Nhân Dục Đạo
Chương 3: Sư tôn muốn xoay người? Đừng hòng!
185@-Nhưng không ngờ chưởng phong vừa đưa ra, một tiếng kêu quái dị lại vang lên.
"Sư tôn, là ta!"
Tiếng kêu làm Thanh Thủy sững sờ, cũng không thu tay lại chút nào. Chưởng hoá chỉ, bằng vào tốc độ nhanh hơn chính xác điểm vào phần eo bóng đen.
Bóng đen cứng người, động tác ra vào lập tức ngừng lại.
Thanh Thủy tức giận kéo khăn phủ đầu xuống, quay người lại phía sau. Thế nhưng theo nàng cử động phần eo, nhục côn lại ma sát mãnh liệt, làm nàng rê rỉ một tiếng, loạng choạng xuýt ngã.
Tên ác tặc hãm hiếp nàng, không ngờ chính là tiểu tử đáng chết này!
Thanh Thủy mắt phượng bốc hỏa nhìn chằm chằm Hàn Phong, nàng có xúc động muốn một chưởng đánh chết tên này. Không ngờ hắn lại có hành động biến thái như vậy.
Hàn Phong cũng hơi có chút sợ hãi, nhưng lại càng kích thích hơn. Hắn ác độc suy nghĩ, nếu thật sự sư tôn bị hãm hiếp thì sẽ như thế nào đây? Là phối hợp với dâm tặc, hay là… hắc hắc!
“Sư tôn, mau giải huyệt cho ta, ta chỉ trêu đùa một chút thôi mà”
Thanh Thủy vẫn trợn mắt nhìn hắn. Quả thật nàng cũng đã lo lắng thái quá. Thánh Dục sơn nhất quyết không thể có người ngoài tiến vào, hơn nữa cảnh giới của nàng cực cao. Người có thể vô thanh vô tức tới gần nàng dường như chưa sinh ra trên đời này. Chỉ có tên tiểu tử này, cảnh giới phù phiếm, nguyên lực trong cơ thể quá ít, lại cùng tu luyện Thánh Dục quyết đồng nguyên với chân khí của bản thân, mới có thể qua mắt nàng được.
Nhưng sao có thể vì lí do đó mà tha cho hắn được. Vì hắn, thậm chí mình còn có suy nghĩ tự đoạn tâm mạch, bảo vệ tiết khí. Vậy mà tên đáng ghét kia vẫn cười cợt nhìn mình đầy đùa giỡn
Thanh Thủy những ngày qua đã chịu đủ đùa bỡn, nàng luôn bị đưa vào thế bị động chịu đựng, cuối cùng lại bị tiểu tử này làm hư hỏng đến ngất đi. Quả thật là đáng giận. Hôm nay nàng phải tìm lại chủ động. Nhất định phải trừng phạt hắn.
Nàng đẩy Hàn Phong ra, nhất thời côn th*t to lớn theo nhục hoa trượt ra, đến cửa động thì khựng lại. Phần đầu của ác long quá lớn, giống như một chốt chặn mút chặt lấy nhục hoa của nàng, không dễ từ bỏ.
"Pặc... Ư ư ư...."
Ác long cuối cùng cũng là không ở thế chủ động, bị Thanh Thủy đẩy ra. Nó dữ tợn vươn cao đầu. Dọc thân thể ác long chằng chịt gân guốc bấy giờ đã dính đầy d*m thủy, ướt đẫm long lanh. Đầu ác long giật giật gầm thét như thể đe doạ người đã bức ép nó.
Thanh Thủy loạng choạng toàn thân, dưới nhục hoa d*m thủy tựa như thác nước tuôn trào, chảy dài xuống hai đùi, rơi long tong xuống đất. Đầu óc nàng có chút choáng váng, cơ thể không tự chủ được tựa vào thành bàn thở dốc.
Hàn Phong hai mắt đã đỏ bừng, nhìn sư tôn tựa như đoá mai mới nở, vừa trải qua cơn mưa phùn đầu xuân. Hắn thật có xúc động dùng mọi thủ đoạn mà chà đạp bông hoa ấy.
Thanh Thủy thấy dục vọng trong mắt đệ tử, càng nhìn càng đáng gét. Nàng một chưởng bức tới, thế nhưng hai chân loạng choạng không vững, chẳng hiểu tại sao lại đạp trúng đám d*m thủy dưới chân. Tức thì cả cơ thể mất cân bằng đổ về phía trước. Trong lúc hoảng loạn hai tay ôm chầm lấy Hàn Phong, hai người lập tức ngã ra sàn.
Thanh Thủy nằm trên người đồ đệ, bầu nhũ hoa to lớn áp trên ngực hắn, nàng có thể cảm thấy dục hoả trên người hắn bốc cháy dữ dội, lại thấy ánh mắt hắn tràn đầy điên cuồng nhìn mình. Nhất thời trong lòng cảm thấy ngọt ngào, cúi đầu hôn tới.
Cả hai chìm đắm trong nụ hôn tựa như vĩnh cửu, đôi tay nhỏ nhắn của Thanh Thủy vẽ trên ngực Hàn Phong, cặp nhũ hoa cũng cọ tới cọ lui, bên dưới háng, nhục hoa lại càng là dòng suối nhỏ tuôn trào, có tới cọ lui thấm đẫm toàn thân côn th*t của hắn.
Thanh Thủy rời môi, cái lưỡi tử đàn hương kéo một đường xuống tới ngực Hàn Phong, khẽ liếm láp trên đầu ti hắn. Hàm răng trắng ngà lại cắn lấy day day, rồi lại ngoạm cả vào miệng mà mút, thoạt nhìn tựa như mèo con bú sữa.
Hàn Phong bị điểm huyệt không thể cử động, nhất thời chỉ có thể gầm gừ trong cổ họng.
Thanh Thủy cười tinh quái, nàng chính là muốn hắn khó chịu như vậy. Trả thù cho hai ngày vừa qua. Cái lưỡi tử đàn hương lại từ ngực lướt xuống bụng, rồi dừng ngay trước ác long thượng giới đang hung dữ nhìn nàng.
