Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1490: Viên phòng

- Hà Hề từ xa tới, đường xá xa xôi mệt mỏi, Phiền Huyên nàng hãy để nàng ấy nghỉ ngơi vài ngày, đợi nàng ấy khỏe hẳn rồi tính.

Chung Nhạc liều mình nói.

Kim Hà Hề mặt đỏ ngượng ngùng, nói nhỏ:

- Vẫn là phu quân chu đáo.

Âm Phiền Huyên cười:

- Đương nhiên phu quân chu đáo. Phu quân, chàng đi theo ta, để Hà Hề muội muội nghỉ ngơi.

Nàng đi hướng ra ngoài hoa viên, Chung Nhạc liều mình đi theo, thấy Âm Phiền Huyên tế Chư Thiên Kỳ Lân Bảo Loan rồi lên xa, Chung Nhạc cũng lên xe.

- Phu nhân, ta gặp Kim Hà Hề là việc hồi đó cùng Mục Tô Ca tới vũ trụ cổ xưa. Lúc đó ta và nàng tuy đã bái đường nhưng đang muốn chia tay, nàng không phải thật lòng muốn gả cho ta, là bị ép.

Chung Nhạc đang giải thích, đột nhiên Âm Phiền Huyên phóng thần thông tấn công hắn. Chung Nhạc giật mình, vội dùng tay đỡ. Hai người đều là tuyệt đỉnh trong cảnh giới Chân Thần, kình lịch va chạm, không gian trong xe mở rộng, lập tức rộng tới vạn dặm!

Chư Thiên Kỳ Lân Bảo Loan là trọng bảo của Âm Khang thị, bảo vật cấp Đế Quân, chỉ dựa vào đỉnh châu luyện từ ba tòa chư thiên là có thể chặn được công kích của Tạo Vật Chủ.

Không gian trong xe cũng đã được Đế Quân gia cố, không gian có thể lớn có thể nhỏ tùy ý. Chung Nhạc và Âm Phiền Huyên va chạm thần thông khiến không gian trong xe nhanh chóng nở to để gánh chịu năng lượng của hai người.

Âm Phiền Huyên bị sức mạnh của hắn khiến cho thân thể run lên, bay ra sau vạn dặm, rồi mũi chân dẫm nhẹ lên vách xe, vút một cái lao đi như mũi tên rời dây cung.

- Phu nhân, ta và Hà Hề là ngoài dự liệu, nàng nghe ta giải thích!

Chung Nhạc da đầu tê dại, đứng yên tại chỗ giơ tay lên đỡ. Chỉ thấy Âm Phiền Huyên qua lại như điện, mượn lực của bốn bức vách xe để sức mạnh càng ngày càng lớn, công thế càng ngày càng nhanh!

Nàng thi triển sức mạnh tới cực hạn, giống như có tới vài Âm Phiền Huyên tấn công Chung Nhạc từ bốn phương tám hướng. Hơn nữa mỗi loại thần thông lại không giống nhau, khiến người ta phải hoa mắt, không thể phá nổi.

Thánh Linh Thể tuy mạnh tới không tin nổi, mỗi lần công kích thần thông đều được phát huy tới cực điểm, thuộc tính của thần thông cũng khác nhau, đại đạo dùng cũng khác nhau, nhưng nàng điều khiển lại vô cùng nhẹ nhàng, muốn phá giải gần như là không thể!

Chung Nhạc dĩ bất biến ứng vạn biến, đứng yên tại chỗ, xung quanh người xuất hiện Tiên Thiên Bát Quái, mặc cho Âm Phiền Huyên tấn công từ đằng nào thì hắn vẫn đứng đó, hai tay vung lên, tám đạo đại đạo biến hóa liên tục thành các loại quái tượng, chặn công kích của Âm Phiền Huyên.

- Phu nhân, ta có một quả Hỗn Độn Thần Quả, có thể giúp nàng mở mọi bí cảnh trong cơ thể, không biết có thể khiến phu nhân bớt giận không?

Chung Nhạc cười.

- Hỗn Độn Thần Quả của Kim Ô thị đưa tới đúng không?


