Nhân Đạo Chí Tôn
Chương 2206: Giang sơn của Trẫm (1)
Sắc mặt Tiên Thiên Thần Đế đại biến. Tạo nghệ của Chung Nhạc ở trên Đại đạo Không Gian đã viễn siêu Vũ Thanh Thần Vương, đăng phong tạo cực. Hắn vốn dĩ còn có lòng tin có thể chống lại Chung Nhạc mấy chiêu, nhưng không ngờ một chiêu này lại có thể sẽ lấy tính mạng của hắn.
Hắn hiện tại đã biến thành trạng thái mặt phẳng, tuyệt đối không ngăn cản được một chiêu này của Chung Nhạc.
Đột nhiên, chỉ nghe đông một tiếng, Tứ Diện Thần chợt từ ngoài mặt của cái bọt khí chợt đứng thẳng lên, chúm miệng thổi một hơi về phía Tiên Thiên Thần Đế. Nhục thân Tiên Thiên Thần Đế nhất thời nhô lên, bắp thịt nhao nhao bành trướng, giơ kiếm trong tay lên ngăn cản đạo đao quang của Chung Nhạc, nhất thời bị đánh văng ra ngoài.
Chung Nhạc vừa định cất bước đuổi theo, thân thể đột nhiên chấn động, bảy đạo quang luân sau đầu xoay tròn, Không Gian Thất Đạo Luân Hồi tự nhiên thuần thục vận chuyển, không có nửa phần trở ngại, khiến cho trong lòng hắn nhất thời có một loại cảm giác nhìn thấu hết thảy không gian.
Khoảnh khắc này, hắn vậy mà đã tu thành Không Gian Thất Đạo Luân Hồi!
Cái vũ trụ bọt khí này mang tới cho hắn linh cảm, linh cảm vừa tới, đã khiến cho hắn một đao vỗ bẹp Tiên Thiên Thần Đế, tu thành Không Gian Thất Đạo Luân Hồi, hết thảy đều là sự tình nước chảy thành sông.
Từ trước cho tới nay, Chung Nhạc mặc dù vẫn luôn khổ tu không lười biếng, tu vi từ từ tinh thâm, càng lúc càng hùng hậu, cách Đế cảnh viên mãn cũng càng lúc càng gần, nhưng trên phương diện lĩnh ngộ đại đạo, hắn vẫn luôn không có tiến bộ quá lớn.
Những năm qua, hắn nghiên cứu Không Gian Thất Đạo Luân Hồi, khổ tâm tu luyện, nghĩ muốn tu thành Không Gian Thất Đạo Luân Hồi, nhưng vẫn luôn không thành công. Trên phương diện Đại đạo Không Gian, ngoại trừ Tứ Diện Thần ra, đã không còn ai có thể chỉ dạy cho hắn cái gì, chỉ có thể dựa vào bản thân hắn tự mình lục lọi. Nhưng địch thủ có thể để cho so sánh cao thấp một chút thật sự quá ít, cũng là một nguyên nhân hạn chế tu vi tiến cảnh của hắn.
Tích lũy của hắn từ từ hùng hậu lên, nhưng thủy chung vẫn còn thiếu một bước nữa mới có thể tu thành Không Gian Thất Đạo Luân Hồi. Kém một bước này, đã đủ để vây khốn hắn cả đời, khiến cho hắn cả đời cũng không thể đột phá.
Mà lần này, nhìn thấy những vũ trụ bọt khí này, một đao chém xuống, dùng Đại đạo Không Gian bù đắp không gian của vũ trụ mặt phẳng, cứu về hai vị nương nương, trong chớp nhoáng này hắn vậy mà rộng mở trong sáng, thấu hiểu quán thông, không thể không nói là hậu tích bạc phát.
Nếu không có tích lũy của mấy ngàn năm qua, hắn cũng sẽ không có lĩnh ngộ trong khoảnh khắc này.