Ngoài lần trước đó vụng trộm quan sát khi Hàn Phong ngủ, đây là lần đầu tiên Thanh Thủy có thể đường đường chính chính quan sát nó. Những lần trước không phải là bị nó ra vào ở phía dưới thì cũng là bị nó nhấp nhô trong miệng ở phía trên. Thanh Thủy chộp lấy ước lượng. Vật này dài gần bốn tấc (một tấc 10cm), cả thân thể đen bóng đầy gân guốc, thẫm đẫm d*m thủy của nàng. Đầu côn gắn một vật thể hình tam giác hồng hào to lớn dữ tợn, nó chỉ có một mắt đang khép hờ, khinh thường liếc nhìn Thanh Thủy.
Bàn tay nhỏ bé của nàng nắm lấy nó, không ngờ các ngón tay không thể ôm hết chu vi thân côn. Toàn thân nó toả ra khí tức chí dương chí cường, đầy uy áp khủng bố.
" Thảo nào vật này khi đâm vào lại.... Lại sung sướng như vậy.... Hức hức... Sao ta lại có suy nghĩ dâm đãng như vậy chứ"
Thanh Thủy đỏ mặt nghĩ thầm, càng nghĩ càng mông lung. Miệng nhỏ không ngờ trong vô thức lại hé mở, đôi môi đỏ mọng không ngần ngại d*m thủy của mình vẫn bám đầy trên ấy mà ngậm lấy đầu côn mút nhẹ.
"Thật lớn... Thật nóng...!"
Thanh Thủy cũng không biết tại sao mình lại có can đảm như vậy. Chỉ biết rằng khi ngậm lấy côn th*t làm nàng cảm thấy rất thoả mãn. Hai tay nàng tóm lấy thân côn, vuốt lên vuốt xuống. Đôi môi cũng rất phối hợp mà mút lấy đầu côn, cái lươn vươn ra quét tới quét lui. Nhịp nhàng chăm sóc.
Hàn Phong đôi mắt trợn trừng, sư tôn làm quá nhẹ nhàng khiến hắn ngứa ngáy phát điên. Hắn bị điểm huyệt, không thể cử động, nhưng tâm thần cực kỳ muốn bắt lấy đầu sư tôn mà hung hăng ra vào, khiến cho nàng ngạt thở tới hấp hối, sau đó mới bắn tất cả vào trong. Nếu để hắn thoát vây...
Hắn không nhìn thấy phía dưới, thế nhưng trong đầu cũng có thể tưởng tượng ra. Cảnh tượng sư tôn quỳ bò trên mặt đất, miệng cúi xuống chăm sóc côn th*t, hai hạt đậu trên nhũ hoa đong đưa cọ vào chân, kiều đồn lại càng là vểnh cao lên trời, hai mép thịt căng mọng đỏ hồng đẫm d*m thủy khẽ nhúc nhích ẩn hiện.... Nếu để hắn thoát vây...
Nếu để hắn thoát vây...
Hàn Phong kể từ khi giao hợp lần đầu, đã luôn đắm chìm trong cảm giác đê mê đầy sung sướng. Từ đó, mỗi khi nhìn thấy sư tôn là dục hoả của hắn lại bốc lên mãnh liệt, lại muốn hung hăng chà đạp nàng dưới háng.
Bây giờ trong tình cảnh bị phong bế, hắn lại vẫn có những suy nghĩ ấy, thế nhưng chỉ có thể nghĩ mà không thể làm gì được rồi.
"Không thể làm gì sao???"
Hàn Phong khẽ thì thầm, rồi chợt thấy lạnh cả người, dục hoả trong mắt bị quét đi sạch sẽ!
"Nhân Dục Đạo a Nhân Dục Đạo. Chữ Nhân đứng trước chữ Dục. Ta là người tu luyện công pháp, dục này do ta độc tôn, cớ sao lại để Dục hoả thiêu thân mà trầm mê không biết! Đảo khách thành chủ khống chế ngược lại ta!"
"Hàn Phong a Hàn Phong, ngươi quả là ngu ngốc, lại để cho công pháp khống chế mình. Nếu cứ tiếp tục như vậy, chẳng phải sẽ có một ngày ngươi trở thành ma đầu chỉ biết cuồng dâm hiếu sát hay sao?"
(Đọc đến đoạn này, không biết có vị đạo hữu nào hiểu được thâm ý của ma tôn ta?)
Hàn Phong càng nghĩ càng cảm thấy sợ hãi. Trong phút chốc, âm dương đồ trong đan điền hắn mạnh mẽ xoay tròn. Một luồng khí xám từ đó bị bức ra, không ngờ nó tụ mà không tán, hoá thành ma đầu gào thét, ý đồ xung phá trở lại âm dương đồ.
Hàn Phong đã rơi vào trạng thái kỳ dị, trong lòng một mảnh không minh. Thánh Dục Quyết tự chủ vận chuyển, tức thì âm dương đồ càng thêm xoay tròn. Ma đầu khí xám kia không cam lòng gào thét, bị bức ra khỏi đan điền, sau đó bị dục hoả thiêu đốt thành tro tàn, tiêu tán trong thiên địa. Âm dương đồ bây giờ, mới chính là đen trắng phân minh!
Nếu tình cảnh này được lịch đại tổ sư các đời Nhân Dục Đạo nhìn thấy, tất nhiên sẽ vô cùng khiếp sợ. Trạng thái của Hàn Phong hiện giờ chính là "Nguyên". Một cảnh giới hư vô mờ ảo mà mỗi khi nó xuất hiện sẽ làm rung chuyển cả tu chân giới. Người có được "Nguyên" chính là thiên tài trong thiên tài, nó giúp người ta ngộ đạo, bài trừ ma niệm, truy tìm bản nguyên đại đạo. Lịch đại tổ sư Nhân dục đạo, chỉ có duy nhất tổ sư đời đầu Hạo Thiên Tiên Quân là gặp "Nguyên" khi còn sống. Nhờ "Nguyên", Thánh Dục Quyết mới được sáng tạo, Nhân Dục Đạo cũng mới có thể sừng sững tại tu chân giới biết bao nhiêu vạn năm nay.
Tất cả những người còn lại, đều chỉ là trước khi hấp hối mới có thể gặp được "Nguyên". Nhưng trong số họ, không một ai sống lại được. Họ đều mang theo vẻ mặt tiếc nuối mà lìa đời.
Chỉ trong chớp mắt mà tựa như ngàn thu. Hàn Phong giật mình thoát khỏi nhập định. Hắn ngơ ngác không hiểu mới xảy ra chuyện gì, chỉ cảm thấy toàn thân thư thái nhẹ nhõm, như thoát khỏi trói buộc nào đó?
