Nhân Đạo Chí Tôn
Chương 639: Ngươi nghĩ nhiều rồi
Cánh cửa của Tiểu Hư Không ở phía trên bầu trời Hỏa Đô Thành. Lúc này đợt thần uy thứ hai bạo phát, làn sóng dao động ác liệt hơn trước ập tới, từ bên trong cánh cửa Tiểu Hư Không ập ra, khu vực Hỏa Đô Thành mà cánh cửa hướng về lập tức bị san phẳng không còn bất cứ thứ gì.
Một vùng không gian khoảng trăm dặm là trống trơn, bất luận là người hay thú, cường giả mạnh cỡ nào, dù là lầu gác hay cung điện, hoặc núi non tất cả đều bị thần uy oanh kích tan tành.
- Chỉ e đệ nhị thánh địa của Nam Hoang, Hỏa Đô Thành đã trở thành lịch sử rồi...
Chung Nhạc rời khỏi Hỏa Đô Thành nhanh như bay, quay lại nhìn, thầm nghĩ:
- Cánh cửa hư không nối liền Tiểu Hư Không với Tổ Tinh, nếu nó không chịu nổi trọng kích từ Thần Hầu, Thần Hoàng chi bảo thì có lẽ toàn bộ không gian trogn Tiểu Hư Không sẽ đột ngột xuất hiện ở Tổ Tinh!
Đường kết nối Tiểu Hư Không bị phá vỡ, không gian cấm cố sẽ được trả lại Tổ Tinh, cương vực Tổ Tinh có lẽ sẽ rộng thêm vài lần.
Trong thời gian đó sẽ xảy ra kịch biến gì, Chung Nhạc cũng không dám khẳng định.
Dù sao việc này cũng liên quan đến việc mở rộng không gian, mà hắn còn chưa được tiếp xúc với lĩnh vực này.
Phong Vô Kỵ, Côn Đại tiên sinh mấy người họ cũng đang tháo chạy. Hạ tông chủ, Chúc Dung Nhan Khâm thì đang ra đưa những nhân tộc không kịp chạy vào trong nguyên thần bí cảnh của mình.
Nguyên thần bí cảnh của hai vị cự phách này rất rộng, pháp lực cũng cường hãn, đưa tay nhấc hàng loạt luyện khí sĩ nhét vào nguyên thần bí cảnh để họ khỏi bị mất mạng trước xung kích của thần uy.
Hỏa Đô Thành đại loạn.
Còn có mấy vị võ đạo thiên sư cõng các tòa cung điện chạy đi. Cự phác của Chúc Dung thị dùng pháp lực vận chuyển Hỏa Thánh Cung, hợp lực tế Hỏa Thánh Cung lên bỏ chạy.
Họ cũng biết chắc cánh cửa Tiểu Hư Không sẽ không gắng gượng được nữa. Tiểu Hư Không sắc biến thành không gian của Tổ Tinh. Nếu lúc đó xảy ra kịch biến thì Hỏa Đô Thành chắc chắn sẽ bị hủy diệt, nên tranh thủ đưa những thứ quý giá trong thành đi.
Trong Tiểu Hư Không thì vọng ra tiếng cười khảy:
- Thiên Hầu, ngươi có biết tại sao ta để Bích Tà và Chung Sơn thị quyết chiến trong Tiểu Hư Không của ngươi không?
Đây chính là giọng nói của Bích Tà Thần Hoàng, mang một sự uy nghiêm đứng trên thiên hạ vạn vật.
Còn Thiên Hầu mà hắn nói chính là Hạ Hầu, Thiên Hầu chính là hậu vị của hắn, hậu vị của Hạ Hầu là Thiên Hầu. Hầu vị của Bạch Hầu là Địa Hầu, của Long Hầu là Hải Hầu, của Côn Hầu là Tinh Hầu, của Ma Hầu là Chiến Hầu. Hầu vị khác thì chức trách cũng khác nhau.
Dám trực tiếp gọi hầu vị của Hạ Hầu cũng chỉ có Bích Tà Thần Hoàng mà thôi.
