Nhân Đạo Chí Tôn
Chương 480: Đoạt cờ (2)
Bốn lá đại kỳ này vốn dĩ chính là một bộ, Trọng Lê Thần Tộc đã từng vận dụng ba lá cờ kia đi triệu hoán Thanh Long Kỳ trong tay Chung Nhạc, suýt chút nữa đã bị bọn họ chiêu đi. Kết quả Thanh Long Kỳ bị Chung Nhạc nhét vào trong cây đèn đồng trấn áp, lúc này mới tránh được một kiếp. Hiện tại, Quân Tư Tà huy động Thanh Long Kỳ, ba lá cờ kia nhất thời cảm ứng được, liền tự động tụ tập chung lại một chỗ.
Ba cường giả Trọng Lê Thần Tộc đã bị trọng thương, thực lực đại giảm, hơn nữa lấy hữu tâm tính vô tâm, bọn họ ai cũng không thể giữ được Thần kỳ trong tay mình, ngược lại bị Quân Tư Tà triệu hồi đi hết thảy.
Ba gã cường giả nhất thời ngẩn ngơ, ngay cả Quân Tư Tà cũng bị dọa cho sợ hết hồn. Trong lúc bất chợt nàng tỉnh ngộ lại, phất cờ một cái. Một con Thanh Long khổng lồ xuất hiện, quét bay hết thảy hai vị Thiên sư Võ đạo và một vị Cự bá, khiến cho thương tổn trên người bọn họ lại càng thêm thương tổn.
Quân Tư Tà vươn tay thu hồi bốn lá đại kỳ, cất vào Bí cảnh Nguyên thần của chính mình. Đúng lúc này, Anh lão và Bạch Trấn Bắc đồng thời xông ra khỏi Lang Gia Bảng, nhét Thủy Tử An vào trong tay Quân Tư Tà, quát lớn một tiếng:
- Đi!
Hai lão và Quân Tư Tà băng xuyên qua cánh cửa Tiểu Hư Không. Ba người đảo mắt nhìn lại bốn phía, chỉ thấy Hỏa Đô Thành từ chỗ thành Bắc tới dưới chân bọn họ hoàn toàn rách nát tả tơi, giống như bị một thanh Thần đao không biết lớn đến đâu bổ trúng vậy, ngay cả Thần tượng Hạ Hầu cũng đều bị hủy nát.
- Không một ai từng gặp qua ta!
Bạch Trấn Bắc truyền âm một tiếng, phá không bay đi. Anh lão cũng rùng mình một cái, vội vàng phóng người bỏ chạy. Quân Tư Tà lắc mình bay đi, trong lòng thầm nghĩ:
- Gia hỏa Chung sư đệ này, động tĩnh phá hư như thế nào lại lớn như vậy? Sợ rằng Trọng Lê Thần Tộc ngay cả phổi cũng sẽ bị chọc tới nổ tung mất…
o0o
Mà ở ngoài trăm dặm, Chung Nhạc thu hồi Thần Dực Đao, vươn tay cầm cây đèn đồng lên. Chỉ thấy Thần Dực Đao vặn vẹo một cái, bị kéo vào trong cây đèn đồng, biến mất không thấy đâu nữa. Chung Nhạc trở tay nhét cây đèn đồng vào trong Bí cảnh Nguyên thần sau đầu chính mình, khom người một cái, nói:
Mười một vị Cự đầu Cự bá nhao nhao đáp xuống đất, đều liếc nhìn nhau một cái, xoay người bỏ đi, trăm miệng một lời nói:
- Chúng ta cho tới bây giờ đều chưa từng gặp mặt!
- Không sai! Trước giờ chúng ta ai nấy đều chưa từng gặp nhau!
Rất nhanh, bên cạnh Chung Nhạc đã một mảnh trống trống trải trải, chỉ còn lại có một mình hắn. Chung Nhạc lập tức dán sát mặt đất bão táp lao đi. Hắn cũng không chạy về phương hướng Kiếm Môn, mà chạy thẳng tới phía Đông, tiến về phía Đông Hải.
Đồng thời trong bỏ chạy, thân thể hắn cũng đại biến, hóa thành một gã thiếu niên Ma Tộc, thay đổi dung mạo. Dán sát mặt đất phi hành mấy trăm dặm, hắn đột nhiên một đầu đâm vào trong lòng đất, độn địa mà đi. Sau khi độn địa hơn trăm dặm, lúc này Chung Nhạc mới phá đất chui lên, thân thể khẽ biến, hóa thành bộ dáng Long Nhạc, không nhanh không chậm đi về phía Đông Hải.
