Nhân Đạo Chí Tôn
Chương 2359: Trao quyền (2)
Đó là đại nhất thống thần thông chuyên nhằm vào Đạo Thần!
Đạo thân của Chung Nhạc lúc này đột nhiên dùng đệ nhất sát trận bạo phát Đạo Giải đại thần thông, rõ ràng muốn chôn vùi hai người bọn hắn ở đây!
Khởi Nguyên Đạo Thần gầm lên, thân hình biến thành Hỗn Độn cự thú, nằm phủ phục trong Hỗn Độn Liên, há mồm ngoạm lấy Đạo Giải!
Uy năng vô biên lao vào nhau, Hỗn Độn Liên trong dao động khủng khiếp khiến người ta nghẹt thở biến thành vô số điểm linh quang!
Bông liên hoa nổ tung hoàn toàn, linh quang bay tứ tán!
Uy năng Đạo Giải tiếp tục xung kích tới, sóng dao động đáng sợ xung kích Hỗn Độn cự thú, cho dù đối phương là Đạo Thần thì cũng vỡ vụn trước xung kích đó!
Một hồi lâu sau, uy năng nghẹt thở kia cuối cùng cũng tan đi, các hư ảnh đột nhiên tối đi, rồi cũng lần lượt biến mất. Đại Toại, Hoa Tư, Hậu Thổ và hai mươi tám vị Tại Hoàng lần lượt đáp xuống đất, thở hồng hộc, năng lượng toàn thân suýt chút nữa đã cạn kiệt.
- Đệ nhất sát trận thật đáng sợ, suýt chút nữa ta đã chôn thây nơi này rồi, suýt nữa thì…
Nơi Đạo Giải oanh kích, Hỗn Độn Khí lan tràn, bên trong Hỗn Độn Khí có thứ gì đó đang nhu động, tụ tập, thở phì phò cười nói:
- Đáng tiếc thiếu chút nữa… giờ đạo thân của Chung Nhạc chắc chết rồi chứ? Tới lúc ta phá đệ nhất sát trận đó rồi!
Hỗn Độn Khí mỏng dần, lộ ra bóng đen khôgr lồ, dần dần thân ảnh của Khởi Nguyên Đạo Thần hiện ra, toàn thân đầy vết thương. Hắn mỉm cười, nhổ ra vài ngụm đạo huyết, thần sắc lại rất nhàn nhã, nhìn bọn Đại Toại một cách châm chọc:
- Đạo Giải có thể phá thần thông của Đạo Thần, nhưng không thể phá được Hỗn Độn, không phá được Hỗn Độn chi thân của ta. Ta từng tới tương lai, trong trận chiến đó chư vị đều chết cả. Giờ xem ra, tuy có chút khó khăn nhưng kết cục trong tương lai không thay đổi. Chư vị, giờ đến lúc đưa các vị lên đường rồi!
Đại Toại hét lớn, Hỗn Độn Hải trong lòng bàn tay đột nhiên dựng đứng bám sau lưng, dốc hết năng lượng.
Hoa Tư nương nương và Hậu Thổ nương nương cũng toàn lực thi triển Tử Trúc, hét lớn:
- Đại Toại Hoàng, rút khỏi nơi này!
Tổ Đình đệ nhất sát trận đã không còn người chống đỡ, giờ Khởi Nguyên Đạo Thần sẽ là vô địch, giờ rút lui vẫn còn có thể giữ một phần lực lượng!
Khởi Nguyên Đạo Thần cười ha ha:
- Đi sao? Các ngươi có thể đi đâu được? Vũ trụ này lớn như vậy, với phàm phu tục tử thì rộng không tin nổi, nhưng với ta mà nói thì cũng chỉ vậy thôi. Cho dù các ngươi có về quá khứ hay tới tương lai thì cũng khó thoát khỏi cái chết!
Hữu Sào Toại Hoàng cười:
- Nếu vậy thì không đi nữa. Ba vị lão tổ tông, chúng ta ở lại quyết chiến một trận!
- Đúng vậy!
Các vị Toại Hoàng cười lớn:
- Quyết một trận tử chiến!
Khởi Nguyên Đạo Thần cười ha ha:
- Giết hết các ngươi dễ như trở bàn tay!
Hắn vừa dứt lời, đột nhiên đệ nhất sát trận lại khởi động, hư ảnh hiện lên, lại dung nhập với Đại Toại, Hoa Tư và Hậu Thổ nương nương.
Mọi người hoang mang, Đại Toại cười:
- Xem ra đạo thân của Thái Hoàng vẫn chưa chết. Khởi Nguyên đạo huynh, ngươi còn kiên trì được bao lâu nữa?
Sắc mặt Khởi Nguyên Đạo Thần biến đổi.
