Nhân Đạo Chí Tôn
Chương 1105: Dã nhân Phù Lê (2)
- Hửm? Tựa hồ có chút không đúng lắm! Thần Ma vãng lai trên con đường Tinh đạo này so với trước đây đã nhiều thêm rất nhiều!
Khương Y Kỳ có chút kinh ngạc, nghi hoặc lẩm bẩm:
- Trước đây, đi trên con đường này, nhiều nhất cũng chỉ gặp phải mấy trăm ngàn Thần Ma mà thôi. Mà bây giờ chỉ mới là tòa Thần thành thứ ba đã có hơn một vạn Thần Ma rồi. Lẽ nào đã xảy ra chuyện gì?
o0o
Tòa Thần thành thứ tư, Chung Nhạc và Khương Y Kỳ vừa mới tiến vào nơi này, đã cảm thấy được một cỗ khí túc sát đánh tới. Sát khí ngập trời cuồn cuộn áp tới, khiến cho Chung Nhạc và Khương Y Kỳ nhịn không được mỗi người đại phóng pháp lực, chống cự lại cỗ sát khí này.
Toàn thể Thần thành một mảnh xơ xác tiêu điều, yên tĩnh không nghe được bất kỳ thanh âm gì. Chỉ có thể nhìn thấy từng tôn từng tôn Thần Ma giống như từng cây từng cây đại thương đứng sừng sững trên tường thành, trong tay cầm chặt Thần binh, Ma Thần binh. Mà ở chỗ càng cao hơn, khuôn mặt từng tôn từng tôn Thần Hoàng, Ma Hoàng dữ tợn, biến ra chân thân. Có kẻ ba đầu sáu tay, có kẻ thân người đầu thú, có kẻ đầu chim cặp cánh… Ai nấy cũng đều đằng đằng sát khí, nhìn ra phía ngoài thành.
- Còn có một tôn Tạo Vật Chủ nữa!
Chung Nhạc khẽ giật mình, nhìn về phía trung tâm Thần thành. Chỉ thấy nơi đó kim quang vạn đạo, hình thành một phiến thời không mỹ lệ độc lập. Trong phiến thời không kia là là tôn Đại Thần đang ngồi, thân thể vô cùng vĩ ngạn.
Khí tức của hắn tự thành một giới. Ở trong phiến thế giới đó, từng đóa từng đóa kim liên hoa nở hoa tàn, không ngừng sinh ra, không ngừng điêu linh. Kim liên tầng tầng, lan tỏa Thần quang. Đây là thủ đoạn Tạo Vật!
Trấn thủ tòa Thần thành thứ tư này không ngờ lại là một tôn Tạo Vật Chủ!
- Ngay cả Tạo Vật Chủ cũng là bộ dạng như lâm đại địch như vậy, rốt cuộc là đối thủ gì khiến cho bọn họ nghiêm túc như vậy?
Chung Nhạc và Khương Y Kỳ nhìn ra bên ngoài. Chỉ thấy trong tinh không Vũ trụ Cổ lão có một mảnh kim vân đang phi hành, phảng phất như một đóa tinh vân xán lạn vậy. Tốc độ mảnh kim vân kia cực nhanh, cũng không lâu lắm đã bay tới một khỏa Tinh cầu, bao vây khỏa Tinh cầu kia lại, sau một lúc lại bay đi. Chỉ thấy khỏa Tinh cầu kia đã bị gặm thành trăm ngàn lỗ thủng.
- Đó là…
Sắc mặt Chung Nhạc khẽ biến, đã nhìn thấu manh mối. Đó không phải là kim vân, mà là một đàn côn trùng do vô số Thần Ma Hoàng Kim Côn Tộc cấu thành.
Đàn côn trùng kim quang xán lạn phi hành trong Vũ trụ Cổ lão, tốc độ cực nhanh, tự nhiên là Côn Thần cấp bậc Thần Ma, bằng không cũng không có khả năng có được tốc độ nhanh như vậy. Mà trong thời gian cực ngắn đã có thể ăn thủng một khỏa Tinh cầu, nói rõ số lượng Côn Thần chính là rất nhiều.
Mảnh kim vân do không biết bao nhiêu Côn Thần cấu thành nhanh chóng bay về phía này. Không trung tòa Thần thành thứ tư đột nhiên trở nên ảm đạm. Mảnh kim vân kia bay tới trên vầng đại nhật đang vận chuyển xoay quanh Thần thành kia, thôn phệ sạch sạch sẽ sẽ toàn thể vầng đại nhật. Hiển nhiên là đám Côn Thần nhiều đếm không xuể đã bay vào trong vầng đại nhật, thôn phệ năng lượng của nó.
