Nhân Đạo Chí Tôn
Chương 813: Đông Hoang Phong Thiện (1)
Thời điểm đại quân Long Tộc khổng lồ bay qua Đại Hoang, chỉ thấy có chừng mười con Cự long lưng cõng một tòa Tế đàn, vẫn như cũ đang lúc tế tự. Thanh âm Long ngâm trầm trọng kéo dài không dứt, đó là thanh âm tế tự đặc thù của Long Tộc.
Đột nhiên, thân ảnh Long Hầu từ trên Tế đàn chậm rãi bay lên, từ trên trời hạ xuống, rơi xuống trên Kiếm Môn Sơn.
- Bái kiến Long Hầu!
Chung Nhạc tiến lên hành lễ, đưa cho hắn một nén nhang, nói:
- Sau khi Long Hầu tới Tây Hoang Đại Tuyết Sơn, đốt nén nhang này lên, sẽ có thể mở ra Côn Lôn Cảnh. Sau khi tiến vào Côn Lôn Cảnh, tự nhiên sẽ có cường giả tới tiếp đón các ngươi. Trên tuyết sơn còn có Bạch Trạch thị, một lát sau sẽ còn có mấy vị Ma Tộc tới nữa, kính xin Long Hầu đồng thời mang theo bọn họ tới Côn Lôn Cảnh!
Long Hầu nhận lấy nén nhang kia, xoay người bay đi, truyền âm nói:
- Ta đã biết được tung tích của Côn Hầu và Ma Hầu, ngươi cứ việc yên tâm! Đợi sau khi an bài tộc nhân thỏa đáng, ta sẽ trở lại giúp ngươi!
Chung Nhạc thu hồi ánh mắt. Không bao lâu sau, lại thấy công tử Ba Tuần mang theo Thiên Ma Phi, Thánh Nữ Phi, Cát Tường Phi, cùng với đám Ma nữ nhiều đếm không xuể, điều khiển một tòa Ma Bảo nhẹ nhàng bay tới. Đám chư nữ áo hoa váy gấm, sợi dây lụa thật dài nhộn nhạo sau người, kéo dài tới mấy chục trượng, trang hoàng cho tòa Ma Bảo này vô cùng hoa lệ, giống như muốn xuất môn đạp thanh thải phong vậy.
Tòa Ma Bảo này chính là Thánh địa Đại Tự Tại Thiên mà công tử Ba Tuần đã dốc hết sức chế tạo, trong này toàn bộ đều là Ma nữ, chỉ có một mình hắn là nam tử.
Chúng nữ Thiên Ma Phi đứng trên Ma Bảo, dùng sức vung tay với Chung Nhạc đứng trên Kim Đỉnh Kiếm Môn Sơn. Chung Nhạc nở nụ cười, phất phất tay, nhìn theo bóng dáng bọn họ dần dần đi xa.
- Tình nhân, chúng ta sẽ sinh cho ngươi thật nhiều thật nhiều hài tử ở Côn Lôn!
Thiên Ma Phi đứng trên tường thành của Ma Bảo, hai tay đặt trên miệng, la lớn về phía hắn.
Nụ cười trên mặt Chung Nhạc nhất thời cứng đờ, dưới chân mềm nhũn, suýt chút nữa đã từ trên Kim Đỉnh té xuống đất.
Quân Tư Tà cũng nghe được tiếng hô của nàng Ma nữ này, liếc nhìn về phía Chung Nhạc một cái, gương mặt toát ra thần sắc hồ nghi.
Tân Hỏa cũng có chút mơ mơ màng màng, vội vàng nhảy ra, kêu lớn:
Chung Nhạc nhất thời mặt đỏ tới mang tai, lúng ta lúng túng nói:
- Ta quả thật chưa từng làm gì a, là Thiên Ma Phi nói bậy mà thôi!
- Một gã nam tử huyết khí phương cương, bốn phía toàn bộ đều là giai lệ tuyệt sắc không ngừng câu dẫn thông đồng, ngươi nói ngươi chưa từng ăn vụng sao?
Đốm lửa nhỏ này dùng ngọn lửa màu đen viết lên trên mặt mình một trăm chữ ‘Ta không tin!’.
