Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 519: Tổ Tinh rực rỡ (1)

Chân thân của Lão tổ Hiếu Mang Thần Tộc xuất thế, chấn động toàn thể Tây Hoang. Con Bàn Ngao ba đầu vô cùng khổng lồ kia phát ra Thần uy ngập trời, ngửa mặt lên trời rít gào, thanh âm thịnh nộ khiến cho vân thải trên thiên không ầm ầm vỡ nát. Thần uy của hắn càng lúc càng mạnh mẽ, gần như bao phủ toàn bộ địa giới Tây Hoang.

Trong lúc bất chợt, các Đại Thần Tộc Tây Hoang vốn dĩ vô cùng náo nhiệt liền trở nên vô cùng yên tĩnh, yên tĩnh tới mức đáng sợ. Trong thiên địa gió ngừng thổi, mây ngừng bay, dòng sông ngừng trôi, thác nước ngừng chảy. Toàn bộ các Thần Tộc Tây Hoang đều vô cùng hãi hùng khiếp vía.

Trong sự tĩnh lặng khiến cho người ta hít thở không thông này, đột nhiên trong một tòa Thần Miếu đổ nát nào đó của Sơn Thần Tộc, một tôn Thần tượng nhất thời sống lại. Cơ thể như núi đá đột nhiên hóa thành huyết nhục, biến thành một tôn Sơn Thần vĩ ngạn, Thần uy ngập trời phóng thẳng lên cao, xa xa đối ứng với Thần uy của vị Lão tổ trong Hiếu Mang Thần Miếu kia.

Đây là một tôn Sơn Thần đã ẩn cư tránh đời. Miếu điện của hắn cũng xây dựng tại địa phương thâm sơn cùng cốc, Thần Miếu cũng đã sớm rách nát tả tơi, hiển nhiên bình thường không người nào quét tước. Cho dù là các Đại Tế ty, Tế ty của Sơn Thần Tộc cũng hồn nhiên không nghĩ tới, một tôn Thần Minh còn sống sờ sờ của tộc chính mình vậy mà đã hóa thành một bức tượng điêu khắc ẩn cư ở chỗ này. Bất quá, so với Thần uy khủng bố của chân thân Lão tổ Hiếu Mang Thần Tộc kia, Thần uy của tôn Sơn Thần này thật sự quá nhỏ yếu rồi. Một cái là ánh trăng, một cái là ánh đèn.

Nhưng sau một khắc, trong cảnh nội Thần Nha Tộc vậy mà cũng có một cỗ Thần uy ngập trời bạo phát. Tiếp theo, trong cảnh nội Chu Yếm Thần Tộc, một tôn Thần Nhân Chu Yếm cao mấy ngàn trượng sừng sững đứng ở nơi đó, cái đầu cắm vào trong thương vân, ngửa mặt lên trời rít gào.

Trong cảnh nội Chư Càn Thần Tộc, một vị lão giả đang lúc quét dọn mặt đất Thần Miếu đột nhiên vứt xuống cây chổi, thân thể lay động, nhất thời Thần uy xung thiên, toàn thân biến thành một tôn Thần Nhân đầu heo thân người đuôi trâu, mở ra miệng lớn. Tiếng thét to chấn động rung trời, dọa cho đám Tế ty Chư Càn Thần Tộc đang tế tự bốn phía chấn kinh tới mức mở lớn cái miệng rộng, khó có thể tin nổi nhìn về phía vị lão giả vừa biến thành Thần Minh này.


Trong cảnh nội Tất Phương Thần Tộc, tại một phiến vách đá quanh năm hỏa vân lượn lờ, được Tất Phương Thần Tộc xem là Thánh địa. Đám đệ tử của Tất Phương Thần Tộc thường xuyên tụ tập ở bên cạnh vách đá tu luyện. Mà vào một ngày này, vách đá đột nhiên nứt ra, từ bên trong đi ra một tôn Thần Nhân Tất Phương, một chân đứng thẳng, cánh chim dang rộng che trời, bảo vệ Thần Miếu của Tất Phương Thần Tộc.

Trong cảnh nội Quỳ Long Thần Tộc, đột nhiên có một con quái vật giống như long như trâu từ trong Hỏa mạch dưới lòng đất bay lên, toàn thân phát ra Thần uy cái thế, lôi uy ngập trời.

Trong Táng Thần Lĩnh thuộc cảnh nội của Bỉ Dực Thần Tộc, hai con Bỉ Dực Điểu khổng lồ từ trong Táng Thần Lĩnh bay thẳng lên cao. Hai con cự điểu một con mọc ra cánh trái, một con mọc ra cánh phải đột nhiên xác nhập cùng một chỗ, hóa thành một tôn Thần Nhân đầu chim thân người, không phải nam cũng không phải nữ đứng sừng sững trên không trung.



Lúc này Chung Nhạc vẫn còn ở trong lãnh địa của Minh Xà Thần Tộc. Hắn đột nhiên cảm giác được từng đạo Thần uy cuồn cuộn dâng trào, trấn áp các nơi trong Tây Hoang, sắc mặt không khỏi khẽ biến.



