Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1771: Nghi ngờ (2)

Nếu là ở ngoại giới, U Át Thần Đế tuyệt đối không thua kém hắn chút nào. Ở trong này mặc dù thực lực bị áp chế không ít, nhưng vẫn là một vị tồn tại không tầm thường. Nào ngờ chỉ trong chốc lát ngắn ngủi, hắn đã bị đám người Chung Nhạc diệt trừ như vậy.

- Tượng Tôn sư huynh, chúng ta liên thủ diệt trừ Trường Sinh Đế trước a!

Dương Hầu Ma Đế lạnh lùng nói:

- Kim Điểu nhi đã không còn khí lực, trước xử lý Trường Sinh rồi lại nói sau!

- Không xong!

Trong lòng Chung Nhạc kinh hô một tiếng. Cùng lúc đó, Tư Mệnh cũng thầm kêu một tiếng không xong. Dương Hầu Ma Đế không hỗ là bá chủ của Vũ trụ Cổ lão, mưu lược thâm trầm, sau khi nhận rõ nguy hiểm lập tức thay đổi phương thức hành động.

Nếu hắn liên thủ với Tượng Tôn Ma Đế diệt trừ Trường Sinh Đế trước, vậy trận chiến đấu này chỉ sợ sẽ lấy kết quả đám người Chung Nhạc toàn quân chết hết mà cáo chung.

Hiện tại Kim Ô Thần Đế đã dầu hết đèn tắt, đối với bọn họ đã không còn lực uy hiếp, chỉ cần giết chết Trường Sinh Đế, sẽ liền có thể xoay chuyển chiến cuộc.


Bản thân Trường Sinh Đế cũng rợn cả tóc gáy, bảy đạo quang luân sau đầu xoay tròn, bảy tòa Bí cảnh hết thảy mở ra. Tình huống hiện tại không cho phép hắn có những ý nghĩ khác, chỉ có thể liều mạng chống đỡ.

Ầm ầm!

Hắn và Dương Hầu Ma Đế đầu tiên va chạm với nhau. Hai vị Đại Đế mỗi người đều thi triển ra Thất Đạo Luân Hồi mà chính mình tìm hiểu ra. Lực trùng kích lần này cực mạnh, thậm chí hất bay hết thảy đám hài cốt Thái Dương còn lại trong Tịch Cốc kia ra ngoài. Từng khỏa từng khỏa hài cốt Thái Dương thật lớn tan rã, vỡ nát trong phong bạo khủng bố.

Trường Sinh Đế kêu rên một tiếng, nhất thời không địch lại, miệng phun máu đào nháo nhác lui về phía sau. Dương Hầu Ma Đế đại chiếm thượng phong, mạnh mẽ lao tới, chụp lấy hai cây sừng dê trên đỉnh đầu của mình, biến thành hai kiện binh khí xoắn ốc, hình dạng phảng phất như hai con ốc anh vũ, giữa hai cái đinh ốc lại không có tương liên với nhau.

Hai kiện Ma Đế binh này cực nhanh đâm thẳng về phía Trường Sinh Đế. Cặp sừng dê vặn vẹo, xoay tròn không gian, còn chưa đi tới bên cạnh Trường Sinh Đế đã khiến cho lồng ngực hắn có thêm hai cái động lớn.

Cùng lúc đó, Tượng Tôn Ma Đế cực nhanh nhào tới, chín cái vòi voi giống như chín con Hắc mãng cuốn thẳng về phía Trường Sinh Đế, soạt soạt quấn lấy hắn. Mười tám cánh tay của Tượng Tôn Ma Đế huy vũ mười tám kiện Ma Đế binh ầm ầm giết thẳng về phía Trường Sinh Đế.

Dương Hầu Ma Đế đột nhiên kêu rên một tiếng, bảy tòa Bí cảnh trong cơ thể vặn vẹo. Chính là Tư Mệnh nhân cơ hội sát nhập vào Bí cảnh Nguyên thần của hắn, Lục Đạo Thiên Luân đang không ngừng vặn vẹo không gian Bí cảnh của hắn.

- Hóa ra là Nữ Phục Hy! Khó trách lại có thể giết chết U Át! Bất quá, ngươi muốn đối phó ta, chính là nằm mơ!



- Vạn Ma Cực Lạc!

Thế giới Bí cảnh của hắn ầm ầm bành trướng. Cổ Nhạc và Tư Mệnh đứng trong Lục Đạo Thiên Luân nhìn ra, chỉ thấy bản thân chính mình đang ở trong sáu đạo Tinh hà hạo hãn vô bờ, vô số Thiên Ma bay lượn, lộ ra vô số tuấn nam mỹ nhân, cuồn cuộn hồng trần, làm ra những hình ảnh nam nữ ân ái triền miên, tà âm rên xiết… Vô số Ma âm quấy nhiễu đạo tâm của bọn họ, muốn phá hủy đạo tâm của bọn họ.

- Lý giải đối với Lục Đạo Luân Hồi… Dương Hầu, ngươi vẫn chỉ là một tiểu hài tử!

Tư Mệnh cười lạnh một tiếng, Lục Đạo Thiên Luân chấn động, đột nhiên tuấn nam mỹ nhân ngập trời xung quanh kia toàn bộ đều già đi, sau đó liền tử vong, biến thành vô số cỗ bạch cốt chồng chất.

