Nhân Đạo Chí Tôn
Chương 642: Côn tộc xâm nhập
Côn tộc!
Chỉ trong nháy mắt đã có hàng vạn luyện khí sĩ Côn tộc tràn ra từ Băng Cung như đàn ong vỡ tổ, từ bên cạnh Côn tộc Mẫu Thần tràn ra như thủy triểu lên. Trên trời lập tức xuất hiện một đám mây đủ màu sắc, mở rộng ra bốn phương tám hướn, đó là số luyện khí sĩ Côn tộc nhiều không đếm xuể.
Trên mặt đất cũng có vô vàn luyện khí sĩ Côn tộc tràn ra khắp nơi trong Băng Phong Cổ Thành như đàn kiến.
Bạch Trạch thị thần minh da đầu cũng phải tê dại. Năm ngoái hắn được Chung Nhạc cứu ra khỏi phong ấn của Băng Cung, đã biết tác dụng của phong ấn Băng Cung, chính là để chống lại sự xâm nhập của Côn tộc.
Không ngờ giờ phong ấn lại bị phá vỡ rồi!
Nhiều luyện khí sĩ Côn tộc như vậy tràn tới, có nghĩa là phong ấn Bạch Hầu để lại, phong ấn đã băng phong thông đạo nối liền Tổ Tinh với Côn tộc tinh cầu đã bị Côn tộc phá vỡ!
Giữa Tổ Tinh và Côn Tinh đã không còn gì ngăn trở nữa.
- Chết!
Bạch Trạch thị thần minh hét lớn, các đạo đồ đằng văn đan xen với nhau tạo thành một tấm lưới chằng chịt, trên trời dưới đất đều có, bao phủ bốn phương tám hướng. Tấm lưới này giống như tấm mạng nhện, phàm là Côn tộc chạm phải là sẽ bị mắc lại đó, thân thể bắt đầu bốc cháy phừng phừng, kêu lên thảm thiết.
Chỉ trong chớp mắt đã có mấy nghìn Côn tộc mắc trên lưới, bị thiêu thành tro bụi.
Bạch Trạch thị thần minh lập tức truyền âm toàn thành, băng tuyết thổi một vùng hỗn loạn, rất nhanh Bạch Trấn Hoang, Bạch Trấn Bắc mấy cường giả bọn họ tỉnh lại lập tức cho các trưởng lão hộ tống tộc nhân Bạch Trạch thị nhanh chóng rút khỏi Băng Phong Cổ Thành. Còn Bạch Trấn Hoang mấy cự phách họ thì dẫn những đệ tử từ Đan Nguyên Cảnh trở lên tấn công Côn tộc từ trong thành lao ra.
- Khà khà, còn có một vị tôn thần, thần rất ngon!
Trước cửa Băng Cung, Côn tộc Mẫu Thần phát ra tiếng cười chói tai, đột nhiên há cái mồm khổng lồ hít vào một hơi mạnh. Cái mồm đó khác với những chủng tộc khác. Chủng tộc khác mở mồm về hai hướng trên dưới, còn mồm của Côn tộc Mẫu Thần thì mở cả bốn hướng. Cái mồm mở thành bốn cánh, mỗi cánh đều mọc đầy răng nhọn, vô cùng khủng bố!
Những tấm lưới đồ đằng văn đầy trời bị ả ta hút vào mồm, hút cả những Côn tộc dính trên lưới, nhai rồi nuốt xuống bụng.
Mẫu Thần nuốt những tấm lưới kia phá vỡ thần thông của Bạch Trạch thị thần minh. Tám cái chân bước đi, tiến lại cười khặc khặc:
- Côn tộc bọn ta trời sinh đã là khắc tinh của thần tộc. Vị thần ngon lành kia, trở thành thức ăn cho ta đi!
