Nhân Đạo Chí Tôn
Chương 1947: Tà uy vô lượng (1)
Vũ Uy Đế ở trong Chư Đế chính là kẻ có tu vi thấp nhất. Tiên Thiên Tà Đế ngay trong nháy mắt đám người động thủ đã cảm giác được điều này, bởi vậy đã xuất thủ với hắn trước, quả nhiên chỉ cần một kích đã đánh hắn trọng thương.
Khắp cả người tôn Tiên Thiên Thần Vương này đều là nhãn đồng, chiến lực vô song. Thiên phạt của Bích Lạc tiên sinh còn chưa rơi xuống trên người hắn, đại chùy Thiên phạt đã bị từng đạo từng đạo Tà Nhãn xạ tuyến xạ kích trúng. Bích Lạc tiên sinh rên lên một tiếng, hai tay gắt gao cầm chặt Thiên phạt, bị đánh cho bay ngược về phía sau.
Ngục chủ Thiên Ngục thôi động Thiên Ngục đâm tới. Kiện đại chùy to lớn khiến cho đám xạ tuyến Tà Nhãn hoàn toàn không có tác dụng, mũi chùy đâm vào một khỏa Tà Nhãn trước ngực Tiên Thiên Tà Đế, đâm xuyên khỏa Tà Nhãn kia.
Khỏa Tà Nhãn kia đột nhiên giống như một cái miệng vậy, chợt mở ra, bên trong phủ đầy răng nhọn. Đám răng nhọn phảng phất như những bánh răng vậy, không ngừng chuyển động, nuốt chửng Thiên Ngục kể cả Ngục chủ Thiên Ngục vào trong.
Ngay khoảnh khắc Ngục chủ Thiên Ngục bị Tiên Thiên Tà Đế nuốt chửng, Táng Linh Thần Vương cũng từ phía sau xông tới, Táng Địa Thập Trọng Thiên bạo phát, thanh âm nổ vang ầm ầm truyền tới, mười trọng thiên quan đan xen chằng chịt, nhét Tiên Thiên Tà Đế vào trong Thiên Địa Quan.
Táng Linh Thần Vương giống như Táng Địa Thần Vương phục sinh, ở trong mười tầng quan lấy cứng chọi cứng với Tiên Thiên Tà Đế. Ở trong lĩnh vực của hắn, hắn chính là tồn tại vô địch.
- Tiểu Táng Linh, ngươi so với ca ca của ngươi vẫn còn thua kém vài phần!
Đột nhiên, mười tầng quan xuất hiện trăm ngàn lỗ thủng, từ trong vô số lỗ thủng có tà quang bắn ra. Táng Linh Thần Vương phảng phất như đã biến thành một cái sàng, văng ra khỏi Táng Địa Thập Trọng Thiên, sau đó Táng Địa Thập Trọng Thiên ầm ầm vỡ nát.
Tiên Thiên Tà Đế vươn tay ra, bàn tay chụp lấy đầu Táng Linh Thần Vương. Mắt thấy Táng Linh Thần Vương sắp sửa gặp kiếp, đột nhiên chỉ nghe một tiếng quát khẽ truyền tới:
- Tế!
Khí tức trong cơ thể Tiên Thiên Tà Đế đột nhiên hỗn loạn, Táng Linh Thần Vương lập tức xoay người chạy thoát.
Tiên Thiên Tà Đế nhìn về phía Phong Hiếu Trung, cười lạnh một tiếng:
- Tiểu nhóc con…
Đúng lúc này, ba tôn chân thân của Mục Tiên Thiên đột nhiên giết tới, bảy đạo quang luân sau đầu xoay tròn, bảy tòa Bí cảnh của ba tôn chân thân hết thảy mở hết. Thuộc tính mỗi tòa Bí cảnh đều hoàn toàn bất đồng, thể hiện ra chiến lực cường đại tuyệt luân.
Mẫu thể Mục Tiên Thiên thầm kêu một tiếng không tốt. Chính mình đơn thân độc mã xông tới trước mặt Tiên Thiên Tà Đế, sợ rằng tuyệt không phải chuyện tốt, chính là Tiên Thiên Tà Đế đang dụ địch thâm nhập, vội vàng cao giọng quát lớn:
- Thừa Tướng!
