Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 179: Nàng là con gái của ai?

- Kiếm Thất Thức không làm gì được ngươi, vậy thì thêm hai đạo nữa, Kiếm Cửu Thức!

Trong Thần cảnh, Chung Nhạc cất bước xông thẳng về phía Hiếu Cẩn. Thời điểm hắn phóng tới, đồng thời vươn tay chỉ một cái. Từng đạo từng đạo tơ kiếm mỏng như sợi tóc ở trên không trung vũ động, soạt soạt chui vào trong đám bụi mù lan tỏa kia. Có tổng cộng tới chín đạo Kiếm khí, cấu thành Kiếm Cửu Thức trong Kiếm Kén Lục Thập Tứ Thức, bao phủ lấy Hiếu Cẩn trong đám bụi mù. Trong đó có thêm hai đạo Kiếm khí, chính là Âm Dương nhị khí của hắn, đã được hắn luyện thành Kiếm khí.

Vừa rồi hắn chưa biết cách vận dụng lực lượng của năm đại Bí cảnh, bởi vậy mới bị Hiếu Cẩn một đường hành hung, không có sức đánh trả. Mà hiện tại, hắn đã từ trên người Hiếu Cẩn lĩnh ngộ ra biện pháp điều động lực lượng năm đại Bí cảnh, bởi vậy lập tức áp ngược Hiếu Cẩn. Không chỉ như vậy, hắn còn có những lĩnh ngộ và tâm đắc đối với từng cái Bí cảnh Khai Luân Cảnh của Thành chủ Thánh Thành Yêu Tộc Sư Bất Dịch. Tâm đắc của một đời Cự bá Yêu Tộc trân quý tới mức nào, thâm ảo tới mức nào? Tâm đắc của Sư Bất Dịch đủ để khiến cho hắn dùng tu vi khá thấp, phát huy ra uy lực rất cao. Đây chính là nguyên nhân chủ yếu nhất để cho hắn áp ngược Hiếu Cẩn.

Kiếm Cửu Thức vừa mới hình thành, đã thấy vô số đá vụn tung bay. Bức tường cự thạch và đá xanh kia liền bị cắt thành bột mịn, mơ hồ có huyết quang lóe lên. Cả hai cái đầu của Hiếu Cẩn không ngừng rống giận, đại địa ầm ầm chấn động. Nữ tử kia vậy mà đâm xuyên mặt đất, chui vào trong lòng đất để tránh né Kiếm Cửu Thức. Chín đạo Kiếm khí chui vào lòng đất đuổi theo, vẫn là Kiếm trận Kiếm Cửu Thức. Nhưng dù sao dưới lòng đất vẫn là dưới lòng đất, Kiếm trận vận chuyển không còn linh hoạt như trên mặt đất, không thể thành công vây khốn Hiếu Cẩn.

Đúng lúc này, Chung Nhạc phi thân bay tới, sau lưng chợt hiện ra Kim Ô Song Dực. Từng đạo từng đạo kiếm vũ kim sắc phốc phốc chém thẳng xuống mặt đất trước mặt, giống như hai cái bánh răng phủ đầy mũi kiếm thật lớn, phát ra kim quang huyễn lệ, cắt cho đại địa không ngừng mở ra, chém thẳng về phía Hiếu Cẩn đang xuyên toa dưới lòng đất. Mà đất đá bị Kiếm khí chém văng ra kia lại bị hỏa lực chất chứa trong Kim Ô Dực thiêu đốt đến đỏ bừng, cơ hồ có dấu hiệu hòa tan ra.