Bạch Trạch thị thần minh xông tới. Hai vị thần cùng động thủ. Những tòa cung điện trong Băng Phong Cổ Thành nổ tung vỡ vụn. Thần thông của Côn tộc vô cùng quỷ dị, các loại thần thông đều là nhằm vào nguyên thần và thần hồn. Bạch Trạch thị thần minh chưa từng thấy, nên sắc mặt vô cùng nặng nề, tấn công cũng dè chừng nhiều, không dám liều lĩnh.
Điểm mạnh nhất của Bạch Trạch thị là kiến thức rất rộng. Thần thông của bất cứ chủng tộc nào họ cũng biết cách phá giải, tìm nhược điểm và tấn công. Nhưng Côn tộc lại không nằm trong phạm vi nghiên cứu của họ, vì thế không khỏi có phần bối rối.
Tại nơi khác trong Băng Phong Cổ Thành, trận chiến ác liệt giữ luyện khí sĩ Bạch Trạch thị và Côn tộc bùng nổ, đâu đâu cũng là những tiếng gầm thét, thần thông cường đại kích phát, hồn binh bay loạn.
Một vị cự đầu Pháp Thiên Cảnh của Bạch Trạch thị vừa giết được một cường giả Côn tộc Pháp Thiên Cảnh, không tránh khỏi có chút buông lỏng cảnh giác. Đột nhiên thi thể của Côn tộc kia nổ tung, biến thành vô số những con côn trùng nhỏ bằng ngón tay cái chui vào cơ thể hắn.
Tiếng kêu rách phổi vang lên, toàn thân vị cự phách Bạch Trạch thị đó run lên, một lúc sau, máu toàn thân cạn sạch, rồi từ tai mắt mũi mồm là vô số côn trùng tràn ra.
Nguyên thần, nhục thân và cả xương cốt, hồn binh cua rhắn đều bị những con côn trùng kia ăn sạch sẽ, chỉ còn lại bộ da ngoài rơi xuống đất.
Còn có những luyện khí sĩ Côn tộc hữu hình vô chất, phi hành trên không trung, gặp luyện khí sĩ Bạch Trạch thị là lao tới, chui vào đầu hắn ăn não và thức hải.
Cũng có những luyện khí sĩ Côn tộc là tằm trùng, dài một thước với ba đôi cánh màu kim, di chuyển nhanh như điện, hành động theo từng đàn lớn. Mười mấy luyện khí sĩ Bạch Trạch thị bị chúng nhấn chìm, sau khi chúng bay đi thì chỉ còn lại một đống xương trắng.
- Hầu Phong Tư, thông báo cho các tộc, Côn tộc tấn công, mời cường giả các tộc tới chi viện!
Bạch Trấn Hoang dốc sức chiến đấu, quét sạch luyện khí sĩ Côn tộc hết đợt này tới đợt khác, hét lớn.
Trong tòa lầu của Hầu Phong Tư, các vị lão giả mặc bạch bào cùng khởi động đồ đằng trụ liên lạc tới các tộc, thông báo cho yêu tộc, nhân tộc, Tây Hoang thần tộc, Nam Hoang Trọng Lê thần tộc, còn cả long tộc ở ngoài biển, thậm chí cả Bát Bộ Thánh Tộc của ma tộc cũng thông báo.
Côn tộc là kẻ địch chung của tất cả các chủng tộc, cho dù là ma tộc hung ác cùng cực cũng là đại địch của Côn tộc.
Trong cánh cửa Băng Cung vẫn còn vô số Côn tộc tràn ra như thuỷt riều. Chỉ cần đánh tới Băng Cung là có thể trấn thủ cánh cửa không cho Côn tộc không thể xâm nhập Tổ Tinh nữa.
- Cô Hồng Tử tiểu bảo bối, ngươi trốn đâu rồi?
Trong những ngọn núi tuyết lớn tại Bắc Cực, một vị thiếu phụ xinh đẹp tuyệt trần đang di chuyển giữa những ngọn núi. Lúc này là thời kỳ “cực dạ” của Bắc Cực, nửa năm chìm trong bóng tối, băng hàn tới cực độ, nhưng vị thiếu phụ này lại mặc cực ít, chỉ có lụa mỏng che người.