Hắn cũng quẳng luôn "cái chớp mắt" vừa rồi ra sau đầu, không thèm suy nghĩ nữa. Dù sao cảnh giới của hắn quá thấp, tư lịch hiểu biết lại càng là con số không. Chỉ có thể quy kết cho sư tôn phía dưới.
Từ hạ thân lại truyền tới từng trận cảm giác thư sướng, lại vang lên tiếng nhóp nhép từ đôi môi sư tôn, làm dục hoả trong mắt hắn vừa dập tắt lại bùng cháy dữ dội. Thế nhưng dục hoả này đã không còn ẩn hiện màu xám như trước nữa.
Hàn Phong vẫn không thể cử động. Hắn lại đau khổ thử vận công bài trừ huyệt đạo.
Để cho hắn bất ngờ chính là nguyên lực trước đó bị phong bế hoàn toàn không ngờ hiện tại lại có thể lưu động trở lại.
Cố gắng đem dòng nguyên lực xung kích huyệt đạo. Mặc dù có đôi chút đau nhức, thế nhưng chỉ cần để hắn thoát vây, chú cừu non tơ đang quỳ dưới háng kia.... Hắc hắc...
Thanh Thủy hoàn toàn không biết biến hoá vừa rồi của đệ tử, cũng không hề biết, giông bão đang tới gần. Nàng chỉ như chú nai con ngơ ngác lần đầu được chủ động khám phá nhục dục, liên tục thay đổi kiểu đùa nghịch. côn th*t trong tay nàng đã cương cứng hết cỡ, ngay cả hai hòn ngọc dương cũng thấm đẫm nước bọt long lanh.
Ngửi thấy mùi nam nhân nồng đậm trên người đẹ tử làm Thanh Thủy cảm thấy ngứa ngáy toàn thân, nhất là hạ thể nơi nhục hoa kia lại càng thêm bồn chồn khó chịu trống trải, muốn có thứ gì đó lấp đầy.
Thanh Thủy mút mạnh đầu côn một cái rồi mới lưu luyến bò lên người Hàn Phong. Khi thấy ánh mắt đệ tử u oán nhìn mình, nàng lại cười ngặt nghẽo đến run rẩy bộ ngực. Hai hạt nhũ hoa đỏ ửng đung đưa làm Hàn Phong thiếu chút xịt máu mũi.
"Tiểu nam nhân, thế nào? Trò chơi bây giờ mới bắt đầu đây."
Cười khiêu khích một cái nữa, Thanh Thủy đứng ngay trên côn th*t dựng thẳng của Hàn Phong, từ từ ngồi xuống. Thế nhưng khi chạm tới đầu ác long kia, nàng lại giảo hoạt tránh né, không cho nó đâm trúng mà chỉ cọ sát ngay phía ngoài. Đẩy tới đẩy lui, khi đầu côn hơi tách hai mép thịt ra, Thanh Thủy lại nhón chân, hẩy mông không cho nó xâm nhập.
Hành động khiêu khích này trực tiếp làm Hàn Phong phát cuồng. Từ đầu côn th*t, dục hoả bốc lên ngùn ngụt. Hắn vô lực rên rỉ.
"Sư tôn, mau ngồi xuống! Aaaa..."
Thanh Thủy cười thoả mãn, nàng chính là muốn nhìn thấy vẻ mặt này của đệ tử, thế nhưng nàng cũng chịu áp lực cực lớn. Mỗi lần chạm tới ác long kia nhục hoa lại co rút, mút lấy đầu côn th*t không chịu buông ra. d*m thủy đã tuôn trào phủ kín thân côn.
Hàn Phong hai mắt đỏ đậm, điên cuồng hít sâu một hơi nhắm mắt lại, vận dụng linh lực trùng kích huyệt đạo. Chỉ cần hắn thoát vây.
Thanh Thủy không ngờ Hàn Phong lại có thể có định lực như vậy. Chính nàng giờ đây tiến thoái lưỡng nan, nửa muốn nhìn thấy đệ tử ăn đau khổ, nửa muốn thoả mãn nhục hoa đã sớm co rút ngứa ngáy kia.
Đến cuối cùng chính nàng phải buông xuôi, nhục hoa phía dưới phản chủ. Hai mép thịt căng mọng ôm lấy đầu côn mà mút chặt. Kiều đồn dần hạ xuống.
"Ư ư.... Uhm uhm..."
Thanh Thủy hai mắt ngập tràn sương mù. Khi côn th*t tiến vào một nửa, nàng đã mất hết sức lực. Đôi bàn tay phải chống lên ngực Hàn Phong mới làm cho nàng không bị ngã xuống.
Tư thế này làm Thanh thủy thực sự sợ hãi. Cột thịt như trường thương dựng thẳng, mà nàng lại như thỏ non bị treo trên mũi thương, chỉ cần hơi nhúc nhích sẽ bị nó đâm hư hỏng.
Hai mép thịt căng mọng nhuyễn động, ôm sát lấy thân côn, từ đó liên tục rỉ ra d*m thủy, chảy thành dòng xuống dưới làm ướt đẫm hai hòn ngọc dương của Hàn Phong.
Thanh Thủy lúc này, tựa như bị đóng đinh trên côn th*t. âm đ*o điên cuồng co rút, cơ thịt bên trong nhuyễn động cuốn chặt lấy ác long, nhất là phần đầu côn vàng vào sâu càng tàn phá bừa bãi. Từng trận khoái cảm theo kinh mạch nơi hạ thân truyền tới tâm thần làm Thanh Thủy mơ hồ không rõ, chỉ biết truyền ra từng tiếng kêu rên rỉ mê người.
Thanh Thủy muốn nhấc người dậy, thoát khỏi nhục côn tranh thủ lấy lại sức lực. Thế nhưng lúc này hai chân nàng đã vô lực mềm nhũn. Kiều đồn chỉ thấy từ từ hạ xuống, không có sức lực nâng lên. Huống hồ hạ thân nàng lại bó chặt lấy nhục côn, bên trong truyền ra lực hút, kéo nhục côn càng thêm nhích động.
"Uhhh.... Ohhh.... Tha cho ta...."
côn th*t càng lúc càng tiến vào sâu hơn. Đã có hơn sáu phần nằm trong nhục hoa Thanh Thủy. Trên bụng nàng hiện hình ảnh côn th*t. Nó nổi hằn lên đầy dữ tợn, giật giật mấy cái như phản kích.
"Uhhh.... Ohh.... Ta chết mất... Ư ư..."
