Nhân Vật Chính Yêu Tôi Rồi

Chương 1: 1: Xuyên Sách Rồi

101@-


Hoàng Nam đang trên đường trở về nhà, trời mùa đông lạnh buốt với những cơn mưa phùn làm dòng người thêm vội vã trở về nơi ấm áp gọi là nhà.

Còn với cậu, nơi ấy cũng chỉ là một nơi để nghỉ ngơi vì đã từ rất lâu đã không còn ai đợi cậu trở về rồi.

Nam đang thất thần nhìn dòng người vội vã thì một tiếng hét thất thanh vọng đến.

Cậu quay người lại thì thấy một chiếc xe lao nhanh về phía mình, cậu còn chưa kịp nghĩ chuyện gì xảy ra thì chiếc xe ấy đã đâm vào cậu.

Nam ngã xuống, máu tươi ấm nóng chảy ra bao quanh lấy cậu.

Nam nhắm mắt lại, nghe tiếng ồn ào xung quanh cậu nghĩ có lẽ kiếp sau của cậu sẽ yên ổn hơn nhỉ? Cậu nằm im đó, dần dần chìm vào giấc ngủ sâu.

Nam không biết mình đã ngủ bao nhiêu lâu rồi, cậu choáng váng mở mắt ra.

Đập vào mắt là trần nhà trắng vàng, những chiếc đèn pha lê rọi vào trong mắt Nam.

Cậu thầm nghĩ có phải mình đang ở thiên đường không.

Cậu ngồi dậy nhìn xung quanh.




Nam đang ở trong một căn phòng khá lớn, có lẽ là phòng ngủ.

Căn phòng trang trí đơn giản theo phong cách châu âu cổ điển, phía bàn học dựng mấy mô hình anime.

Vừa nhìn là biết độ giàu có của chủ nhân nơi này.Cậu vươn tay với lấy chiếc điện thoại đang sạc trên tủ cạnh giường.

Đây không phải điện thoại của Nam nhưng điều bất ngờ là cậu lại mở khóa được điện thoại, là dấu vân tay của cậu mở được khóa điện thoại? Cậu khó hiểu mà xem đi xem lại chiếc điện thoại.

Trong điện thoại có vài app game và app đọc truyện, cậu đang định mở phần tin nhắn xem thì đột nhiên đầu cậu đau như búa bổ.

Nam lại ngất đi trên chiếc giường xa hoa ấy.

Lần này cậu lại nằm mơ, trong mơ cậu thấy hình ảnh một cậu bé khoảng 5 tuổi đang khóc đòi mẹ, chỉ là cậu bé khóc mãi cũng không thấy mẹ đâu, những người hầu xung quanh đang dỗ dành cậu, nói mẹ cậu đã qua đời rồi.

Nam nghe mọi người gọi cậu bé là cậu chủ Hoàng Nam, hóa ra cậu bé cũng có tên giống như mình, việc này khiến Nam càng thêm đồng cảm với cậu bé, suy cho cùng cậu cũng là một đứa trẻ mồ côi.

Hình ảnh phía trước như tua nhanh đi, Nam nhìn cậu bé lớn lên, dần dần cũng hiểu.


Cậu bé tên Hoàng Nam, mẹ cậu bé mới mất không lâu thì cha cậu bé đưa vợ hai về, còn có một đứa con trai chỉ kém cậu mấy tháng tuổi.

Cậu bé lớn lên thiếu tình thương của cha mẹ nên tính cách trầm trầm, tự ti.

Khả năng học tập không được tốt lại hay bị so sánh với người em trai tài giỏi của mình càng khiến cậu tự ti hơn.

Người em cùng cha khác mẹ của cậu hình như tên là Hoàng Lân.

Nam cảm thấy hình như nghe thấy cái tên này ở đâu rồi, cảm giác rất quen thuộc.

Bỗng nhiên cậu giật mình, đây không phải là nhân vật thụ chính trong cuốn tiểu thuyết “ Mùa hè năm ấy” sao.

Đúng lúc này cậu giật mình tỉnh dậy.


Nhìn lại xung quanh căn phòng, đây không phải là căn phòng của cậu nhóc kia sao.

Nam nghĩ nghĩ rồi liền chạy vọt vào nhà vệ sinh.

