Nhân Đạo Chí Tôn
Chương 1618: Bạc tình bạc nghĩa
- Hôm nay chúng ta chỉ nhắc tới bí cảnh thứ bảy, Thất Đạo Luân Hồi, ngoài ra không còn gì khác.
Đế Minh Thiên Đế cười ha hả, tiếng cười vừa dứt thì trong Thiên Hà đại doanh, chín mươi lăm tia sáng bắn lên, phá tan bức vách ngăn giữa Hư Không Giới và Tử Vi Tinh Vực. Chín mươi lắm chùm sáng chui vào và biến mất trong Hư Không Giới.
Mục Tiên Thiên sắc mặt đại biến, đứng phắt dậy, ngẩng lên nhìn Hư Không Giới, sắc mặt sáng tối bất định.
Đế Hậu nương nương cười:
- Tiên Thiên đạo hữu, vẫn là nên ngồi xuống luận đạo đi. Việc của Hư Không Giới ngươi không làm được gì đâu.
Mục Tiên Thiên ngồi xuống, vẻ mặt lặng như nước.
Chung Nhạc nói nhỏ:
- Bệ hạ, xảy ra chuyện gì mà ngươi hốt hoảng?
Giọng nói Mục Tiên Thiên mang theo nộ khí, truyền âm:
- Lần này ta tới có đêm theo ba mươi sáu vị Tiên Thiên thần ma, ẩn mình trong Hư Không Giới, đợi thời cơ đột kích Thiên Đình. Vừa rồi Đế Minh nhân lúc ta xuống, lệnh cho chín mươi lăm Tiên Thiên thần ma đánh vào Hư Không Giới. Giờ ta bị giữ chân ở đây, không thể vào Hư Không Giới giúp đỡ. Chỉ sợ ba mươi sáu thần ma của ta sẽ gặp nguy hiểm. Dịch quân, ngươi có kế sách gì cứu họ không?
Chung Nhạc hoảng hồn, Tiên Thiên Đế Quân từng cho người bảo hắn chuẩn bị ba mươi bảy tấm thiệp mời, trong đó có lẽ ba mươi sáu tấm là để cho ba mươi sáu vị Tiên Thiên thần ma này rồi.
- Việc này bệ hạ có nói với Tử Quang Quân Vương không?
Chung Nhạc mặt hơi tối lại, hỏi.
Mục Tiên Thiên lắc đầu.
Chung Nhạc không vui nói:
- Tại sao không hỏi hắn. Nếu bệ hạ có hỏi hắn thì sẽ không nguy hiểm tới tính mạng của ba mươi sáu vị Tiên Thiên thần ma rồi.
Mục Tiên Thiên chần chừ một chút, nói:
- Việc đã thế này, tiên sinh hãy nghĩ cách xem sao. Nhưng thêm lúc nữa chỉ sợ họ sẽ thân tử đạo tiêu, bị chín mươi lăm Tiên Thiên thần ma vây công!
Chung Nhạc kìm nén nộ khí, nói:
- Vậy thì mời thần đạo chân thân của bệ hạ ra mặt, đánh tới Hư Không Giới, có thể cứu họ.
Mục Tiên Thiên lại chần chừ, Chung Nhạc lạnh lùng nói:
- Thần đạo chân thân của bệ hạ đang ở đâu?
Mục Tiên Thiên cười khan mấy tiếng, nói:
- Giờ đang bế quan trong Tiên Thiên Cung, không đột phá đế cảnh không thể xuất quan.
Chung Nhạc lạnh lùng nói:
- Bệ hạ giam lỏng thần đạo chân thân của mình?
- Không thể nói là giam lỏng, ta cũng vì muốn tốt cho ta. Thần đạo không thành đế thì ta mãi mãi không hoàn chỉnh, không thể tiến thêm một bước, vì thế cho hắn yên tâm bế quan tu luyện.
Mục Tiên Thiên nói:
- Trước mắt ta là chủ, hắn là phó, mọi việc đều phải nghe ta.