Hai mép thịt vẫn liên tục trào ra d*m thủy trắng sữa, càng làm côn th*t thêm trơn trượt. Nó nhích từng chút một vào phía trong. Ở tư thế này, Thanh Thủy mới thấy hối hận, tại sao lại tự lấy đá đập chân mình. Nếu để tên kia chủ động, ít nhất bản thân còn được buông lỏng, dù là tùy ý để hắn chà đạp, nhưng hắn cũng không thể đem vật kia tiến vào toàn bộ.
Còn bây giờ, cơ thể nàng đã vô lực phản kháng, hai chân đã nhũn ra run rẩy nào có tránh thoát được. Thanh Thủy không dám tưởng tượng nếu vật kia toàn bộ xâm nhập, nàng sẽ chết mất.
Hàn Phong lúc này cũng chẳng khá hơn là bao. Không ngờ sư tôn lại có chiêu độc là như vậy. Làm cho hắn dục tiên dục tử, côn th*t cương cứng bị mút bởi âm đ*o sư tôn không ngờ lại muốn xuất.
"Hức!.... Ư ư ư... Phụp.... Ư ư ư ư!?"
Theo chút sức lực cuối cùng của Thanh Thủy bị rút đi, cả cơ thể nàng gục xuống. Nhục hoa không còn cố kỵ lập tức nuốt trọn lấy côn th*t. Ngập tới lút cán.
Đôi môi Thanh Thủy mở lớn, hai mắt tràn đầy sương mù. Nàng nức nở một tiếng, côn th*t kia dường như đã chẻ đôi nàng mà vươn tới tận cổ. Đầu óc nàng trống rỗng, cả thế giới chỉ còn lại côn th*t kia đang dũng mãnh tàn phá bên trong cửa mình.
Hàn Phong cũng rên rỉ. côn th*t được nhục hoa toàn bộ nuốt lấy, các bó thịt cuốn chặt, nhuyễn động, mút mát vặn xoắn làm hắn sướng điên người.
Thanh Thủy đổ gục xuống cơ thể Hàn Phong, nàng hoàn toàn mất đi sức chống cự. Khuôn mặt ửng hồng kiều diễm tràn đầy hối hận. Thanh Thủy cố gắng di động kiều đồn, bò tới phía trước nhằm thoát khỏi hung khí kia. Thế nhưng âm đ*o nàng lại giữ chặt lấy côn th*t, các mép thịt lại ma sát mạnh hơn làm kích thích điên cuồng các kinh mạch cảm giác.
Thanh Thủy gắng gượng chống tay xuống đất nâng kiều đồn lên, rút ra khỏi hung khí kia. Nhưng mới rút được nửa đường, nàng đã lại kiệt sức ngã xuống. côn th*t lại được thế cắm ngập sâu vào bên trong. "Nhóp nhép... Nhóp nhép..." d*m thủy theo từng cử động của nàng tuôn trào, phủ kín cả hạ bộ Hàn Phong, chảy dày xuống nền đất.
Đến cuối cùng Thanh Thủy chẳng còn chút sức lực nào nữa. Hung khí kia càng lúc càng lớn, đầu côn lại càng là quỷ dị phập phồng lớn nhỏ phía bên trong. Nàng chỉ có thể vểnh cao kiều đồn, đung đưa qua lại rồi rên rỉ mê người.
Thanh Thủy miệng há hốc mở lớn, huyệt cực âm bị kích thích kịch liệt. Rồi chợt bùng nổ khoái cảm ra khắp toàn thân. Cơ thể Thanh Thủy co giật, kiều đồn rung rinh lên xuống càng lúc càng nhanh, côn th*t đâm vào càng lúc càng kịch liệt. Huyệt cực âm chợt săn cứng lại, d*m thủy tuôn ra ào ạt. Nàng đã thất thân lần đầu.
Hàn Phong cũng vừa lúc tới giới hạn, hai mắt hắn đỏ ngầu, ác long phía dưới co giật liên hồi, nó biến lớn thêm một vòng nữa, há miệng ầm ầm phun ra dương thủy trắng sữa, bắn sâu vào bên trong động huyệt Thanh Thủy.
Thanh Thủy chỉ cảm thấy dòng khí ấm áp tràn ngập trong thân thể nàng. Nàng vô lực ngã xuống ôm lấy Hàn Phong, hai mắt mơ màng tràn đầy sương mù, thầm nghĩ đã thoát nạn.
Đúng lúc này Hàn Phong chợt mở bừng hai mắt, huyệt đạo sau thời gian dài xung phá đã được khai thông, hắn cười tà một tiếng, nếu để hắn thoát vây...
Hai tay Hàn Phong không chút dấu vết vươn ra, rồi chợt bùng lên bắt lấy cánh tay Thanh Thủy, nguyên lực vận chuyển lập tức phong bế huyệt mạch môn của nàng!
Thanh Thủy giật mình kinh sợ, tiểu tử này như thế nào có thể cử động? Chính mình hôm nay lại bị bắt được. Một dự cảm xấu chợt dâng lên trong lòng nàng.
Hàn Phong nhìn đôi mắt hoảng loạn của sư tôn mà cười xấu xa, hắn cao ngạo thốt lên:
"Tiểu dâm phụ! Trò chơi giờ mới bắt đầu!:))~"
"Dục Hoả hàng lâm! Phân Thân thuật!"
Hàn Phong cười lớn niệm chú, tức thì cơ thể hắn bùng lên dục hoả mãnh liệt, nó xoay tròn kịch liệt trên không rồi nhanh chóng nhưng tụ. Từ tâm xoáy xuất hiện một hình bóng hư ảo. Hàn Phong lại phun ra một ngụm tinh khí bản nguyên lên đó, tức thì bóng hình kia càng thêm ngưng thực, nó thét gào lên một tiếng, chợt há mồm hút tất cả dục hoả xung quanh vào mà xuất hiện.
Sinh linh giống Hàn Phong như đúc, da thịt ngũ quan đầy đủ, chỉ là hai mắt kia không có đồng tử, mà chính là hai ngọn dục hoả đang bốc cháy hừng hực. Ngay cả côn th*t dưới háng cũng dữ tợn ngẩng cao đầu.
Hàn Phong cùng phân thân đều cười lớn, dưới ánh mắt kinh ngạc lẫn hoảng loạn của Thanh Thủy, cả bốn tay đều vồ lấy nàng!
Phân thân cười tà ác, côn th*t to lớn đong đưa, hắn chộp lấy miệng....
