Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 981: Vô địch suy diễn

Muốn sống sót trước sự vây công của nhiều cường giả như vậy thì gần như là không thể. Những vị chủ đạo trường này sau khi huyết tế, pháp lực hiện giờ thực sự kinh người, vượt xa hắn, nếu liều mạng thì hắn căn bản không có cơ hội thnăgs.

Không chỉ vậy, thủ đoạn và mưu kế mà hắn dùng trước đó giờ không thể thi triển lại nữa, nếu không những cường giả kia sẽ có cơ hội rất lớn tóm được và giết hắn!

Ví dụ cốt thân phân giải thành những mảnh xương rời, tránh công kích của đối phương. Cách này chỉ có thể dùng một lần, nếu dùng lần nữa, đối phương sẽ có phòng bị, tế lưới là có thể gom gọn toàn bộ xương của hắn.

Vì thế hắn buộc phải thi triển thủ đoạn khác.

- Còn hai mươi tám cao thủ nữa.

Ánh mắt Chung Nhạc tràn ngập thần qang, nhìn hai mươi tám thân ảnh cường đại tựa thiên thần, khí tức những thân ảnh đó gần như có thể đè sập bầu trời.

Nếu đứng trên lưng Ma Tam Thọ thì Ma Tam Thọ căn bản không chống đỡ được lực phản chấn từ sự va đập thần thông, chỉ sợ không được mấy chiêu mà hắn sẽ chết, vì thế Chung Nhạc đành phải chủ động xuất kích.

Xung quanh hắn bay lượn vô số Âm Hào Dương Hào, cổ Chung Nhạc vươn dài, bay ra rất nhiều cái cổ bay ra mọc thành những cái đầu lâu bằng xương, bay lên bay xuống quan sát Âm Hào Dương Hào phù văn đang biến đổi.

Âm Hào Dương Hào tập hợp thành các loại đồ đằng Càn, Đoài, Ly, Chân, Tốn, Khảm, Cấn, Khôn, phát ra tiếng leng keng, không ngừng biến hóa khiến người ta phải hoa mắt. Hành động này không phải hắn đang suy diễn tinh thần tinh tượng mà là đang suy diễn dòng chảy khí huyết, nhược điểm thần thông, vị trí nguyên thân, điểm yếu nhục thân và quy luật hành động, vị trí đặt chân tếp theo và cả phương vị công kích sắp tới của hai mươi tám vị thiên thần đang lao tới kia.

Suy đoán được những điều này là hắn có thể lập kế hoạch, tìm kế sách công kích, tìm khe hở và nhược điểm để tấn công tiêu diệt địch!

Những chiếc đầu lâu xương, những đốm quỷ hỏa trong các con mắt lay động bất định, phản chiếu hàng vạn hoa văn đồ đằng.

Đột nhiên những hoa văn đồ đằng đó biết mất hết, Chung Nhạc nhún người bay lên, lao thẳng về phía hai mươi tám vị chủ đạo trường. Thân hình Chung Nhạc ở trên không trung, những cái đầu lâu và cổ rút về trong cơ thể hắn.

Đối diện là công kích như vũ bão, Chung Nhạc liên tiếp di chuyển như chớp, trong tình thế nghìn cân treo sợi tóc xuyên qua những đạo công kích đáng sợ đó. Cảnh tượng này hắn dường như đã trải qua hàng trăm hàng nghìn lần, đã quá quen thuộc, không có bất cứ đạo thần thông nào gây thương tổn được tới hắn.


Không phải hắn đã trải qua tình cảnh này mà là hắn dựa vào khả năng suy đoán, tính ra sự phân bố của khí huyết, thần thông, nguyên thần, độ lớn của sức mạnh, thói quen của đối thủ, từ đó suy đoán được nhất cử nhất động của họ. Sau khi tính toán được là hắn có thể vạch ra kế hoạch đối phó.

Chung Nhạc lướt qua một vị chủ đạo trường, đối phương còn chưa kịp phản ứng, Chung Nhạc hai tay cầm đao, hắn quay lưng lại với vị chủ đạo trường này, nhưng ngay sau đó xương trên toàn thân hắn thoát vị, biến thành đối mặt với lưng của vị chru đạo trường đó, một đao chém xuống!

Đao quang chém từ đỉnh đầu cho tới gót chân vị chủ đạo trường, xương cốt trên cổ Chung Nhạc lại kêu răng rắc, đầu vốn đối mặt với lưng của vị chủ đạo trường giờ đã thay đổi, đầu lập tức quay về phía trước, ánh mắt bắn ra hai tia sáng, một long một gao, cắt qua một vị chủ đạo trường khác!