Chung Nhạc hít sâu một hơi, Mục Tiên Thiên vội nói:
- Dịch quân yên tâm, ta đã cho Tử Quang Quân Vương dẫn đại quân tới. Hai người các ngươi đều là tướng tài hiếm có, có cả hai có thể bình thiên hạ. Trẫm thì có dũng lực vô biên, thâm hai vị tiên sinh phò tá, thần đạo chân thân của ta chưa thành đế có lẽ ta đã có thể lên đế vị rồi!
- Bệ hạ cho Tử Quang Quân Vương dẫn quân tới trợ giúp ta?
Chung Nhạc cố kìm nén sự kích động muốn bỏ đi, thở ra một hơi khí đục, nói:
- Tài trí của Tử Quang Quân Vương tuy không thua kém ta, thậm chí còn hơn ta, nhưng hắn là người tài trấn thủ hậu phương. Có hắn hậu phương không loạn, ta có thể ở tiền tuyến thoải mái thi triển tài năng, khai mở biên cương cho bệ hạ. Nếu hắn lên tiền tuyến, hậu phương loạn thì sao? Hàng trăm triệu hùng binh của ta họ đều có quê hương, đều có thân hữu ở hậu phương. Hậu phương loạn, binh lính không yên tâm chiến đấu, lòng quân không ổn! Bệ hạ hãy suy nghĩ cho kỹ!
Đế Minh Thiên Đế mỉm cười nhìn họ thần thức giao lưu, không nói gì. Đế Hậu nương nương cũng không nói, hai người họ dường như đã dự liệu trước việc này.
Mục Tiên Thiên vội nói:
- Chỉ cần hai vị tiên sinh dẫn đại quân công phá Thiên Đình, ta tiêu diệt Đế Minh, vậy thì còn gì phải lo lắng? Đến lúc đó đại quân hồi hương, vinh dự đầy người trở về, đều là công thần của Thiên Đế, thanh danh địa vị, thê thiếp đầy nhà, không biết khiến bao nhiêu tộc nhân phải ngưỡng mộ!
Chung Nhạc định thần, ma đạo chân thân của Mục Tiên Thiên rất khác với thần đạo chân thân. Có lẽ sau khi thành đế ma tính phát triển mạnh ảnh hưởng áp chế thần tính, từ đó ảnh hượng trí tuệ của Mục Tiên Thiên.
Trận đế tranh này chắc chắn không đơn giản chỉ là đối phó Đế Minh Thiên Đế là có thể lên đế vị như hắn tưởng!
Trường Sinh Đại Đế, Ương Tôn Đại Đế, Dương Hầu Đại Đế, Thanh Hà Đại Đế, có ai là kẻ dễ đối phó?
Họ sẽ để Tiên Thiên Cung làm lớn sao? Sẽ để Mục Tiên Thiên loại bỏ Đế Minh Thiên Đế rồi quay sang đối phó họ sao?
Hơn nữa, hạ lệnh cho Tử Quang Quân Vương ra tiền tuyến thật ra là để kiềm chế Chung Nhạc, để tránh Chung Nhạc không làm lớn chứ không phải đơn thuần là công phá Thiên Đình!
Tử Quang Quân Vương đương nhiên sẽ nhìn ra điều này, hơn nữa Tử Quang Quân Vương biến năng lực của mình, không thích hợp dẫn đại quân ra trận, chắc chắn có khuyên Mục Tiên Thiên nhưng chắc chắn là bị Mục Tiên Thiên gạt đi.
- Cũng được, ta cũng chỉ cần một nơi để phát triển thế lực của bản thân, không cần phải lao tâm lao lực cho Mục Tiên Thiên, mặc hắn là được.
Chung Nhạc nghĩ vậy, lắc đầu nói:
- Bệ hạ, thần đạo chân thân của ngươi không ra tay, ta cũng không thể làm được gì, không cứu được ba mươi sáu vị Tiên Thiên thần ma đó.