Chung Nhạc thoáng nhìn thấy Quân Tư Tà đang đi tới, vội vàng nhét đốm lửa nhỏ líu ra líu ríu này vào trong Thức hải của chính mình, nghiêm mặt nói:
- Sư tỷ, ta chuẩn bị đi làm một chuyện đại sự, sau khi làm xong chuyện này, ta sẽ rời khỏi Tổ Tinh. Các ngươi lưu lại Kiếm Môn, lập tức triệu hồi hết thảy Luyện Khí Sĩ Kiếm Môn tại các quan các thành trở về Kiếm Môn Sơn. Sau khi bọn họ trở về, lập tức phong bế Kiếm Môn Sơn không ra, đợi tin tức của ta. Sau khi ta trở về rồi, mới tính là an toàn!
Quân Tư Tà vốn dĩ định tra hỏi hắn về lời nói vừa của Thiên Ma Phi, lại nghe hắn nói vậy, trong lòng khẽ động, thất thanh nói:
- Quả thật còn nghiêm trọng hơn so với đánh bại Chư Thần Tây Hoang một chút!
Chung Nhạc trầm giọng nói:
- Bất quá, có thể nhìn ra tính toán của ta cũng không nhiều lắm, nhiều nhất chỉ có lác đác mấy tôn Thần Minh và Thần Hầu Chi Linh mà thôi. Về phần những cường giả khác, căn bản là không đáng lo. Sư tỷ chỉ cần bảo vệ Kiếm Môn vô sự, sẽ có thể kê cao gối mà ngủ!
Trái tim Quân Tư Tà phanh phanh nhảy loạn, cảm thấy thanh âm có chút khàn khàn. Chung Nhạc nói nghiêm trọng như vậy, nhất định là một kiện thiên đại sự tình. Hơn nữa, từ chuyện tình Long Tộc và Bạch Trạch thị cùng với đám Ma nữ đại di chuyển vừa rồi, có thể thấy được chuyện này tuyệt đối cực kỳ khủng bố.
- Sư đệ, rốt cuộc là chuyện gì?
Nàng cố gắng lấy lại bình tĩnh, hỏi.
- Phong ấn tất cả Thần huyết trong thiên hạ!
- Phong ấn tất cả Thần huyết trong thiên hạ?
Quân Tư Tà giật mình, lập tức hiểu rõ ý của hắn, không khỏi rùng mình một cái. Ngay sau đó, nàng càng nghĩ tới hệ quả càng sâu hơn, lại rùng mình thêm một cái, lại nghĩ tới hậu quả của chuyện này, lại càng rùng mình thêm mấy cái nữa.
Chung Nhạc bình thản nói:
- Chỉ khi nào phong ấn Thần huyết trong cơ thể các tộc, ta mới có thể an tâm rời khỏi. Bằng không, đợi tới lúc đạo pháp thần thông không còn, Nhân Tộc ta làm sao tranh đấu với Thần Tộc, Ma Tộc? Sư tỷ, Cấm Nhi sư muội đã về tới, ta cũng nên động thân rồi!
Truyền Tống Trận trên Kim Đỉnh đột nhiên lóe lên quang mang lấp lánh, Khâu Cấm Nhi từ trên trời hạ xuống, bước ra khỏi tòa Trận pháp Truyền tống này. Nàng nhìn thấy Chung Nhạc và Quân Tư Tà đang đứng cùng một chỗ, liền bước nhanh tới, vui vẻ nói:
- Sư ca!
Tu vi thực lực của nàng quả thật tinh dũng mãnh tiến, so với Chung Nhạc còn nhanh hơn một chút, đã trước hắn một bước tu thành Thông Thần Cảnh. Hiển nhiên, khỏa mặt trăng Mộc Diệu Tinh mà Khâu Cấm Nhi lưu lại kia không chỉ là động thiên phúc địa đơn giản như vậy, mà nàng còn có một phen kỳ ngộ khác nữa.
Trên thực tế, Khâu Cấm Nhi ở trên mặt trăng Mộc Diệu Tinh đã phát hiện ra động phủ của một tôn Thần Minh Tổ Tinh lưu lại, mà tôn Thần Minh này cũng là Mộc Diệu Linh Thể, đã lưu lại rất nhiều cảm ngộ. Không chỉ như vậy, tôn Thần Minh trên Tổ Tinh này đồng dạng cũng là một trong ba vị tồn tại đã ẩn giấu tên họ và khuôn mặt của chính mình trên Chí Tôn Bảng kia.