Cùng lúc đó, Huyền Kỳ Nhị Đế một người cầm chùy, một cái cầm lò rèn, một trên một dưới giết tới. Bọn họ muốn xem Tiên Thiên Tà Đế là mô phôi vũ khí, hung hăng đánh hắn, hung hăng luyện hóa.
Đột nhiên, mái tóc trên đầu Tiên Thiên Tà Đế soạt một tiếng phiêu tán mở ra. Từng sợi từng sợi tóc phiêu phù bay lượn, càng lúc càng to, giống như một đám Độc long Đại mãng nhe nanh múa vuốt. Đỉnh đầu mỗi một sợi tóc đều sinh trưởng ra một khỏa Tà Nhãn, vô số khỏa Tà Nhãn phốc phốc bắn ra tà quang dày đặc, bao vây Huyền Đế lại.
Đám sợi tóc kia nhao nhao quấn lại, gắt gao khóa chặt Huyền Đế. Vô số khỏa Tà Nhãn trên đỉnh đám sợi tóc kia nhắm thẳng về phía Huyền Đế, mắt thấy tà quang sắp sửa bắn ra.
Kỳ Đế bất chấp thu Tiên Thiên Tà Đế vào lò rèn, vội vàng tiến hành cứu, thu Huyền Đế kể cả đám sợi tóc kia vào trong lò rèn, ý đồ luyện hóa. Mà vào lúc này, Tiên Thiên Tà Đế đã điểm một ngón tay lên trên lồng ngực hắn. Kỳ Đế rên lên một tiếng, giống như bị cự chuy đập mạnh vậy, xương cốt trong lồng ngực răng rắc răng rắc đứt đoạn.
Bốn ngón tay còn lại của Tiên Thiên Tà Đế theo thứ tự búng ra. Hai cánh tay, hai chân của Kỳ Đế răng rắc răng rắc đứt đoạn, giống như một con rối bay lượn giữa không trung, ầm một tiếng đụng thẳng lên trên Thiên Mạc, cao giọng quát lớn:
- Tiên sinh!
Lúc này, mẫu thể Mục Tiên Thiên đã giết tới trước mặt Tiên Thiên Tà Đế. Trước mắt đột nhiên một mảnh trắng tinh. Vô số khỏa Tà Nhãn trên lồng ngực Tiên Thiên Tà Đế cùng nhau mở ra, tà quang xạ tuyến bao phủ toàn thân nàng, khiến cho nàng không khỏi lớn tiếng kêu lên:
- Thừa Tướng!
- Chư Thiên Vô Đạo!
Bàn tay Chung Nhạc đập mạnh, uy năng đại thần thông Chư Thiên Vô Đạo nhất thời bạo phát. Từng đạo từng đạo tiếng trống trầm muộn vang lên. Tiên Thiên Tà Đế cười ha hả, nói:
- Tiểu tử, bản lĩnh của ngươi kém hơn Hắc Đế rất xa! Chư Thiên Vô Đạo của ngươi căn bản không đả thương được ta…
Bàn tay Chung Nhạc tiếp tục gõ vang, nhưng cũng không phải là nhằm vào Tiên Thiên Tà Đế, mà một chưởng ấn lên trên khỏa Hắc Đế Ma Nhãn kia. Sắc mặt Tiên Thiên Tà Đế đại biến. Trong Hắc Đế Ma Nhãn nhất thời có một cỗ khí tức vô cùng khủng bố bộc phát. Chỉ nghe một đạo thanh âm càng thêm nặng nề vang lên, nhất thời toàn bộ đại đạo bình ổn lại, toàn bộ đại đạo đều trầm tịch xuống, không thể sử dụng.
Thậm chí ngay cả Thế giới Thiên đạo cũng bị chấn cho răng rắc răng rắc vang dội, xuất hiện từng đạo từng đạo vết rách.
Trong Thế giới Thiên đạo, tất cả mọi người đều bị Chư Thiên Vô Đạo của Hắc Đế trùng kích. Chư Đế nhao nhao thổ huyết, cảm thấy Thiên Nhân Ngũ Suy. Chính mình tựa hồ như rơi vào trong đại tịch diệt đại khủng bố vậy.