Vị đó đột nhiên lắc mình, biến thành một hạt bụi, nhục thân và nguyên thần thu nhỏ lại vô số lần, định tránh Long Giao Tiên của Chung Nhạc.

Nhưng điều này cũng nằm trong dự liệu của Chung Nhạc, hắn thu nhỏ thì Long Giao Tiên cũng thu nhỏ lại, vẫn cắt trúng người hắn.

Vị chủ đạo trường kia đầu rơi xuống đất, nguyên thần cũng bị cắt chết.

Đây chính là kết quả sau khi Chung Nhạc điên cuồng suy đoán. Hình thái, quy luật hành động, tính cách và cả phản ứng của hai luyện khí sĩ này đều đúng với những gì Chung Nhạc suy đoán, nên hắn mới có thể vừa đấu đã giết được hai đại cao thủ này!

Lúc này, những vị chủ đạo trường ở xung quanh đã tỉnh lại lập tức lao tới. Chung Nhạc giết liền hai đại cao thủ, nhưng cũng rơi vào vòng vây. Lần này chủ đạo trường sẽ không cho hắn bất cứ cơ hội nào để chạy thoát.

Trong một khoảnh khắc, Chung Nhạc nhìn tháy các vị chủ đạo trường đã tế lưới, đợi hắn thi triển cốt thân phân giải là sẽ bắt hắn!

- Nhưng các ngươi nhầm rồi!

Thân hình Chung Nhạc đột nhiên biến đổi, nhục thân xuất hiện, hòa lẫn với cốt thân, tấm áo choàng tung bay phía sau lưng.

Phía sau là năm sáu vị luyện khí sĩ, thần thông đánh tới, hồn binh công kích, áo chàng phất mạnh bay lên cao. Một vầng mặt trời nóng bỏng bay ra, biến thành Kim Ô đón chiêu.



Pháp lực của hai vị tựa thien thần tràn vào thân thể Chung Nhạc khiến khí huyết và tu vi của hắn bạo tăng.

- Nguy rồi! Ta tính nhầm một chút thời gian!

Chung Nhạc sắc mặt kịch biến, thầm nghĩ nguy to:

- Thời gian huyết tế hai người này cần thời gian dài hơn ta tính một khoảnh khắc, chỉ sợ...

Công kích của các vị chủ đạo trường ập tới, các đạo thần thông nhấn chìm tế đàn, tế đàn lập tức vỡ tan thành nhiều mảnh, Chung Nhạc bị đánh bay đi, lao xuống đất như thiên thạch.

Mặt đất rung chuyển dữ đội, xuất hiện một cái hố lớn bán kính hàng nghìn dặm. Cuồng phong do cú va chạm của Chung Nhạc với mặt đất cuốn cả lửa phừng phừng cháy lan tỏa bốn phía, thiêu cháy mọi thứ.

- Đi!

Hai mươi sáu vị cường giả còn lại hét lớn, Tháp Chủ lao đi trước tiên, bảo tháp xoay chuyển, lao xuống cái hố lớn. Bên dưới hố vọng lên tiếng nổ nặng nề, mặt đất xuất hiện vết rạn nắt lan rộng, giống như rãnh núi hiểm trở.

Các cường giả tế ra các loại hồn binh thần binh. Ngọc lâu, cung điện, kiếm, kích, rìu.. các loại hồn binh thần binh xé tan bầu trời, oanh kích xuống cái hố lớn.

Đáy hố lại nổ lần nữa, không ngừng sụp xuống, không rõ độ sâu bao nhiêu.

Hai mươi sáu vị cường giả đứng sừng sững trên không trung, hét lớn, những cú chưởng, cú quyền lớn tới trăm ặm liên tiếp đánh xuống hố lớn.

Thậm chí còn có vị biến ra nghìn tay, trên không trung đâu đâu cũng thấy hưởng ảnh, chưởng ấn chi chít đánh xuống.



Ma Tam Thọ ở phía xa nhìn thấy cảnh tượng đó thì không khỏi rùng mình, vội vàng chạy đi:

- Tà Thần sư huynh bị đánh chết rồi. Ta vẫn là nên chạy đi thì hơn!

Đúng lúc này, dưới đáy hố đột nhiên phát nổ, Chung Nhạc bay lên trời, tuy hắn hồi phục nhục thân nhưng cũng bị đánh tơi tả, thê thảm không nỡ nhìn.

Hắn tính nhầm một giây, kết quả bị trọng thương, pháp lực của bọn Tháp Chủ quá hùng hồn khiến thương thế của hắn cho dù là Bất Tử Chi Thân cũng không thể phục nguyên. Vì sóng dư từ thần thông của đối phương biến thành đồ đằng văn in lên vết thương của hắn, phải luyện hết được đồ đằng văn của đối phương thì Bất Tử Chi Thân mới hồi phục như cũ được.