:))~
Nhân Dục Đạo
"Sư tôn, là ta!"
Tiếng kêu làm Thanh Thủy sững sờ, cũng không thu tay lại chút nào. Chưởng hoá chỉ, bằng vào tốc độ nhanh hơn chính xác điểm vào phần eo bóng đen.
Bóng đen cứng người, động tác ra vào lập tức ngừng lại.
Thanh Thủy tức giận kéo khăn phủ đầu xuống, quay người lại phía sau. Thế nhưng theo nàng cử động phần eo, nhục côn lại ma sát mãnh liệt, làm nàng rê rỉ một tiếng, loạng choạng xuýt ngã.
Tên ác tặc hãm hiếp nàng, không ngờ chính là tiểu tử đáng chết này!
Thanh Thủy mắt phượng bốc hỏa nhìn chằm chằm Hàn Phong, nàng có xúc động muốn một chưởng đánh chết tên này. Không ngờ hắn lại có hành động biến thái như vậy.
Hàn Phong cũng hơi có chút sợ hãi, nhưng lại càng kích thích hơn. Hắn ác độc suy nghĩ, nếu thật sự sư tôn bị hãm hiếp thì sẽ như thế nào đây? Là phối hợp với dâm tặc, hay là… hắc hắc!
“Sư tôn, mau giải huyệt cho ta, ta chỉ trêu đùa một chút thôi mà”
Thanh Thủy vẫn trợn mắt nhìn hắn. Quả thật nàng cũng đã lo lắng thái quá. Thánh Dục sơn nhất quyết không thể có người ngoài tiến vào, hơn nữa cảnh giới của nàng cực cao. Người có thể vô thanh vô tức tới gần nàng dường như chưa sinh ra trên đời này. Chỉ có tên tiểu tử này, cảnh giới phù phiếm, nguyên lực trong cơ thể quá ít, lại cùng tu luyện Thánh Dục quyết đồng nguyên với chân khí của bản thân, mới có thể qua mắt nàng được.
Nhưng sao có thể vì lí do đó mà tha cho hắn được. Vì hắn, thậm chí mình còn có suy nghĩ tự đoạn tâm mạch, bảo vệ tiết khí. Vậy mà tên đáng ghét kia vẫn cười cợt nhìn mình đầy đùa giỡn
Thanh Thủy những ngày qua đã chịu đủ đùa bỡn, nàng luôn bị đưa vào thế bị động chịu đựng, cuối cùng lại bị tiểu tử này làm hư hỏng đến ngất đi. Quả thật là đáng giận. Hôm nay nàng phải tìm lại chủ động. Nhất định phải trừng phạt hắn.
Nàng đẩy Hàn Phong ra, nhất thời côn th*t to lớn theo nhục hoa trượt ra, đến cửa động thì khựng lại. Phần đầu của ác long quá lớn, giống như một chốt chặn mút chặt lấy nhục hoa của nàng, không dễ từ bỏ.
"Pặc... Ư ư ư...."
Ác long cuối cùng cũng là không ở thế chủ động, bị Thanh Thủy đẩy ra. Nó dữ tợn vươn cao đầu. Dọc thân thể ác long chằng chịt gân guốc bấy giờ đã dính đầy d*m thủy, ướt đẫm long lanh. Đầu ác long giật giật gầm thét như thể đe doạ người đã bức ép nó.
Thanh Thủy loạng choạng toàn thân, dưới nhục hoa d*m thủy tựa như thác nước tuôn trào, chảy dài xuống hai đùi, rơi long tong xuống đất. Đầu óc nàng có chút choáng váng, cơ thể không tự chủ được tựa vào thành bàn thở dốc.
Hàn Phong hai mắt đã đỏ bừng, nhìn sư tôn tựa như đoá mai mới nở, vừa trải qua cơn mưa phùn đầu xuân. Hắn thật có xúc động dùng mọi thủ đoạn mà chà đạp bông hoa ấy.
Thanh Thủy thấy dục vọng trong mắt đệ tử, càng nhìn càng đáng gét. Nàng một chưởng bức tới, thế nhưng hai chân loạng choạng không vững, chẳng hiểu tại sao lại đạp trúng đám d*m thủy dưới chân. Tức thì cả cơ thể mất cân bằng đổ về phía trước. Trong lúc hoảng loạn hai tay ôm chầm lấy Hàn Phong, hai người lập tức ngã ra sàn.
Thanh Thủy nằm trên người đồ đệ, bầu nhũ hoa to lớn áp trên ngực hắn, nàng có thể cảm thấy dục hoả trên người hắn bốc cháy dữ dội, lại thấy ánh mắt hắn tràn đầy điên cuồng nhìn mình. Nhất thời trong lòng cảm thấy ngọt ngào, cúi đầu hôn tới.
Cả hai chìm đắm trong nụ hôn tựa như vĩnh cửu, đôi tay nhỏ nhắn của Thanh Thủy vẽ trên ngực Hàn Phong, cặp nhũ hoa cũng cọ tới cọ lui, bên dưới háng, nhục hoa lại càng là dòng suối nhỏ tuôn trào, có tới cọ lui thấm đẫm toàn thân côn th*t của hắn.
Thanh Thủy rời môi, cái lưỡi tử đàn hương kéo một đường xuống tới ngực Hàn Phong, khẽ liếm láp trên đầu ti hắn. Hàm răng trắng ngà lại cắn lấy day day, rồi lại ngoạm cả vào miệng mà mút, thoạt nhìn tựa như mèo con bú sữa.
Hàn Phong bị điểm huyệt không thể cử động, nhất thời chỉ có thể gầm gừ trong cổ họng.
Thanh Thủy cười tinh quái, nàng chính là muốn hắn khó chịu như vậy. Trả thù cho hai ngày vừa qua. Cái lưỡi tử đàn hương lại từ ngực lướt xuống bụng, rồi dừng ngay trước ác long thượng giới đang hung dữ nhìn nàng.
Ngoài lần trước đó vụng trộm quan sát khi Hàn Phong ngủ, đây là lần đầu tiên Thanh Thủy có thể đường đường chính chính quan sát nó. Những lần trước không phải là bị nó ra vào ở phía dưới thì cũng là bị nó nhấp nhô trong miệng ở phía trên. Thanh Thủy chộp lấy ước lượng. Vật này dài gần bốn tấc (một tấc 10cm), cả thân thể đen bóng đầy gân guốc, thẫm đẫm d*m thủy của nàng. Đầu côn gắn một vật thể hình tam giác hồng hào to lớn dữ tợn, nó chỉ có một mắt đang khép hờ, khinh thường liếc nhìn Thanh Thủy.