Chung Nhạc thu đao đứng yên tại chỗ. Lúc này, Tứ Diện Thần đã mang theo Tiên Thiên Thần Đế bỏ chạy. Tôn Đạo Thần Hỗn Độn này mở miệng thổi một hơi, chỉ thấy đám bọt khí kia ầm ầm bành trướng, không gian nhanh chóng diễn sinh, trong khoảnh khắc đã thấy vô tận tinh tú hiện lên, nhét cho không gian tràn tràn trề trề, kéo xa khoảng cách giữa bọn họ.
Mà đám người Khởi Nguyên Đạo Thần, Hắc Bạch Nhị Đế cũng khôi phục lại nhục thân, phá không bay đi.
- Chúng ta đi!
Chung Nhạc hô lớn một tiếng. Đám người nhao nhao tiến vào Thánh địa Luân Hồi. Đại Tư Mệnh cũng nâng Sinh Mệnh Cổ Thụ lên, mang theo một đám Thần Vương chạy qua, nói:
- Vừa rồi Bệ hạ ngẩn người, tựa hồ đã có lĩnh ngộ. Xin hỏi Bệ hạ đã lĩnh ngộ cái gì?
Chung Nhạc mỉm cười, nói:
- Tạo nghệ của Tứ Diện Thần cao hơn ta, cho dù ta có truy kích cũng không bắt được Tiên Thiên Thần Đế. Đại Tư Mệnh ngài cũng không xuất thủ tương trợ, cho nên ta mới thoáng chần chờ một chút mà thôi!
Đại Tư Mệnh lạnh nhạt nói:
- Ta không có thói quen liên thủ với người khác đối địch, xin Bệ hạ thứ lỗi!
Ánh mắt Phong Hiếu Trung lóe lên, truyền âm nói:
- Vừa rồi sư đệ đã lĩnh ngộ được cái gì? Ta thấy Bí cảnh Không Gian của ngươi đột nhiên vận chuyển thuần thục như ý, chẳng lẽ ngươi đã lĩnh ngộ ra Không Gian Thất Đạo Luân Hồi?
Chung Nhạc nói:
- Từ nay về sau ta đã triệt để không sợ vây công! Bất luận kẻ nào công kích về phía ta, cũng đều là công kích chính diện ta. Nếu đơn đả độc đấu không thắng được ta, cho dù có tới nhiều người đến đâu cũng không thắng được ta!
Thân thể Phong Hiếu Trung chấn động:
- Nhất Niệm Vạn Giới Sinh? Ngươi đã đại thành, là một tôn Tứ Diện Thần khác!
Chung Nhạc khẽ gật đầu, tự đắc nói:
- Hiện tại ta lại có thêm một đòn sát thủ, ngàn vạn lần không thể tiết lộ ra ngoài!
Phong Hiếu Trung nhắc nhở hắn, nói:
- Nhất Niệm Vạn Giới Sinh mặc dù lợi hại, nhưng ngươi đừng quên, môn thần thông này đã bị bản thân ngươi phá vỡ rồi!
Sắc mặt Chung Nhạc tối sầm, trong lòng hậm hực không nói.
Đả kích tới thật sự quá nhanh. Phong Hiếu Trung quả thật một chút mặt mũi cũng không cấp cho hắn.
Trước đây, Nhất Niệm Vạn Giới Sinh được xưng là thần thông không thể giải. Năm xưa, Phục Mân Đạo Tôn lưu lại ba ngàn Đại Đế, dùng giới phá giới, đã từng phá giải Nhất Niệm Vạn Giới Sinh một lần.
Về sau, ba ngàn Đế linh tiến vào Hư Không Giới, đã không còn biện pháp phá giải môn thần thông này nữa. Chung Nhạc triệu tập Chư Đế, nghiên cứu thần thông Đại nhất thống, khai sáng ra nhiều loại thần thông Đại nhất thống. Ngoại trừ thần thông Đạo Giải có thể phá giải Nhất Niệm Vạn Giới Sinh, cũng còn những thần thông khác có thể phá giải môn thần thông này.
