Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 977: Nhật xuất đông phương, đao quang như hồng

Long Giao Tiễn mà Phong Hiếu Trung sáng tạo ra mục đích chính là để cắt mọi cấm chế phong ấn. Đồ đằng phong ấn trên vách núi cũng nằm trong số đó. Môn thần thông này lại lập được công lớn!

- Phong Hiếu Trung, thực sự là thiên nhân!

Hai quầng sáng đó lại tới trong mắt Chung Nhạc, Chung Nhạc cảm thán. Khi Phong Hiếu Trung truyền thụ cho Chung Nhạc môn công pháp này hắn là Thông Thần Cảnh, chỉ hơn Chung Nhạc một cảnh giới, nhưng thần thông sáng tạo ra thực sự đạt trình độ tinh tế đến cực hạn.

Trong toàn bộ những luyện khí sĩ gặp thì Canh Vương Gia là người duy nhất phá được Long Giao Tiễn.

Nhưng thuật nghiệp có chuyên công, thần thông của Chung Nhạc đi theo con đường khác Phong Hiếu Trung. Thần thông của Phong Hiếu Trung chú trọng chi tiết, còn của Chung Nhạc tuy không tinh tế bằng Phong Hiếu Trung nhưng uy lực lại chỉ hơn chứ không kém.

- Có môn thần thông Long Giao Tiễn này, cứ thế lao tới là được.

Chung Nhạc lao về phía trước, cứ thế tiến thẳng, trong một thông đạo của Bát Long Cung có tới bốn mươi tám tòa cấm chế trận pháp. Trong mỗi tòa cấm chế trận pháp đều sinh ra một vị Cấm Thần sách nhiễu đòi luyện khí sĩ vào Bát Long Bá Cung.

Có tấm lá chắn tự nhiên này, đạo trường của Thanh Phong đương nhiên sẽ vững như núi.

Trong Bát Long Bá Cung cũng có không ít cơ duyên, trong đó có một cái ngọc trì bán kinh hơn một trượng. Phía trên hồ có Thạch Chung Nhũ, mỗi một hai năm mới có một giọt linh dịch màu trắng sữa chảy xuống hồ.

Trong hồ có khoảng một nửa hồ linh tương màu trắng sữa chứa đầy linh tính. Linh tính ở đây còn đậm đặc hơn nhiều so với Thiên Đình Ngọc Lộ, giá trị đương nhiên cũng cao hơn, có thể dùng để trợ giúp đột phá cảnh giới, cũng có thể nâng cao tư chất ngộ tính. Vì thế linh tính trong hồ có thể bổ sung cho sự thiếu sót đồ đằng đại đạo. Do đó nó có tên là “Đạo Dịch”.

Chỉ là, Đạo Dịch quý giá, ngọc trì không lớn, Đạo Dịch không hề nhiều chút nào. Nửa hồ Đạo Dịch này là tích lũy của không biết bao nhiêu vạn năm mới thành. Cho dù là Thanh Phong cũng không nỡ dùng, mỗi lần chỉ lấy một cốc nhỏ, còn ban thưởng cho những kẻ đi theo thì càng tính theo số giọt.

Luyện khí sĩ có công mới được ban cho một giọt.

Ngọc trì Đạo Dịch chỉ là một trong số các cơ duyên. Các cơ duyên khác tuy không bằng ngọc trì Đạo Dịch nhưng cũng không phải tầm thường. Trong đó tốt nhất chính là một đạo Tiên Thiên chi khí. Có lẽ là còn lại của Thượng Cổ Truyền Thừa Giả khi mở ra hạ giới.

Nhưng những bảo vật này đều bị Thanh Phong chiếm giữ, các luyện khí sĩ khác đừng mong chạm tay vào.

- Ta mấy năm nay không ngừng khổ tu, có Tiên Thiên chi khí, cũng có ngọc trì Đạo Dịch, tu vi cảnh giới tiến bộ rất lớn. Quan trọng nhất vẫn là ngọc trì Đạo Dịch bù đắp cho những thiếu sót trước đây của ta. Vẫn nói Lịch Thiên Hành, Pháp Hoa Sinh giỏi thế này thế nọ, nếu ta xuất quan, chưa chắc đã thua kém họ.