Bàn tay nhỏ bé của nàng nắm lấy nó, không ngờ các ngón tay không thể ôm hết chu vi thân côn. Toàn thân nó toả ra khí tức chí dương chí cường, đầy uy áp khủng bố.
" Thảo nào vật này khi đâm vào lại.... Lại sung sướng như vậy.... Hức hức... Sao ta lại có suy nghĩ dâm đãng như vậy chứ"
Thanh Thủy đỏ mặt nghĩ thầm, càng nghĩ càng mông lung. Miệng nhỏ không ngờ trong vô thức lại hé mở, đôi môi đỏ mọng không ngần ngại d*m thủy của mình vẫn bám đầy trên ấy mà ngậm lấy đầu côn mút nhẹ.
"Thật lớn... Thật nóng...!"
Thanh Thủy cũng không biết tại sao mình lại có can đảm như vậy. Chỉ biết rằng khi ngậm lấy côn th*t làm nàng cảm thấy rất thoả mãn. Hai tay nàng tóm lấy thân côn, vuốt lên vuốt xuống. Đôi môi cũng rất phối hợp mà mút lấy đầu côn, cái lươn vươn ra quét tới quét lui. Nhịp nhàng chăm sóc.
Hàn Phong đôi mắt trợn trừng, sư tôn làm quá nhẹ nhàng khiến hắn ngứa ngáy phát điên. Hắn bị điểm huyệt, không thể cử động, nhưng tâm thần cực kỳ muốn bắt lấy đầu sư tôn mà hung hăng ra vào, khiến cho nàng ngạt thở tới hấp hối, sau đó mới bắn tất cả vào trong. Nếu để hắn thoát vây...
Hắn không nhìn thấy phía dưới, thế nhưng trong đầu cũng có thể tưởng tượng ra. Cảnh tượng sư tôn quỳ bò trên mặt đất, miệng cúi xuống chăm sóc côn th*t, hai hạt đậu trên nhũ hoa đong đưa cọ vào chân, kiều đồn lại càng là vểnh cao lên trời, hai mép thịt căng mọng đỏ hồng đẫm d*m thủy khẽ nhúc nhích ẩn hiện.... Nếu để hắn thoát vây...
Nếu để hắn thoát vây...
Hàn Phong kể từ khi giao hợp lần đầu, đã luôn đắm chìm trong cảm giác đê mê đầy sung sướng. Từ đó, mỗi khi nhìn thấy sư tôn là dục hoả của hắn lại bốc lên mãnh liệt, lại muốn hung hăng chà đạp nàng dưới háng.
Bây giờ trong tình cảnh bị phong bế, hắn lại vẫn có những suy nghĩ ấy, thế nhưng chỉ có thể nghĩ mà không thể làm gì được rồi.
"Không thể làm gì sao???"
Hàn Phong khẽ thì thầm, rồi chợt thấy lạnh cả người, dục hoả trong mắt bị quét đi sạch sẽ!
"Nhân Dục Đạo a Nhân Dục Đạo. Chữ Nhân đứng trước chữ Dục. Ta là người tu luyện công pháp, dục này do ta độc tôn, cớ sao lại để Dục hoả thiêu thân mà trầm mê không biết! Đảo khách thành chủ khống chế ngược lại ta!"
"Hàn Phong a Hàn Phong, ngươi quả là ngu ngốc, lại để cho công pháp khống chế mình. Nếu cứ tiếp tục như vậy, chẳng phải sẽ có một ngày ngươi trở thành ma đầu chỉ biết cuồng dâm hiếu sát hay sao?"
(Đọc đến đoạn này, không biết có vị đạo hữu nào hiểu được thâm ý của ma tôn ta?)
Hàn Phong càng nghĩ càng cảm thấy sợ hãi. Trong phút chốc, âm dương đồ trong đan điền hắn mạnh mẽ xoay tròn. Một luồng khí xám từ đó bị bức ra, không ngờ nó tụ mà không tán, hoá thành ma đầu gào thét, ý đồ xung phá trở lại âm dương đồ.
Hàn Phong đã rơi vào trạng thái kỳ dị, trong lòng một mảnh không minh. Thánh Dục Quyết tự chủ vận chuyển, tức thì âm dương đồ càng thêm xoay tròn. Ma đầu khí xám kia không cam lòng gào thét, bị bức ra khỏi đan điền, sau đó bị dục hoả thiêu đốt thành tro tàn, tiêu tán trong thiên địa. Âm dương đồ bây giờ, mới chính là đen trắng phân minh!
Nếu tình cảnh này được lịch đại tổ sư các đời Nhân Dục Đạo nhìn thấy, tất nhiên sẽ vô cùng khiếp sợ. Trạng thái của Hàn Phong hiện giờ chính là "Nguyên". Một cảnh giới hư vô mờ ảo mà mỗi khi nó xuất hiện sẽ làm rung chuyển cả tu chân giới. Người có được "Nguyên" chính là thiên tài trong thiên tài, nó giúp người ta ngộ đạo, bài trừ ma niệm, truy tìm bản nguyên đại đạo. Lịch đại tổ sư Nhân dục đạo, chỉ có duy nhất tổ sư đời đầu Hạo Thiên Tiên Quân là gặp "Nguyên" khi còn sống. Nhờ "Nguyên", Thánh Dục Quyết mới được sáng tạo, Nhân Dục Đạo cũng mới có thể sừng sững tại tu chân giới biết bao nhiêu vạn năm nay.
Tất cả những người còn lại, đều chỉ là trước khi hấp hối mới có thể gặp được "Nguyên". Nhưng trong số họ, không một ai sống lại được. Họ đều mang theo vẻ mặt tiếc nuối mà lìa đời.
Chỉ trong chớp mắt mà tựa như ngàn thu. Hàn Phong giật mình thoát khỏi nhập định. Hắn ngơ ngác không hiểu mới xảy ra chuyện gì, chỉ cảm thấy toàn thân thư thái nhẹ nhõm, như thoát khỏi trói buộc nào đó?
Hắn cũng quẳng luôn "cái chớp mắt" vừa rồi ra sau đầu, không thèm suy nghĩ nữa. Dù sao cảnh giới của hắn quá thấp, tư lịch hiểu biết lại càng là con số không. Chỉ có thể quy kết cho sư tôn phía dưới.