Hạ Hầu không khỏi có phần hoảng loạn. Hắn vốn tưởng Bích Tà Thần Hoàng sau khi đoạt xác Bích Tà thì sẽ không thể thi dựa vào nhục thân Bích Tà thi triển toàn lực. Nhưng không ngờ bốn tấm bảng lớn của hắn còn chưa tới gần thì đã vỡ tan tành. Còn Bát Long Trấn Thiên Phủ còn chưa giáng xuống đã bị Chiến Tranh Chi Giác xuyên thủng!
Lúc này, song long dưới chân hắn đã bị Chiến Tranh Chi Giác đâm xuyên, tiếng tù và vang lên là song long nổ tung.
Giờ cục thế đã nghịch chuyển, hắn không phải sẽ trừ bỏ Bích Tà Thần Hoàng mà Bích Tà Thần Hoàng sẽ giết hắn!
Chỉ có một cách giải thích.
Đó chính là vừa rồi Bích Tà Thần Hoàng không hề đoạt xác Bích Tà mà là cố tình nghi binh, dụ hắn xuất xuất hiện và trừ bỏ hắn!
- Ngươi trốn ở đây, sao ta lại không biết chứ?
Bích Tà Thần Hoàng thản nhiên nói:
- Chọn nơi này chính là để trừ bỏ ngươi. Con đường dung hợp Lục Đại Thánh Linh dung hợp của ta bị Nhân Hoàng phá hỏng, công sức đổ sông đổ bể. Cũng may Lục Đại Thánh Linh vẫn còn, ta không chỉ muốn mượn nhục thân của hậu thế hồi sinh mà cũng muốn dung hợp linh hồn ta với Lục Đại Thánh Linh, luyện vào sáu quả tim của nhục thân mới. Nếu làm được thì còn phải tế một linh hồn cường đại mới dung hợp được sáu quả tim với thánh linh.
Hạ Hầu bị vây khốn, gầm thét liên hồi đối kháng Chiến Tranh Chi Giác, không thể đáp lời hắn.
Bích Tà Thần Hoàng tự nói mình nghe:
- Nguyên thần của ngươi đúng là vật liệu tế tự tuyệt hảo. Tế ngươi ta sẽ có thể “lục tâm lục thánh linh tương hợp”. Hơn nữa ta còn muốn giết ngươi để lập uy, cảnh cáo Hải Hầu, Tinh Hầu, Chiến Hầu và Hiếu Mang bọn chúng không dám manh động.
Hắn cười:
- Chúng thấy ngươi chết trong tay ta sẽ dao động, không biết ta thực sự hồi sinh hay giả chết để chúng xuất hiện nạp mạng.
Uỳnh uỳnh.
Tiểu Hư Không lại rung chuyển, cánh cửa vỡ vụn!
Chung Nhạc ở cách đó nghìn dặm, nhìn về hướng đó, khi cánh cửa Tiểu Hư Không vỡ tan, đột nhiên Hỏa Đô Thành biến mất, tầng tầng lục địa xuất hiện, điên cuồng mở rộng.
Không gian Tổ Tinh vốn bị xếp chồng trong dị không gian cuối cùng cũng tái xuất hiện. Chung Nhạc ở trên không trung cúi nhìn thì thấy đại địa không ngừng mở rộng ra bốn phương tám hướng, núi non nhô lên, lướt qua rồi biến mất.
Chung Nhạc nhìn mà hoa mày chóng mắt, chỉ thấy không thể tin nổi.
Không gian đó vốn bị phong ấn trong không gian khác, giờ được trả lại Tổ Tinh, nhưng tạo ra chấn động không hề nhỏ, lập tức khiến diện tích Tổ Tinh rộng thêm gấp mấy lần.
Nam Hoang vốn đã rất dộng, giờ còn rộng hơn không chỉ trăm lần!
Cho dù Chung Nhạc toàn lực phi hành thì cũng phải hơn chục ngày mới tới điểm tận cùng được!