- Cô Hồng Tử tiểu bảo bối, ngươi tưởng ngươi sẽ trốn được sự truy sát của Mẫu Thần hay sao? Chậc chậc, đúng là hiếm có, ngươi lại có thể trốn tới lúc này…
Đột nhiên thiếu phụ dường như cảm ứng được điều gì, mắt sáng lên, vội dừng lại nhìn về hướng Bắc Hoang.
- Luồng khí tức này… Khí tức đồng tộc Côn Thần của ta, nàng ta tới Tổ Tinh rồi?
Thiếu phụ đó chính là một con Mẫu Thần, chính là con mà Chung Nhạc và Cô Hồng Tử đã gặp hôi đó. Khi đó nàng ta biến thành mỹ phụ của Cổ Điêu thần tộc, ăn sạch sẽ toàn bộ Côn Điêu thần tộc, cho hậu thế của mình phồn thực chiếm cứ Côn Điêu thần tộc.
Sau khi Chung Nhạc vạch trần nàng ta, thần tộc bao vây khiến toàn bộ con cháu của nàng ta bị giết sạch, chỉ mình nàng ta thoát được, bị chư thần Tây Hoang truy sát. Sau khi chạy tới ma tộc thì bị ma thần ẩn cư của ma tộc truy sát, lúc nào cũng sống trong sợ hãi.
Mỹ phụ khó khăn lắm mới trốn thoát, thay đổi diện mạo, đi tìm Cô Hồng Tử, định qua Cô Hồng Tử tìm Chung Nhạc. Không ngờ Cô Hồng Tử giảo hoạt dụ nàng ta vào Bắc Cực, mượn “cực dạ” trốn mất khiến nàng ta không bắt được.
- Côn Thần tới có nghãi là Côn Tinh và Tổ Tinh đã được nối liền. Đại quân Côn tộc ta sắp giáng lâm, thống trị Tổ Tinh, ăn hết hoặc nô dịch mọi chủng tộc trên Tổ Tinh rồi!
Mỹ phụ vô cùng mừng rỡ, không tìm Cô Hồng Tử nữa, lập tức bay về hướng Bắc Hoang.
- Bắc Hoang Bạch Trạch thị có một vị thần, lần trước khi ta xuất hiện còn truy sát ta. Đồng tộc Côn Thần của ta có lẽ khó lòng bắt được hắn, nhưng ta tới đó có thể liên thủ với nàng ta giết vị thần đó. Hà hà, mùi vị thơm ngon của thần… ta sắp chảy cả nước miếng rồi.
Sau khi nàng ta rời đi không lâu, một con cá hồi khổng lồ nhảy lên khỏi mặt nước, há mồm nhổ ra một người chỉ cao hoảng ba tấc.
Người đó biến to lên cao hơn một trượng, chính là Cô Hồng Tử.
- Côn tộc xâm nhập rồi, địa điểm là Bắc Hoang Bạch Trạch thị?
Cô Hồng Tử kinh ngạc xen lẫn nghi hoặc, tính toán một lúc, lập tức bay vào Đông Hải, hướng về Đông Hoang.
- Côn tộc xâm nhập, nếu chiếm cứ được Bắc Hoang thì mục tiêu tiếp theo sẽ là Đông Hoang. Bắt buộc phải quay lại càng sớm càng tốt, thông báo cho Đông Hoang chuẩn bị sẵn sàng.
Hắn là hồng ưng thành tinh, tốc độ bay cực nhanh, cộng thêm việc nguyên thần dung hợp với thần linh của Cô Hà Thành thì tốc độ càng thêm tuyệt luân. Vút qua mặt biển là tạo nên sóng lớn.
Đột nhiên mặt biển phía trước tách ra, Cô Hồng Tử vội vàng dừng lại, thấy một cái đầu rồng khổng lồ nhô lên khỏi mặt biển, rồi một cái thân rồng dài mấy trăm dặm uốn lượn bay lên.