Hôm nay, Thanh Phong tỉnh dậy khỏi quá trình bế quan, cảm thấy mạnh mẽ hơn bao giờ hết, tu vi thực lực vượt xa trước kia, trong lòng vô cùng hoan hỷ, tự lẩm bẩm:

- Chỉ là đạo Tiên Thiên chi khí này rất khó luyện hóa, nhưng ta cũng đã luyện hóa được một hai phần. Có bảo vật này ta còn sợ ai?


Hắn xuất quan, cười khảy:

- Lần trước Thúc Dạ tới tấn công Bá Cung của ta, mất một số thực thể là biết khó mà lui. Nếu giờ hắn còn dám tấn công Bá Cung của ta, ta có thể khiến hắn có tới mà không có về!

Đúng lúc này, đột nhiên bên ngoài có tiếng huyên náo, một luyện khí sĩ chạy lại gọi lớn:

- Thanh Phong sư huynh, có luyện khí sĩ tấn công Bát Long Bá Cung chúng ta, đang phá cấm! Giờ tới tầng cấm chế thứ ba rồi. Có cần xuống hạ giới giết một số sinh linh tế tự phòng vạn nhất không?

Thanh Phong nghe vậy không khỏi mừng rỡ, cười:

- Bát Long Bá Cung của ta có tám con đường. Mỗi đường có bốn mươi tám tầng phong cấm, mỗi tầng đều có Cấm Thần trấn thủ. Hắn chỉ vào tầng thứ ba, còn xa lắm, không phải hoảng loạn. Để ta đi xem kẻ đó là ai rồi tính.

Luyện khí sĩ đó mắt sáng lên, cười:

- Sư huynh lần này xuất quan thực lực chắc chắn tăng mạnh.

Thanh Phong tiến về phía trước, định ra trước cung điện xem kẻ nào xông vào đạo trường, nghe vậy khá tự đắc cười:

- Ngươi cũng thấy à? Xem ra bản lĩnh của ngươi cũng có tiến bộ không vừa. Lần này ta xuất quan đã đủ lòng tin, cho dù không huyết tế sinh linh hạ giới cũng có thể tranh cao thấp với Thúc Dạ, Lịch Thiên Hành bọn họ, ai thắng ai thua chưa biết được đâu! Đương nhiên, Canh Vương Gia thì ta không bằng rồi, nhưng cùng lắm cũng chỉ thua kém một chút!

Hắn còn chưa nói hết, đột nhiên lại có một luyện khí sĩ khác từ ngoài cung chạy vào gọi lớn:

- Thanh Phong sư huynh, đại sư không hay rồi. Tên luyện khí sĩ đó đã xông qua hai mươi ba tầng phong cấm rồi!

Thanh Phong giật mình:

- Hai mươi ba tầng phong cấm? Sao có thể nhanh như vậy? Kẻ đó rốt cuộc là ai? Lẽ nào Canh Vương Gia dẫn quân tới tấn công?

- Không phải Canh Vương Gia, mà là một bộ xương khô, nghe nói tên là Huyết Cốt Tà Thần.

Luyện khí sĩ kia vội nói.



Thanh Phong khó hiểu nhìn.

Luyện khí sĩ kia nói:

- Thời gian qua sư huynh bế quan nên không biết Huyết Cốt Tà Thần. Tên này nghe nói là sinh linh hạ giới, không biết thế nào ra khỏi hạ giới, rất cừ, không ít luyện khí sĩ đã chết trong tay hắn rồi.

- Thì ra là sinh linh hạ giới. Hạ giới chẳng qua là một đám sinh linh thấp bé, có lẽ Cấm Thần thấy hắn là bộ xương khô nên mặc cho hắn đi qua, nhưng cũng không thể không đề phòng.

Thanh Phong thở phào, dặn dò:

- Các ngươi tới Tỉnh Giới của Bá Cung ta, huyết tế sinh sinh Tỉnh Giới trợ giúp cho ta. Để ta trừ bỏ tên Huyết Cốt Tà Thần này.