Nhìn khuôn mặt trên gương mà cậu cảm thấy hoảng hốt.


Đây không phải gương mặt của cậu.

Khuôn mặt trước gương này nhỏ nhắn tinh xảo, đôi mắt to rất có hồn, sống mũi cao, đôi môi căn đầy, nhìn tổng thể khuôn mặt toát lên vẻ ngây thơ, mềm yếu.

Nhưng bản thân Nam biết chính cậu nhóc mềm yếu này lại có bao nhiêu cố chấp.

Ngồi trên giường sắp xếp lại trí nhớ, cuối cùng cậu cũng tổng kết lại được rằng là đây không phải thế giới của câu.

Bất quá nơi này là trong một cuốn truyện đam mỹ “ Mùa hè năm ấy” kể về tình yêu vượt bao sóng gió của nam chính Phạm Nhật Thành và thụ chính Hoàng Lân, cũng chính là em trai cùng cha khác mẹ của nguyên thân.

Còn nguyên thân từ đầu đến cuối chỉ là một nhân vật phụ có vai trò thúc đẩy cốt chuyện và tình yêu của hai nhân vật chính.

Nguyên thân vốn là vị hôn thê của công chính Phạm Nhật Thành, kết hôn được một thời gian nhưng công chính vẫn luôn lạnh lùng với cậu.

Cho đến khi gặp được Hoàng Lân mới lộ ra vẻ mặt ôn nhu của mình.

Sau đó Hoàng Nam biết được đã cật lực làm đủ mọi cách để chia rẽ công và thụ chính nhưng cuối cùng kết cục lại tụ rước họa vào thân bị công và thụ chính chơi chết.
Ngồi thở dài trên giường Nam thầm nghĩ sao số mình lại khổ vậy chứ.



Người ta xuyên sách thì đáng lẽ phải xuyên vào nhân vật chính oai phong lẫm liệt còn cậu phải xuyên vò nhân vật phụ ngu ngốc chết sớm nữa chứ.

Trong đầu Nam bây giờ đang cật lực suy nghĩ xem làm cách nào để thoát khỏi cốt truyện sống một cuộc sống yên bình cả đời.

Đối chiếu theo thời gian thì bây giờ cậu và nam chính vẫn chưa kết hôn, còn thụ chính thì đang du học nước ngoài, nếu muốn thoát khỏi cốt truyện thì thời điểm này là tốt nhất.

Nói rồi tự cổ vũ mình Nam xuống nhà ăn tối.

Thời điểm cậu xuống lầu, ba cậu đang xem tin tức tài chính.

Ba cậu, hay nói đúng hơn là ba nguyên thân tên là Hoàng Hữu Nhân, năm nay đã 50 tuổi nhưng trông vẫn rất trẻ trung, thấy cậu xuống ông cũng chỉ liếc một cái rồi thôi.

Nhiêu đó cũng đủ cho thấy ông ta khinh thường nguyên thân cơ nào, nguyên nhân cũng dễ hiểu thôi, ông ta kết hôn với mẹ của nguyên thân vì liên hôn kinh tế chứ không có tình cảm, chính vì thế mà sau khi mẹ nguyên thân mất chưa được bao lâu ông ta đã đem tình nhân về làm vợ, lại còn có thêm đứa con trai kém nguyên thân mấy tháng tuổi, hơn nữa đứa con riêng này lại vô cùng thông minh tài giỏi chứ không giống nguyên thân học hành dốt nát lúc nào cũng ru rú trong phòng.

Người vợ kia của ông ta thấy Nam xuống thì bắt đầu cười nói dịu dàng nhưng thật ra chỉ là giả tạo, bà ta luôn lo lắng nguyên thân sẽ cướp tài sản với con trai bà ta.

Nam nghĩ thầm, cái gia đình này thật khiến người ta ghê tởm, lúc nào cũng cười cười nhưng thật ra là đâm sau lưng nhau bằng những con dao bọclụa..



Nhân Vật Chính Yêu Tôi Rồi
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Nhân Vật Chính Yêu Tôi Rồi Truyện Nhân Vật Chính Yêu Tôi Rồi Story Chương 1: 1: Xuyên Sách Rồi
10.0/10 từ 40 lượt.
loading...