Nhân Đạo Chí Tôn
Chương 2381: Giác ngộ (2)
Tử đệ Phục Hy thần tộc không có nhiều cơ hội lịch luyện, thiên hạ thái bình thì không sao, nhưng yếu điểm trong trận tai kiếp nỳ đã lộ ra, sức mạnh chỉnh thể của Phục Hy thần tộc thậm chí còn không bằng Hách Tư thị, không thể thu phục tất cả!
Nhưng Chung Nhạc nói mình trở thành trở ngại cho Phục Hy thần tộc phục hưng khiến hai thái tử bọn họ có chút không muốn thừa nhận!
Phụ hoàng đã hy sinh quá nhiều quá nhiều cho Phục Hy thần tộc, cuối cùng lại phủ nhận chính mình khiến họ khó lòng chấp nhận.
Chung Nhạc phủ nhận bản thân, là sự đả kích quá lớn đối với bọn Chung Hoàng Thần, nhưng đả kích lớn nhất có lẽ vẫn là Chung Nhạc.
Đó là mục tiêu, là lý tưởng cho hắn phấn đấu cả đời, hắn đã dốc hết tâm huyết cả đời hắn.
Cuối cùng hắn lại phát hiện mình trở thành trở ngại.
Hắn sẽ đau lòng tới mức nào?
Cảm nhận được điều đó mới là Thái Hoàng, mới là Thái Hoàng chân chính.
- Chủng tộc Chiến Thần là chiến đấu mà có, không phải chỉ dựa vào một cường giả chống đỡ, vì thế ta cũng là trở ngại.
Chung Nhạc nói tới đây, mỉm cời nói:
- Sau khi nghĩ thông điều này ta liền chợt hiểu ra, mọi thứ đều trở nên sáng lạng. Luân hồi của ta có thể gạt sang bên, sinh tử của ta cũng có thể tạm gạt sang bên. Ta không thể để sinh tử của ta ở trên đại nghiệp của chủng tộc!
Ánh mắt hắn nóng bỏng, rời mắt từ Khởi Nguyên Đạo Thần sang Tứ Diện Thần, rồi lại nhìn Hắc Đế, Bạch Đế, rồi nhìn Luân Hồi Thánh Vương, giọng nói cũng thêm vài phần gấp gáp:
- Ta chỉ cần trừ bỏ ngươi, ngươi, ngươi, ngươi và ngươi! Giết hết các ngươi thì mọi trở ngại cho sự phục hưng của Phục Hy thần tộc sẽ bớt đi hơn nửa! Trở ngại lớn nhất trừ bỏ rồi, đó là lúc ta chuyên tâm đối phó Đạo Giới và đạo quang của Đạo Giới!
Mấy người Khởi Nguyên Đạo Thần sắc mặt tối lại, sát khí càng ngày càng nặng.
Chung Nhạc thở dài:
- Giết các ngươi, tinh lực của ta sẽ có thể hoàn toàn dùng cho Đạo Giới. Đáng tiếc ta mãi chìm đắm vào giải trừ đạo quang Đạo Giới, giải trừ Hỗn Độn lạc ấn, ta đã quá coi trọng tính mạng bản thân, các ngươi cũng quá coi trọng tính mạng của ta, đến mức chết nhiều đạo hữu như vậy.
- Chỉ cần giết các ngươi là có thể giải quyết được vấn đề này. Chư vị, hom nay trẫm tiễn các ngươi lên đường. Luân Hồi đạo hữu, xin lỗi, ngươi là người đầu tiên lên đường.
Luân Hồi Thánh Vương sắc mặt kịch biến.
Chung Nhạc mỉm cười:
- Muốn giết Khởi Nguyên thì giết Thánh Vương trước. Sư huynh, Đại Toại, cá vị lão tổ nương nương, tiễn Luân Hồi Thánh Vương lên đường thôi.
Phong Hiếu Trung đứng dậy, Đại Toại, Lôi Trạch Cổ Thần, Hoa Tư nương nương và Hậu Thổ nương nương cùng đứng dậy. Phong Hiếu Trung thi lễ:
- Luân Hồi đạo hữu, mời!
Luân Hồi Thánh Vương cười ha hả:
- Muốn giết ta, thì phải hỏi Khởi Nguyên đạo huynh và Hắc Bạch nhị đế xem họ có đồng ý không đã!
Mười sáu cái đầu của hắn nhìn quanh, đột nhiên trong lòng lạnh toát, thấy không gian tách rời, vô số vì sao lấp loáng, đây là vũ trụ khác, là Thất Đạo Luân Hồi của Phong Hiếu Trung, hắn đã rơi vào Thần Tú Thất Đạo Luân Hồi của Phong Hiếu Trung.