Cô Hồng Tử há hốc mồm, long uy hùng hồn ập tới, con thần long đó nhìn hắn không bận tâm rồi bay về Bắc Hoang.
- Thần của long tộc!
Cô Hồng Tử định thần, vị Long Thần này thực sự quá to lớn, khi vắt qua người hắn thì khiến hắn không thể động đậy được một bước. Đến khi Long Thần đi rồi hắn mới như trút được gánh nặng.
Đến khi hắn tới Đông Hoang, đột nhiên một luồng uy lực của Yêu Thần hùng hồn bắn lên trời. Một vị Yêu Thần xuất thế, phía sau có dị tượng đại xà cuộn mình trên không trung. Con rắn khổng lồ đó lớn tới vài trăm dặm, hung ác dữ dằn.
Cô Hồng Tử kinh hãi, liền thấy vị Yêu Thần kia bay mất, chính là hướng Bắc Hoang.
- Thần của yêu tộc ta đã xuất động rồi?
Cô Hồng Tử yên tâm, thầm nghĩ:
- Xem ra yêu tộc ta đã nhận được tin từ Bạch Trạch thị, nếu Yêu Thần đã xuất động thì không cần phải lo lắng nữa rồi.
Cùng lúc đó, các vị thần minh từ Tây Hoang cũng xuất động tới Bắc Hoang. Nam Hoang cũng có một vị võ đạo thần nhân của Trọng Lê thần tộc lướt qua chân trời.
Ma tộc Bát Hoang ở Hải Ngoại cũng xuất hiện hai vị ma thần cùng tới Bắc Hoang Băng Phong Cổ Thành.
Côn tộc xâm nhập chắc chắn là đại sự, liên quan tới vận mệnh của các tộc, vì thế thần ma ẩn thế cũng phải hiện thân.
Chỉ là, các nơi đều có thần ma xuất hiện, chỉ có nhân tộc Đại Hoang là tĩnh lặng, không có nhân thần đi dẹp loạn.
Lần động loạn này đã cho thấy nhân tộc rất yếu thế.
Dù sao đây cũng là chủng tộc nhỏ mới phát triển vạn năm nay, đến nay cũng chưa có thần ma, còn thua xa các chủng tộc khác. Ngay cả yêu tộc cũng có một vị Yêu Thần tọa trấn, có thể đảm bảo cho yêu tộc sánh vai với các thần tộc khác.
- Nhân tộc dường như rất yếu, rất dễ bị bắt nạt..
Các chủng tộc khác nhận ra điểm yếu của nhân tộc Đại Hoang, mỗi người đều có tâm tư riếng.
Uỳnh uỳnh…
Băng Phong Cổ Thành nổ tung, tòa cổ thành năm vạn năm cũng chưa từng bị phá hoại giờ đã bị hủy hoại hoàn toàn. Phía trên di chỉ Băng Phong Cổ Thành, các món bảo vật của thần ma đấu với nhau, uy năng kinh thiên động địa.
Trận chiến này khi bắt đầu đã định sẵn kết cục, dù sao Côn Thần xâm nhập Tổ Tinh cũng chỉ có hai, khó lòng đứng vững, trong đó một Mẫu Thần đã thoát, Mẫu Thần còn lại thì bị Ma Thần của ma tộc bắt ròi bị thần minh của Chư Kiền thần tộc ở Tây Hoang giết chết.
Phía dưới Băng Phong Cổ Thành, một đường thông đạo lan tỏa đầy hàn khí lạnh tới thấu xương, dẫn tới Côn tộc tinh cầu.
Các thần ma thương nghị một lát, truyền lệnh thiên hạ, triệu tập luyện khí sĩ các tộc xông vào thông đạo, tới Côn Tinh, phá hoại con đường này.
- Lần này nhân tộc Kiếm Môn không góp công cũng chẳng góp sức. Kiếm Môn buộc phải phái nhân thủ mới được.
Thần nhân Nam Hoang đề nghị.
- Đúng!