- Những thần ma này quá đáng thật, phong ấn Tổ Tinh nhiều như vậy!
Chung Nhạc phẫn nộ.
Tân Hỏa mượn mắt hắn nhìn quanh, lắc đầu nói:
- Giờ mới chỉ là một chút thôi, chưa bằng một cái lông trên thân con bò!
Chung Nhạc giật minh, Tổ Tinh rộng như vậy mà chưa bằng một cái lông trên cả con bò?
- Chỉ riêng một tòa Đế Lăng thì không gian phong ấn bên trong cũng lớn gấp trăm nghìn lần Tiểu Hư Không.
Tân Hỏa nói tiếp:
- Mà những Thiên Đế của Phục Hy thị các ngươi đều thích chôn nhục thân mình ở Tổ Tinh.
Chung Nhạc không còn nói được gì, việc tổ bối làm đúng là quá đáng rồi!
Không gian của Tiểu Hư Không hoàn toàn trở thành một phần của Tổ Tinh, cảnh tượng trận chiến giữa Bích Tà Thần Hoàng và Hạ Hầu cũng xuất hiện tại Nam Hoang. Hạ Hầu chi linh đột nhiên ném Bát Long Trấn Thiên Phủ ra xa, rồi bị Chiến Tranh Chi Giác hút vào trong, rồi bị tế sống!
Bên trong tù và, tiếng kêu thảm thiết của Hạ Hầu vọng ra, kinh thiên động địa. Hắn hóa thành linh quang chảy ra từ tù và vào ngực Bích Tà.
Ở đó, Lục Đại Thánh Linh bắt đầu kết hợp với sáu quả tim của Bích Tà, khiến tim hắn biến thành sáu bông hoa sen màu thịt.
- Hạ Hầu ném Bát Long Trấn Thiên Phủ đi có lẽ biết mình không thoát được, ném Bát Long Trấn Thiên Phủ cho tộc nhân. Hắn chết rồi, Trọng Lê thần tộc cũng không còn sự bảo vệ của hắn, khó lòng thoát kiếp. Nhưng nếu giữ được Bát Long Trấn Thiên Phủ thì cũng không đến nỗi diệt tộc.
- Tân Hỏa, một luyện khí sĩ có Lục Đại Thánh Linh thì không phải rất khó điều khiển sao?
Tân Hỏa lắc đầu:
- Các chủng tộc khác chắc chắn không thể cùng lúc điều khiển lục linh, nhưng Bích Tà thần tộc thì có thể. Hắn có sáu quả tim, điều khiển dễ hơn các chủng tộc khác. Ngoài Bích Tà thần tộc thì còn có chủng tộc sinh ra đã có năm cái đầu năm quả tim, chủng tộc này có thể cùng lúc tu luyện ngũ linh. Sau này ngươi sẽ gặp cường giả của chủng tộc này, ngũ linh của hắn chính là Ngũ Hành Linh, rất lợi hại.
- Đồng thời điều khiển ngũ linh?
Chung Nhạc sững người, hơn nữa còn là Ngũ Hành Linh!
Đại Thiên thế giới đúng là không điều kỳ lạ nào là không có.
- Nhạc tiểu tử, vũ trụ lớn như vậy, ngươi không muốn đi xem sao sao?
Tân Hỏa dụ hoặc.
- Vũ trụ lớn như thế, ta nhỏ thế này, ta sẽ đánh mất chính mình mất. Ngươi yên tâm Tân Hỏa, sau này nhất định ta sẽ đi xem sao! Ừm, Côn Hầu, Ma Hầu và Hiếu Mang lão tổ, Long Tổ bọn họ đều không ra tay.
Chung Nhạc nhìn xung quanh, sau khi Hạ Hầu chết, trời yên bể lặng, yên bình đến mức khó hiểu.
- Xem ra họ đều bị Bích Tà Thần Hoàng dọa sợ rồi, không dám đấu lại Bích Tà Thần Hoàng nữa.