- Trọng Lê Thần Tộc biết rõ là do ta làm, kiên quyết sẽ không bỏ qua cho ta. Mà Long Nhạc lại sẽ không bị hoài nghi! Mà ta cũng chính là Long Nhạc, không cần phải mô phỏng theo bộ dáng của hắn. Cho dù Trọng Lê Thần Tộc có điều tra tới, cũng không làm gì được ta!
o0o
Lúc này, trong Hỏa Đô Thành, đám người Hạ Tông chủ, Chúc Dung Nhan Khâm toàn thân đầy là máu, bị một đao kia của Chung Nhạc chém trọng thương. Bọn họ vốn dĩ có thể chạy ra khỏi phạm vi Thần Dực Đao bao phủ, nhưng bởi vì bảo vệ cường giả của hai Đại Thị tộc, lúc này mới khiến cho thương thế nghiêm trọng như vậy.
Hạ Tông chủ ngơ ngác nhìn về phía Thần tượng Hạ Hầu đã đổ rạp đổ nát, ánh mắt đờ đẫn, lại nhìn về phía Thần Nhân Võ đạo đã bị chém nát, cơ nhục khóe mắt kịch liệt nhảy lên.
- Không xong! Thủy Tử An đã bị cứu đi rồi!
- Ba lá Thần kỳ cũng bị ba tên gia hỏa che mặt cướp mất rồi!
- Oa!
Hạ Tông chủ mở miệng thổ huyết, phảng phất như trong nháy mắt đã già đi mấy chục tuổi. Sau một lúc thật lâu, hắn mới lạnh lùng nói:
- Truyền lệnh xuống, xuất động toàn bộ cường giả Pháp Thiên Cảnh, Chân Linh Cảnh của Trọng Lê Thần Tộc ta, lùng bắt Chung Sơn thị! Nhan Khâm, chúng ta cũng đích thân xuất động!
Chúc Dung Nhan Khâm gật đầu một cái. Ánh mắt Hạ Tông chủ lạnh lẽo, nhìn về phía Hạ Trọng Tấn:
- Trọng Tấn, ngươi lập tức trở về Thiên Hầu Cung, thức tỉnh Thánh khí tổ tông cho ta!
Nhân Đạo Chí Tôn
Ba cường giả Trọng Lê Thần Tộc đã bị trọng thương, thực lực đại giảm, hơn nữa lấy hữu tâm tính vô tâm, bọn họ ai cũng không thể giữ được Thần kỳ trong tay mình, ngược lại bị Quân Tư Tà triệu hồi đi hết thảy.
Ba gã cường giả nhất thời ngẩn ngơ, ngay cả Quân Tư Tà cũng bị dọa cho sợ hết hồn. Trong lúc bất chợt nàng tỉnh ngộ lại, phất cờ một cái. Một con Thanh Long khổng lồ xuất hiện, quét bay hết thảy hai vị Thiên sư Võ đạo và một vị Cự bá, khiến cho thương tổn trên người bọn họ lại càng thêm thương tổn.
Quân Tư Tà vươn tay thu hồi bốn lá đại kỳ, cất vào Bí cảnh Nguyên thần của chính mình. Đúng lúc này, Anh lão và Bạch Trấn Bắc đồng thời xông ra khỏi Lang Gia Bảng, nhét Thủy Tử An vào trong tay Quân Tư Tà, quát lớn một tiếng:
- Đi!
Hai lão và Quân Tư Tà băng xuyên qua cánh cửa Tiểu Hư Không. Ba người đảo mắt nhìn lại bốn phía, chỉ thấy Hỏa Đô Thành từ chỗ thành Bắc tới dưới chân bọn họ hoàn toàn rách nát tả tơi, giống như bị một thanh Thần đao không biết lớn đến đâu bổ trúng vậy, ngay cả Thần tượng Hạ Hầu cũng đều bị hủy nát.
- Không một ai từng gặp qua ta!