Nhân Đạo Chí Tôn
Đột nhiên, thân ảnh Long Hầu từ trên Tế đàn chậm rãi bay lên, từ trên trời hạ xuống, rơi xuống trên Kiếm Môn Sơn.
- Bái kiến Long Hầu!
Chung Nhạc tiến lên hành lễ, đưa cho hắn một nén nhang, nói:
- Sau khi Long Hầu tới Tây Hoang Đại Tuyết Sơn, đốt nén nhang này lên, sẽ có thể mở ra Côn Lôn Cảnh. Sau khi tiến vào Côn Lôn Cảnh, tự nhiên sẽ có cường giả tới tiếp đón các ngươi. Trên tuyết sơn còn có Bạch Trạch thị, một lát sau sẽ còn có mấy vị Ma Tộc tới nữa, kính xin Long Hầu đồng thời mang theo bọn họ tới Côn Lôn Cảnh!
Long Hầu nhận lấy nén nhang kia, xoay người bay đi, truyền âm nói:
- Ta đã biết được tung tích của Côn Hầu và Ma Hầu, ngươi cứ việc yên tâm! Đợi sau khi an bài tộc nhân thỏa đáng, ta sẽ trở lại giúp ngươi!
Chung Nhạc thu hồi ánh mắt. Không bao lâu sau, lại thấy công tử Ba Tuần mang theo Thiên Ma Phi, Thánh Nữ Phi, Cát Tường Phi, cùng với đám Ma nữ nhiều đếm không xuể, điều khiển một tòa Ma Bảo nhẹ nhàng bay tới. Đám chư nữ áo hoa váy gấm, sợi dây lụa thật dài nhộn nhạo sau người, kéo dài tới mấy chục trượng, trang hoàng cho tòa Ma Bảo này vô cùng hoa lệ, giống như muốn xuất môn đạp thanh thải phong vậy.
Tòa Ma Bảo này chính là Thánh địa Đại Tự Tại Thiên mà công tử Ba Tuần đã dốc hết sức chế tạo, trong này toàn bộ đều là Ma nữ, chỉ có một mình hắn là nam tử.
Chúng nữ Thiên Ma Phi đứng trên Ma Bảo, dùng sức vung tay với Chung Nhạc đứng trên Kim Đỉnh Kiếm Môn Sơn. Chung Nhạc nở nụ cười, phất phất tay, nhìn theo bóng dáng bọn họ dần dần đi xa.
- Tình nhân, chúng ta sẽ sinh cho ngươi thật nhiều thật nhiều hài tử ở Côn Lôn!
Thiên Ma Phi đứng trên tường thành của Ma Bảo, hai tay đặt trên miệng, la lớn về phía hắn.
Nụ cười trên mặt Chung Nhạc nhất thời cứng đờ, dưới chân mềm nhũn, suýt chút nữa đã từ trên Kim Đỉnh té xuống đất.
Quân Tư Tà cũng nghe được tiếng hô của nàng Ma nữ này, liếc nhìn về phía Chung Nhạc một cái, gương mặt toát ra thần sắc hồ nghi.
Tân Hỏa cũng có chút mơ mơ màng màng, vội vàng nhảy ra, kêu lớn:
Chung Nhạc nhất thời mặt đỏ tới mang tai, lúng ta lúng túng nói:
- Ta quả thật chưa từng làm gì a, là Thiên Ma Phi nói bậy mà thôi!
- Một gã nam tử huyết khí phương cương, bốn phía toàn bộ đều là giai lệ tuyệt sắc không ngừng câu dẫn thông đồng, ngươi nói ngươi chưa từng ăn vụng sao?
Đốm lửa nhỏ này dùng ngọn lửa màu đen viết lên trên mặt mình một trăm chữ ‘Ta không tin!’.
Chung Nhạc thoáng nhìn thấy Quân Tư Tà đang đi tới, vội vàng nhét đốm lửa nhỏ líu ra líu ríu này vào trong Thức hải của chính mình, nghiêm mặt nói:
- Sư tỷ, ta chuẩn bị đi làm một chuyện đại sự, sau khi làm xong chuyện này, ta sẽ rời khỏi Tổ Tinh. Các ngươi lưu lại Kiếm Môn, lập tức triệu hồi hết thảy Luyện Khí Sĩ Kiếm Môn tại các quan các thành trở về Kiếm Môn Sơn. Sau khi bọn họ trở về, lập tức phong bế Kiếm Môn Sơn không ra, đợi tin tức của ta. Sau khi ta trở về rồi, mới tính là an toàn!