Nhân Đạo Chí Tôn
Chỉ trong nháy mắt đã có hàng vạn luyện khí sĩ Côn tộc tràn ra từ Băng Cung như đàn ong vỡ tổ, từ bên cạnh Côn tộc Mẫu Thần tràn ra như thủy triểu lên. Trên trời lập tức xuất hiện một đám mây đủ màu sắc, mở rộng ra bốn phương tám hướn, đó là số luyện khí sĩ Côn tộc nhiều không đếm xuể.
Trên mặt đất cũng có vô vàn luyện khí sĩ Côn tộc tràn ra khắp nơi trong Băng Phong Cổ Thành như đàn kiến.
Bạch Trạch thị thần minh da đầu cũng phải tê dại. Năm ngoái hắn được Chung Nhạc cứu ra khỏi phong ấn của Băng Cung, đã biết tác dụng của phong ấn Băng Cung, chính là để chống lại sự xâm nhập của Côn tộc.
Không ngờ giờ phong ấn lại bị phá vỡ rồi!
Nhiều luyện khí sĩ Côn tộc như vậy tràn tới, có nghĩa là phong ấn Bạch Hầu để lại, phong ấn đã băng phong thông đạo nối liền Tổ Tinh với Côn tộc tinh cầu đã bị Côn tộc phá vỡ!
Giữa Tổ Tinh và Côn Tinh đã không còn gì ngăn trở nữa.
- Chết!
Bạch Trạch thị thần minh hét lớn, các đạo đồ đằng văn đan xen với nhau tạo thành một tấm lưới chằng chịt, trên trời dưới đất đều có, bao phủ bốn phương tám hướng. Tấm lưới này giống như tấm mạng nhện, phàm là Côn tộc chạm phải là sẽ bị mắc lại đó, thân thể bắt đầu bốc cháy phừng phừng, kêu lên thảm thiết.
Chỉ trong chớp mắt đã có mấy nghìn Côn tộc mắc trên lưới, bị thiêu thành tro bụi.
Bạch Trạch thị thần minh lập tức truyền âm toàn thành, băng tuyết thổi một vùng hỗn loạn, rất nhanh Bạch Trấn Hoang, Bạch Trấn Bắc mấy cường giả bọn họ tỉnh lại lập tức cho các trưởng lão hộ tống tộc nhân Bạch Trạch thị nhanh chóng rút khỏi Băng Phong Cổ Thành. Còn Bạch Trấn Hoang mấy cự phách họ thì dẫn những đệ tử từ Đan Nguyên Cảnh trở lên tấn công Côn tộc từ trong thành lao ra.
- Khà khà, còn có một vị tôn thần, thần rất ngon!
Trước cửa Băng Cung, Côn tộc Mẫu Thần phát ra tiếng cười chói tai, đột nhiên há cái mồm khổng lồ hít vào một hơi mạnh. Cái mồm đó khác với những chủng tộc khác. Chủng tộc khác mở mồm về hai hướng trên dưới, còn mồm của Côn tộc Mẫu Thần thì mở cả bốn hướng. Cái mồm mở thành bốn cánh, mỗi cánh đều mọc đầy răng nhọn, vô cùng khủng bố!
Những tấm lưới đồ đằng văn đầy trời bị ả ta hút vào mồm, hút cả những Côn tộc dính trên lưới, nhai rồi nuốt xuống bụng.
Mẫu Thần nuốt những tấm lưới kia phá vỡ thần thông của Bạch Trạch thị thần minh. Tám cái chân bước đi, tiến lại cười khặc khặc:
- Côn tộc bọn ta trời sinh đã là khắc tinh của thần tộc. Vị thần ngon lành kia, trở thành thức ăn cho ta đi!
Bạch Trạch thị thần minh xông tới. Hai vị thần cùng động thủ. Những tòa cung điện trong Băng Phong Cổ Thành nổ tung vỡ vụn. Thần thông của Côn tộc vô cùng quỷ dị, các loại thần thông đều là nhằm vào nguyên thần và thần hồn. Bạch Trạch thị thần minh chưa từng thấy, nên sắc mặt vô cùng nặng nề, tấn công cũng dè chừng nhiều, không dám liều lĩnh.
