Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1767: San bằng Tịch Cốc (2)

Bên cạnh giường, vô số triều thần vạn phần kinh hãi. Chỉ thấy vị Thiên Đế này từ trên giường nhanh chóng đi xuống, sinh khí dồi dào, cất bước đi ra bên ngoài cung điện, tựa hồ như đã quay trở lại đoạn tuế nguyệt thanh xuân vậy.

Quần thần đi theo vị Đại Đế già nua này đi ra Đế Điện, đi tới bên ngoài điện, dõi mắt nhìn lại. Toàn bộ Thiên Đình khoáng đạt bao la hùng vĩ có thể thu hết dưới tầm mắt. Vô số cung điện nguy nga lộng lẫy tầng tầng lớp lớp, trên tòa Đế tinh thật lớn sinh hoạt vô số các tộc Thần Ma, vui vẻ quang vinh, yên vui mà tường hòa.

Hy Hạo Đế đứng trước Đế Điện, thân thể sừng sững, cười hắc hắc, nói:

- Không phải là ảo giác! Hắn đã tới đón ta rồi!

- Bệ hạ!

Quần thần khóc lớn, nhao nhao quỳ lạy, dập đầu với vị Thiên Đế đứng sừng sững trước Đế Điện nguy nga kia:

- Cung tiễn Địa Hoàng Bệ hạ hồn quy hư không!

Chung Nhạc điều khiển Cổ thuyền, nhìn theo anh linh vị Địa Hoàng Thiên Đế này từ từ dâng lên, bay vào trong Hư Không Giới.

Trước đầu thuyền, hắn phất phất tay, lẩm bẩm:

- Hy Hạo Đế, chúng ta tương lai gặp lại!


Anh linh vị Địa Hoàng đang phi thăng tiến vào Hư Không Giới kia lộ ra nụ cười vui vẻ, không ngừng vẫy tay với hắn:

- Chúng ta tương lai gặp lại!

Chung Nhạc ngơ ngẩn, lẩm bẩm:

- Tương lai gặp lại! Nhất định sẽ…

Trong thời gian hơn hai ngàn năm này, hắn vẫn luôn lưu lại ở quá khứ. Hắn đã nhìn thấy rất nhiều tộc nhân của thời đại này. Những Phục Hy kia đều là tổ bối của hắn. Sự phồn hoa và hưng thịnh của Phục Hy Thần Tộc ở thời đại này là hắn hiện tại không cách nào tưởng tượng nổi.

Hắn trong hơn hai ngàn năm này đã từng đi qua Tổ Tinh, đã tận mắt nhìn thấy Tân Hỏa và Kẻ thừa kế đời trước. Lúc này, Tân Hỏa đã ngủ say, Kẻ thừa kế tuổi già cũng đã trúng phải thần thông Lạc Nhật Trầm Thụy Đại Chú của Lạc Nhật Thần Vương, hắn tử vong trong giấc ngủ, đã chết đi trong Tổ Tinh.

Trận đánh giữa hắn và Ba Tuần, không kẻ nào biết được. Tân Hỏa cứ như vậy đã biến mất, cùng với Kẻ thừa kế Tân Hỏa đã tử vong trong lúc ngủ say đồng thời bị chôn sâu dưới lòng đất của Tổ Tinh.

Chung Nhạc quay trở lại Tịch Cốc, địa phương này đã không ai ghé thăm, đã trở nên càng đổ nát hơn.

- Ta phải làm sao trở về đây?

Chung Nhạc một lần nữa trở lại nơi này, có chút ngơ ngẩn. Hạo Dịch Đế cũng không thấy đây nữa. Vị Đại Đế yêu thích đi du lịch khắp nơi trong dòng thời gian này đã đi theo dõi Hắc Đế, liền một đi không trở lại.


Chung Nhạc cũng không biết hắn có tìm được sào huyệt của Hắc Đế hay không, Hạo Dịch Đế có gặp được sư tôn của Hắc Đế hay không, hắn có an toàn hay không.

Hắn cùng với Sư Đà và Hình Thiên đã bị vây ở Thượng Cổ suốt hơn hai ngàn năm.

Thời gian hai ngàn năm, tu vi của hắn càng lúc càng cao thâm, nhưng thủy chung cũng không thể đánh vỡ không gian, đánh vỡ thời gian, trở về tới hiện tại. Hắn cách tồn tại như Hạo Dịch Đế vậy, vẫn còn khoảng cách xa xa không thể nào vượt qua.

Hình Thiên đã nhìn thấy từng đoạn từng đoạn chuyện xưa, có chút mê man. Trong thời gian hai ngàn năm này, gã thiếu niên đầu to này cũng đã trưởng thành, trở nên vô cùng khôi ngô, càng lúc càng giống như Ba Tuần vậy.

- Ta trở về Thượng Cổ, chính là do Hình Thiên dẫn phát không gian Tịch Cốc hồi phục, phải làm sao quay trở lại hiện tại, hẳn là cũng phải ở trên người của Hình Thiên!

Chung Nhạc có chút trầm ngâm. Lần này trở lại Tịch Cốc, hắn là dự định để cho Hình Thiên ở nơi này tu luyện, nỗ lực một lần nữa kích động cơ hội quay trở lại hiện tại.

Đương nhiên, đây chỉ là một cái suy đoán của hắn, có thể quay trở lại hiện tại hay không, hắn cũng không có mười phần lòng tin.

Thời gian từng ngày từng tháng trôi qua, tu vi của Hình Thiên cũng càng lúc càng cường đại. Trong lúc bất tri bất giác, lại là hơn mười năm trôi qua. Đột nhiên, tâm thần Chung Nhạc khẽ động, chỉ thấy Hình Thiên đã đột phá, tu thành Thần Hoàng. Đại đạo của Tịch Cốc chợt chấn động nhè nhẹ, nhao nhao phóng vọt về phía Hình Thiên.