Hắn không kìm được lắc đầu, Bích Tà Thần Hoàng tế Hạ Hầu chi linh, dung hợp tim và thánh linh, chính là lúc hắn đoạt xác Bích Tà, đây mới là cơ hội tốt nhất để tiêu diệt Bích Tà Thần Hoàng.
Nhưng Long Tổ, Ma Hầu đều bị dọa sợ, bỏ qua mất cơ hội này.
Chung Nhạc tuy muốn ra tay nhưng khổ nỗi hắn không làm gì được Bích Tà Thần Hoàng, vì thế với hắn đây cũng không phải cơ hội tốt nhất.
Một lúc lâu sau, Hạ Hậu chi linh bị tế hoàn toàn, Chung Nhạc lại đợi một lúc mới tiến tới gần Bích Tà Thần Hoàng.
Hắn biến lại hình dạng vốn có, tới gần Bích Tà Thần Hoàng.
- Chung Sơn thị.
- Ngươi không cần phải đề phòng ta. Ta không có ý định giết ngươi. Nếu ta muốn thì đã động thủ lâu rồi. Cho dù Nhân Hoàng ám toán ta nhưng hắn là hắn, ngươi là ngươi.
Trong lời nói của hắn mang sự kiêu ngạo cao cao tại thượng, là khí độ của Thần Hoàng.
Chung Nhạc lắc đầu bật cười:
- Cho dù ngươi muốn giết ta thì ta cũng không sợ. Giờ ngươi đoạt xác Bích Tà rồi thì có mấy phần thực lực? Cho dù ngươi có Lục Đại Thánh Linh cũng chưa chắc là đối thủ của ta. Hơn nữa ngươi cũng không dám động thủ. Nếu động thủ ngươi sẽ bị Hiếu Mang lão tổ bọn họ nhìn ra sơ hở. Ngươi sẽ chết nhanh hơn ta. Ta tới chỉ để muốn xem xem Bích Tà đã chết thật chưa.
Bích Tà Thần Hoàng nhìn hắn, bình tĩnh nói:
- Chàng trai trẻ, ngươi nghĩ nhiều rồi.
Chung Nhạc thản nhiên nói:
- Có lẽ ta nghĩ nhiều thật. Thần Hoàng chắc sẽ không ở lại lâu trên Tổ Tinh nhỉ? Ngươi càng ở lâu thì càng nguy hiểm. Không lâu nữa Hiếu Mang lão tổ bọn họ sẽ tỉnh lại, hạ thủ với ngươi. Vì thế ngươi sẽ rời khỏi Tổ Tinh càng nhanh càng tốt. Việc này không phải ta nghĩ nhiều chứ?
Bích Tà Thần Hoàng gật đầu:
- Mười vạn năm trước ta để lại truyền tống đại trận, chuẩn bị hồi sinh xong rời khỏi Tổ Tinh. Ta muốn tới Tử Vi Tinh Vực. Nhân Hoàng phá hỏng đại sự của ta, ta sẽ không giận cá chém thớt lên ngươi, nhưng sẽ không tha cho hắn. Ta sẽ trở lại, lúc đó Tổ Tinh sẽ thành Đế Tinh. Mọi bảo tàng ở đây đều là để trợ giúp ta thành Thiên Đế!
- Ngươi không về được đâu.
Chung Nhạc nói:
- Ngươi đi rồi sẽ không thể quay về. Vì đây sẽ là địa bàn của ta. Nếu ngươi muốn động vào ta sẽ đánh chết ngươi. Nếu ngươi giết Nhân Hoàng ta sẽ tới Tử Vi Tinh Vực đánh chết ngươi.
Bích Tà Thần Hoàng nghiêm túc quan sát hắn một lúc, nói:
- Chàng trai trẻ, ngươi có biết lần hồi sinh này ta đã dung hợp Lục Đại Thánh Linh, thành tựu kiếp này đã vượt xa kiếp trước không?
- Bích Tà Thần Hoàng, ngươi nghĩ nhiều rồi.