Điểm mạnh nhất của Bạch Trạch thị là kiến thức rất rộng. Thần thông của bất cứ chủng tộc nào họ cũng biết cách phá giải, tìm nhược điểm và tấn công. Nhưng Côn tộc lại không nằm trong phạm vi nghiên cứu của họ, vì thế không khỏi có phần bối rối.
Tại nơi khác trong Băng Phong Cổ Thành, trận chiến ác liệt giữ luyện khí sĩ Bạch Trạch thị và Côn tộc bùng nổ, đâu đâu cũng là những tiếng gầm thét, thần thông cường đại kích phát, hồn binh bay loạn.
Một vị cự đầu Pháp Thiên Cảnh của Bạch Trạch thị vừa giết được một cường giả Côn tộc Pháp Thiên Cảnh, không tránh khỏi có chút buông lỏng cảnh giác. Đột nhiên thi thể của Côn tộc kia nổ tung, biến thành vô số những con côn trùng nhỏ bằng ngón tay cái chui vào cơ thể hắn.
Tiếng kêu rách phổi vang lên, toàn thân vị cự phách Bạch Trạch thị đó run lên, một lúc sau, máu toàn thân cạn sạch, rồi từ tai mắt mũi mồm là vô số côn trùng tràn ra.
Nguyên thần, nhục thân và cả xương cốt, hồn binh cua rhắn đều bị những con côn trùng kia ăn sạch sẽ, chỉ còn lại bộ da ngoài rơi xuống đất.
Còn có những luyện khí sĩ Côn tộc hữu hình vô chất, phi hành trên không trung, gặp luyện khí sĩ Bạch Trạch thị là lao tới, chui vào đầu hắn ăn não và thức hải.
Cũng có những luyện khí sĩ Côn tộc là tằm trùng, dài một thước với ba đôi cánh màu kim, di chuyển nhanh như điện, hành động theo từng đàn lớn. Mười mấy luyện khí sĩ Bạch Trạch thị bị chúng nhấn chìm, sau khi chúng bay đi thì chỉ còn lại một đống xương trắng.
- Hầu Phong Tư, thông báo cho các tộc, Côn tộc tấn công, mời cường giả các tộc tới chi viện!
Bạch Trấn Hoang dốc sức chiến đấu, quét sạch luyện khí sĩ Côn tộc hết đợt này tới đợt khác, hét lớn.
Trong tòa lầu của Hầu Phong Tư, các vị lão giả mặc bạch bào cùng khởi động đồ đằng trụ liên lạc tới các tộc, thông báo cho yêu tộc, nhân tộc, Tây Hoang thần tộc, Nam Hoang Trọng Lê thần tộc, còn cả long tộc ở ngoài biển, thậm chí cả Bát Bộ Thánh Tộc của ma tộc cũng thông báo.
Côn tộc là kẻ địch chung của tất cả các chủng tộc, cho dù là ma tộc hung ác cùng cực cũng là đại địch của Côn tộc.
Trong cánh cửa Băng Cung vẫn còn vô số Côn tộc tràn ra như thuỷt riều. Chỉ cần đánh tới Băng Cung là có thể trấn thủ cánh cửa không cho Côn tộc không thể xâm nhập Tổ Tinh nữa.
- Cô Hồng Tử tiểu bảo bối, ngươi trốn đâu rồi?
Trong những ngọn núi tuyết lớn tại Bắc Cực, một vị thiếu phụ xinh đẹp tuyệt trần đang di chuyển giữa những ngọn núi. Lúc này là thời kỳ “cực dạ” của Bắc Cực, nửa năm chìm trong bóng tối, băng hàn tới cực độ, nhưng vị thiếu phụ này lại mặc cực ít, chỉ có lụa mỏng che người.