Sau một lát, mảnh kim vân do vô số Côn Thần cấu thành từ trong vầng đại nhật bay ra. Mà vầng đại nhật kia đã tắt hẳn, biến thành một khỏa Thiên cầu đen như mực.
Khóe mắt Khương Y Kỳ kịch liệt nhảy lên, vội vàng kéo tay Chung Nhạc, thấp giọng nói:
- Trong Vũ trụ Cổ lão mặc dù cũng có Côn Tộc, nhưng nhiều Côn Tộc như vậy tụ tập cùng một chỗ, ta lại chưa từng nghe nói qua. Trong này khẳng định là có tồn tại nào đó đang âm thầm chủ trì. Ta sợ tòa Thần thành thứ tư này sẽ không giữ được nữa! Chúng ta tốt nhất đi nhanh một chút a!
Chung Nhạc gật đầu. Đám Côn Tộc này khẳng định không phải là chỉ đi ngang qua. Bọn chúng trước thôn phệ Tinh cầu, thôn phệ Thái Dương, mục đích chính là để lớn mạnh thực lực của đám Côn Thần, sau đó mới dễ dàng đối phó Thần Ma của tòa Thần thành thứ tư.
Bọn họ đang định bước vào Trận đài Truyền tống rời khỏi, Chung Nhạc đột nhiên nhìn thấy mảnh kim vân kia đã phong tỏa toàn bộ tòa Thần thành thứ tư. Vô số Côn Thần bay lượn xung quanh một tôn Cự nhân, đang lạnh lùng nhìn về phía tòa Thần thành thứ tư.
- Nhân Tộc!
Chung Nhạc kinh hô thất thanh. Khương Y Kỳ cũng dừng hẳn lại, nhìn về phía gã Cự nhân kia. Chỉ thấy gã Cự nhân kia một thân cơ nhục giống như nham thạch vậy, toàn thân nhô cao, vô cùng hùng tráng. Trên người hắn chỉ mặc một cái khố da thú lớn, trong tay cầm theo một cây gậy xương lớn, lại có thể khống chế đám Côn Thần vô biên vô tận này. Hai chân hắn đạp trên lưng hai con Mẫu Trùng thật lớn. Đây là hai con Mẫu Thần cấp Thần Hoàng, bị hắn dẫm dưới chân vô cùng ngoan ngoãn.
- Thật sự là Nhân Tộc!
Sắc mặt Khương Y Kỳ kịch biến, đột nhiên thất thanh nói:
- Hắn là hậu duệ Phục Hy lưu vong trong Vũ trụ Cổ lão!
- Hậu duệ Phục Hy…
Ánh mắt Chung Nhạc phức tạp nhìn về phía gã Nhân Tộc kia. Mà ánh mắt gã Cự nhân kia giống như điện mang vậy, những nơi ánh mắt hắn đảo qua, không gian bị chấn động vang dội, hẳn là trong cơ thể đã thức tỉnh một bộ phận huyết mạch Lôi Trạch thị.
Đột nhiên, ánh mắt gã Cự nhân kia chợt rơi xuống trên người Chung Nhạc và Khương Y Kỳ, thoáng ngẩn người một chút.
Trong tòa Thần thành thứ tư bên dưới, trên trán từng tôn từng tôn Thần Hoàng, Ma Hoàng không ngừng tuôn ra mồ hôi lạnh, trong lòng khẩn trương vạn phần. Mà tôn Tạo Vật Chủ trấn thủ nơi này cũng là không chút cử động, hô hấp của đám tướng sĩ Thần Ma kia càng lúc càng to, càng lúc càng trầm trọng. Vô số Côn Thần áp thành, nếu bọn chúng đồng loạt công kích, chỉ sợ bọn họ cũng sẽ tử thương vô số kể.
Nhưng lúc này, gã Cự nhân kia chợt bị vô số con Côn Thần bao phủ. Chỉ thấy đám Côn Thần vây quanh gã Cự nhân chân đạp hai con Mẫu Hoàng kia bay đi. Mảnh kim vân rất nhanh đã bay về phía sâu bên trong Vũ trụ Cổ lão.
- Hôm nay có Nhân Tộc ở đây, ta bỏ qua cho các ngươi một lần, ngày khác trở lại!
Thanh âm gã Cự nhân kia cuồn cuộn vang lên.
Đám Thần Ma trấn thủ tòa Thần thành thứ tư nhất thời thở phào nhẹ nhõm, giống như trút được gánh nặng vậy, suýt chút nữa đã ngã xụi lơ xuống. Chỉ có tôn Tạo Vật Chủ kia vẫn như cũ biểu hiện bình tĩnh. Bất quá, hắn hiển nhiên cũng đã buông lỏng hơn rất nhiều.