Chung Nhạc bình tĩnh nói:
- Cho dù ngươi dung hợp Lục Đại Thánh Linh thì ta cũng đánh chết được ngươi.
Nhân Đạo Chí Tôn
Một vùng không gian khoảng trăm dặm là trống trơn, bất luận là người hay thú, cường giả mạnh cỡ nào, dù là lầu gác hay cung điện, hoặc núi non tất cả đều bị thần uy oanh kích tan tành.
- Chỉ e đệ nhị thánh địa của Nam Hoang, Hỏa Đô Thành đã trở thành lịch sử rồi...
Chung Nhạc rời khỏi Hỏa Đô Thành nhanh như bay, quay lại nhìn, thầm nghĩ:
- Cánh cửa hư không nối liền Tiểu Hư Không với Tổ Tinh, nếu nó không chịu nổi trọng kích từ Thần Hầu, Thần Hoàng chi bảo thì có lẽ toàn bộ không gian trogn Tiểu Hư Không sẽ đột ngột xuất hiện ở Tổ Tinh!
Đường kết nối Tiểu Hư Không bị phá vỡ, không gian cấm cố sẽ được trả lại Tổ Tinh, cương vực Tổ Tinh có lẽ sẽ rộng thêm vài lần.
Trong thời gian đó sẽ xảy ra kịch biến gì, Chung Nhạc cũng không dám khẳng định.
Dù sao việc này cũng liên quan đến việc mở rộng không gian, mà hắn còn chưa được tiếp xúc với lĩnh vực này.
Phong Vô Kỵ, Côn Đại tiên sinh mấy người họ cũng đang tháo chạy. Hạ tông chủ, Chúc Dung Nhan Khâm thì đang ra đưa những nhân tộc không kịp chạy vào trong nguyên thần bí cảnh của mình.
Nguyên thần bí cảnh của hai vị cự phách này rất rộng, pháp lực cũng cường hãn, đưa tay nhấc hàng loạt luyện khí sĩ nhét vào nguyên thần bí cảnh để họ khỏi bị mất mạng trước xung kích của thần uy.
Hỏa Đô Thành đại loạn.
Còn có mấy vị võ đạo thiên sư cõng các tòa cung điện chạy đi. Cự phác của Chúc Dung thị dùng pháp lực vận chuyển Hỏa Thánh Cung, hợp lực tế Hỏa Thánh Cung lên bỏ chạy.
Họ cũng biết chắc cánh cửa Tiểu Hư Không sẽ không gắng gượng được nữa. Tiểu Hư Không sắc biến thành không gian của Tổ Tinh. Nếu lúc đó xảy ra kịch biến thì Hỏa Đô Thành chắc chắn sẽ bị hủy diệt, nên tranh thủ đưa những thứ quý giá trong thành đi.
Trong Tiểu Hư Không thì vọng ra tiếng cười khảy:
- Thiên Hầu, ngươi có biết tại sao ta để Bích Tà và Chung Sơn thị quyết chiến trong Tiểu Hư Không của ngươi không?
Đây chính là giọng nói của Bích Tà Thần Hoàng, mang một sự uy nghiêm đứng trên thiên hạ vạn vật.
Còn Thiên Hầu mà hắn nói chính là Hạ Hầu, Thiên Hầu chính là hậu vị của hắn, hậu vị của Hạ Hầu là Thiên Hầu. Hầu vị của Bạch Hầu là Địa Hầu, của Long Hầu là Hải Hầu, của Côn Hầu là Tinh Hầu, của Ma Hầu là Chiến Hầu. Hầu vị khác thì chức trách cũng khác nhau.
Dám trực tiếp gọi hầu vị của Hạ Hầu cũng chỉ có Bích Tà Thần Hoàng mà thôi.
Hạ Hầu không khỏi có phần hoảng loạn. Hắn vốn tưởng Bích Tà Thần Hoàng sau khi đoạt xác Bích Tà thì sẽ không thể thi dựa vào nhục thân Bích Tà thi triển toàn lực. Nhưng không ngờ bốn tấm bảng lớn của hắn còn chưa tới gần thì đã vỡ tan tành. Còn Bát Long Trấn Thiên Phủ còn chưa giáng xuống đã bị Chiến Tranh Chi Giác xuyên thủng!