Đó là thần thông mà Hắc Đế ẩn giấu trong Ma Nhãn, vốn dĩ định ám toán Mục Tiên Thiên, nhưng hiện tại đã bị Chung Nhạc dẫn động. Chư Thiên Vô Đạo bao phủ Thế giới Thiên đạo, khiến cho hết thảy thần thông, Thần binh của tất cả mọi người đều không thể sử dụng. Nguyên thần bọn họ hỗn loạn, nhục thân vô lực, chiến lực cũng không bằng trước đây.
Ầm ầm!
Mẫu thể Mục Tiên Thiên bị trăm ngàn đạo tà quang xạ tuyến đâm xuyên nhục thân, hung hăng đụng thẳng lên trên Thiên Mạc, chấn cho Huyền Đế rơi xuống mặt đất. Bích Lạc tiên sinh rên lên một tiếng, không thể giữ chắc được Thiên phạt, loạng choạng ngã xuống đất. Một khỏa Tà Nhãn trên lồng ngực Tiên Thiên Tà Đế đột nhiên nổ tung, Ngục chủ Thiên Ngục tay nắm Thiên Ngục từ trong một đống dịch nhầy trợt xuống.
Mà khí tức của ba mươi Thiên Đạo Thân kia cũng đại loạn, nhao nhao thổ huyết, ủ rũ không phấn chấn. Vũ Uy Đế vừa mới đứng dậy, đã bị Chư Thiên Vô Đạo trùng kích, lại càng không ngừng oa oa thổ huyết.
Chỉ có Chung Nhạc và Phong Hiếu Trung vẫn còn khỏe mạnh như cũ. Hai người một trái một phải giao thoa đánh tới. Một người tay cầm Tiên Thiên Thần Đao, một người tế khởi một cây kéo lớn. Tranh một tiếng, Thần đao Trảm Đạo chém xuống, chém lên trên cần cổ Tiên Thiên Tà Đế. Mà cây kéo của Phong Hiếu Trung lại cắt lên cần cổ Tiên Thiên Tà Đế. Hai người cùng nhau phát lực, da thịt trên cần cổ Tiên Thiên Tà Đế phá vỡ, có máu tươi chảy ra.
- Lại chém!
Nhân Đạo Chí Tôn
Khắp cả người tôn Tiên Thiên Thần Vương này đều là nhãn đồng, chiến lực vô song. Thiên phạt của Bích Lạc tiên sinh còn chưa rơi xuống trên người hắn, đại chùy Thiên phạt đã bị từng đạo từng đạo Tà Nhãn xạ tuyến xạ kích trúng. Bích Lạc tiên sinh rên lên một tiếng, hai tay gắt gao cầm chặt Thiên phạt, bị đánh cho bay ngược về phía sau.
Ngục chủ Thiên Ngục thôi động Thiên Ngục đâm tới. Kiện đại chùy to lớn khiến cho đám xạ tuyến Tà Nhãn hoàn toàn không có tác dụng, mũi chùy đâm vào một khỏa Tà Nhãn trước ngực Tiên Thiên Tà Đế, đâm xuyên khỏa Tà Nhãn kia.
Khỏa Tà Nhãn kia đột nhiên giống như một cái miệng vậy, chợt mở ra, bên trong phủ đầy răng nhọn. Đám răng nhọn phảng phất như những bánh răng vậy, không ngừng chuyển động, nuốt chửng Thiên Ngục kể cả Ngục chủ Thiên Ngục vào trong.
Ngay khoảnh khắc Ngục chủ Thiên Ngục bị Tiên Thiên Tà Đế nuốt chửng, Táng Linh Thần Vương cũng từ phía sau xông tới, Táng Địa Thập Trọng Thiên bạo phát, thanh âm nổ vang ầm ầm truyền tới, mười trọng thiên quan đan xen chằng chịt, nhét Tiên Thiên Tà Đế vào trong Thiên Địa Quan.
Táng Linh Thần Vương giống như Táng Địa Thần Vương phục sinh, ở trong mười tầng quan lấy cứng chọi cứng với Tiên Thiên Tà Đế. Ở trong lĩnh vực của hắn, hắn chính là tồn tại vô địch.