Những thần thông này đã được hắn truyền thụ cho Chư Đế, cần Chư Đế phải liên thủ mới có thể thi triển ra thần thông Đại nhất thống.
Mà những năm qua, đám người Đại Tư Mệnh cũng không nhàn rỗi, sợ rằng trong Chư Đế có không ít người đã bị Đại Tư Mệnh thuyết phục. Đại Tư Mệnh và Thần Vương dưới trướng hắn cũng dựa vào thôn phệ một chút Đại Đế tân sinh, cướp đoạt thần thông đại đạo của hắn, nhận được áo nghĩa của thần thông Đạo Giải. Đại Tư Mệnh đã đạt được thần thông Đạo Giải, sợ rằng áo nghĩa của những thần thông Đại nhất thống khác cũng đã bị Đại Tư Mệnh đạt được.
Không Gian Thất Đạo Luân Hồi mà hắn vừa mới tu thành, cũng không thể xem thành đòn sát thủ để đối phó Đại Tư Mệnh.
- Đại Tư Mệnh quả thật âm hiểm!
Chung Nhạc bất động thanh sắc. Một đao lúc trước hắn chém về phía Đại Tư Mệnh là tới từ Trụ Quang Thất Đạo Luân Hồi, chém lên đạo tâm của Đại Tư Mệnh. Mà từ rất lâu trước đó, Đại Tư Mệnh sớm đã bí mật mưu đồ đối phó hắn, đã thôn phệ rất nhiều Đại Đế dưới trướng hắn, khiến cho trong lòng hắn vô cùng khó chịu.
Hoa Tư nương nương và Lôi Trạch Cổ Thần vẫn luôn nói Đại Tư Mệnh không thể tin được, xem ra quả thật là kinh nghiệm của tiền bối, kinh nghiệm đã từng trải qua giáo huấn thiết huyết.
- Mặc dù Đại Tư Mệnh một giọt nước cũng không lọt, nhưng ta cũng không kém, đã để lại một đao trong đạo tâm của hắn!
Đám bọt khí phía trước không ngừng sụp đổ, biến thành từng mảnh từng mảnh tinh không. Vô tận tinh tú phun trào ra ngoài, kéo không gian ra thành vô cùng xa xôi. Hiển nhiên, đây là Tứ Diện Thần đang xuất thủ, phá vỡ đám bọt khí kia, trì hoãn bước chân của bọn họ.
Đại Tư Mệnh nâng rất nhiều Thần Vương trong lòng bàn tay, sợi rễ Sinh Mệnh Cổ Thụ trong lòng bàn tay nhanh chóng lan tràn ra, bện lại thành một cây cầu dài vượt qua không gian, rút ngắn không gian vô tận.
Quang luân sau đầu Chung Nhạc chuyển động, cắt vào tầng tầng không gian, cũng kéo khoảng cách vô hạn thành gần lại.
Hai người đồng thời dẫn người tiến về phía trước. Đột nhiên, Chung Nhạc chợt rút đao, một đao chém xuống, chỉ thấy phía trước là một cái bọt khí đang lúc băng liệt, phun ra vô lượng tinh tú và Thái Dương. Đột nhiên, hết thảy tinh tú do cái bọt khí kia phun trào ra chợt định trụ, sau đó rút ngược trở về. Trong thời gian một cái nháy mắt đã khôi phục lại như lúc ban đầu, biến thành một vũ trụ bọt khí hoàn chỉnh như lúc ban đầu.
Vũ Thanh Thần Vương nhìn thấy một màn này, trong lòng nhất thời nghiêm nghị, lặng lẽ truyền âm cho Đại Tư Mệnh, nói:
- Đại Tư Mệnh, Không Gian Thất Đạo Luân Hồi của hắn đã đại thành!