Lúc này, song long dưới chân hắn đã bị Chiến Tranh Chi Giác đâm xuyên, tiếng tù và vang lên là song long nổ tung.
Giờ cục thế đã nghịch chuyển, hắn không phải sẽ trừ bỏ Bích Tà Thần Hoàng mà Bích Tà Thần Hoàng sẽ giết hắn!
Chỉ có một cách giải thích.
Đó chính là vừa rồi Bích Tà Thần Hoàng không hề đoạt xác Bích Tà mà là cố tình nghi binh, dụ hắn xuất xuất hiện và trừ bỏ hắn!
- Ngươi trốn ở đây, sao ta lại không biết chứ?
Bích Tà Thần Hoàng thản nhiên nói:
- Chọn nơi này chính là để trừ bỏ ngươi. Con đường dung hợp Lục Đại Thánh Linh dung hợp của ta bị Nhân Hoàng phá hỏng, công sức đổ sông đổ bể. Cũng may Lục Đại Thánh Linh vẫn còn, ta không chỉ muốn mượn nhục thân của hậu thế hồi sinh mà cũng muốn dung hợp linh hồn ta với Lục Đại Thánh Linh, luyện vào sáu quả tim của nhục thân mới. Nếu làm được thì còn phải tế một linh hồn cường đại mới dung hợp được sáu quả tim với thánh linh.
Hạ Hầu bị vây khốn, gầm thét liên hồi đối kháng Chiến Tranh Chi Giác, không thể đáp lời hắn.
Bích Tà Thần Hoàng tự nói mình nghe:
- Nguyên thần của ngươi đúng là vật liệu tế tự tuyệt hảo. Tế ngươi ta sẽ có thể “lục tâm lục thánh linh tương hợp”. Hơn nữa ta còn muốn giết ngươi để lập uy, cảnh cáo Hải Hầu, Tinh Hầu, Chiến Hầu và Hiếu Mang bọn chúng không dám manh động.
Hắn cười:
- Chúng thấy ngươi chết trong tay ta sẽ dao động, không biết ta thực sự hồi sinh hay giả chết để chúng xuất hiện nạp mạng.
Uỳnh uỳnh.
Tiểu Hư Không lại rung chuyển, cánh cửa vỡ vụn!
Chung Nhạc ở cách đó nghìn dặm, nhìn về hướng đó, khi cánh cửa Tiểu Hư Không vỡ tan, đột nhiên Hỏa Đô Thành biến mất, tầng tầng lục địa xuất hiện, điên cuồng mở rộng.
Không gian Tổ Tinh vốn bị xếp chồng trong dị không gian cuối cùng cũng tái xuất hiện. Chung Nhạc ở trên không trung cúi nhìn thì thấy đại địa không ngừng mở rộng ra bốn phương tám hướng, núi non nhô lên, lướt qua rồi biến mất.
Chung Nhạc nhìn mà hoa mày chóng mắt, chỉ thấy không thể tin nổi.
Không gian đó vốn bị phong ấn trong không gian khác, giờ được trả lại Tổ Tinh, nhưng tạo ra chấn động không hề nhỏ, lập tức khiến diện tích Tổ Tinh rộng thêm gấp mấy lần.
Nam Hoang vốn đã rất dộng, giờ còn rộng hơn không chỉ trăm lần!
Cho dù Chung Nhạc toàn lực phi hành thì cũng phải hơn chục ngày mới tới điểm tận cùng được!
- Những thần ma này quá đáng thật, phong ấn Tổ Tinh nhiều như vậy!
Chung Nhạc phẫn nộ.
Tân Hỏa mượn mắt hắn nhìn quanh, lắc đầu nói:
- Giờ mới chỉ là một chút thôi, chưa bằng một cái lông trên thân con bò!