Chung Nhạc cất bước phóng như điên về phía trước, cặp cánh hóa thành hai cái bánh răng kim sắc thật lớn không ngừng chém xuống, một đường gặp Thần Miếu cắt đôi Thần Miếu, gặp Thần Điện cắt đôi Thần Điện. Những nơi hắn đi qua, nhà ngã cửa nghiêng. Mà lúc này, Hiếu Cẩn nhanh chóng xuyên toa dưới lòng đất, phía sau chính là Kiếm trận Kiếm Cửu Thức truy sát theo. Bên trên chính là từng đạo từng đạo kiếm vũ chém thẳng xuống, bức cho nàng không thể dừng lại, chỉ có thể không ngừng đào thẳng về phía trước.

Cuối cùng, đại địa phá vỡ, Hiểu Cẩn mạnh mẽ chống đỡ đám kiếm vũ kim sắc, bay thẳng lên không trung. Nàng dùng nhục thể cường hãn của chính mình chống đỡ đám kiếm vũ, nhất quyết muốn xông lên khỏi mặt đất. Thân thể nàng bị từng đạo từng đạo kiếm vũ kim sắc cắt cho toàn thân là máu, mà dưới chân nàng chính là Kiếm trận Kiếm Cửu Thức, đuổi sát phía sau, đồng thời phá đất chui lên. Toàn thân nàng mình đầy thương tích, bị đám kiếm vũ kim sắc và Kiếm Cửu Thức cắt đứt làn da, lưu lại từng đạo từng đạo vết thương. Cũng may nhục thể nàng cực kỳ cường đại, năm đại Bí cảnh Nguyên thần đồng thời mở ra, Ngũ Hành Luân luyện hóa, Âm Dương Luân phòng ngự, Thần Tài Luân bổ sung khí huyết, trị liệu thương thế, không để cho đám Kiếm khí này uy hiếp tới tính mạng của chính mình.

- Khiếu Nguyệt Thần Công! Khiếu Nguyệt Hống!

Sau lưng Hiếu Cẩn, ba cái đầu ngao của Nguyên thần Bàn Ngao đột nhiên mở miệng rống lớn, ba vầng trăng sáng từ trong ba cái miệng lớn của Nguyên thần Bàn Ngao bay ra, oanh kích về phía Chung Nhạc. Một cái đầu ngao trong đó hướng nguyệt hống lớn, vầng trăng đánh vào trong đám kiếm vũ. Vô số đạo kiếm vũ ầm ầm nổ tung. Cái đầu ngao thứ hai hướng nguyệt hống lớn, Kiếm Cửu Thức nhất thời hỗn loạn. Trong lòng Chung Nhạc cả kinh, bàn tay thoáng giơ lên. Đúng lúc này, cái đầu ngao thứ ba hướng nguyệt hống lớn, khí tức Chung Nhạc đại chấn, bị ép cho không ngừng thối lui về phía sau. Mà những nơi tiếng thét kia đi qua, gạch đá trên mặt đất tung bay tán loạn, bị chấn thành bột mịn, cày ra một cái hố to sâu tới mấy trượng.

Ba rống qua đi, Chung Nhạc bị đánh lui về phía sau mấy trăm trượng. Tiếng thét trải qua Thần Điện, đỉnh chóp Thần Điện bị đánh bay, đại điện bị cắt ra làm đôi. Tiếng thét trải qua Thần Miếu, Thần Miếu cũng bị cắt thành hai nửa. Hai tay Chung Nhạc bị oanh kích tới mức bốc khói, làn da toàn thân sưng phù lên, huyết nhục mơ hồ.

- Nguyên thần chiến đấu của Hiếu Mang Thần Tộc quả nhiên danh bất hư truyền!


Bên ngoài Thần cảnh, từng gã từng gã Luyện Khí Sĩ các tộc nhao nhao thở dài nói.

Hiếu Cẩn đứng giữa không trung, vươn tay chụp về phía trong lồng ngực chính mình, từ trong lồng ngực răng rắc một tiếng, kéo cái đầu của mình ra. Hai tay nàng ôm lấy cái đầu máu chảy đầm đìa này xoay xoay mấy cái, nối lại đoạn xương cổ đã đứt gãy. Mà lúc này Chung Nhạc cũng đã đứng vững lại thân hình. Hai người một lần nữa cách không nhìn nhau, trong lòng không còn bất luận ý niệm xem thường đối phương nào nữa.