Khởi Nguyên Đạo Thần, Tứ Diện Thần và Hắc Bạch nhị đế đều ở bên ngoài vũ trụ này.
Đại Toại, Lôi Trạch, Hoa Tư và Hậu Thổ nương nương hiện ra vây quanh hắn.
Luân Hồi Thánh Vương cười ha ha:
- Ta tinh thông Luân Hồi đại đạo, ta chính là Luân Hồi đại đạo, các ngươi không giết được ta đâu!
Uỳnh uỳnh!
Vô số đạo linh quang xuyên qua vũ trụ đan vào nhau, xuyên thủng Thần Tú Thất Đạo Luân Hồi của Phong Hiếu Trung.
Khóe mắt Luân Hồi Thánh Vương co giật, trong lòng hoảng loạn.
Đó là Luân Hồi Đằng.
Luân Hồi Đằng xếp cuối cùng trong cửu đại linh căn nhưng cũng là linh căn mạnh nhất, thậm chí có thể xuyên qua Đạo Giới, sau khi xuyên Đạo Giới mới sinh ra Luân Hồi đại đạo.
Sự xuất hiện của Luân Hồi đại đạo có thể nói liên quan rất lớn tới cây linh căn này.
Chung Nhạc cho toàn bộ Luân Hồi Đằng hiện ra chính là để dùng căn nguyên phá Luân Hồi đại đạo của hắn, triệt để tiêu diệt hắn.
- Muốn triệt để tiêu diệt ta sao, không thể nào!
Luân Hồi Thánh Vương gương mặt biến dạng, cười gằn:
- Cho dù ta có chết ở đây thì vẫn còn một ta khác còn sống. Hà ha, Luân Hồi sẽ không bị hủy diệt…
Bên ngoài Tổ Đình, Khởi Nguyên Đạo Thần, Tứ Diện Thần và Hắc Bạch nhị đế nhfin Chung Nhạc. Tứ Diện Thần cười:
- Trước trận đại chiến này bệ hạ để Luân Hồi Thánh Vương trị thương cho bọn ta có thể nói là không sáng suốt. Giờ lại điều đi Phong Đạo Tôn, Đại Toại, Lôi Trạch, Hoa Tư và Hậu Thổ lại càng thiếu sáng suốt. Bệ hạ muốn chết thế nào?
Nhân Đạo Chí Tôn
Nhưng Chung Nhạc nói mình trở thành trở ngại cho Phục Hy thần tộc phục hưng khiến hai thái tử bọn họ có chút không muốn thừa nhận!
Phụ hoàng đã hy sinh quá nhiều quá nhiều cho Phục Hy thần tộc, cuối cùng lại phủ nhận chính mình khiến họ khó lòng chấp nhận.
Chung Nhạc phủ nhận bản thân, là sự đả kích quá lớn đối với bọn Chung Hoàng Thần, nhưng đả kích lớn nhất có lẽ vẫn là Chung Nhạc.
Đó là mục tiêu, là lý tưởng cho hắn phấn đấu cả đời, hắn đã dốc hết tâm huyết cả đời hắn.
Cuối cùng hắn lại phát hiện mình trở thành trở ngại.
Hắn sẽ đau lòng tới mức nào?
Cảm nhận được điều đó mới là Thái Hoàng, mới là Thái Hoàng chân chính.
- Chủng tộc Chiến Thần là chiến đấu mà có, không phải chỉ dựa vào một cường giả chống đỡ, vì thế ta cũng là trở ngại.
Chung Nhạc nói tới đây, mỉm cời nói:
- Sau khi nghĩ thông điều này ta liền chợt hiểu ra, mọi thứ đều trở nên sáng lạng. Luân hồi của ta có thể gạt sang bên, sinh tử của ta cũng có thể tạm gạt sang bên. Ta không thể để sinh tử của ta ở trên đại nghiệp của chủng tộc!
Ánh mắt hắn nóng bỏng, rời mắt từ Khởi Nguyên Đạo Thần sang Tứ Diện Thần, rồi lại nhìn Hắc Đế, Bạch Đế, rồi nhìn Luân Hồi Thánh Vương, giọng nói cũng thêm vài phần gấp gáp:
- Ta chỉ cần trừ bỏ ngươi, ngươi, ngươi, ngươi và ngươi! Giết hết các ngươi thì mọi trở ngại cho sự phục hưng của Phục Hy thần tộc sẽ bớt đi hơn nửa! Trở ngại lớn nhất trừ bỏ rồi, đó là lúc ta chuyên tâm đối phó Đạo Giới và đạo quang của Đạo Giới!