Chung Nhạc giật minh, Tổ Tinh rộng như vậy mà chưa bằng một cái lông trên cả con bò?
- Chỉ riêng một tòa Đế Lăng thì không gian phong ấn bên trong cũng lớn gấp trăm nghìn lần Tiểu Hư Không.
Tân Hỏa nói tiếp:
- Mà những Thiên Đế của Phục Hy thị các ngươi đều thích chôn nhục thân mình ở Tổ Tinh.
Chung Nhạc không còn nói được gì, việc tổ bối làm đúng là quá đáng rồi!
Không gian của Tiểu Hư Không hoàn toàn trở thành một phần của Tổ Tinh, cảnh tượng trận chiến giữa Bích Tà Thần Hoàng và Hạ Hầu cũng xuất hiện tại Nam Hoang. Hạ Hầu chi linh đột nhiên ném Bát Long Trấn Thiên Phủ ra xa, rồi bị Chiến Tranh Chi Giác hút vào trong, rồi bị tế sống!
Bên trong tù và, tiếng kêu thảm thiết của Hạ Hầu vọng ra, kinh thiên động địa. Hắn hóa thành linh quang chảy ra từ tù và vào ngực Bích Tà.
Ở đó, Lục Đại Thánh Linh bắt đầu kết hợp với sáu quả tim của Bích Tà, khiến tim hắn biến thành sáu bông hoa sen màu thịt.
- Hạ Hầu ném Bát Long Trấn Thiên Phủ đi có lẽ biết mình không thoát được, ném Bát Long Trấn Thiên Phủ cho tộc nhân. Hắn chết rồi, Trọng Lê thần tộc cũng không còn sự bảo vệ của hắn, khó lòng thoát kiếp. Nhưng nếu giữ được Bát Long Trấn Thiên Phủ thì cũng không đến nỗi diệt tộc.
- Tân Hỏa, một luyện khí sĩ có Lục Đại Thánh Linh thì không phải rất khó điều khiển sao?
Tân Hỏa lắc đầu:
- Các chủng tộc khác chắc chắn không thể cùng lúc điều khiển lục linh, nhưng Bích Tà thần tộc thì có thể. Hắn có sáu quả tim, điều khiển dễ hơn các chủng tộc khác. Ngoài Bích Tà thần tộc thì còn có chủng tộc sinh ra đã có năm cái đầu năm quả tim, chủng tộc này có thể cùng lúc tu luyện ngũ linh. Sau này ngươi sẽ gặp cường giả của chủng tộc này, ngũ linh của hắn chính là Ngũ Hành Linh, rất lợi hại.
- Đồng thời điều khiển ngũ linh?
Chung Nhạc sững người, hơn nữa còn là Ngũ Hành Linh!
Đại Thiên thế giới đúng là không điều kỳ lạ nào là không có.
- Nhạc tiểu tử, vũ trụ lớn như vậy, ngươi không muốn đi xem sao sao?
Tân Hỏa dụ hoặc.
- Vũ trụ lớn như thế, ta nhỏ thế này, ta sẽ đánh mất chính mình mất. Ngươi yên tâm Tân Hỏa, sau này nhất định ta sẽ đi xem sao! Ừm, Côn Hầu, Ma Hầu và Hiếu Mang lão tổ, Long Tổ bọn họ đều không ra tay.
Chung Nhạc nhìn xung quanh, sau khi Hạ Hầu chết, trời yên bể lặng, yên bình đến mức khó hiểu.
- Xem ra họ đều bị Bích Tà Thần Hoàng dọa sợ rồi, không dám đấu lại Bích Tà Thần Hoàng nữa.
Hắn không kìm được lắc đầu, Bích Tà Thần Hoàng tế Hạ Hầu chi linh, dung hợp tim và thánh linh, chính là lúc hắn đoạt xác Bích Tà, đây mới là cơ hội tốt nhất để tiêu diệt Bích Tà Thần Hoàng.
Nhưng Long Tổ, Ma Hầu đều bị dọa sợ, bỏ qua mất cơ hội này.