Kỳ phùng địch thủ! Đây là ý nghĩ hiện tại trong lòng cả hai người bọn họ.

Bất quá, thương thế của Hiếu Cẩn vẫn là nặng hơn một chút. Lúc trước khi chiến đấu, Chung Nhạc đã từng tra xét địa hình, nghiên cứu qua độ cứng vách tường của Thần Miếu và độ cứng của bùn đất. Lúc hắn bị hai chiêu công kích của Hiếu Cẩn đánh vào trong Thần Miếu, độ cứng của vách tường đã nằm trong kế hoạch của hắn, bởi vậy bị thương cũng không nặng lắm. Mà Hiếu Cẩn thì không có nghiên cứu, vừa rồi chui xuống lòng đất, nàng đã ăn phải một chút thiệt thòi. Từng đạo từng đạo Kiếm khí của Chung Nhạc đâm xuống, gần như đã đóng đinh nàng dưới lòng đất. Dưới tình huống kỳ phùng địch thủ, kẻ nào tâm tư càng kín đáo hơn, thương thế nhẹ hơn, kẻ đó sẽ chiếm thượng phong.

- Đáng tiếc! Ta không thể vận dụng Yêu Thần Minh Vương Quyết và Lão Nhận, bằng không sẽ bại lộ chuyện ta cũng chính là Long Nhạc. Ta cũng không thể bại lộ Nguyệt Linh, bằng không sẽ bị người biết rõ chính là ta đã giết chết Hiếu Sơ Tình!

Cặp mắt Chung Nhạc khẽ nheo lại. Về phần Nguyên thần Đại Nhật Kim Ô, hắn hoàn toàn có thể tùy tiện sử dụng. Trong Kiếm Môn sớm đã có người hoài nghi hắn là Nhật Diệu Linh Thể, đạt được Kim Ô Chi Linh. Chuyện này khẳng định không thể gạt được tai mắt của Thần Tộc.

- Không thể vận dụng Yêu Thần Minh Vương Quyết, Lão Nhận và Nguyệt Linh, muốn giết chết ả nữ tử hùng tráng tới mức ngay cả tám nhũ cũng bị chen lấn tới không còn này thật sự có chút khó khăn. Bất quá, nam nhân chính là vì khó khăn mà sinh ra a!

Chung Nhạc chợt quát lớn một tiếng, sau lưng Nguyên thần của hắn chợt bá một tiếng, mở ra một cặp cánh. Nguyên thần Đại Nhật Kim Ô thôi động năm đại Bí cảnh Nguyên thần, chiến lực của Nguyên thần chiến đấu của hắn cũng sắp sửa mở ra hết.

- Hiếu Cẩn sư tỷ, trong tên họ của hai người Hiếu Sơ Tình và Hiếu Sơ Ôn đều mang theo một chữ Sơ, mà trong tên họ của ngươi và Hiếu Sơn cũng không có chữ Sơ. Chẳng lẽ thân phận địa vị của các ngươi có chênh lệch sao?

Ánh mắt Chung Nhạc chợt chớp động, mỉm cười nói.

Hiếu Cẩn chăm chú nhìn Nguyên thần Đại Nhật Kim Ô sau lưng hắn, chỉ thấy năm vầng luân của Nguyên thần đang chậm rãi chuyển động, đây chính là dấu hiệu lực lượng của năm đại Bí cảnh đang được thôi động. Nhưng lúc này ngay cả nàng cũng cần tạm thời điều chỉnh một chút, cho nên mới nhàn nhạt nói:


- Chữ Sơ chính là thể hiện của bối phận và thân phận. Trong tên họ có chữ Sơ, biểu hiện là kẻ đó xuất thân từ gia thế quý tộc, nhưng huyết mạch lại có chút không tinh thuần. Ngoại trừ chữ Sơ, còn có một chữ Hiển. Trong tên họ kẻ nào mang theo chữ Hiển, đó chính là Thần Tộc thuần huyết thuộc về nhất mạch của Trưởng lão Đại Tế ty!