Mấy người Khởi Nguyên Đạo Thần sắc mặt tối lại, sát khí càng ngày càng nặng.
Chung Nhạc thở dài:
- Giết các ngươi, tinh lực của ta sẽ có thể hoàn toàn dùng cho Đạo Giới. Đáng tiếc ta mãi chìm đắm vào giải trừ đạo quang Đạo Giới, giải trừ Hỗn Độn lạc ấn, ta đã quá coi trọng tính mạng bản thân, các ngươi cũng quá coi trọng tính mạng của ta, đến mức chết nhiều đạo hữu như vậy.
- Chỉ cần giết các ngươi là có thể giải quyết được vấn đề này. Chư vị, hom nay trẫm tiễn các ngươi lên đường. Luân Hồi đạo hữu, xin lỗi, ngươi là người đầu tiên lên đường.
Luân Hồi Thánh Vương sắc mặt kịch biến.
Chung Nhạc mỉm cười:
- Muốn giết Khởi Nguyên thì giết Thánh Vương trước. Sư huynh, Đại Toại, cá vị lão tổ nương nương, tiễn Luân Hồi Thánh Vương lên đường thôi.
Phong Hiếu Trung đứng dậy, Đại Toại, Lôi Trạch Cổ Thần, Hoa Tư nương nương và Hậu Thổ nương nương cùng đứng dậy. Phong Hiếu Trung thi lễ:
- Luân Hồi đạo hữu, mời!
Luân Hồi Thánh Vương cười ha hả:
- Muốn giết ta, thì phải hỏi Khởi Nguyên đạo huynh và Hắc Bạch nhị đế xem họ có đồng ý không đã!
Mười sáu cái đầu của hắn nhìn quanh, đột nhiên trong lòng lạnh toát, thấy không gian tách rời, vô số vì sao lấp loáng, đây là vũ trụ khác, là Thất Đạo Luân Hồi của Phong Hiếu Trung, hắn đã rơi vào Thần Tú Thất Đạo Luân Hồi của Phong Hiếu Trung.
Khởi Nguyên Đạo Thần, Tứ Diện Thần và Hắc Bạch nhị đế đều ở bên ngoài vũ trụ này.
Đại Toại, Lôi Trạch, Hoa Tư và Hậu Thổ nương nương hiện ra vây quanh hắn.
Luân Hồi Thánh Vương cười ha ha:
- Ta tinh thông Luân Hồi đại đạo, ta chính là Luân Hồi đại đạo, các ngươi không giết được ta đâu!
Uỳnh uỳnh!
Vô số đạo linh quang xuyên qua vũ trụ đan vào nhau, xuyên thủng Thần Tú Thất Đạo Luân Hồi của Phong Hiếu Trung.
Khóe mắt Luân Hồi Thánh Vương co giật, trong lòng hoảng loạn.
Đó là Luân Hồi Đằng.
Luân Hồi Đằng xếp cuối cùng trong cửu đại linh căn nhưng cũng là linh căn mạnh nhất, thậm chí có thể xuyên qua Đạo Giới, sau khi xuyên Đạo Giới mới sinh ra Luân Hồi đại đạo.
Sự xuất hiện của Luân Hồi đại đạo có thể nói liên quan rất lớn tới cây linh căn này.
Chung Nhạc cho toàn bộ Luân Hồi Đằng hiện ra chính là để dùng căn nguyên phá Luân Hồi đại đạo của hắn, triệt để tiêu diệt hắn.
- Muốn triệt để tiêu diệt ta sao, không thể nào!
Luân Hồi Thánh Vương gương mặt biến dạng, cười gằn:
- Cho dù ta có chết ở đây thì vẫn còn một ta khác còn sống. Hà ha, Luân Hồi sẽ không bị hủy diệt…
Bên ngoài Tổ Đình, Khởi Nguyên Đạo Thần, Tứ Diện Thần và Hắc Bạch nhị đế nhfin Chung Nhạc. Tứ Diện Thần cười:
- Trước trận đại chiến này bệ hạ để Luân Hồi Thánh Vương trị thương cho bọn ta có thể nói là không sáng suốt. Giờ lại điều đi Phong Đạo Tôn, Đại Toại, Lôi Trạch, Hoa Tư và Hậu Thổ lại càng thiếu sáng suốt. Bệ hạ muốn chết thế nào?
Nhân Đạo Chí Tôn
Đánh giá:
Truyện Nhân Đạo Chí Tôn
Story
Chương 2381: Giác ngộ (2)
10.0/10 từ 15 lượt.