Âm Phiền Huyên hừ lạnh, đột nhiên sáu quầng sáng sau đầu mở ra, tế ngọc tiêu, ngọc tiêu biến thành hai mươi tám động thiên, chiến lực của nàng đột ngột tăng mạnh gần như sánh ngang sức mạnh của Thần Hoàng!

Chung Nhạc lắc mình hiện Phục Hy chân thân, cười:

- Phu nhân muốn dùng toàn lực sao? Vi phu thời gian qua khổ luyện cũng không kém. Để xem ba mươi ba tầng động thiên của ta so với hai mươi tám động thiên của nàng thế nào!

Trong cơ thể hắn có tiếng nổ lách tách, mươi ba mươi ba đốt xương sống biến thành ba mươi ba tầng động thiên, năng lượng vô biên tràn vào nhục thân nguyên thần của hắn!

Âm Phiền Huyên tấn công tới, Chung Nhạc giơ tay đỡ, Chư Thiên Kỳ Lân Bảo Loan chấn động rung lắc dữ dội, không gian trong xe lại mở rộng tới trăm vạn dặm, lúc này mới chống đỡ được công kích của hai người!

Đột nhiên ma âm trong động tiêu của Âm Phiền Huyên vang lên, dẫn động cơn đau khi tách nguyên thần của Chung Nhạc, định dùng cơn đau đó quấy nhiễu pháp lực và thần thông của hắn.

- Sơn hải lưu truyền vạn ban khứ, Hằng Cổ Bất Động Ấn Như Thiên!

Chung Nhạc hét lớn, thi triển Hằng Cổ Bất Động Ấn, ma âm tấn công nhưng không lay động được tâm thần hắn, mặc cho cơn đau tới mức nào cũng không lay động đạo tâm của hắn, không thể khiến pháp lực của hắn rối loạn.

Pháp lực hắn cuồng bạo tới cực hạn, Ấn Thương Phục Ma Huyền Công của Ấn Thương Nữ Đế cộng với Đại Diệu Thiên Kinh của Đại Diệu Đế, có thể nói biến hắn thành quái vật pháp lực không gì sánh nổi.

Âm Phiền Huyên hự một tiếng, bị một chưởng của hắn đánh bay.

Chung Nhạc sững người, vội bay tới ôm lấy nàng. Đột nhiên miệng Âm Phiền Huyên phát ra Tiên Thiên đạo âm, thoát ra khỏi vòng tay hắn:

- Vẫn chưa phân thắng bại!

Đôi cánh sau lưng nàng giang rộng, tốc độ nhanh đến cực hạn, Chung Nhạc lắc mình cũng giang cánh bay. Hai người bay với tốc độ thiên nhãn cũng không bắt kịp, lúc ẩn lúc hiện trong không gian của cỗ xe, mỗi lần xuất hiện là lại có tiếng nổ kinh thiên động địa!

Miệng Âm Phiền Huyên phát ra tiềng ngâm trầm thấp, đó là ma ngữ trong Tiên Thiên thần ngữ. Tiên Thiên thần ngữ thời đại Hắc Ám chia thành thần ngữ và ma ngữ. Tuy Chung Nhạc thần ma kiêm tu nhưng lĩnh ngộ về ma ngữ lại không bằng Âm Phiền Huyên!

Âm Phiền Huyên là đế tộc trong ma tộc, cộng vói là Thánh Linh Thể thân cận thiên địa đại đạo, lĩnh ngộ về Tiên Thiên ma ngữ cao hơn hắn!

Thời gian qua tuy nàng ra tay ít hơn Chung Nhạc, nhưng cảm ngộ về đạo lại sâu hơn Chung Nhạc, đặc biệt là sau khi có được truyền thừa cảu Tiên Thiên thần ngữ, thực lực của nàng càng ngày càng hùng hậu!

- Phiền Huyên dùng toàn bộ sức mạnh rồi!

Chung Nhạc sắc mặt nặng nề, Tiên Thiên Bát Quái hòa lẫn Thần Ma Thái Cực Đồ. Tám loại Tiên Thiên đại đạo biến thành tám cây thần đao, chuyển động với các quái tượng Thái Cực, Tứ Tượng…

Trong tay Âm Phiền Huyên xuất hiện đế binh hình nón, Trấn Thiên Hà Đỉnh.