Mục Tiên Thiên thất vọng:
- Ta còn tưởng Dịch quân không gì là không biết, không gì là không thể, xem ra ngươi cũng có việc bất lực. Ba mươi sáu vị Tiên Thiên thần ma này đành coi như mệnh họ không tốt, chỉ mong họ tự bảo vệ mình. Cũng may, cho dù không có họ thì còn có sáu huynh đệ tỷ muội, hơn nữa còn một thế lực ẩn mình, sẽ không ảnh hưởng đại cục...
Chung Nhạc suýt nữa đã tung đấm vào mặt hắn. Tiên Thiên Đế Quân trọng tình trọng nghĩa, còn ma đạo chân thân thì bạc tình bạc nghĩa, đúng là hai người hoàn toàn khác nhau!
Đế Hậu nương nương cười:
- Hai vị đang nói thì thầm gì vậy? Đại hội chư đế tương lai hôm nay cùng thảo luận về bí cảnh thứ bảy Thất Đạo Luân Hồi, hai vị vẫn nên đặt tâm tư vào việc chính thì hơn!
Đế Minh Thiên Đế ho một tiếng, nói:
- Dịch Quân Vương, ngươi là chủ nhà, ngươi lên nói về bí cảnh thứ bảy đi!
Chung Nhạc mặt không biểu cảm, đứng dậy đi lên đài, nói lớn:
- Chư vị, trăm năm nay ta nghiên cứu bí cảnh thứ bảy, rất có tâm đắc, nguyện chia sẻ với các vị. Hôm nay luận đạo ta sẽ nói trước. Bí cảnh thứ bảy của ta là Không Gian Bí Cảnh, liên quan tới năm nghìn sáu trăm tám mươi hai tòa Không Gian Bí Cảnh lớn nhỏ. Nhưng bí cảnh trong nhục thân nguyên thần vô cùng vô tận, không phải chỉ có Không Gian Bí Cảnh...
Chung Nhạc nói một lượt về các bí cảnh lớn nhỏ trong cơ thể thần ma, rồi trình bày mối liên hệ giữa các bí cảnh, quỹ đạo và bí ẩn đại đạo trong đó khiến mọi người đắm chìm vào đó.
Mấy ngày sau, Chung Nhạc rời khỏi đạo đài, Dương Quan Viễn lên, cười nói:
- Các tiểu tử thần đạo ma đạo, Dịch thị khảng khái như vậy thì ta cũng không nhỏ nhen. Ta nghiên cứu về bí cảnh thứ bảy chưa hoàn chỉnh, chỉ nói về lĩnh ngộ của ta, các ngươi có được bao nhiêu thì là vận khí của các ngươi, không có được thì cũng đừng trách ta. Lão tử không nhất thiết phải dạy các ngươi đến biết!
Hắn cũng mở đàn giảng giải chi tiết về bí cảnh thứ bảy của hắn. Bí cảnh của hắn là Nguyên Ma Bí Cảnh, đi theo con đường ma đạo.
Vài ngày sau, Dương Quan Viễn xuống, Kim Hà Hề lên nói về Thủy Thần Bí Cảnh, rồi tới Thiên Yêu thị Yêu Tinh Nguyệt giảng giải về Thìn Tú Bí Cảnh.
Đại hội chư đế tương lai càng ngày càng náo nhiệt, mọi người thay nhau lên đài, cho dù có mở được bí cảnh thứ bảy hai không, nhưng cứ có lĩnh ngộ là đều lên đạo đài nói.
Những cường giả không biết gì về bí cảnh thứ bảy vô cùng hưng phấn, cảnh tượng trước mặt có thể nói là cơ duyên lớn lao cho họ!
Đột nhiên bầu trời tách ra, Hư Không Giới xuất hiện, vô số tia sáng bắn xuống Phá Thiên Quan, Chung Nhạc lòng trùng xuống.