Trong lòng Đại Tư Mệnh chấn động, truyền âm nói:
- Không cần bóc trần! Tạm thời gác lại tương lai, xem như là thủ đoạn để đối phó hắn!
Nhân Đạo Chí Tôn
Hắn hiện tại đã biến thành trạng thái mặt phẳng, tuyệt đối không ngăn cản được một chiêu này của Chung Nhạc.
Đột nhiên, chỉ nghe đông một tiếng, Tứ Diện Thần chợt từ ngoài mặt của cái bọt khí chợt đứng thẳng lên, chúm miệng thổi một hơi về phía Tiên Thiên Thần Đế. Nhục thân Tiên Thiên Thần Đế nhất thời nhô lên, bắp thịt nhao nhao bành trướng, giơ kiếm trong tay lên ngăn cản đạo đao quang của Chung Nhạc, nhất thời bị đánh văng ra ngoài.
Chung Nhạc vừa định cất bước đuổi theo, thân thể đột nhiên chấn động, bảy đạo quang luân sau đầu xoay tròn, Không Gian Thất Đạo Luân Hồi tự nhiên thuần thục vận chuyển, không có nửa phần trở ngại, khiến cho trong lòng hắn nhất thời có một loại cảm giác nhìn thấu hết thảy không gian.
Khoảnh khắc này, hắn vậy mà đã tu thành Không Gian Thất Đạo Luân Hồi!
Cái vũ trụ bọt khí này mang tới cho hắn linh cảm, linh cảm vừa tới, đã khiến cho hắn một đao vỗ bẹp Tiên Thiên Thần Đế, tu thành Không Gian Thất Đạo Luân Hồi, hết thảy đều là sự tình nước chảy thành sông.
Từ trước cho tới nay, Chung Nhạc mặc dù vẫn luôn khổ tu không lười biếng, tu vi từ từ tinh thâm, càng lúc càng hùng hậu, cách Đế cảnh viên mãn cũng càng lúc càng gần, nhưng trên phương diện lĩnh ngộ đại đạo, hắn vẫn luôn không có tiến bộ quá lớn.
Những năm qua, hắn nghiên cứu Không Gian Thất Đạo Luân Hồi, khổ tâm tu luyện, nghĩ muốn tu thành Không Gian Thất Đạo Luân Hồi, nhưng vẫn luôn không thành công. Trên phương diện Đại đạo Không Gian, ngoại trừ Tứ Diện Thần ra, đã không còn ai có thể chỉ dạy cho hắn cái gì, chỉ có thể dựa vào bản thân hắn tự mình lục lọi. Nhưng địch thủ có thể để cho so sánh cao thấp một chút thật sự quá ít, cũng là một nguyên nhân hạn chế tu vi tiến cảnh của hắn.
Tích lũy của hắn từ từ hùng hậu lên, nhưng thủy chung vẫn còn thiếu một bước nữa mới có thể tu thành Không Gian Thất Đạo Luân Hồi. Kém một bước này, đã đủ để vây khốn hắn cả đời, khiến cho hắn cả đời cũng không thể đột phá.
Mà lần này, nhìn thấy những vũ trụ bọt khí này, một đao chém xuống, dùng Đại đạo Không Gian bù đắp không gian của vũ trụ mặt phẳng, cứu về hai vị nương nương, trong chớp nhoáng này hắn vậy mà rộng mở trong sáng, thấu hiểu quán thông, không thể không nói là hậu tích bạc phát.
Nếu không có tích lũy của mấy ngàn năm qua, hắn cũng sẽ không có lĩnh ngộ trong khoảnh khắc này.
Chung Nhạc thu đao đứng yên tại chỗ. Lúc này, Tứ Diện Thần đã mang theo Tiên Thiên Thần Đế bỏ chạy. Tôn Đạo Thần Hỗn Độn này mở miệng thổi một hơi, chỉ thấy đám bọt khí kia ầm ầm bành trướng, không gian nhanh chóng diễn sinh, trong khoảnh khắc đã thấy vô tận tinh tú hiện lên, nhét cho không gian tràn tràn trề trề, kéo xa khoảng cách giữa bọn họ.