- Nói như vậy, Hiếu Sơ Tình chính là xuất thân từ gia thế quý tộc rồi?

Chung Nhạc khẽ mỉm cười, nói:

- Ta ngược lại muốn biết, nàng là Hiếu Mang Thần Tộc con gái của kẻ nào? Không biết Hiếu Cẩn sư tỷ có thể nói một chút hay không?

- Ngươi muốn điều tra bí mật từ chỗ của ta?

Trong lòng Hiếu Cẩn khẽ động. Đúng lúc này, Đại Nhật Kim Ô sau người Chung Nhạc đột nhiên vỗ cánh bay lên, ngự hỏa phi hành, nhanh như tia chớp lao thẳng về phía nàng. Cùng lúc đó, bản thể Chung Nhạc cũng cất bước phóng vọt tới, tốc độ cực nhanh, so với tốc độ phi hành của Nguyên thần Đại Nhật Kim Ô cũng không chậm hơn chút nào.

Ngay tại trong nháy mắt tâm thần Hiếu Cẩn dao động, khí thế đã thoáng xuất hiện một tia chấn động. Bản thân nàng là Thần Tộc, khí thế cường đại, giống như một tòa đại sơn hùng vĩ, khó có thể dễ dàng dao động. Nhưng nàng suýt chút nữa đã để lộ ra bí mật của Hiếu Sơ Tình, tâm thần thoáng dao động, khí thế cũng chấn động một chút. Khí thế của Chung Nhạc nhất thời nghiền ép tiến lên, muốn đẩy ngã tòa đại sơn này, san bằng hết thảy mọi thứ. Ngôn ngữ giao phong mặc dù không phải là nhân tố quyết định một trận chiến đấu, nhưng tuyệt đối có thể hóa thành vũ khí để cho chính mình đạt được ưu thế.

Thân hình Chung Nhạc oanh một tiếng phá vỡ bức tường âm thanh, tốc độ càng lúc càng nhanh. Khoảng cách giữa hắn với Hiếu Cẩn chỉ có mấy trăm trượng xa, nhưng tốc độ của hắn lại đáng sợ tới mức siêu việt tốc độ âm thanh, đạt tới gấp đôi tốc độ âm thanh.

Hai người còn chưa giao phong, khí thế cũng đã phát sinh va chạm. Trên không trung vang vọng thanh âm chói tai, giống như nhấc lên một cơn lốc vậy. Hiếu Cẩn lập tức cảm giác được khí thế của mình vừa mới va chạm với khí thế của Chung Nhạc, đã gặp phải trùng kích giống như bị nghiền ép vậy. Khí thế của chính mình không ngừng khuynh đảo, giống như lâu đài ngã nghiêng. Nếu khí thế chiến bại, tâm linh gặp phải trùng kích, tâm khảm nảy sinh lo sợ, thực lực bản thân phát huy ra cũng sẽ bị hạn chế.

- Khiếu Nguyệt Thần Công! Khiếu Nguyệt Hống!

Sau lưng Hiếu Cẩn, bốn chân Nguyên thần Bàn Ngao đạp trên tường vân từ dưới bay lên. Ba cái đầu ngao mở miệng rống lớn, ba vầng trăng sáng nhô lên, xông thẳng về phía Nguyên thần Đại Nhật Kim Ô.


- Đại Nhật Vô Cương! Hỏa Long Vũ!