Nhân Đạo Chí Tôn
Đế Minh Thiên Đế cười ha hả, tiếng cười vừa dứt thì trong Thiên Hà đại doanh, chín mươi lăm tia sáng bắn lên, phá tan bức vách ngăn giữa Hư Không Giới và Tử Vi Tinh Vực. Chín mươi lắm chùm sáng chui vào và biến mất trong Hư Không Giới.
Mục Tiên Thiên sắc mặt đại biến, đứng phắt dậy, ngẩng lên nhìn Hư Không Giới, sắc mặt sáng tối bất định.
Đế Hậu nương nương cười:
- Tiên Thiên đạo hữu, vẫn là nên ngồi xuống luận đạo đi. Việc của Hư Không Giới ngươi không làm được gì đâu.
Mục Tiên Thiên ngồi xuống, vẻ mặt lặng như nước.
Chung Nhạc nói nhỏ:
- Bệ hạ, xảy ra chuyện gì mà ngươi hốt hoảng?
Giọng nói Mục Tiên Thiên mang theo nộ khí, truyền âm:
- Lần này ta tới có đêm theo ba mươi sáu vị Tiên Thiên thần ma, ẩn mình trong Hư Không Giới, đợi thời cơ đột kích Thiên Đình. Vừa rồi Đế Minh nhân lúc ta xuống, lệnh cho chín mươi lăm Tiên Thiên thần ma đánh vào Hư Không Giới. Giờ ta bị giữ chân ở đây, không thể vào Hư Không Giới giúp đỡ. Chỉ sợ ba mươi sáu thần ma của ta sẽ gặp nguy hiểm. Dịch quân, ngươi có kế sách gì cứu họ không?
Chung Nhạc hoảng hồn, Tiên Thiên Đế Quân từng cho người bảo hắn chuẩn bị ba mươi bảy tấm thiệp mời, trong đó có lẽ ba mươi sáu tấm là để cho ba mươi sáu vị Tiên Thiên thần ma này rồi.
- Việc này bệ hạ có nói với Tử Quang Quân Vương không?
Chung Nhạc mặt hơi tối lại, hỏi.
Mục Tiên Thiên lắc đầu.
Chung Nhạc không vui nói:
- Tại sao không hỏi hắn. Nếu bệ hạ có hỏi hắn thì sẽ không nguy hiểm tới tính mạng của ba mươi sáu vị Tiên Thiên thần ma rồi.
Mục Tiên Thiên chần chừ một chút, nói:
- Việc đã thế này, tiên sinh hãy nghĩ cách xem sao. Nhưng thêm lúc nữa chỉ sợ họ sẽ thân tử đạo tiêu, bị chín mươi lăm Tiên Thiên thần ma vây công!
Chung Nhạc kìm nén nộ khí, nói:
- Vậy thì mời thần đạo chân thân của bệ hạ ra mặt, đánh tới Hư Không Giới, có thể cứu họ.
Mục Tiên Thiên lại chần chừ, Chung Nhạc lạnh lùng nói:
- Thần đạo chân thân của bệ hạ đang ở đâu?
Mục Tiên Thiên cười khan mấy tiếng, nói:
- Giờ đang bế quan trong Tiên Thiên Cung, không đột phá đế cảnh không thể xuất quan.
Chung Nhạc lạnh lùng nói:
- Bệ hạ giam lỏng thần đạo chân thân của mình?
- Không thể nói là giam lỏng, ta cũng vì muốn tốt cho ta. Thần đạo không thành đế thì ta mãi mãi không hoàn chỉnh, không thể tiến thêm một bước, vì thế cho hắn yên tâm bế quan tu luyện.
Mục Tiên Thiên nói:
- Trước mắt ta là chủ, hắn là phó, mọi việc đều phải nghe ta.