Lục Đạo Thiên Luân một lần nữa chuyển động, trong đám bạch cốt, từng con từng con Côn Tộc lúc nhúc bò ra ngoài, nháy mắt đã rợp trời ngập đất, không ngừng gặm nhắm sáu đạo Tinh hà mà đi, ăn tươi từng khỏa từng khỏa ngôi sao.

Tư Mệnh đã dùng tới lực lượng Luân Hồi, vặn vẹo Lục Đạo Luân Hồi của Dương Hầu Ma Đế, khiến cho đám Thiên Ma kia chuyển thế, biến thành Côn Tộc, điều khiển đám Côn Tộc này đi thôn phệ Bí cảnh của Dương Hầu Ma Đế.

Đột nhiên, từ trong Bí cảnh của Dương Hầu Ma Đế truyền ra ma khí trầm trọng. Ma hỏa đột nhiên bừng bừng bốc cháy, thiêu đốt vô số Côn Tộc, khiến cho toàn bộ Côn Tộc táng thân trong Ma hỏa.

Tư Mệnh nhân cơ hội này thôi động Lục Đạo Thiên Luân, cắt vỡ Bí cảnh Vạn Tượng của Dương Hầu Ma Đế, từ trong Lục Đạo Luân Hồi của hắn chạy thoát ra ngoài.


- Dư nghiệt Phục Hy, nhận lấy cái chết!

Cũng trong nháy mắt Lục Đạo Thiên Luân vừa bay ra, Dương Hầu Ma Đế mạnh mẽ đánh ra một quyền, hung hăng oanh kích lên Lục Đạo Thiên Luân. Tư Mệnh kêu rên một tiếng, khóe miệng tươm máu. Thân thể Cổ Nhạc cũng đại chấn, không ngừng thổ huyết, Lục Đạo Thiên Luân xoay tròn biến mất.

Oanh!

Đúng lúc này, Thiên Dực Cổ Thuyền chợt đụng thẳng lên trên người Dương Hầu Ma Đế. Thân thể Dương Hầu Ma Đế khẽ chấn động, ngay sau đó liền nhìn thấy đạo đao quang sáng lạn kia của Chung Nhạc ầm ầm chém xuống.

- Hóa ra là Dịch tiên sinh chủ mưu!

Dương Hầu Ma Đế mở miệng quát lớn, Ma âm chấn động, chấn cho Thần đao Trảm Đạo của Chung Nhạc vỡ nát, cười lạnh nói:

- Dịch tiên sinh từ khi nào trộn lẫn cùng một chỗ với hai tên dư nghiệt Phục Hy như vậy? Lẽ nào ngươi không sợ bị Mục Tiên Thiên biết được sao?

- Đại Lục Đạo Luân Hồi!

Thần đao Trảm Đạo trong tay Chung Nhạc vỡ nát, ngay sau đó thân thể chấn động, sáu đạo Thiên Hà hiện ra, bao phủ lấy Dương Hầu Ma Đế. Quanh người hắn Quỷ hỏa minh minh tung bay, giống như một tôn Quỷ Thần Đại Đế. Thần đao trong tay một lần nữa ngưng tụ, chém thẳng xuống Dương Hầu Ma Đế.

- Tự tìm cái chết!

Dương Hầu Ma Đế cười lạnh một tiếng, cặp sừng dê đâm ra, xuy một tiếng đâm thủng Thần đao Trảm Đạo, cặp sừng dê uốn cong, treo Chung Nhạc trên đầu sừng dê.

Nhưng lúc này, lại có thêm năm tôn Quỷ Thần Đại Đế nữa từ bốn phương tám hướng giết tới, Thần đao Trảm Đạo của mỗi người từ năm phương hướng khác nhau mạnh mẽ chém xuống.

- Hửm? Dịch tiên sinh cũng không tầm thường a!

Dương Hầu Ma Đế cười lạnh một tiếng, đột nhiên co người lại, sau đó bật người căng ra, thân thể càng lúc càng khổng lồ. Chỉ nghe ầm ầm nổ vang mấy tiếng, cái đầu hắn liên tục đâm xuyên thủng Đại Lục Đạo Luân Hồi của Chung Nhạc. Nào ngờ đã thấy bên ngoài còn có một tầng Luân Hồi nữa. Hắn khẽ mỉm cười, nói:

- Thất Đạo Luân Hồi? Bản lĩnh của ngươi quả thật rất tinh diệu, lý giải đối với Đạo gần như tiếp cận Đại Đế Thượng Cổ. Chỉ là tu vi của ngươi vẫn là quá yếu rồi! Một tên Thần Hoàng hèn mọn, cũng xứng chống lại Đại Đế sao?

Lại thêm một tiếng ầm vang thật lớn, cái đầu Dương Hầu Ma Đế đã đâm xuyên Bí cảnh thứ bảy, từ trong Đại Lục Đạo Luân Hồi của hắn nhảy ra. Chung Nhạc lập tức thôi động Thiên Dực Cổ Thuyền nhanh chóng lui về phía sau, lạnh lùng nói:

- Trường Sinh sư huynh, ngươi còn muốn tiếp tục ẩn giấu thực lực sao? Lại ẩn giấu thực lực nữa, tất cả chúng ta đều phải chết ở nơi này a!

Nhân Đạo Chí Tôn
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Nhân Đạo Chí Tôn Truyện Nhân Đạo Chí Tôn Story Chương 1771: Nghi ngờ (2)
10.0/10 từ 15 lượt.
loading...