Chung Nhạc tuy muốn ra tay nhưng khổ nỗi hắn không làm gì được Bích Tà Thần Hoàng, vì thế với hắn đây cũng không phải cơ hội tốt nhất.
Một lúc lâu sau, Hạ Hậu chi linh bị tế hoàn toàn, Chung Nhạc lại đợi một lúc mới tiến tới gần Bích Tà Thần Hoàng.
Hắn biến lại hình dạng vốn có, tới gần Bích Tà Thần Hoàng.
- Chung Sơn thị.
- Ngươi không cần phải đề phòng ta. Ta không có ý định giết ngươi. Nếu ta muốn thì đã động thủ lâu rồi. Cho dù Nhân Hoàng ám toán ta nhưng hắn là hắn, ngươi là ngươi.
Trong lời nói của hắn mang sự kiêu ngạo cao cao tại thượng, là khí độ của Thần Hoàng.
Chung Nhạc lắc đầu bật cười:
- Cho dù ngươi muốn giết ta thì ta cũng không sợ. Giờ ngươi đoạt xác Bích Tà rồi thì có mấy phần thực lực? Cho dù ngươi có Lục Đại Thánh Linh cũng chưa chắc là đối thủ của ta. Hơn nữa ngươi cũng không dám động thủ. Nếu động thủ ngươi sẽ bị Hiếu Mang lão tổ bọn họ nhìn ra sơ hở. Ngươi sẽ chết nhanh hơn ta. Ta tới chỉ để muốn xem xem Bích Tà đã chết thật chưa.
Bích Tà Thần Hoàng nhìn hắn, bình tĩnh nói:
- Chàng trai trẻ, ngươi nghĩ nhiều rồi.
Chung Nhạc thản nhiên nói:
- Có lẽ ta nghĩ nhiều thật. Thần Hoàng chắc sẽ không ở lại lâu trên Tổ Tinh nhỉ? Ngươi càng ở lâu thì càng nguy hiểm. Không lâu nữa Hiếu Mang lão tổ bọn họ sẽ tỉnh lại, hạ thủ với ngươi. Vì thế ngươi sẽ rời khỏi Tổ Tinh càng nhanh càng tốt. Việc này không phải ta nghĩ nhiều chứ?
Bích Tà Thần Hoàng gật đầu:
- Mười vạn năm trước ta để lại truyền tống đại trận, chuẩn bị hồi sinh xong rời khỏi Tổ Tinh. Ta muốn tới Tử Vi Tinh Vực. Nhân Hoàng phá hỏng đại sự của ta, ta sẽ không giận cá chém thớt lên ngươi, nhưng sẽ không tha cho hắn. Ta sẽ trở lại, lúc đó Tổ Tinh sẽ thành Đế Tinh. Mọi bảo tàng ở đây đều là để trợ giúp ta thành Thiên Đế!
- Ngươi không về được đâu.
Chung Nhạc nói:
- Ngươi đi rồi sẽ không thể quay về. Vì đây sẽ là địa bàn của ta. Nếu ngươi muốn động vào ta sẽ đánh chết ngươi. Nếu ngươi giết Nhân Hoàng ta sẽ tới Tử Vi Tinh Vực đánh chết ngươi.
Bích Tà Thần Hoàng nghiêm túc quan sát hắn một lúc, nói:
- Chàng trai trẻ, ngươi có biết lần hồi sinh này ta đã dung hợp Lục Đại Thánh Linh, thành tựu kiếp này đã vượt xa kiếp trước không?
- Bích Tà Thần Hoàng, ngươi nghĩ nhiều rồi.
Chung Nhạc bình tĩnh nói:
- Cho dù ngươi dung hợp Lục Đại Thánh Linh thì ta cũng đánh chết được ngươi.
Nhân Đạo Chí Tôn
Đánh giá:
Truyện Nhân Đạo Chí Tôn
Story
Chương 639: Ngươi nghĩ nhiều rồi
10.0/10 từ 15 lượt.