Chung Nhạc hít sâu một hơi, Mục Tiên Thiên vội nói:
- Dịch quân yên tâm, ta đã cho Tử Quang Quân Vương dẫn đại quân tới. Hai người các ngươi đều là tướng tài hiếm có, có cả hai có thể bình thiên hạ. Trẫm thì có dũng lực vô biên, thâm hai vị tiên sinh phò tá, thần đạo chân thân của ta chưa thành đế có lẽ ta đã có thể lên đế vị rồi!
- Bệ hạ cho Tử Quang Quân Vương dẫn quân tới trợ giúp ta?
Chung Nhạc cố kìm nén sự kích động muốn bỏ đi, thở ra một hơi khí đục, nói:
- Tài trí của Tử Quang Quân Vương tuy không thua kém ta, thậm chí còn hơn ta, nhưng hắn là người tài trấn thủ hậu phương. Có hắn hậu phương không loạn, ta có thể ở tiền tuyến thoải mái thi triển tài năng, khai mở biên cương cho bệ hạ. Nếu hắn lên tiền tuyến, hậu phương loạn thì sao? Hàng trăm triệu hùng binh của ta họ đều có quê hương, đều có thân hữu ở hậu phương. Hậu phương loạn, binh lính không yên tâm chiến đấu, lòng quân không ổn! Bệ hạ hãy suy nghĩ cho kỹ!
Đế Minh Thiên Đế mỉm cười nhìn họ thần thức giao lưu, không nói gì. Đế Hậu nương nương cũng không nói, hai người họ dường như đã dự liệu trước việc này.
Mục Tiên Thiên vội nói:
- Chỉ cần hai vị tiên sinh dẫn đại quân công phá Thiên Đình, ta tiêu diệt Đế Minh, vậy thì còn gì phải lo lắng? Đến lúc đó đại quân hồi hương, vinh dự đầy người trở về, đều là công thần của Thiên Đế, thanh danh địa vị, thê thiếp đầy nhà, không biết khiến bao nhiêu tộc nhân phải ngưỡng mộ!
Chung Nhạc định thần, ma đạo chân thân của Mục Tiên Thiên rất khác với thần đạo chân thân. Có lẽ sau khi thành đế ma tính phát triển mạnh ảnh hưởng áp chế thần tính, từ đó ảnh hượng trí tuệ của Mục Tiên Thiên.
Trận đế tranh này chắc chắn không đơn giản chỉ là đối phó Đế Minh Thiên Đế là có thể lên đế vị như hắn tưởng!
Trường Sinh Đại Đế, Ương Tôn Đại Đế, Dương Hầu Đại Đế, Thanh Hà Đại Đế, có ai là kẻ dễ đối phó?
Họ sẽ để Tiên Thiên Cung làm lớn sao? Sẽ để Mục Tiên Thiên loại bỏ Đế Minh Thiên Đế rồi quay sang đối phó họ sao?
Hơn nữa, hạ lệnh cho Tử Quang Quân Vương ra tiền tuyến thật ra là để kiềm chế Chung Nhạc, để tránh Chung Nhạc không làm lớn chứ không phải đơn thuần là công phá Thiên Đình!
Tử Quang Quân Vương đương nhiên sẽ nhìn ra điều này, hơn nữa Tử Quang Quân Vương biến năng lực của mình, không thích hợp dẫn đại quân ra trận, chắc chắn có khuyên Mục Tiên Thiên nhưng chắc chắn là bị Mục Tiên Thiên gạt đi.
- Cũng được, ta cũng chỉ cần một nơi để phát triển thế lực của bản thân, không cần phải lao tâm lao lực cho Mục Tiên Thiên, mặc hắn là được.
Chung Nhạc nghĩ vậy, lắc đầu nói:
- Bệ hạ, thần đạo chân thân của ngươi không ra tay, ta cũng không thể làm được gì, không cứu được ba mươi sáu vị Tiên Thiên thần ma đó.
