Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1396: Thiên đao sát, vạn đao quả (1)

- Phượng Dẫn sư tỷ, ta và ngươi tạm thời chia tay, ta liền hạ xuống nơi này rồi!

Tinh vực Tử Vi, trong Tinh hà mênh mông, hai đạo lưu quang bay vút qua, bay tới trên không trung một ngọn Thánh sơn. Một đạo lưu quang trong đó đột nhiên dừng lại, biến thành một tôn Tiên Thiên Ma Long Thần, khom người nói:

- Chúng ta hiện tại từ biệt, tương lai gặp lại, nói không chừng thuộc về thế lực bất đồng, kính xin sư tỷ thủ hạ lưu tình!

- Ma Long đạo hữu cẩn thận, chúng ta ngày sau gặp lại!

Trong một đạo lưu quang còn lại truyền ra thanh âm nữ tử thanh thúy, sau đó đạo lưu quang nhanh chóng bay đi xa.

Tiên Thiên Ma Long nhanh chóng đáp xuống, chỉ thấy ngọn Thánh sơn nàt vô cùng thanh tĩnh. Tu luyện trên núi đều là những Yêu quái, Yêu tinh lớn lớn nhỏ nhỏ, còn có vài đứa đồng tử, và một đầu Sư Đà Ma Tộc, giống như là Linh từ trên Hư Không Giới xuống vậy. Bên cạnh Sư Đà còn có một gã thiếu niên đầu to, một tay cầm cự thuẫn, một tay cầm đại phủ, đang lúc đối chiến với Sư Đà.

Ma Long khẽ di một tiếng, mở miệng tán thưởng:

- Gã thiếu niên này cũng thật bất phàm!

Hắn nhìn về phía tòa cung điện trên Thánh sơn kia, chỉ thấy trên tấm biển viết ba chữ Linh Ngọc Cung, bút như long xà, vô cùng thần thánh thoát tục.


- Một tòa Thánh địa thật tốt! Không biết chủ nhân của nơi này là ai?

Tiên Thiên Ma Long lại nhìn thấy bên cạnh ngạch bảng kia không biết có kẻ nào nghịch ngợm, dùng bút lông viết lên ba chữ xiêu xiêu vẹo vẹo, không khỏi bật cười:

- Đại Hắc Cung? Đám đồng tử này thật sự nghịch ngợm! Đoán chừng Cung chủ Linh Ngọc Cung cũng bị bọn chúng chọc cho tức chết đi được a…

Đột nhiên, từ trong Linh Ngọc Cung chợt đi ra một gã nam tử áo trắng, phong thần sâu sắc, mang theo phong độ của người trí thức, vừa nhìn chính là hạng người uyên bác, khiến cho Tiên Thiên Ma Long nhịn không được sinh ra lòng hảo cảm. Chỉ là khí tức của gã nam tử trung niên áo trắng này cực kỳ cổ quái, không nhìn ra là chủng tộc gì, tựa hồ là nửa Thần nửa Ma, nửa Tiên Thiên nửa Hậu Thiên.

Gã nam tử áo trắng kia nhìn thấy hắn ngẩn người nhìn mình, khẽ chắp tay thi lễ, vô cùng khách khí nói:

- Vị sư huynh này từ đâu tới, sao lại đứng trước cửa Linh Ngọc Cung ta?

Tiên Thiên Ma Long cười ha hả, cất cao giọng nói:

- Ta chính là Tiên Thiên Thần của Ma Long Thần Tộc, trải qua trăm vạn năm tế tự sinh ra, trời sinh bất lão bất tử bất diệt. Nay ta nhập thế xuất sơn, muốn làm ra một phen sự nghiệp. Vị tiểu huynh đệ này, ngươi hãy nghe ta nói một câu. Chính gọi là trong sách có thơ: Thân này đã tu luyện trong thiên địa, bất lão bất tử bất…



Thân hình gã nam tử áo trắng kia nhanh như quỷ mị chớp động. Sau một khắc, toàn thân Tiên Thiên Ma Long cắm đầy vô số cây Thần châm, xuyên suốt nhục thân, xuyên thấu Nguyên thần. Toàn bộ các Bí cảnh trong cơ thể hắn đều bị cắm đầy Thần châm, phong kín hết thảy một thân biến hóa và thần thông của Tiên Thiên Ma Long.

Tiên Thiên Ma Long vừa sợ vừa giận, cảm thấy nhục thân và Nguyên thần cũng không thể động đậy. Hắn nghĩ muốn mở miệng rống lớn, dùng Ma âm đánh chết cái tên này, nhưng ngay cả thanh âm cũng không thể phát ra được.