Bạch Trấn Bắc truyền âm một tiếng, phá không bay đi. Anh lão cũng rùng mình một cái, vội vàng phóng người bỏ chạy. Quân Tư Tà lắc mình bay đi, trong lòng thầm nghĩ:
- Gia hỏa Chung sư đệ này, động tĩnh phá hư như thế nào lại lớn như vậy? Sợ rằng Trọng Lê Thần Tộc ngay cả phổi cũng sẽ bị chọc tới nổ tung mất…
o0o
Mà ở ngoài trăm dặm, Chung Nhạc thu hồi Thần Dực Đao, vươn tay cầm cây đèn đồng lên. Chỉ thấy Thần Dực Đao vặn vẹo một cái, bị kéo vào trong cây đèn đồng, biến mất không thấy đâu nữa. Chung Nhạc trở tay nhét cây đèn đồng vào trong Bí cảnh Nguyên thần sau đầu chính mình, khom người một cái, nói:
Mười một vị Cự đầu Cự bá nhao nhao đáp xuống đất, đều liếc nhìn nhau một cái, xoay người bỏ đi, trăm miệng một lời nói:
- Chúng ta cho tới bây giờ đều chưa từng gặp mặt!
- Không sai! Trước giờ chúng ta ai nấy đều chưa từng gặp nhau!
Rất nhanh, bên cạnh Chung Nhạc đã một mảnh trống trống trải trải, chỉ còn lại có một mình hắn. Chung Nhạc lập tức dán sát mặt đất bão táp lao đi. Hắn cũng không chạy về phương hướng Kiếm Môn, mà chạy thẳng tới phía Đông, tiến về phía Đông Hải.
Đồng thời trong bỏ chạy, thân thể hắn cũng đại biến, hóa thành một gã thiếu niên Ma Tộc, thay đổi dung mạo. Dán sát mặt đất phi hành mấy trăm dặm, hắn đột nhiên một đầu đâm vào trong lòng đất, độn địa mà đi. Sau khi độn địa hơn trăm dặm, lúc này Chung Nhạc mới phá đất chui lên, thân thể khẽ biến, hóa thành bộ dáng Long Nhạc, không nhanh không chậm đi về phía Đông Hải.
- Trọng Lê Thần Tộc biết rõ là do ta làm, kiên quyết sẽ không bỏ qua cho ta. Mà Long Nhạc lại sẽ không bị hoài nghi! Mà ta cũng chính là Long Nhạc, không cần phải mô phỏng theo bộ dáng của hắn. Cho dù Trọng Lê Thần Tộc có điều tra tới, cũng không làm gì được ta!
o0o
Lúc này, trong Hỏa Đô Thành, đám người Hạ Tông chủ, Chúc Dung Nhan Khâm toàn thân đầy là máu, bị một đao kia của Chung Nhạc chém trọng thương. Bọn họ vốn dĩ có thể chạy ra khỏi phạm vi Thần Dực Đao bao phủ, nhưng bởi vì bảo vệ cường giả của hai Đại Thị tộc, lúc này mới khiến cho thương thế nghiêm trọng như vậy.
Hạ Tông chủ ngơ ngác nhìn về phía Thần tượng Hạ Hầu đã đổ rạp đổ nát, ánh mắt đờ đẫn, lại nhìn về phía Thần Nhân Võ đạo đã bị chém nát, cơ nhục khóe mắt kịch liệt nhảy lên.
- Không xong! Thủy Tử An đã bị cứu đi rồi!
- Ba lá Thần kỳ cũng bị ba tên gia hỏa che mặt cướp mất rồi!
- Oa!
Hạ Tông chủ mở miệng thổ huyết, phảng phất như trong nháy mắt đã già đi mấy chục tuổi. Sau một lúc thật lâu, hắn mới lạnh lùng nói:
- Truyền lệnh xuống, xuất động toàn bộ cường giả Pháp Thiên Cảnh, Chân Linh Cảnh của Trọng Lê Thần Tộc ta, lùng bắt Chung Sơn thị! Nhan Khâm, chúng ta cũng đích thân xuất động!
Chúc Dung Nhan Khâm gật đầu một cái. Ánh mắt Hạ Tông chủ lạnh lẽo, nhìn về phía Hạ Trọng Tấn:
- Trọng Tấn, ngươi lập tức trở về Thiên Hầu Cung, thức tỉnh Thánh khí tổ tông cho ta!
Nhân Đạo Chí Tôn
Đánh giá:
Truyện Nhân Đạo Chí Tôn
Story
Chương 480: Đoạt cờ (2)
10.0/10 từ 15 lượt.