Mà đám người Khởi Nguyên Đạo Thần, Hắc Bạch Nhị Đế cũng khôi phục lại nhục thân, phá không bay đi.
- Chúng ta đi!
Chung Nhạc hô lớn một tiếng. Đám người nhao nhao tiến vào Thánh địa Luân Hồi. Đại Tư Mệnh cũng nâng Sinh Mệnh Cổ Thụ lên, mang theo một đám Thần Vương chạy qua, nói:
- Vừa rồi Bệ hạ ngẩn người, tựa hồ đã có lĩnh ngộ. Xin hỏi Bệ hạ đã lĩnh ngộ cái gì?
Chung Nhạc mỉm cười, nói:
- Tạo nghệ của Tứ Diện Thần cao hơn ta, cho dù ta có truy kích cũng không bắt được Tiên Thiên Thần Đế. Đại Tư Mệnh ngài cũng không xuất thủ tương trợ, cho nên ta mới thoáng chần chờ một chút mà thôi!
Đại Tư Mệnh lạnh nhạt nói:
- Ta không có thói quen liên thủ với người khác đối địch, xin Bệ hạ thứ lỗi!
Ánh mắt Phong Hiếu Trung lóe lên, truyền âm nói:
- Vừa rồi sư đệ đã lĩnh ngộ được cái gì? Ta thấy Bí cảnh Không Gian của ngươi đột nhiên vận chuyển thuần thục như ý, chẳng lẽ ngươi đã lĩnh ngộ ra Không Gian Thất Đạo Luân Hồi?
Chung Nhạc nói:
- Từ nay về sau ta đã triệt để không sợ vây công! Bất luận kẻ nào công kích về phía ta, cũng đều là công kích chính diện ta. Nếu đơn đả độc đấu không thắng được ta, cho dù có tới nhiều người đến đâu cũng không thắng được ta!
Thân thể Phong Hiếu Trung chấn động:
- Nhất Niệm Vạn Giới Sinh? Ngươi đã đại thành, là một tôn Tứ Diện Thần khác!
Chung Nhạc khẽ gật đầu, tự đắc nói:
- Hiện tại ta lại có thêm một đòn sát thủ, ngàn vạn lần không thể tiết lộ ra ngoài!
Phong Hiếu Trung nhắc nhở hắn, nói:
- Nhất Niệm Vạn Giới Sinh mặc dù lợi hại, nhưng ngươi đừng quên, môn thần thông này đã bị bản thân ngươi phá vỡ rồi!
Sắc mặt Chung Nhạc tối sầm, trong lòng hậm hực không nói.
Đả kích tới thật sự quá nhanh. Phong Hiếu Trung quả thật một chút mặt mũi cũng không cấp cho hắn.
Trước đây, Nhất Niệm Vạn Giới Sinh được xưng là thần thông không thể giải. Năm xưa, Phục Mân Đạo Tôn lưu lại ba ngàn Đại Đế, dùng giới phá giới, đã từng phá giải Nhất Niệm Vạn Giới Sinh một lần.
Về sau, ba ngàn Đế linh tiến vào Hư Không Giới, đã không còn biện pháp phá giải môn thần thông này nữa. Chung Nhạc triệu tập Chư Đế, nghiên cứu thần thông Đại nhất thống, khai sáng ra nhiều loại thần thông Đại nhất thống. Ngoại trừ thần thông Đạo Giải có thể phá giải Nhất Niệm Vạn Giới Sinh, cũng còn những thần thông khác có thể phá giải môn thần thông này.
Những thần thông này đã được hắn truyền thụ cho Chư Đế, cần Chư Đế phải liên thủ mới có thể thi triển ra thần thông Đại nhất thống.