Trấn Thiên Hà Đỉnh khổng lồ chầm chậm di chuyển, sức mạnh lớn lao kinh thiên động địa đè xuống, giống như trong đỉnh chứa cả một đạo Thiên Hà đè xuống Chung Nhạc.



Rồi tới cái đỉnh thứ ba, kim quang sáng láng, cũng là ma đạo chi đỉnh!

Tiếp đó là cái thứ tư, thứ năm, thứ sáu.

Chung Nhạc giật thon thót, Âm Phiền Huyên niệm Bát Cực Ma Ngữ, có nghĩa là nàng sẽ có tám cái đế đỉnh với thuộc tính khác nhau!

Cho dù hắn sống cùng Âm Phiền Huyên lâu như vậy rồi nhưng thực lực của nàng hắn cũng không rõ.

Giờ cuối cùng thì hắn cũng thấy được sự tiến bộ của phu nhân mình trong thời gian qua!

Tám chiếc đế đỉnh, Đông Nam Tây Bắc Chấn Ly Cấn Khảm, tham chiếu Tiên Thiên Bát Quái của hắn, nhưng lại có điểm khác biệt!

- Không dùng Trảm Đạo thì không thể thắng nàng ấy!

Chung Nhạc tâm niệm khẽ động, Trảm Đạo bạo phát, tám cây thần đao đón tám chiếc đế đỉnh, đao quang lóe lên, tám chiếc đế đỉnh bị chém đôi!

Âm Phiền Huyên hự một tiếng, khí tức tán loạn, rơi từ trên không xuống, Chung Nhạc vòng tay qua eo ôm lấy nàng.

- Phu quân, chàng đã thắng rồi.

Âm Phiền Huyên dịu dàng nói nhỏ:

- Giờ có thể viên phòng rồi.

Chung Nhạc vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ, cười:

- Ở ngay trên xe?

- Ngay trên xe.

Âm Phiền Huyên ngượng ngùng:

- Ở đây có động tĩnh gì bên ngoài cũng không biết được.

Chung Nhạc chần chừ, vén rèm lên nhìn ra ngoài, xung quanh không có ai, mấy con kỳ lân thì biến thành người chạy đi tu luyện.

- Đóng cửa sổ lại!

Âm Phiền Huyên vội nói.


Chung Nhạc gãi đầu, đóng cửa lại, nghe trong đầu có tiếng Tân Hỏa:

- Con trâu giống của Chung Sơn thị, đừng có quyên Thần Ma Áo Chiến Đại Phát mà ta truyền cho.

Chung Nhạc không nói không rằng, phong ấn ngọn lửa nhỏ này lại. Âm Phiền Huyên ngượng ngùng:

- Phu quân hãy nhẹ nhàng.

Chung Nhạc rụt rè nói:

- Phu nhân, ta cũng là lần đầu tiên.

Âm Phiền Huyên giận dữ đánh hắn, Chung Nhạc vừa cởi áo vừa kháng cự, Âm Phiền Huyên nửa đẩy nửa kéo, tình chín muồi đương nhiên hảo sự sẽ thành.

Khúc triền miên này giống như Tinh Hà bên ngoài Trấn Thiên Quan, hà lưu lững lờ trôi, lúc thì nhẹ nhàng như tiếng thì thầm, lúc cao trào như sóng vỗ bơ phá không, lúc này hữu thanh thắng vô thanh, tự có sự kỳ diệu riêng, khiến người ta chỉ hận thời gian quá ngắn.

Không nhắc quốc gia không cho phép.

Hai người ôm nhau tỉnh dậy, Âm Phiền Huyên chớp mắt, nói nỏ:

- Phu quân, ở nhà có rồi, đừng ăn bên ngoài nữa.

Chung Nhạc vội gật đầu, nhìn nàng mặc y phục, Âm Phiền Huyên ngượng ngùng:

- Đừng có nhìn!

Chung Nhạc lại gật đầu lia lịa.

- Chàng vẫn nhìn.

- Là phu thê rồi, nhìn chút có sao đâu?

Chung Nhạc tặng Hỗn Độn Thần Quả cho Âm Phiền Huyên, nàng cười:

- Phu quân, đây là của hồi môn của Hà Hề muội muội, chàng tặng cho ta, kẻo Hà Hề muội muội không vui.

