không.
Chu Nhất Tinh hiện tại đang ở trong một đại viện trong thành Cự Quỷ, sắc mặt tối tăm phiền muộn, sau khi Bạch Tiểu Thuần rời đi, hắn ở lại thành Cự Quỷ rất không thuận lợi, một ít thế lực ngày thường khách khí với hắn, hôm nay khi Bạch Tiểu Thuần rời đi cũng không nhiệt tình nữa, cho tới bây giờ còn không bằng lúc trước.
Mặc dù không phải toàn bộ đều như này, thế lực của hắn tại thành Cự Quỷ không thể khuếch trương rộng hơn, thậm chí rất nhiều chuyện hắn làm bó tay bó chân.
Nhất là trong lòng của hắn có mâu thuẫn với việc mình ở lại thành Cự Quỷ, hắn không muốn ở lại thành Cự Quỷ, muốn đi theo Bạch Tiểu Thuần tới hành Khôi Hoàng, nhưng Bạch Tiểu Thuần đi vội vàng giống như quên hắn, chuyện này mới làm Chu Nhất Tinh phiền muộn.
- Chẳng lẽ ta lựa chọn sai?
Chu Nhất Tinh thường xuyên tự hỏi nhưng vấn đề này không có đáp án, hắn chỉ có thể kiên định với suy nghĩ của mình lúc trước, suy nghĩ thêm một thời gian ngắn, nếu như Bạch Tiểu Thuần còn không liên hệ với mình, như vậy chỉ có thể chủ động đi tới tìm.
Vào lúc hắn đang cân nhắc, bỗng nhiên ngọc giản truyền âm trong túi trữ vật sáng lên, Chu Nhất Tinh xuất ra xem xét liền hít thở dồn dập, thần thức tiến vào ngọc giản, hắn nghe được Bạch Tiểu Thuần truyền âm.
- Chu Nhất Tinh, nhanh chóng đến thành Khôi Hoàng!
Chu Nhất Tinh đã kích động, hắn cầm chặt ngọc giản sau đó hít sâu mấy hơi, tâm tình phấn chấn, cũng không trì hoãn gì, lập tức an bài liền đi thẳng tới Truyền Tống Trận.
Chu Nhất Tinh thông qua Truyền Tống Trận đến thành Khôi Hoàng, đây là lần đầu tiên hắn tới đây, hắn cũng bị thành Khôi Hoàng bàng bạc chấn nhiếp, hắn áp chế tâm tình bản thân, dựa theo Bạch Tiểu Thuần yêu cầu đi tới một gian khách sạn.
Vào lúc chạng vạng tối, trong một gian khách sạn, Bạch Tiểu Thuần âm thầm tới gặp Chu Nhất Tinh.
- Chủ tử!
Chu Nhất Tinh lập tức đứng dậy ôm quyền cúi đầu với Bạch Tiểu Thuầ, nội tâm lại kích động, trên mặt lộ ra thần sắc chỉ cần Bạch Tiểu Thuần một câu, chính mình sẽ lên núi đao biển lửa không chối từ.
- Ta cho ngươi đầy đủ oan hồn, đầy đủ tài nguyên, ngươi đi tới cửa hàng của Tư Mã Đào và Tôn Nhất Phàm mua hồn dược thượng phẩm có ấn ký của bọn họ.
Bạch Tiểu Thuần hàn huyên vài câu, sau đó hắn giao cho Chu Nhất Tinh một túi trữ vật.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Đánh giá:
Truyện Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Story
Chương 1070: Không phải là thương chiến sao?
10.0/10 từ 32 lượt.