Mà những năm qua, đám người Đại Tư Mệnh cũng không nhàn rỗi, sợ rằng trong Chư Đế có không ít người đã bị Đại Tư Mệnh thuyết phục. Đại Tư Mệnh và Thần Vương dưới trướng hắn cũng dựa vào thôn phệ một chút Đại Đế tân sinh, cướp đoạt thần thông đại đạo của hắn, nhận được áo nghĩa của thần thông Đạo Giải. Đại Tư Mệnh đã đạt được thần thông Đạo Giải, sợ rằng áo nghĩa của những thần thông Đại nhất thống khác cũng đã bị Đại Tư Mệnh đạt được.
Không Gian Thất Đạo Luân Hồi mà hắn vừa mới tu thành, cũng không thể xem thành đòn sát thủ để đối phó Đại Tư Mệnh.
- Đại Tư Mệnh quả thật âm hiểm!
Chung Nhạc bất động thanh sắc. Một đao lúc trước hắn chém về phía Đại Tư Mệnh là tới từ Trụ Quang Thất Đạo Luân Hồi, chém lên đạo tâm của Đại Tư Mệnh. Mà từ rất lâu trước đó, Đại Tư Mệnh sớm đã bí mật mưu đồ đối phó hắn, đã thôn phệ rất nhiều Đại Đế dưới trướng hắn, khiến cho trong lòng hắn vô cùng khó chịu.
Hoa Tư nương nương và Lôi Trạch Cổ Thần vẫn luôn nói Đại Tư Mệnh không thể tin được, xem ra quả thật là kinh nghiệm của tiền bối, kinh nghiệm đã từng trải qua giáo huấn thiết huyết.
- Mặc dù Đại Tư Mệnh một giọt nước cũng không lọt, nhưng ta cũng không kém, đã để lại một đao trong đạo tâm của hắn!
Đám bọt khí phía trước không ngừng sụp đổ, biến thành từng mảnh từng mảnh tinh không. Vô tận tinh tú phun trào ra ngoài, kéo không gian ra thành vô cùng xa xôi. Hiển nhiên, đây là Tứ Diện Thần đang xuất thủ, phá vỡ đám bọt khí kia, trì hoãn bước chân của bọn họ.
Đại Tư Mệnh nâng rất nhiều Thần Vương trong lòng bàn tay, sợi rễ Sinh Mệnh Cổ Thụ trong lòng bàn tay nhanh chóng lan tràn ra, bện lại thành một cây cầu dài vượt qua không gian, rút ngắn không gian vô tận.
Quang luân sau đầu Chung Nhạc chuyển động, cắt vào tầng tầng không gian, cũng kéo khoảng cách vô hạn thành gần lại.
Hai người đồng thời dẫn người tiến về phía trước. Đột nhiên, Chung Nhạc chợt rút đao, một đao chém xuống, chỉ thấy phía trước là một cái bọt khí đang lúc băng liệt, phun ra vô lượng tinh tú và Thái Dương. Đột nhiên, hết thảy tinh tú do cái bọt khí kia phun trào ra chợt định trụ, sau đó rút ngược trở về. Trong thời gian một cái nháy mắt đã khôi phục lại như lúc ban đầu, biến thành một vũ trụ bọt khí hoàn chỉnh như lúc ban đầu.
Vũ Thanh Thần Vương nhìn thấy một màn này, trong lòng nhất thời nghiêm nghị, lặng lẽ truyền âm cho Đại Tư Mệnh, nói:
- Đại Tư Mệnh, Không Gian Thất Đạo Luân Hồi của hắn đã đại thành!
Trong lòng Đại Tư Mệnh chấn động, truyền âm nói:
- Không cần bóc trần! Tạm thời gác lại tương lai, xem như là thủ đoạn để đối phó hắn!
Nhân Đạo Chí Tôn
Đánh giá:
Truyện Nhân Đạo Chí Tôn
Story
Chương 2206: Giang sơn của Trẫm (1)
10.0/10 từ 15 lượt.