Mục Tiên Thiên thất vọng:
- Ta còn tưởng Dịch quân không gì là không biết, không gì là không thể, xem ra ngươi cũng có việc bất lực. Ba mươi sáu vị Tiên Thiên thần ma này đành coi như mệnh họ không tốt, chỉ mong họ tự bảo vệ mình. Cũng may, cho dù không có họ thì còn có sáu huynh đệ tỷ muội, hơn nữa còn một thế lực ẩn mình, sẽ không ảnh hưởng đại cục...
Chung Nhạc suýt nữa đã tung đấm vào mặt hắn. Tiên Thiên Đế Quân trọng tình trọng nghĩa, còn ma đạo chân thân thì bạc tình bạc nghĩa, đúng là hai người hoàn toàn khác nhau!
Đế Hậu nương nương cười:
- Hai vị đang nói thì thầm gì vậy? Đại hội chư đế tương lai hôm nay cùng thảo luận về bí cảnh thứ bảy Thất Đạo Luân Hồi, hai vị vẫn nên đặt tâm tư vào việc chính thì hơn!
Đế Minh Thiên Đế ho một tiếng, nói:
- Dịch Quân Vương, ngươi là chủ nhà, ngươi lên nói về bí cảnh thứ bảy đi!
Chung Nhạc mặt không biểu cảm, đứng dậy đi lên đài, nói lớn:
- Chư vị, trăm năm nay ta nghiên cứu bí cảnh thứ bảy, rất có tâm đắc, nguyện chia sẻ với các vị. Hôm nay luận đạo ta sẽ nói trước. Bí cảnh thứ bảy của ta là Không Gian Bí Cảnh, liên quan tới năm nghìn sáu trăm tám mươi hai tòa Không Gian Bí Cảnh lớn nhỏ. Nhưng bí cảnh trong nhục thân nguyên thần vô cùng vô tận, không phải chỉ có Không Gian Bí Cảnh...
Chung Nhạc nói một lượt về các bí cảnh lớn nhỏ trong cơ thể thần ma, rồi trình bày mối liên hệ giữa các bí cảnh, quỹ đạo và bí ẩn đại đạo trong đó khiến mọi người đắm chìm vào đó.
Mấy ngày sau, Chung Nhạc rời khỏi đạo đài, Dương Quan Viễn lên, cười nói:
- Các tiểu tử thần đạo ma đạo, Dịch thị khảng khái như vậy thì ta cũng không nhỏ nhen. Ta nghiên cứu về bí cảnh thứ bảy chưa hoàn chỉnh, chỉ nói về lĩnh ngộ của ta, các ngươi có được bao nhiêu thì là vận khí của các ngươi, không có được thì cũng đừng trách ta. Lão tử không nhất thiết phải dạy các ngươi đến biết!
Hắn cũng mở đàn giảng giải chi tiết về bí cảnh thứ bảy của hắn. Bí cảnh của hắn là Nguyên Ma Bí Cảnh, đi theo con đường ma đạo.
Vài ngày sau, Dương Quan Viễn xuống, Kim Hà Hề lên nói về Thủy Thần Bí Cảnh, rồi tới Thiên Yêu thị Yêu Tinh Nguyệt giảng giải về Thìn Tú Bí Cảnh.
Đại hội chư đế tương lai càng ngày càng náo nhiệt, mọi người thay nhau lên đài, cho dù có mở được bí cảnh thứ bảy hai không, nhưng cứ có lĩnh ngộ là đều lên đạo đài nói.
Những cường giả không biết gì về bí cảnh thứ bảy vô cùng hưng phấn, cảnh tượng trước mặt có thể nói là cơ duyên lớn lao cho họ!
Đột nhiên bầu trời tách ra, Hư Không Giới xuất hiện, vô số tia sáng bắn xuống Phá Thiên Quan, Chung Nhạc lòng trùng xuống.
Nhân Đạo Chí Tôn
Đánh giá:
Truyện Nhân Đạo Chí Tôn
Story
Chương 1618: Bạc tình bạc nghĩa
10.0/10 từ 15 lượt.