Quân Tư Tà vốn dĩ định tra hỏi hắn về lời nói vừa của Thiên Ma Phi, lại nghe hắn nói vậy, trong lòng khẽ động, thất thanh nói:
- Quả thật còn nghiêm trọng hơn so với đánh bại Chư Thần Tây Hoang một chút!
Chung Nhạc trầm giọng nói:
- Bất quá, có thể nhìn ra tính toán của ta cũng không nhiều lắm, nhiều nhất chỉ có lác đác mấy tôn Thần Minh và Thần Hầu Chi Linh mà thôi. Về phần những cường giả khác, căn bản là không đáng lo. Sư tỷ chỉ cần bảo vệ Kiếm Môn vô sự, sẽ có thể kê cao gối mà ngủ!
Trái tim Quân Tư Tà phanh phanh nhảy loạn, cảm thấy thanh âm có chút khàn khàn. Chung Nhạc nói nghiêm trọng như vậy, nhất định là một kiện thiên đại sự tình. Hơn nữa, từ chuyện tình Long Tộc và Bạch Trạch thị cùng với đám Ma nữ đại di chuyển vừa rồi, có thể thấy được chuyện này tuyệt đối cực kỳ khủng bố.
- Sư đệ, rốt cuộc là chuyện gì?
Nàng cố gắng lấy lại bình tĩnh, hỏi.
- Phong ấn tất cả Thần huyết trong thiên hạ!
- Phong ấn tất cả Thần huyết trong thiên hạ?
Quân Tư Tà giật mình, lập tức hiểu rõ ý của hắn, không khỏi rùng mình một cái. Ngay sau đó, nàng càng nghĩ tới hệ quả càng sâu hơn, lại rùng mình thêm một cái, lại nghĩ tới hậu quả của chuyện này, lại càng rùng mình thêm mấy cái nữa.
Chung Nhạc bình thản nói:
- Chỉ khi nào phong ấn Thần huyết trong cơ thể các tộc, ta mới có thể an tâm rời khỏi. Bằng không, đợi tới lúc đạo pháp thần thông không còn, Nhân Tộc ta làm sao tranh đấu với Thần Tộc, Ma Tộc? Sư tỷ, Cấm Nhi sư muội đã về tới, ta cũng nên động thân rồi!
Truyền Tống Trận trên Kim Đỉnh đột nhiên lóe lên quang mang lấp lánh, Khâu Cấm Nhi từ trên trời hạ xuống, bước ra khỏi tòa Trận pháp Truyền tống này. Nàng nhìn thấy Chung Nhạc và Quân Tư Tà đang đứng cùng một chỗ, liền bước nhanh tới, vui vẻ nói:
- Sư ca!
Tu vi thực lực của nàng quả thật tinh dũng mãnh tiến, so với Chung Nhạc còn nhanh hơn một chút, đã trước hắn một bước tu thành Thông Thần Cảnh. Hiển nhiên, khỏa mặt trăng Mộc Diệu Tinh mà Khâu Cấm Nhi lưu lại kia không chỉ là động thiên phúc địa đơn giản như vậy, mà nàng còn có một phen kỳ ngộ khác nữa.
Trên thực tế, Khâu Cấm Nhi ở trên mặt trăng Mộc Diệu Tinh đã phát hiện ra động phủ của một tôn Thần Minh Tổ Tinh lưu lại, mà tôn Thần Minh này cũng là Mộc Diệu Linh Thể, đã lưu lại rất nhiều cảm ngộ. Không chỉ như vậy, tôn Thần Minh trên Tổ Tinh này đồng dạng cũng là một trong ba vị tồn tại đã ẩn giấu tên họ và khuôn mặt của chính mình trên Chí Tôn Bảng kia.
Nhân Đạo Chí Tôn
Đánh giá:
Truyện Nhân Đạo Chí Tôn
Story
Chương 813: Đông Hoang Phong Thiện (1)
10.0/10 từ 15 lượt.