- Tiểu Táng Linh, ngươi so với ca ca của ngươi vẫn còn thua kém vài phần!
Đột nhiên, mười tầng quan xuất hiện trăm ngàn lỗ thủng, từ trong vô số lỗ thủng có tà quang bắn ra. Táng Linh Thần Vương phảng phất như đã biến thành một cái sàng, văng ra khỏi Táng Địa Thập Trọng Thiên, sau đó Táng Địa Thập Trọng Thiên ầm ầm vỡ nát.
Tiên Thiên Tà Đế vươn tay ra, bàn tay chụp lấy đầu Táng Linh Thần Vương. Mắt thấy Táng Linh Thần Vương sắp sửa gặp kiếp, đột nhiên chỉ nghe một tiếng quát khẽ truyền tới:
- Tế!
Khí tức trong cơ thể Tiên Thiên Tà Đế đột nhiên hỗn loạn, Táng Linh Thần Vương lập tức xoay người chạy thoát.
Tiên Thiên Tà Đế nhìn về phía Phong Hiếu Trung, cười lạnh một tiếng:
- Tiểu nhóc con…
Đúng lúc này, ba tôn chân thân của Mục Tiên Thiên đột nhiên giết tới, bảy đạo quang luân sau đầu xoay tròn, bảy tòa Bí cảnh của ba tôn chân thân hết thảy mở hết. Thuộc tính mỗi tòa Bí cảnh đều hoàn toàn bất đồng, thể hiện ra chiến lực cường đại tuyệt luân.
Mẫu thể Mục Tiên Thiên thầm kêu một tiếng không tốt. Chính mình đơn thân độc mã xông tới trước mặt Tiên Thiên Tà Đế, sợ rằng tuyệt không phải chuyện tốt, chính là Tiên Thiên Tà Đế đang dụ địch thâm nhập, vội vàng cao giọng quát lớn:
- Thừa Tướng!
Cùng lúc đó, Huyền Kỳ Nhị Đế một người cầm chùy, một cái cầm lò rèn, một trên một dưới giết tới. Bọn họ muốn xem Tiên Thiên Tà Đế là mô phôi vũ khí, hung hăng đánh hắn, hung hăng luyện hóa.
Đột nhiên, mái tóc trên đầu Tiên Thiên Tà Đế soạt một tiếng phiêu tán mở ra. Từng sợi từng sợi tóc phiêu phù bay lượn, càng lúc càng to, giống như một đám Độc long Đại mãng nhe nanh múa vuốt. Đỉnh đầu mỗi một sợi tóc đều sinh trưởng ra một khỏa Tà Nhãn, vô số khỏa Tà Nhãn phốc phốc bắn ra tà quang dày đặc, bao vây Huyền Đế lại.
Đám sợi tóc kia nhao nhao quấn lại, gắt gao khóa chặt Huyền Đế. Vô số khỏa Tà Nhãn trên đỉnh đám sợi tóc kia nhắm thẳng về phía Huyền Đế, mắt thấy tà quang sắp sửa bắn ra.
Kỳ Đế bất chấp thu Tiên Thiên Tà Đế vào lò rèn, vội vàng tiến hành cứu, thu Huyền Đế kể cả đám sợi tóc kia vào trong lò rèn, ý đồ luyện hóa. Mà vào lúc này, Tiên Thiên Tà Đế đã điểm một ngón tay lên trên lồng ngực hắn. Kỳ Đế rên lên một tiếng, giống như bị cự chuy đập mạnh vậy, xương cốt trong lồng ngực răng rắc răng rắc đứt đoạn.
Bốn ngón tay còn lại của Tiên Thiên Tà Đế theo thứ tự búng ra. Hai cánh tay, hai chân của Kỳ Đế răng rắc răng rắc đứt đoạn, giống như một con rối bay lượn giữa không trung, ầm một tiếng đụng thẳng lên trên Thiên Mạc, cao giọng quát lớn:
- Tiên sinh!
Lúc này, mẫu thể Mục Tiên Thiên đã giết tới trước mặt Tiên Thiên Tà Đế. Trước mắt đột nhiên một mảnh trắng tinh. Vô số khỏa Tà Nhãn trên lồng ngực Tiên Thiên Tà Đế cùng nhau mở ra, tà quang xạ tuyến bao phủ toàn thân nàng, khiến cho nàng không khỏi lớn tiếng kêu lên:
- Thừa Tướng!