Phía trên Tổ Đình, đạo thân của Chung Nhạc đã cạn kiệt năng lượng, nguyên thần tan rã, nhục thân nhanh chóng già đi, từ trên cao rơi xuống hố sâu hắc ám vô tận phía dưới.
Đúng lúc này, một tia sáng bay tới nâng hắn lên.
- Hoàng Thần…
Chung Nhạc mở mắt thấy bóng dáng mơ hồ, nhận ra người đỡ hắn, đột nhiên hắn hộc máu, ngồi lên.
Chung Hoàng Thần bái lạy rồi nói:
- Phụ hoàng, nhi thần bất hiếu, vẫn ra khỏi Luân Hồi Hoàn! Phụ hoàng nghỉ ngơi, nhi thần tới tiếp quản Tổ Đình, chắc chắn sẽ tiêu diệt Khởi Nguyên và Tứ Diện Thần!
Nhục thân của Chung Nhạc đang khô héo, trong chốc lát tóc đã bạc trắng, nước mắt giàn giụa, run rẩy nói:
- Con ra đây, lẽ nào con ta đều sẽ chết trong trận chiến này? Thôi đành, con ta đều là Phục Hy, theo tính ta, vô cùng cố chấp. Hoàng Thần thị nghe lệnh!
Chung Hoàng Thần nghiêm nghị.
Chung Nhạc giơ Thiên Đế quyền trượng lên từ từ hạ xuống đặt vào tay hắn:
- Trước kia Tổ Đình nguy nan, con còn trả đã ngăn chặn được tai kiếp cho Tổ Đình, khi ấy ta dùng thân phận tộc trưởng Phục Hy thị trao quyền cho con. Cầm trượng này, vận mệnh Phục Hy thị sẽ nằm trong tay con. Con sống, Phục Hy thị sẽ sống. Con chết, Phục Hy thị không được diệt vong! Quyền trượng này là quyền lực, cũng là gánh nặng, nhận nó, con phải sống vì nó, chết cũng vì nó!
Chung Hoàng Thần hai tay nhận lấy quyền trượng, trịnh trọng nói:
- Nhi thần, nhận quyền!
Đạo thân của Chung Nhạc mỉm cười, nhục thân tan rã, giơ tay khẽ xoa đầu hắn, rồi nhục thân và nguyên thần đều vỡ vụn.
Chung Hoàng Thần dập đầu, đứng thẳng dậy, tế quyền trượng lên.
Nhân Đạo Chí Tôn
Đạo thân của Chung Nhạc lúc này đột nhiên dùng đệ nhất sát trận bạo phát Đạo Giải đại thần thông, rõ ràng muốn chôn vùi hai người bọn hắn ở đây!
Khởi Nguyên Đạo Thần gầm lên, thân hình biến thành Hỗn Độn cự thú, nằm phủ phục trong Hỗn Độn Liên, há mồm ngoạm lấy Đạo Giải!
Uy năng vô biên lao vào nhau, Hỗn Độn Liên trong dao động khủng khiếp khiến người ta nghẹt thở biến thành vô số điểm linh quang!
Bông liên hoa nổ tung hoàn toàn, linh quang bay tứ tán!
Uy năng Đạo Giải tiếp tục xung kích tới, sóng dao động đáng sợ xung kích Hỗn Độn cự thú, cho dù đối phương là Đạo Thần thì cũng vỡ vụn trước xung kích đó!
Một hồi lâu sau, uy năng nghẹt thở kia cuối cùng cũng tan đi, các hư ảnh đột nhiên tối đi, rồi cũng lần lượt biến mất. Đại Toại, Hoa Tư, Hậu Thổ và hai mươi tám vị Tại Hoàng lần lượt đáp xuống đất, thở hồng hộc, năng lượng toàn thân suýt chút nữa đã cạn kiệt.
- Đệ nhất sát trận thật đáng sợ, suýt chút nữa ta đã chôn thây nơi này rồi, suýt nữa thì…
Nơi Đạo Giải oanh kích, Hỗn Độn Khí lan tràn, bên trong Hỗn Độn Khí có thứ gì đó đang nhu động, tụ tập, thở phì phò cười nói:
- Đáng tiếc thiếu chút nữa… giờ đạo thân của Chung Nhạc chắc chết rồi chứ? Tới lúc ta phá đệ nhất sát trận đó rồi!
Hỗn Độn Khí mỏng dần, lộ ra bóng đen khôgr lồ, dần dần thân ảnh của Khởi Nguyên Đạo Thần hiện ra, toàn thân đầy vết thương. Hắn mỉm cười, nhổ ra vài ngụm đạo huyết, thần sắc lại rất nhàn nhã, nhìn bọn Đại Toại một cách châm chọc:
- Đạo Giải có thể phá thần thông của Đạo Thần, nhưng không thể phá được Hỗn Độn, không phá được Hỗn Độn chi thân của ta. Ta từng tới tương lai, trong trận chiến đó chư vị đều chết cả. Giờ xem ra, tuy có chút khó khăn nhưng kết cục trong tương lai không thay đổi. Chư vị, giờ đến lúc đưa các vị lên đường rồi!