Từ hạ thân lại truyền tới từng trận cảm giác thư sướng, lại vang lên tiếng nhóp nhép từ đôi môi sư tôn, làm dục hoả trong mắt hắn vừa dập tắt lại bùng cháy dữ dội. Thế nhưng dục hoả này đã không còn ẩn hiện màu xám như trước nữa.
Hàn Phong vẫn không thể cử động. Hắn lại đau khổ thử vận công bài trừ huyệt đạo.
Để cho hắn bất ngờ chính là nguyên lực trước đó bị phong bế hoàn toàn không ngờ hiện tại lại có thể lưu động trở lại.
Cố gắng đem dòng nguyên lực xung kích huyệt đạo. Mặc dù có đôi chút đau nhức, thế nhưng chỉ cần để hắn thoát vây, chú cừu non tơ đang quỳ dưới háng kia.... Hắc hắc...
Thanh Thủy hoàn toàn không biết biến hoá vừa rồi của đệ tử, cũng không hề biết, giông bão đang tới gần. Nàng chỉ như chú nai con ngơ ngác lần đầu được chủ động khám phá nhục dục, liên tục thay đổi kiểu đùa nghịch. côn th*t trong tay nàng đã cương cứng hết cỡ, ngay cả hai hòn ngọc dương cũng thấm đẫm nước bọt long lanh.
Ngửi thấy mùi nam nhân nồng đậm trên người đẹ tử làm Thanh Thủy cảm thấy ngứa ngáy toàn thân, nhất là hạ thể nơi nhục hoa kia lại càng thêm bồn chồn khó chịu trống trải, muốn có thứ gì đó lấp đầy.
Thanh Thủy mút mạnh đầu côn một cái rồi mới lưu luyến bò lên người Hàn Phong. Khi thấy ánh mắt đệ tử u oán nhìn mình, nàng lại cười ngặt nghẽo đến run rẩy bộ ngực. Hai hạt nhũ hoa đỏ ửng đung đưa làm Hàn Phong thiếu chút xịt máu mũi.
"Tiểu nam nhân, thế nào? Trò chơi bây giờ mới bắt đầu đây."
Cười khiêu khích một cái nữa, Thanh Thủy đứng ngay trên côn th*t dựng thẳng của Hàn Phong, từ từ ngồi xuống. Thế nhưng khi chạm tới đầu ác long kia, nàng lại giảo hoạt tránh né, không cho nó đâm trúng mà chỉ cọ sát ngay phía ngoài. Đẩy tới đẩy lui, khi đầu côn hơi tách hai mép thịt ra, Thanh Thủy lại nhón chân, hẩy mông không cho nó xâm nhập.
Hành động khiêu khích này trực tiếp làm Hàn Phong phát cuồng. Từ đầu côn th*t, dục hoả bốc lên ngùn ngụt. Hắn vô lực rên rỉ.
"Sư tôn, mau ngồi xuống! Aaaa..."
Thanh Thủy cười thoả mãn, nàng chính là muốn nhìn thấy vẻ mặt này của đệ tử, thế nhưng nàng cũng chịu áp lực cực lớn. Mỗi lần chạm tới ác long kia nhục hoa lại co rút, mút lấy đầu côn th*t không chịu buông ra. d*m thủy đã tuôn trào phủ kín thân côn.
Hàn Phong hai mắt đỏ đậm, điên cuồng hít sâu một hơi nhắm mắt lại, vận dụng linh lực trùng kích huyệt đạo. Chỉ cần hắn thoát vây.
Thanh Thủy không ngờ Hàn Phong lại có thể có định lực như vậy. Chính nàng giờ đây tiến thoái lưỡng nan, nửa muốn nhìn thấy đệ tử ăn đau khổ, nửa muốn thoả mãn nhục hoa đã sớm co rút ngứa ngáy kia.
Đến cuối cùng chính nàng phải buông xuôi, nhục hoa phía dưới phản chủ. Hai mép thịt căng mọng ôm lấy đầu côn mà mút chặt. Kiều đồn dần hạ xuống.
"Ư ư.... Uhm uhm..."
Thanh Thủy hai mắt ngập tràn sương mù. Khi côn th*t tiến vào một nửa, nàng đã mất hết sức lực. Đôi bàn tay phải chống lên ngực Hàn Phong mới làm cho nàng không bị ngã xuống.
Tư thế này làm Thanh thủy thực sự sợ hãi. Cột thịt như trường thương dựng thẳng, mà nàng lại như thỏ non bị treo trên mũi thương, chỉ cần hơi nhúc nhích sẽ bị nó đâm hư hỏng.
Hai mép thịt căng mọng nhuyễn động, ôm sát lấy thân côn, từ đó liên tục rỉ ra d*m thủy, chảy thành dòng xuống dưới làm ướt đẫm hai hòn ngọc dương của Hàn Phong.
Thanh Thủy lúc này, tựa như bị đóng đinh trên côn th*t. âm đ*o điên cuồng co rút, cơ thịt bên trong nhuyễn động cuốn chặt lấy ác long, nhất là phần đầu côn vàng vào sâu càng tàn phá bừa bãi. Từng trận khoái cảm theo kinh mạch nơi hạ thân truyền tới tâm thần làm Thanh Thủy mơ hồ không rõ, chỉ biết truyền ra từng tiếng kêu rên rỉ mê người.
Thanh Thủy muốn nhấc người dậy, thoát khỏi nhục côn tranh thủ lấy lại sức lực. Thế nhưng lúc này hai chân nàng đã vô lực mềm nhũn. Kiều đồn chỉ thấy từ từ hạ xuống, không có sức lực nâng lên. Huống hồ hạ thân nàng lại bó chặt lấy nhục côn, bên trong truyền ra lực hút, kéo nhục côn càng thêm nhích động.
"Uhhh.... Ohhh.... Tha cho ta...."
côn th*t càng lúc càng tiến vào sâu hơn. Đã có hơn sáu phần nằm trong nhục hoa Thanh Thủy. Trên bụng nàng hiện hình ảnh côn th*t. Nó nổi hằn lên đầy dữ tợn, giật giật mấy cái như phản kích.
"Uhhh.... Ohh.... Ta chết mất... Ư ư..."
Hai mép thịt vẫn liên tục trào ra d*m thủy trắng sữa, càng làm côn th*t thêm trơn trượt. Nó nhích từng chút một vào phía trong. Ở tư thế này, Thanh Thủy mới thấy hối hận, tại sao lại tự lấy đá đập chân mình. Nếu để tên kia chủ động, ít nhất bản thân còn được buông lỏng, dù là tùy ý để hắn chà đạp, nhưng hắn cũng không thể đem vật kia tiến vào toàn bộ.