Chung Nhạc nói:

- Vốn là không nên chuyển cho nàng, nhưng giờ loạn thế, ta sợ không đủ sức bảo vệ các nàng. Phu nhân là tuyệt thế chi tài, ăn Hỗn Độn Thần Quả cũng có thể tự bảo vệ minh. Nàng ăn thánh dược này có thể thử mở bí cảnh thứ bảy, nhưng vẫn rất nguy hiểm. Tốt nhất là để Phục Thương hoàng thái tử bảo vệ, thực lực của ta vẫn không thể đảm bảo nàng được an toàn.

Âm Phiền Huyên ăn Hỗn Độn Thần Quả, Chung Nhạc truyền thụ cho nàng Tế Đạo Pháp mà Phong Hiếu Trung sáng tạo ra, nói một lượt chuyện hắn đi gặp Phục Hy thị, rồi cười:

- Đây là Tế Đạo Pháp, Phong Hiếu Trung sư huynh bồi thường vì lần trước dã rạch tay nàng. Rất có tác dụng cho Thánh Linh Thể.

Âm Phiền Huyên kinh ngạc:

- Vị Phong sư huynh này cũng là Thánh Linh Thể sao? Nếu hắn không phải Thánh Linh Thể thì sao có thể khai sáng được pháp môn chỉ Thánh Linh Thể mới tu luyện được?

Chung Nhạc bất lực nói:

- Hắn cải tạo bản thân thành một nửa Thánh Linh Thể.

Âm Phiền Huyên giật mình, không biết Phong Hiếu Trung làm thế nào mà cải tạo mình thành Thánh Linh Thể được. Nhưng hắn một mình có thể mở ra bí cảnh thứ bảy, vì cầu đạo mà không sợ chết, cải tạo bản thân thành Thánh Linh Thể, với hắn chắc cũng thường như bữa cơm.

Nàng ăn Hỗn Độn Thần Quả, tất cả bí cảnh trong cơ thể mở ra, thấu ảnh của các bí cảnh lớn nhỏ hiện ra bên ngoài, tạo thành vô số quầng sáng đủ màu sắc.

Dị tượng này kéo dài rất lâu.

- Phu nhân, bí cảnh thứ bảy của ta là Không Gian Bí Cảnh, của Phong sư huynh là Thìn Tú Bí Cảnh. Ta cho rằng bí cảnh của hắn mới là chính tông.

Chung Nhạc đề nghị:

- Nàng muốn tu luyện bí cảnh thứ bảy thì nên tu luyện Thìn Tú Bí Cảnh.

Âm Phiền Huyên lắc đầu cười:

- Phu quân, ta là Thánh Linh Thể, nếu muốn mở bí cảnh thứ bảy thì phải mở Vạn Đạo Bí Cảnh, không cùng đường với phu quân, cũng không cùng Phong sư huynh.

Chung Nhạc khựng người:

- Tại sao lại chọn Vạn Đạo Bí Cảnh? Vạn Đạo Bí Cảnh thì tu thành kiểu gì?

- Thánh Linh Thể có thân hòa lực rất mạnh với thiên hạ đại đạo, Vạn Tượng Bí Cảnh với ta mà nói thì lại dễ luyện hơn, còn dễ dàng hơn cả Thìn Tú Bí Cảnh.

Âm Phiền Huyên nói:

- Ta dùng Lục Đạo Luân Hồi làm gốc, Lục Đạo thông qua luân hồi biến thành Vạn Đạo. Vì thế Vạn Đạo trở thành bí cảnh thứ bảy của ta. Ta dẫn động thiên địa đại đạo vào Vạn Đạo Bí Cảnh, có thể giúp ta nhanh chóng hoàn thiện bí cảnh thứ bảy hơn.

Chung Nhạc sững người, suy nghĩ:

- Không Gian Bí Cảnh, Thìn Tú Bí Cảnh, Vạn Đạo Bí Cảnh, rốt cuộc cái nào mới là bí cảnh thứ bảy chính tông?

Nhân Đạo Chí Tôn
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Nhân Đạo Chí Tôn Truyện Nhân Đạo Chí Tôn Story Chương 1490: Viên phòng
10.0/10 từ 15 lượt.
loading...