- Chung thúc thúc, ta cảm giác được chính mình tương lai trong dòng thời gian!

Hình Thiên cả kinh kêu lên.


Tinh thần Chung Nhạc đại chấn, vui vẻ nói:

- Điều này nói rõ chúng ta sắp sửa quay trở lại hiện tại rồi!

Tinh thần Sư Đà Đại Tôn cũng trở nên phấn chấn, cười hắc hắc, nói:

- Nơi này tuy tốt, nhưng chim cũng không thèm ỉa, không kẻ nào có thể nhìn thấy chúng ta, quả thật cực kỳ buồn chán! Chúng ta ở cái địa phương chim không thèm ỉa này trôi qua hơn hai ngàn năm, hiện tại rốt cuộc đã có thể trở về rồi!

Ba người bọn họ đứng ở đầu thuyền, tâm thần kích động. Chỉ thấy thời không bốn phía bọn họ bắt đầu xuất hiện vặn vẹo, thời không quá khứ cùng hiện tại xuất hiện sự hỗn loạn ngắn ngủi. Bọn họ lại thấy được hình ảnh của Tịch Cốc hiện tại, phảng phất như chỉ cách bọn họ có một tầng màng thời không mỏng manh mà thôi, chỉ cần xuyên qua tầng màng thời không này sẽ có thể rời khỏi quá khứ, đi tới hiện tại.

Chung Nhạc thôi động Thiên Dực Cổ Thuyền, đang định xuyên qua tầng màng thời không này. Đột nhiên, một mảnh hắc ám chợt từ trong cái Hắc động khổng lồ trên không trung Tịch Cốc kia tiến nhập Tịch Cốc, nháy mắt đã bao phủ toàn bộ Tịch Cốc.

- Lạc Nhật Thần Vương, ta đã tới rồi!

Trong bóng tối, một đạo thân ảnh đáng sợ xuất hiện, chính là Hắc Đế.

Trong lòng Chung Nhạc khẽ động, dừng Cổ thuyền lại. Chỉ thấy hắc ám vô biên vô tận đang nhẹ nhàng xao động. Hắc Đế đi tới trước Đại miếu Trấn Ma, giơ bàn tay lên, tựa hồ nghĩ muốn đánh nát tòa Đại miếu này, nhưng cuối cùng vẫn là nhẫn nại xuống.

- Ta đã đáp ứng ngươi, nếu ngươi gặp nguy hiểm, ta sẽ lập tức tới đây giúp ngươi. Bất quá, ta không ngờ rằng Hạo Dịch Đế đang truy tung ta, đã tìm tới Thánh địa của ta. May mà sư tôn ta phát hiện ra hắn, đánh hắn trọng thương, đánh hắn từ trong thời không văng trở về. Đợi tới lúc ta có thời gian, ngươi đã bị Hy Hạo Đế giết chết rồi!


Hắc Đế âm u thở dài, tiếp tục nói:

- Ta quả thật là nói mà không giữ lời! Ta không dám tới đây, vì Hy Hạo Đế vẫn còn đang nhìn chăm chú nơi này. Chỉ đợi sau khi hắn chết rồi, ta mới dám đi tới đây tới gặp ngươi. Bất quá, ngươi yên tâm! Mặc dù Thánh địa của ngươi đã bể nát, đại đạo của ngươi cũng đã bị hủy rồi, nhưng ta vẫn sẽ có thể phục sinh ngươi trở lại!

Hắc ám vô biên chợt hội tụ lại, biến thành một cái áo choàng màu đen thật lớn, phiêu diêu xao động sau lưng Hắc Đế, phần phật vang dội.

- Ta còn có biện pháp khiến cho ngươi phục sinh!

- Đó chính là mặt trời lặn!

- Ở trong Thang Cốc, có Tiên Thiên Thần đồng thời sinh ra với đệ đệ ngươi, đó là một con Tiên Thiên Kim Ô!

- Hắn là mặt trời mọc, là Thái Dương dâng lên, hoàn toàn đối lập với ngươi và đệ đệ ngươi!

- Nhưng hắn có thể rơi xuống! Hắn bỏ mình chính là Lạc Nhật! Lúc hắn tử vong, sẽ có thể bổ toàn lại đại đạo của Tịch Cốc, khiến cho đại đạo vỡ nát liên tiếp lại, khiến cho Tịch Cốc phân liệt đoàn tụ, khiến cho Lạc Nhật Thần Vương đã chết phục sinh trở lại!

Thanh âm Hắc Đế càng lúc càng âm u, cười hắc hắc, nói:

- Bất quá, hiện tại hắn vẫn còn rất nhỏ yếu, ta cần đợi hắn tiếp tục trưởng thành. Hiện tại giết chết hắn, chỉ có thể phục sinh đệ đệ của ngươi mà thôi. Ta sẽ đợi tới lúc hắn trở thành tồn tại Đế cấp, trở thành Kim Ô Thần Đế, sau đó mới khiến cho hắn bỏ mạng trong Tịch Cốc, biến thành Thái Dương rơi xuống, dùng máu của hắn, Đạo của hắn, thân thể của hắn trở thành tiền vốn để cho ngươi phục sinh!

Trong lòng Chung Nhạc đại chấn. Đúng lúc này, Thiên Dực Cổ Thuyền đột nhiên chấn động, bị thời không hiện tại hút vào.

Nhân Đạo Chí Tôn
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Nhân Đạo Chí Tôn Truyện Nhân Đạo Chí Tôn Story Chương 1767: San bằng Tịch Cốc (2)
10.0/10 từ 15 lượt.
loading...