Đại Toại hét lớn, Hỗn Độn Hải trong lòng bàn tay đột nhiên dựng đứng bám sau lưng, dốc hết năng lượng.
Hoa Tư nương nương và Hậu Thổ nương nương cũng toàn lực thi triển Tử Trúc, hét lớn:
- Đại Toại Hoàng, rút khỏi nơi này!
Tổ Đình đệ nhất sát trận đã không còn người chống đỡ, giờ Khởi Nguyên Đạo Thần sẽ là vô địch, giờ rút lui vẫn còn có thể giữ một phần lực lượng!
Khởi Nguyên Đạo Thần cười ha ha:
- Đi sao? Các ngươi có thể đi đâu được? Vũ trụ này lớn như vậy, với phàm phu tục tử thì rộng không tin nổi, nhưng với ta mà nói thì cũng chỉ vậy thôi. Cho dù các ngươi có về quá khứ hay tới tương lai thì cũng khó thoát khỏi cái chết!
Hữu Sào Toại Hoàng cười:
- Nếu vậy thì không đi nữa. Ba vị lão tổ tông, chúng ta ở lại quyết chiến một trận!
- Đúng vậy!
Các vị Toại Hoàng cười lớn:
- Quyết một trận tử chiến!
Khởi Nguyên Đạo Thần cười ha ha:
- Giết hết các ngươi dễ như trở bàn tay!
Hắn vừa dứt lời, đột nhiên đệ nhất sát trận lại khởi động, hư ảnh hiện lên, lại dung nhập với Đại Toại, Hoa Tư và Hậu Thổ nương nương.
Mọi người hoang mang, Đại Toại cười:
- Xem ra đạo thân của Thái Hoàng vẫn chưa chết. Khởi Nguyên đạo huynh, ngươi còn kiên trì được bao lâu nữa?
Sắc mặt Khởi Nguyên Đạo Thần biến đổi.
Phía trên Tổ Đình, đạo thân của Chung Nhạc đã cạn kiệt năng lượng, nguyên thần tan rã, nhục thân nhanh chóng già đi, từ trên cao rơi xuống hố sâu hắc ám vô tận phía dưới.
Đúng lúc này, một tia sáng bay tới nâng hắn lên.
- Hoàng Thần…
Chung Nhạc mở mắt thấy bóng dáng mơ hồ, nhận ra người đỡ hắn, đột nhiên hắn hộc máu, ngồi lên.
Chung Hoàng Thần bái lạy rồi nói:
- Phụ hoàng, nhi thần bất hiếu, vẫn ra khỏi Luân Hồi Hoàn! Phụ hoàng nghỉ ngơi, nhi thần tới tiếp quản Tổ Đình, chắc chắn sẽ tiêu diệt Khởi Nguyên và Tứ Diện Thần!
Nhục thân của Chung Nhạc đang khô héo, trong chốc lát tóc đã bạc trắng, nước mắt giàn giụa, run rẩy nói:
- Con ra đây, lẽ nào con ta đều sẽ chết trong trận chiến này? Thôi đành, con ta đều là Phục Hy, theo tính ta, vô cùng cố chấp. Hoàng Thần thị nghe lệnh!
Chung Hoàng Thần nghiêm nghị.
Chung Nhạc giơ Thiên Đế quyền trượng lên từ từ hạ xuống đặt vào tay hắn:
- Trước kia Tổ Đình nguy nan, con còn trả đã ngăn chặn được tai kiếp cho Tổ Đình, khi ấy ta dùng thân phận tộc trưởng Phục Hy thị trao quyền cho con. Cầm trượng này, vận mệnh Phục Hy thị sẽ nằm trong tay con. Con sống, Phục Hy thị sẽ sống. Con chết, Phục Hy thị không được diệt vong! Quyền trượng này là quyền lực, cũng là gánh nặng, nhận nó, con phải sống vì nó, chết cũng vì nó!
Chung Hoàng Thần hai tay nhận lấy quyền trượng, trịnh trọng nói:
- Nhi thần, nhận quyền!
Đạo thân của Chung Nhạc mỉm cười, nhục thân tan rã, giơ tay khẽ xoa đầu hắn, rồi nhục thân và nguyên thần đều vỡ vụn.
Chung Hoàng Thần dập đầu, đứng thẳng dậy, tế quyền trượng lên.
Nhân Đạo Chí Tôn
Đánh giá:
Truyện Nhân Đạo Chí Tôn
Story
Chương 2359: Trao quyền (2)
10.0/10 từ 15 lượt.