Hai luyện khí sĩ kia lĩnh mệnh, lập tức nhảy vào một cái ngọc tỉnh trong cung, hai người rơi xuống nước, chỉ thấy nước nổi sóng một chút, hai người biến mất, họ đã vào hạ giới của Bá Cung rồi.

Thanh Phong tiếp tục tiến ra ngoài, đột nhiên lại một luyện khí sĩ khác chạy tới, từ xa đã kêu:

- Sư huynh, đại sự không hay rồi. Huyết Cốt Tà Thần đã vượt qua bốn mươi tám tầng phong cấm, đang lên núi rồi!

- Tới đúng lúc lắm!

Thanh Phong cười ha hả, khí tức bạo pháp, hét lớn:

- Mọi luyện khí sĩ nghe lệnh, lập tức bố trận, ta ta muốn xem tên Huyết Cốt Tà Thần này có bao nhiêu bản lĩnh!

- Không cần bố trận, việc gì phải phiền phức vậy?

Đột nhiên một luồng dao động tinh thần bí ẩn truyền vào trong đầu Thanh Phong, biến thành tiếng sấm rền. Thanh Phong hoa mắt, cảm thấy thức hải thần hồn điên đảo, giọng nói đó lại mang sức mạnh của Lục Đạo Luân, ẩn chứa thần thông Lục Đạo Luân. Tiếng nói vọng tới lập tức khiến nguyên thần hắn như rơi xuống Địa Ngục Luân vậy!

- Muốn ám toán ta sao? Không dễ vậy đâu! Ta cũng tu thành Lục Đạo Luân, không phải dựa vào cơ duyên mà là dựa vào thực lực bản thân khai khởi lục đại nguyên thần bí cảnh!

Thanh Phong hét lớn, phía sau đầu hiện ra sáu quầng sáng. Tuy hắn không nghịch khai Ngũ Luân nhưng đều mở được lục đại nguyên thần bí cảnh. Các quầng sáng chuyển động tiêu trừ Lục Đạo Luân thần thông trong giọng nói của Chung Nhạc.



Kim Ô giang cánh, đột nhiên vỗ cánh lao xuống, uỳnh một tiếng xông vào Bá Cung, thần quang rừng cháy nhấm chìm cả Bá Cung!

Đao ý đáng sợ đó ập tới, hung mãnh như Kim Ô. Đao ý ngập trời, ác liệt tựa Kim Ô đem theo mặt trời nóng bỏng lao tới!

Đệ nhất thức của Trảm thần Tam Thức, Nhật Diệu!

- Cao thủ!

Thanh Phong căng thẳng, tâm niệm vội dộng, tế Tiên Thiên chi khí mà hắn có, đón lấy thần đao đang chém tới!

- Ta đánh giá thấp ngươi rồi. Vốn tưởng ngươi là sinh linh hạ giới, không ngừng thần thông của ngươi lại tinh diệu như vậy. Xem ra ngươi không sinh ra từ hạ giới mà là luyện khí sĩ Ngục Giới xuống hạ giới. Nếu không không thể nào lại có thần thông với uy năng như vậy. Nhưng dù ngươi mạnh thì ta vẫn mạnh hơn!

Thần thông hai bên lao vào nhau, toàn thân Thanh Phong chấn động, loạng choạng lùi về sau, nhưng Thái Dương Thần Đao cũng bị đánh trở lại nguyên hình, Kim Ô ba chân biến mất, biến thành một thanh thần đao.

Thanh Phong chăm chú nhìn ra ngoài điện, chỉ thấy một vầng mặt trời khổng lồ chắn cửa điện, còn to hơn Bát Long Bá Cung. Thần hỏa cháy rừng rừng, trong ánh lửa có một thân ảnh cầm thần đao chậm rãi đi ra, thân hình được tạo thành từ ngọc cốt màu kim, sau đầu là sáu quầng sáng, một vị Bàn Cổ Thần Nhân ngồi trong Lục Đạo, sáu cánh tay nâng Lục Đạo Luân.

Bộ xương ngọc mỗi bước chân đều vô cùng nặng nề, khiến mặt đất rung chuyển không thôi.

- Lục Đạo Luân hoàn chỉnh?