Chung Nhạc ngơ ngác đảo mắt nhìn về phía phong vân khuấy động bốn phía, lẩm bẩm:

- Sự tình lần này tựa hồ có chút lớn rồi…

Sắc mặt Cô Hồng Tử cũng cực kỳ ngưng trọng, thấp giọng nói:

- Đâu chỉ là có chút lớn? Đám Thần Ma này chính là ứng kích mà ra, bộc phát Thần uy, trấn áp khí vận của các tộc. Chỉ sợ sẽ kích khởi phản ứng ứng kích a!

- Phản ứng ứng kích?



Một tôn Thần Nhân đầu rắn thân người bốn cánh đuôi rắn xuất hiện trên Thánh Sơn, toàn thân tản mát ra Thần uy chấn động kinh thiên động địa. Một tay hắn mở ra, chỉ thấy trong Thánh Sơn phốc một tiếng bay lên một kiện Thần binh, rơi vào trong tay tôn Thần Nhân Minh Xà kia, Thần quang nhân uân, chính là một thanh phương thiên họa kích. Cùng lúc đó, tòa Thần Miếu phía dưới cũng chấn động một cái, lại có thêm một kiện Thần giáp nữa từ từ dâng lên, ở giữa không trung phân giải, leng keng một tiếng, tự động rơi xuống trên người tôn Thần Linh kia. Thần giáp vừa khoác lên người, khí tức của tôn Thần Linh này nhất thời tăng vọt.

Đám Đại tộc Sơn Thần, Chu Yếm, Thần Nha, Quỷ Thần… đều là Thần Minh còn sống xuất hiện trên thế gian, dùng Thần uy để chấn nhiếp Tây Hoang. Mà Minh Xà Thần Tộc lại không có Thần Minh còn sống, đây chỉ là Linh của một tôn Thần Minh, nhưng bạo phát lực lượng tế tự mấy vạn năm, cộng thêm bảo vật trấn tộc của Minh Xà Thần Tộc, cũng xem như tương đương với một tôn Thần Minh còn sống.

Trong lòng Chung Nhạc vạn phần kinh hãi. Sau đó hắn lại nhìn thấy vô số các tòa Thần Miếu to to nhỏ nhỏ trong Tây Hoang đột nhiên xuất hiện từng tôn từng tôn Thần Linh vô cùng cổ lão. Từng kiện từng kiện Thần binh khủng bố nhao nhao sống lại. Trong từng tòa từng tòa Thần Miếu đều truyền tới thanh âm tế tự to rõ, các loại Thần uy của Thần binh cơ hồ được hoàn toàn thôi phát ra. Thậm chí ngay cả những tiểu Thần Tộc sớm đã xuống dốc, chỉ còn lại có mấy tộc nhân kia, vậy mà cũng có Thần Linh sống lại, uy năng Thần binh cũng nhao nhao bạo phát.

Một màn này thật sự vô cùng khủng bố. Trong toàn thể Tây Hoang, mấy ngàn tôn Thần Linh, mấy ngàn kiện Thần binh nhao nhao xuất hiện, Thần uy bạo phát hoàn toàn phong tỏa thiên không Tây Hoang. Cỗ Thần uy này đáng sợ tới cực điểm, ép tới mức tất cả sinh linh Tây Hoang đều là tim đập nhanh, nơm nớp lo sợ. Cho dù là Luyện Khí Sĩ cũng cảm giác hết thảy pháp lực, Nguyên thần, tinh thần lực… của chính mình đều bị trấn áp.

Chung Nhạc kêu lên một tiếng đau đớn, cũng không thể tiếp tục phi hành nữa, thân bất do kỷ rơi xuống, đập thẳng xuống mặt đất, đập ra một cái hố to trên mặt đất.



Toàn thể Tổ Tinh bị Thần uy ngập trời bao phủ. Các Thần Minh ẩn cư tránh đời, các Thần Linh, Ma Linh được cung phụng, các Thần binh, Thánh khí… của các tộc cơ hồ hết thảy đều bị kích phát.

Đồ sộ! Vô cùng đồ sộ!

Chung Nhạc cảm thấy vô cùng rung động, lẩm bẩm:

- Ta chỉ bất quá trộm đi một nữ nhân mà thôi, có cần phải đại động can qua như vậy không?

Tổ Tinh thời điểm này giống như một nồi dầu hỏa nấu sôi vậy, chỉ hơi chút lơ là một chút, ném vào một đốm lửa nhỏ, vậy chính là một trận chiến tranh không gì sánh được, một trận Thần chiến thổi quét các tộc.

- Đại Hoang ta đến cùng là có được nội tình bậc này hay không?

Nhân Đạo Chí Tôn
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Nhân Đạo Chí Tôn Truyện Nhân Đạo Chí Tôn Story Chương 519: Tổ Tinh rực rỡ (1)
10.0/10 từ 15 lượt.
loading...