Còn bây giờ, cơ thể nàng đã vô lực phản kháng, hai chân đã nhũn ra run rẩy nào có tránh thoát được. Thanh Thủy không dám tưởng tượng nếu vật kia toàn bộ xâm nhập, nàng sẽ chết mất.
Hàn Phong lúc này cũng chẳng khá hơn là bao. Không ngờ sư tôn lại có chiêu độc là như vậy. Làm cho hắn dục tiên dục tử, côn th*t cương cứng bị mút bởi âm đ*o sư tôn không ngờ lại muốn xuất.
"Hức!.... Ư ư ư... Phụp.... Ư ư ư ư!?"
Theo chút sức lực cuối cùng của Thanh Thủy bị rút đi, cả cơ thể nàng gục xuống. Nhục hoa không còn cố kỵ lập tức nuốt trọn lấy côn th*t. Ngập tới lút cán.
Đôi môi Thanh Thủy mở lớn, hai mắt tràn đầy sương mù. Nàng nức nở một tiếng, côn th*t kia dường như đã chẻ đôi nàng mà vươn tới tận cổ. Đầu óc nàng trống rỗng, cả thế giới chỉ còn lại côn th*t kia đang dũng mãnh tàn phá bên trong cửa mình.
Hàn Phong cũng rên rỉ. côn th*t được nhục hoa toàn bộ nuốt lấy, các bó thịt cuốn chặt, nhuyễn động, mút mát vặn xoắn làm hắn sướng điên người.
Thanh Thủy đổ gục xuống cơ thể Hàn Phong, nàng hoàn toàn mất đi sức chống cự. Khuôn mặt ửng hồng kiều diễm tràn đầy hối hận. Thanh Thủy cố gắng di động kiều đồn, bò tới phía trước nhằm thoát khỏi hung khí kia. Thế nhưng âm đ*o nàng lại giữ chặt lấy côn th*t, các mép thịt lại ma sát mạnh hơn làm kích thích điên cuồng các kinh mạch cảm giác.
Thanh Thủy gắng gượng chống tay xuống đất nâng kiều đồn lên, rút ra khỏi hung khí kia. Nhưng mới rút được nửa đường, nàng đã lại kiệt sức ngã xuống. côn th*t lại được thế cắm ngập sâu vào bên trong. "Nhóp nhép... Nhóp nhép..." d*m thủy theo từng cử động của nàng tuôn trào, phủ kín cả hạ bộ Hàn Phong, chảy dày xuống nền đất.
Đến cuối cùng Thanh Thủy chẳng còn chút sức lực nào nữa. Hung khí kia càng lúc càng lớn, đầu côn lại càng là quỷ dị phập phồng lớn nhỏ phía bên trong. Nàng chỉ có thể vểnh cao kiều đồn, đung đưa qua lại rồi rên rỉ mê người.
Thanh Thủy miệng há hốc mở lớn, huyệt cực âm bị kích thích kịch liệt. Rồi chợt bùng nổ khoái cảm ra khắp toàn thân. Cơ thể Thanh Thủy co giật, kiều đồn rung rinh lên xuống càng lúc càng nhanh, côn th*t đâm vào càng lúc càng kịch liệt. Huyệt cực âm chợt săn cứng lại, d*m thủy tuôn ra ào ạt. Nàng đã thất thân lần đầu.
Hàn Phong cũng vừa lúc tới giới hạn, hai mắt hắn đỏ ngầu, ác long phía dưới co giật liên hồi, nó biến lớn thêm một vòng nữa, há miệng ầm ầm phun ra dương thủy trắng sữa, bắn sâu vào bên trong động huyệt Thanh Thủy.
Thanh Thủy chỉ cảm thấy dòng khí ấm áp tràn ngập trong thân thể nàng. Nàng vô lực ngã xuống ôm lấy Hàn Phong, hai mắt mơ màng tràn đầy sương mù, thầm nghĩ đã thoát nạn.
Đúng lúc này Hàn Phong chợt mở bừng hai mắt, huyệt đạo sau thời gian dài xung phá đã được khai thông, hắn cười tà một tiếng, nếu để hắn thoát vây...
Hai tay Hàn Phong không chút dấu vết vươn ra, rồi chợt bùng lên bắt lấy cánh tay Thanh Thủy, nguyên lực vận chuyển lập tức phong bế huyệt mạch môn của nàng!
Thanh Thủy giật mình kinh sợ, tiểu tử này như thế nào có thể cử động? Chính mình hôm nay lại bị bắt được. Một dự cảm xấu chợt dâng lên trong lòng nàng.
Hàn Phong nhìn đôi mắt hoảng loạn của sư tôn mà cười xấu xa, hắn cao ngạo thốt lên:
"Tiểu dâm phụ! Trò chơi giờ mới bắt đầu!:))~"
"Dục Hoả hàng lâm! Phân Thân thuật!"
Hàn Phong cười lớn niệm chú, tức thì cơ thể hắn bùng lên dục hoả mãnh liệt, nó xoay tròn kịch liệt trên không rồi nhanh chóng nhưng tụ. Từ tâm xoáy xuất hiện một hình bóng hư ảo. Hàn Phong lại phun ra một ngụm tinh khí bản nguyên lên đó, tức thì bóng hình kia càng thêm ngưng thực, nó thét gào lên một tiếng, chợt há mồm hút tất cả dục hoả xung quanh vào mà xuất hiện.
Sinh linh giống Hàn Phong như đúc, da thịt ngũ quan đầy đủ, chỉ là hai mắt kia không có đồng tử, mà chính là hai ngọn dục hoả đang bốc cháy hừng hực. Ngay cả côn th*t dưới háng cũng dữ tợn ngẩng cao đầu.
Hàn Phong cùng phân thân đều cười lớn, dưới ánh mắt kinh ngạc lẫn hoảng loạn của Thanh Thủy, cả bốn tay đều vồ lấy nàng!
Phân thân cười tà ác, côn th*t to lớn đong đưa, hắn chộp lấy miệng....
:))~
Nhân Dục Đạo
Đánh giá:
Truyện Nhân Dục Đạo
Story
Chương 3: Sư tôn muốn xoay người? Đừng hòng!
10.0/10 từ 25 lượt.