- Chư Thiên Vô Đạo!
Bàn tay Chung Nhạc đập mạnh, uy năng đại thần thông Chư Thiên Vô Đạo nhất thời bạo phát. Từng đạo từng đạo tiếng trống trầm muộn vang lên. Tiên Thiên Tà Đế cười ha hả, nói:
- Tiểu tử, bản lĩnh của ngươi kém hơn Hắc Đế rất xa! Chư Thiên Vô Đạo của ngươi căn bản không đả thương được ta…
Bàn tay Chung Nhạc tiếp tục gõ vang, nhưng cũng không phải là nhằm vào Tiên Thiên Tà Đế, mà một chưởng ấn lên trên khỏa Hắc Đế Ma Nhãn kia. Sắc mặt Tiên Thiên Tà Đế đại biến. Trong Hắc Đế Ma Nhãn nhất thời có một cỗ khí tức vô cùng khủng bố bộc phát. Chỉ nghe một đạo thanh âm càng thêm nặng nề vang lên, nhất thời toàn bộ đại đạo bình ổn lại, toàn bộ đại đạo đều trầm tịch xuống, không thể sử dụng.
Thậm chí ngay cả Thế giới Thiên đạo cũng bị chấn cho răng rắc răng rắc vang dội, xuất hiện từng đạo từng đạo vết rách.
Trong Thế giới Thiên đạo, tất cả mọi người đều bị Chư Thiên Vô Đạo của Hắc Đế trùng kích. Chư Đế nhao nhao thổ huyết, cảm thấy Thiên Nhân Ngũ Suy. Chính mình tựa hồ như rơi vào trong đại tịch diệt đại khủng bố vậy.
Đó là thần thông mà Hắc Đế ẩn giấu trong Ma Nhãn, vốn dĩ định ám toán Mục Tiên Thiên, nhưng hiện tại đã bị Chung Nhạc dẫn động. Chư Thiên Vô Đạo bao phủ Thế giới Thiên đạo, khiến cho hết thảy thần thông, Thần binh của tất cả mọi người đều không thể sử dụng. Nguyên thần bọn họ hỗn loạn, nhục thân vô lực, chiến lực cũng không bằng trước đây.
Ầm ầm!
Mẫu thể Mục Tiên Thiên bị trăm ngàn đạo tà quang xạ tuyến đâm xuyên nhục thân, hung hăng đụng thẳng lên trên Thiên Mạc, chấn cho Huyền Đế rơi xuống mặt đất. Bích Lạc tiên sinh rên lên một tiếng, không thể giữ chắc được Thiên phạt, loạng choạng ngã xuống đất. Một khỏa Tà Nhãn trên lồng ngực Tiên Thiên Tà Đế đột nhiên nổ tung, Ngục chủ Thiên Ngục tay nắm Thiên Ngục từ trong một đống dịch nhầy trợt xuống.
Mà khí tức của ba mươi Thiên Đạo Thân kia cũng đại loạn, nhao nhao thổ huyết, ủ rũ không phấn chấn. Vũ Uy Đế vừa mới đứng dậy, đã bị Chư Thiên Vô Đạo trùng kích, lại càng không ngừng oa oa thổ huyết.
Chỉ có Chung Nhạc và Phong Hiếu Trung vẫn còn khỏe mạnh như cũ. Hai người một trái một phải giao thoa đánh tới. Một người tay cầm Tiên Thiên Thần Đao, một người tế khởi một cây kéo lớn. Tranh một tiếng, Thần đao Trảm Đạo chém xuống, chém lên trên cần cổ Tiên Thiên Tà Đế. Mà cây kéo của Phong Hiếu Trung lại cắt lên cần cổ Tiên Thiên Tà Đế. Hai người cùng nhau phát lực, da thịt trên cần cổ Tiên Thiên Tà Đế phá vỡ, có máu tươi chảy ra.
- Lại chém!
Nhân Đạo Chí Tôn
Đánh giá:
Truyện Nhân Đạo Chí Tôn
Story
Chương 1947: Tà uy vô lượng (1)
10.0/10 từ 15 lượt.