Đồng tử của Thanh Phong coi lại, hét lớn:

- Tất cả luyện khí sĩ nghe lệnh, kết trận!

- Ta đã nói là không cần rồi.

Chung Nhạc tiếp tục tiến tới, tinh thần dao động:

- Họ đã chết rồi.

Thanh Phong vội nhìn quanh, chỉ thấy những luyện khí sĩ đi theo hắn đều đứng yên như gỗ tại chỗ không động đậy.



Tuy hắn đỡ được Nhật Diệu của Chung Nhạc nhưng các luyện khí sĩ khác thì không. Một chiêu đó của Chung Nhạc không phải nhằm vào hắn mà là với các luyện khí sĩ khác trong Bá Cung. Khi Thanh Phong đẩy lùi đao thì các luyện khí sĩ đều trúng đao, nguyên thần bị chém chết!

- Tế tự, mau tế tự!

Thanh Phong trán toát mồ hôi lạnh, trong lòng lo lắng, hai người theo hắn đều đang ở Tỉnh Giới giết sinh linh ở đó huyết tế cho hắn. Nhưng thời gian ngắn như vậy, chắc hẳn hai ngươi đó vẫn đang chuẩn bị tế tự.

- Vị huynh đài đây ngươi muốn gì? Mọi thứ ta đều có thể cho ngươi!

Thanh Phong đảo mắt, vui vẻ nói:

- Ngươi tới đây chắc chỉ muốn giết các luyện khí sĩ khác, đoạt vị trí thập cường. Giờ ngươi giết bộ hạ của ta, có thêm mình ta cũng không nhiều, thiếu một ta cũng chẳng ít được bao nhiêu. Ta cho ngươi toàn bộ bảo bối, mọi người vậy là cho qua không phải rất vui vẻ sao?

Chung Nhạc tiếp tục tiến tới, Thanh Phong trán toát mồ hôi lạnh, đột nhiên cười khảy nói:

- Ta cũng không phải chỉ có hư danh, ngươi hãy suy nghĩ cho kỹ. Hai ta lưỡng bại câu thương thì chỉ lợi cho các luyện khí sĩ khác.

Vừa nói tới đây đột nhiên hắn cảm nhận được năng lượng hùng hồn từ Tỉnh Giới truyền tới. Năng lượng đó giúp tu vi thực lực của hắn tăng vọt, nghĩ chắc chắn đã bắt đầu huyết tế, cũng to gan hơn, cười ha hả:

- Ta nể mặt ngươi nhưng ngươi không cần, giờ đừng có trách ta! Chết đi!

Uỳnh uỳnh!

Khi thế hắn bùng phát, thần quang chói lòa, cao lớn tựa một vị thần, pháp lực cuồng bạo biến thành các đạo thần thông khủng bố tấn công Chung Nhạc.

Thần thông giống như một mũi dùi khổng lồ, đầu nhọn hoắt, phía sau to dần, hắn cầm trong tay xuyên qua hư không đâm về phía Chung Nhạc!

Chung Nhạc tung ra hai đạo đao quang, biến thành Hắc Bạch Thái Cực Đồ, chuyển động điên cuồng!

Hắc Bạch Thái Cực Đồ và mũi dùi đâm vào nhau, Chung Nhạc hự một tiếng, bị năng lượng khủng bố của cây dùi đánh bay, uỳnh uỳnh mấy tiếng đổ mấy bức vách, bị bay vào trong đại điện, đập vào cây cột đồng mới dừng lại, cây cột đó cũng bị hắn đâm cong!

Cùng lúc đó, trong Hắc Bạch Thái Cực Đồ bay ra vô số đao khí giống như vạn long bay lượn nhấn chìm Thanh Phong. Sau khi đao khí bay qua thì Thanh Phong ngây người đứng đó, đột nhiên nhục thân nguyên thần tan rã, trên mặt đất chỉ còn một đống thịt vụn.

Đệ tam thức của Trảm Thần Tam Thức, Trảm Đạo!

Nhân Đạo Chí Tôn
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Nhân Đạo Chí Tôn Truyện Nhân Đạo Chí Tôn Story Chương 977: Nhật xuất đông phương, đao quang như hồng
10.0/10 từ 15 lượt.
loading...