Nguyên thần Đại Nhật Kim Ô hét lớn một tiếng, mang theo Thái Dương Chi Hỏa cuồn cuộn phóng vọt tới. Đại hỏa giống như một vầng thái dương bao phủ phương viên vài dặm. Chỉ thấy trong vầng thái dương kia từng con từng con Hỏa Long thật lớn vũ động, mạnh mẽ nghiền ép ba vầng trăng sáng. Đám Kim Ô trong vầng thái dương mạnh mẽ vỗ cánh, ba vầng trăng sáng kia bị hút vào bên trong đại nhật, bị từng con từng con Hỏa Long du động, quay quanh, từ từ mài mòn uy năng của Khiếu Nguyệt Hống. Nguyên thần Đại Nhật Kim Ô vươn ra ba trảo, mạnh mẽ bóp nát ba vầng trăng sáng, sau đó lại mang theo liệt hỏa hừng hực và vô số Hỏa Long bay múa bốn phía, xông thẳng về phía Nguyên thần Bàn Ngao.

Nguyên thần Bàn Ngao rống giận một tiếng, phóng người nhảy vào bên trong vầng thái dương kia, điên cuồng chém giết với Kim Ô. Ba cái đầu lâu Bàn Ngao không ngừng rống lớn, năm vầng luân sau lưng không ngừng chuyển động. Từng loại từng loại thần thông không ngừng bắn ra, chống lại công kích của đám Hỏa Long tới từ bốn phía. Mà vào lúc này, Chung Nhạc cũng đồng thời xông tới, Kim Ô Song Dực sau lưng không ngừng chấn động, vô số đạo kiếm vũ vô cùng huyễn lệ phốc phốc bay ra, ở giữa không trung phát ra quang mang huyễn lệ, chém thẳng xuống thân thể Hiếu Cẩn.

Thân hình Hiếu Cẩn cực nhanh lui về phía sau, một cái đầu của nàng chợt mở miệng quát lớn một tiếng. Liền thấy từng đạo từng đạo vách tường từ dưới lòng đất phá đất chui lên. Trên vách tường phủ chằng chịt những văn lộ Đồ đằng của Hiếu Mang Thần Tộc. Mỗi khi nàng lui về phía sau một bước, liền có một bức tường chui lên. Nàng không ngừng lui về phía sau, vô số đạo vách tường cũng ầm ầm chui lên. Trong khoảnh khắc đã có hơn mười đạo vách tường phá đất chui lên, chắn lại giữa nàng và Chung Nhạc.

Rầm rầm rầm!

Từng đạo từng đạo vách tường nháy mắt liền chia năm xẻ bảy. Tốc độ của Chung Nhạc không giảm chút nào, một đường đụng nát từng đạo từng đạo vách tường. Mà ở trên không, lại là từng đạo từng đạo kiếm vũ hỏa hồng sắc lướt qua đám tường cao, phốc phốc phốc không ngừng chém về phía Hiếu Cẩn.

Đám Long lân bị chém đứt trên bề mặt làn da Hiếu Cẩn rất nhanh đã tự sinh trưởng ra lân phiến mới. Đám kiếm vũ kia vừa chém cuống, ba cái đầu của Hiếu Cẩn liên tục quan tưởng ra thần thông, chống lại đám kiếm vũ rợp trời ngập đất kia. Hai chân nàng cũng không ngừng lui nhanh về phía sau. Tầng tầng vách tường vẫn như cũ chui lên, ngăn cản Chung Nhạc đang cực nhanh công giết tới. Thực lực của nàng quả thật vô cùng kinh người, mặc dù khí thế đã bị áp chế, nhưng vẫn như cũ thể hiện ra chiến lực cực kỳ mạnh mẽ, phòng ngự kín không kẽ hở. Nàng đang chờ đợi, chờ đợi khoảnh khắc khí thế của Chung Nhạc suy sụp. Đó chính là thời khắc nàng phản kích.