- Tuy tính nhầm một chút nhưng tế tự cũng coi như hoàn thành!

Hắn bốn đầu bốn tay, tay cầm song đao, khí huyết ngập trời, sáu quầng sáng chuyển động phía sau đầu, giống như một vị thiên thần.

Hắn tế hai đại cao thủ, thời gian cầm cự không được lâu, cùng lắm chỉ vài nhịp thở. Tế phẩm của hắn quá ít, giống như Tháp Chủ thì có Hạ Giới làm hậu thuẫn, luyện khí sĩ không ngừng tế tự chúng sinh Hạ Giới khiến hắn duy trì được pháp lực thiên thần.

Chung Nhạc chỉ huyết tế hai luyện khí sĩ, vẫn còn quá ít, trong mấy giây là sẽ tiêu hao sạch năng lượng có được.

- Nhưng đủ để ta đại khai sát giới! Lần này không chỉ đơn giản là giết ba người!

Chung Nhạc lao tới như chớp, sau đầu xuất hiện Lục Mục Tinh Thiềm đỉnh thiên lập địa. Sáu con mắt giống như sáu vầng trăng treo trên cao. Đột nhiên Tinh Thiềm biến mất, chỉ còn lại sáu vầng mặt trăng xoay chuyển, không gian phía trước bỗng biến dạng.

Các vị chủ đạo trường bỗngc ảm thấy bản thân bị di chyển, hai mươi sáu người bị tách ra và đưa đến những nơi khác nhau, cách nhau tới mấy nghìn dặm.

Họ đều cảm biết không ổn, vội vàng bay về phía Chung Nhạc.



Các đạo thân ảnh bay tới nhanh như chpứ, nhưng lúc này Chung Nhạc bốn đầu bốn tay song đao, vung lên như vòi rồng, vô số đao quang lóe lên tấn công một vị chủ đạo trường.

Hắn cũng rất cao tay, gầm một tiếng, hiện ra chân thân nghìn tay, mỗi tay cầm một món hồn binh, giống như một cái cây lớn với vô số cành lá mặt mày hung hăng tấn công Chung Nhạc.

Nghin món hồn binh vung lên lao vào Chung Nhạc, tiếp đó nghìn món hồn binh của hắn gãy đôi, cả thân hình cũng bị chém thành nhiều mảnh.

- Rắc!

Đỉnh đầu Chung Nhạc bay ra Tiên Thiên Kim Ô Chân Linh, biến thành thần nhân ba chân, thò tay tóm lấy mảnh vỡ nhục thân của chủ đạo trường, đôi cánh giang rộng, hiện ra một tòa tế đàn, vạn thần cúi lạy tế đàn, huyết tế cả nguyên thần chưa tan biến của vị chủ đạo trường đó!

Những người khác lao tới, vô số đạo thần thông oanh kích, Chung Nhạc cúi người lạy một cái, vạn thần vạn ma xuất hiện, một vị chủ đạo trường phía trước hắn không chịu nổi, bị Vạn Thần Triều Bái oanh kích nổ tung thành bụi máu.

Khi thần thông xung quanh đánh tới, Chung Nhạc xuất hiện bốn gương mặt, hắn đã nhìn thấy từ lâu, lập tức động tâm niệm, một cái chuông khổng lồ nửa trong suốt ụp xuống bảo vệ quanh người hắn.

Thiếu Hạo Chung vừa xuất hiện là bị vô số thần thông đánh tới nổ tung thành nhiều mảnh. Thần thông đánh lên người Chung Nhạc khiến hắn càng bị thương nhiều hơn.

Nhưng cũng may có Thiếu Hạo Chung đỡ được một chút, hắn không đến mức bị trọng thương.

Tiên Thiên Kim Ô Chân Linh của hắn bắt lấy bụi máu của vị chủ đạo trường kia tiếp tục huyết tế.

Chung Nhạc hay tai giơ đao, Nhật Diệu bùng phát, đao ý tới đâu đao quang cũng tới đó. Các vị chủ đạo trường kinh hãi, vội vàng chống đỡ, nhưng lại có một người chết, thi thể rơi xuống.

Chung Nhạc lao tới trước, uỳnh một tiếng, lao thẳng tới một vị chủ đạo trường, gánh chịu một đòn của đối phương, song đao cắt tới, rắc một tiếng cắt đứt đầu đối phương.

Tiên Thiên Kim Ô Chân Linh thò tay tóm lấy thi thể đối phương, trực tiếp huyết tế!

Nhân Đạo Chí Tôn
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Nhân Đạo Chí Tôn Truyện Nhân Đạo Chí Tôn Story Chương 981: Vô địch suy diễn
10.0/10 từ 15 lượt.
loading...