- Cô Hồng Tử tiểu bảo bối, ngươi tưởng ngươi sẽ trốn được sự truy sát của Mẫu Thần hay sao? Chậc chậc, đúng là hiếm có, ngươi lại có thể trốn tới lúc này…
Đột nhiên thiếu phụ dường như cảm ứng được điều gì, mắt sáng lên, vội dừng lại nhìn về hướng Bắc Hoang.
- Luồng khí tức này… Khí tức đồng tộc Côn Thần của ta, nàng ta tới Tổ Tinh rồi?
Thiếu phụ đó chính là một con Mẫu Thần, chính là con mà Chung Nhạc và Cô Hồng Tử đã gặp hôi đó. Khi đó nàng ta biến thành mỹ phụ của Cổ Điêu thần tộc, ăn sạch sẽ toàn bộ Côn Điêu thần tộc, cho hậu thế của mình phồn thực chiếm cứ Côn Điêu thần tộc.
Sau khi Chung Nhạc vạch trần nàng ta, thần tộc bao vây khiến toàn bộ con cháu của nàng ta bị giết sạch, chỉ mình nàng ta thoát được, bị chư thần Tây Hoang truy sát. Sau khi chạy tới ma tộc thì bị ma thần ẩn cư của ma tộc truy sát, lúc nào cũng sống trong sợ hãi.
Mỹ phụ khó khăn lắm mới trốn thoát, thay đổi diện mạo, đi tìm Cô Hồng Tử, định qua Cô Hồng Tử tìm Chung Nhạc. Không ngờ Cô Hồng Tử giảo hoạt dụ nàng ta vào Bắc Cực, mượn “cực dạ” trốn mất khiến nàng ta không bắt được.
- Côn Thần tới có nghãi là Côn Tinh và Tổ Tinh đã được nối liền. Đại quân Côn tộc ta sắp giáng lâm, thống trị Tổ Tinh, ăn hết hoặc nô dịch mọi chủng tộc trên Tổ Tinh rồi!
Mỹ phụ vô cùng mừng rỡ, không tìm Cô Hồng Tử nữa, lập tức bay về hướng Bắc Hoang.
- Bắc Hoang Bạch Trạch thị có một vị thần, lần trước khi ta xuất hiện còn truy sát ta. Đồng tộc Côn Thần của ta có lẽ khó lòng bắt được hắn, nhưng ta tới đó có thể liên thủ với nàng ta giết vị thần đó. Hà hà, mùi vị thơm ngon của thần… ta sắp chảy cả nước miếng rồi.
Sau khi nàng ta rời đi không lâu, một con cá hồi khổng lồ nhảy lên khỏi mặt nước, há mồm nhổ ra một người chỉ cao hoảng ba tấc.
Người đó biến to lên cao hơn một trượng, chính là Cô Hồng Tử.
- Côn tộc xâm nhập rồi, địa điểm là Bắc Hoang Bạch Trạch thị?
Cô Hồng Tử kinh ngạc xen lẫn nghi hoặc, tính toán một lúc, lập tức bay vào Đông Hải, hướng về Đông Hoang.
- Côn tộc xâm nhập, nếu chiếm cứ được Bắc Hoang thì mục tiêu tiếp theo sẽ là Đông Hoang. Bắt buộc phải quay lại càng sớm càng tốt, thông báo cho Đông Hoang chuẩn bị sẵn sàng.
Hắn là hồng ưng thành tinh, tốc độ bay cực nhanh, cộng thêm việc nguyên thần dung hợp với thần linh của Cô Hà Thành thì tốc độ càng thêm tuyệt luân. Vút qua mặt biển là tạo nên sóng lớn.
Đột nhiên mặt biển phía trước tách ra, Cô Hồng Tử vội vàng dừng lại, thấy một cái đầu rồng khổng lồ nhô lên khỏi mặt biển, rồi một cái thân rồng dài mấy trăm dặm uốn lượn bay lên.
Cô Hồng Tử há hốc mồm, long uy hùng hồn ập tới, con thần long đó nhìn hắn không bận tâm rồi bay về Bắc Hoang.