- Lần đầu mạnh mẽ, lần thứ hai suy giảm, lần thứ ba cạn kiệt! Luyện Khí Sĩ giao đấu, nếu hắn nhất cổ tác khí vẫn không làm gì được ta, khí thế sẽ lập tức suy giảm. Lúc đó chính là thời điểm ta chấn chỉnh lại cờ trống, phát động phản kích!

Trong lòng Hiếu Cẩn thầm nghĩ. Nàng có tới ba cái đầu, chỗ tốt này thật sự quá lớn. Ba cái đầu đồng thời thôi động thần thông, tốc độ chính là gấp ba lần những Luyện Khí Sĩ khác. Cho dù công kích của Chung Nhạc có cuồng bạo đến đâu đi nữa, nàng cũng hoàn toàn có thể chống lại.

- Kiếm Cửu Thức!

Từng đạo từng đạo tơ kiếm xoắn giết tới, chính là Kiếm Cửu Thức của Chung Nhạc, chín đạo tơ kiếm đồng thời công kích.


- Ngũ Hành Luân trấn áp!

Hiếu Cẩn quát lớn một tiếng, dùng Ngũ Hành Luân trấn trụ Ngũ Hành Kiếm khí trong Kiếm Cửu Thức, dễ dàng phá vỡ Kiếm Cửu Thức. Những tơ kiếm còn lại lập tức biến thành Kiếm Tứ Thức, nhưng lực uy hiếp đối với nàng đã không còn lớn như Kiếm Cửu Thức nữa.

- Ha hả… Hiếu Cẩn sư tỷ, phụ thân của Hiếu Sơ Tình rốt cuộc là ai? Nhất định là một đại nhân vật của Hiếu Mang Thần Tộc các ngươi a? Địa vị của vị đại nhân vật này hẳn là cực lớn, bằng không khí tức của ngươi cũng sẽ không xao động, bị ta chiếm thượng phong!

Chung Nhạc vẫn đang không ngừng phá tường lao tới, thanh âm từ phía sau mấy cái vách tường truyền tới, rõ ràng chui vào trong tai Hiếu Cẩn:

- Chỉ là nghĩ tới tên họ của hắn đã có thể khiến cho khí tức của ngươi xao động như vậy, chỉ có Trưởng lão Đại Tế ty mà thôi! Cho nên, Hiếu Sơ Tình chính là con gái của Trưởng lão Đại Tế ty Hiếu Mang Thần Tộc, có phải không?

Trong lòng Hiếu Cẩn nhất thời đại chấn, một bức tường trước mặt nàng đột nhiên chia năm xẻ bảy. Thân ảnh Chung Nhạc như thần như ma từ trong bụi mù lao ra, xuất hiện ngay trước mặt nàng. Chung Nhạc đánh tới một chưởng, khuôn mặt lạnh lùng nghiêm nghị, bàn tay chém mạnh về phía cổ của Hiếu Cẩn. Ngũ Hành Kiếm khí vốn đã bị Hiếu Cẩn dùng Ngũ Hành Luân trấn áp nhất thời bay lên, rơi vào trong lòng bàn tay của hắn.

- Lại nói cho ngươi biết một bí mật!

Năm đạo Kiếm khí ngưng tụ lại, biến thành một đạo kiếm quang vô cùng sắc bén. Hiếu Cẩn vội vàng né tránh, chợt nghe Chung Nhạc thấp giọng nói:

- Hiếu Sơ Tình, chính là do ta giết!

Tâm thần Hiếu Cẩn nhất thời đại chấn, khí tức tan rã, thần thông hỗn loạn, không thể quan tưởng ra nổi.

Xuy!

Một cái đầu bay thẳng lên cao, bị Chung Nhạc mạnh mẽ chém bay!

Nhân Đạo Chí Tôn
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Nhân Đạo Chí Tôn Truyện Nhân Đạo Chí Tôn Story Chương 179: Nàng là con gái của ai?
10.0/10 từ 15 lượt.
loading...