Gã nam tử trung niên áo trắng như tuyết kia vươn tay nắm lấy cái đuôi rồng của hắn, lôi hắn sền sệt vào trong Linh Ngọc Cung, vừa đi vừa lẩm bẩm:

- Thật sự may mắn a! Trác Long tiền bối bị ta nghiên cứu suốt mười năm, hiện tại phủi mông một cái đi rồi, còn nói là vĩnh viễn cũng sẽ không gặp lại ta nữa. Ta cảm thấy hắn không giống như đang nói đùa… Không ngờ lúc này lại có một tôn Tiên Thiên Ma Thần tự đưa mình tới cửa, đáng tiếc lại là một con Ma Long, chủng loại không tinh khiết. Bất quá, cũng đủ cho ta nghiên cứu một đoạn thời gian rồi…

Phần gáy của Tiên Thiên Ma Long không ngừng ma sát với mặt đất, va chạm với mặt đất rầm rầm vang dội. Chỉ là hắn đã bị định trụ hết thảy mọi biến hóa, ngay cả hai con mắt cũng không thể động đậy. Ánh mắt của hắn một lần nữa rơi xuống trên ba chữ Đại Hắc Cung bên cạnh ngạch bảng kia, trong lòng hối hận nói không nên lời:

- Ba chữ Linh Ngọc Cung này là giả, Đại Hắc Cung mới là sự thật! Cái tên này rốt cuộc là tồn tại gì? Vì sao lại ám toán ta? Còn nữa, nghiên cứu mà hắn nói kia rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?

Lúc này, đầu Sư Đà kia cõng gã thiếu niên đầu to trên lưng chạy tới, hỏi:

- Lão gia, đầu Ma Long này là chuyện gì xảy ra?



- Ta cũng không biết là chuyện gì xảy ra. Hắn vừa mới mở miệng liền đã niệm thơ, ta mới nhân cơ hội xuất thủ bắt lấy hắn!

Đầu Sư Đà kia bật cười, nói:

- Ở trước mặt lão gia niệm thơ, chẳng phải là đi tìm chết sao?

Gã thiếu niên đầu to kia dùng đại phủ gõ cự thuẫn một cái, cũng mỉm cười, nói:

- Còn có chuyện tốt bậc này? Gia hỏa này đủ để lão gia chơi đùa một đoạn thời gian rồi à? Sau khi chơi xong, còn có thể biến thành tọa kỵ, khẳng định sẽ uy phong bát diện!

Đầu Sư Đà kia cười khặc khặc, nói:

- Dùng Tiên Thiên Ma Thần làm tọa kỵ, lão gia tuyệt đối là uy phong a!

Tiên Thiên Ma Long vừa thẹn vừa giận, bị nam tử trung niên áo trắng kia kéo vào trong Đại Hắc Cung, trong lòng thầm nghĩ:



o0o

Trong Thiên Đình, vô số gã Thần tướng thần sắc ngây ngốc, ánh mắt mê man, ngơ ngác nhìn một nàng Thần Nữ đi ngang qua bên cạnh bọn họ. Một tầng quang mang sáng rọi lan tỏa ra từ trong cơ thể nàng Thần Nữ kia. Trong quang mang như có mùi hương thơm ngát say lòng người, khiến cho người ta mê say.

Leng keng!

Thần binh trong tay một gã Thần tướng chợt rơi xuống đất, mà gã Thần tướng kia cũng không nhận ra, vẫn mãi ngơ ngác nhìn dung mạo của nàng Thần Nữ kia, ánh mắt si mê.

Leng keng! Leng keng!

Từng kiện từng kiện Thần binh từ trong tay rất nhiều Thần tướng rơi xuống đất. Vô số gã Thần tướng nhìn chằm chằm nàng Thần Nữ này, Thần binh trong tay rơi xuống đất cũng không chú ý tới, trong lòng một mảnh yên tĩnh, sắc mặt vui vẻ, không có bất kỳ chiến ý nào, chỉ có vô số hồi ức mỹ hảo dâng trào trong lòng.

- Xảy ra chuyện gì? Đều hồi phục tinh thần lại cho ta, tiếp tục thao luyện!

Một gã Thần Hoàng thân khoác khải giáp, uy phong lẫm lẫm đi tới. Hắn nhìn thấy cảnh tượng này, cặp mày nhíu chặt, cao giọng quát lớn:

- Đại thọ của Bệ hạ sắp tới, gấp rút thao luyện, thủ hộ Thiên Đình bình an! Thọ yến kết thúc, ta thỉnh cho các ngươi một cái đại công, bằng không…

Nhân Đạo Chí Tôn
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Nhân Đạo Chí Tôn Truyện Nhân Đạo Chí Tôn Story Chương 1396: Thiên đao sát, vạn đao quả (1)
10.0/10 từ 15 lượt.
loading...