- Thần của long tộc!
Cô Hồng Tử định thần, vị Long Thần này thực sự quá to lớn, khi vắt qua người hắn thì khiến hắn không thể động đậy được một bước. Đến khi Long Thần đi rồi hắn mới như trút được gánh nặng.
Đến khi hắn tới Đông Hoang, đột nhiên một luồng uy lực của Yêu Thần hùng hồn bắn lên trời. Một vị Yêu Thần xuất thế, phía sau có dị tượng đại xà cuộn mình trên không trung. Con rắn khổng lồ đó lớn tới vài trăm dặm, hung ác dữ dằn.
Cô Hồng Tử kinh hãi, liền thấy vị Yêu Thần kia bay mất, chính là hướng Bắc Hoang.
- Thần của yêu tộc ta đã xuất động rồi?
Cô Hồng Tử yên tâm, thầm nghĩ:
- Xem ra yêu tộc ta đã nhận được tin từ Bạch Trạch thị, nếu Yêu Thần đã xuất động thì không cần phải lo lắng nữa rồi.
Cùng lúc đó, các vị thần minh từ Tây Hoang cũng xuất động tới Bắc Hoang. Nam Hoang cũng có một vị võ đạo thần nhân của Trọng Lê thần tộc lướt qua chân trời.
Ma tộc Bát Hoang ở Hải Ngoại cũng xuất hiện hai vị ma thần cùng tới Bắc Hoang Băng Phong Cổ Thành.
Côn tộc xâm nhập chắc chắn là đại sự, liên quan tới vận mệnh của các tộc, vì thế thần ma ẩn thế cũng phải hiện thân.
Chỉ là, các nơi đều có thần ma xuất hiện, chỉ có nhân tộc Đại Hoang là tĩnh lặng, không có nhân thần đi dẹp loạn.
Lần động loạn này đã cho thấy nhân tộc rất yếu thế.
Dù sao đây cũng là chủng tộc nhỏ mới phát triển vạn năm nay, đến nay cũng chưa có thần ma, còn thua xa các chủng tộc khác. Ngay cả yêu tộc cũng có một vị Yêu Thần tọa trấn, có thể đảm bảo cho yêu tộc sánh vai với các thần tộc khác.
- Nhân tộc dường như rất yếu, rất dễ bị bắt nạt..
Các chủng tộc khác nhận ra điểm yếu của nhân tộc Đại Hoang, mỗi người đều có tâm tư riếng.
Uỳnh uỳnh…
Băng Phong Cổ Thành nổ tung, tòa cổ thành năm vạn năm cũng chưa từng bị phá hoại giờ đã bị hủy hoại hoàn toàn. Phía trên di chỉ Băng Phong Cổ Thành, các món bảo vật của thần ma đấu với nhau, uy năng kinh thiên động địa.
Trận chiến này khi bắt đầu đã định sẵn kết cục, dù sao Côn Thần xâm nhập Tổ Tinh cũng chỉ có hai, khó lòng đứng vững, trong đó một Mẫu Thần đã thoát, Mẫu Thần còn lại thì bị Ma Thần của ma tộc bắt ròi bị thần minh của Chư Kiền thần tộc ở Tây Hoang giết chết.
Phía dưới Băng Phong Cổ Thành, một đường thông đạo lan tỏa đầy hàn khí lạnh tới thấu xương, dẫn tới Côn tộc tinh cầu.
Các thần ma thương nghị một lát, truyền lệnh thiên hạ, triệu tập luyện khí sĩ các tộc xông vào thông đạo, tới Côn Tinh, phá hoại con đường này.
- Lần này nhân tộc Kiếm Môn không góp công cũng chẳng góp sức. Kiếm Môn buộc phải phái nhân thủ mới được.
Thần nhân Nam Hoang đề nghị.
- Đúng!
Nhân Đạo Chí Tôn
Đánh giá:
Truyện Nhân Đạo Chí Tôn
Story
Chương 642: Côn tộc xâm nhập
10.0/10 từ 15 lượt.