- Tồn tại kia là Dã nhân Phù Lê trong Vũ trụ Cổ lão. Hắn đã tấn công Thần thành thứ tư này của ta rất nhiều lần, không nghĩ tới hắn lại sẽ vì Nhân Tộc mà thoái lui!
Tôn Tạo Vật Chủ kia trầm giọng nói:
- Trong tòa Thần thành thứ tư này của ta có Nhân Tộc tới sao? Mau mời tới đây!
Mà lúc này, Chung Nhạc và Khương Y Kỳ sớm đã rời khỏi.
Nhân Đạo Chí Tôn
Khương Y Kỳ có chút kinh ngạc, nghi hoặc lẩm bẩm:
- Trước đây, đi trên con đường này, nhiều nhất cũng chỉ gặp phải mấy trăm ngàn Thần Ma mà thôi. Mà bây giờ chỉ mới là tòa Thần thành thứ ba đã có hơn một vạn Thần Ma rồi. Lẽ nào đã xảy ra chuyện gì?
o0o
Tòa Thần thành thứ tư, Chung Nhạc và Khương Y Kỳ vừa mới tiến vào nơi này, đã cảm thấy được một cỗ khí túc sát đánh tới. Sát khí ngập trời cuồn cuộn áp tới, khiến cho Chung Nhạc và Khương Y Kỳ nhịn không được mỗi người đại phóng pháp lực, chống cự lại cỗ sát khí này.
Toàn thể Thần thành một mảnh xơ xác tiêu điều, yên tĩnh không nghe được bất kỳ thanh âm gì. Chỉ có thể nhìn thấy từng tôn từng tôn Thần Ma giống như từng cây từng cây đại thương đứng sừng sững trên tường thành, trong tay cầm chặt Thần binh, Ma Thần binh. Mà ở chỗ càng cao hơn, khuôn mặt từng tôn từng tôn Thần Hoàng, Ma Hoàng dữ tợn, biến ra chân thân. Có kẻ ba đầu sáu tay, có kẻ thân người đầu thú, có kẻ đầu chim cặp cánh… Ai nấy cũng đều đằng đằng sát khí, nhìn ra phía ngoài thành.
- Còn có một tôn Tạo Vật Chủ nữa!
Chung Nhạc khẽ giật mình, nhìn về phía trung tâm Thần thành. Chỉ thấy nơi đó kim quang vạn đạo, hình thành một phiến thời không mỹ lệ độc lập. Trong phiến thời không kia là là tôn Đại Thần đang ngồi, thân thể vô cùng vĩ ngạn.
Khí tức của hắn tự thành một giới. Ở trong phiến thế giới đó, từng đóa từng đóa kim liên hoa nở hoa tàn, không ngừng sinh ra, không ngừng điêu linh. Kim liên tầng tầng, lan tỏa Thần quang. Đây là thủ đoạn Tạo Vật!
Trấn thủ tòa Thần thành thứ tư này không ngờ lại là một tôn Tạo Vật Chủ!
- Ngay cả Tạo Vật Chủ cũng là bộ dạng như lâm đại địch như vậy, rốt cuộc là đối thủ gì khiến cho bọn họ nghiêm túc như vậy?
Chung Nhạc và Khương Y Kỳ nhìn ra bên ngoài. Chỉ thấy trong tinh không Vũ trụ Cổ lão có một mảnh kim vân đang phi hành, phảng phất như một đóa tinh vân xán lạn vậy. Tốc độ mảnh kim vân kia cực nhanh, cũng không lâu lắm đã bay tới một khỏa Tinh cầu, bao vây khỏa Tinh cầu kia lại, sau một lúc lại bay đi. Chỉ thấy khỏa Tinh cầu kia đã bị gặm thành trăm ngàn lỗ thủng.
- Đó là…
Sắc mặt Chung Nhạc khẽ biến, đã nhìn thấu manh mối. Đó không phải là kim vân, mà là một đàn côn trùng do vô số Thần Ma Hoàng Kim Côn Tộc cấu thành.
Đàn côn trùng kim quang xán lạn phi hành trong Vũ trụ Cổ lão, tốc độ cực nhanh, tự nhiên là Côn Thần cấp bậc Thần Ma, bằng không cũng không có khả năng có được tốc độ nhanh như vậy. Mà trong thời gian cực ngắn đã có thể ăn thủng một khỏa Tinh cầu, nói rõ số lượng Côn Thần chính là rất nhiều.
Mảnh kim vân do không biết bao nhiêu Côn Thần cấu thành nhanh chóng bay về phía này. Không trung tòa Thần thành thứ tư đột nhiên trở nên ảm đạm. Mảnh kim vân kia bay tới trên vầng đại nhật đang vận chuyển xoay quanh Thần thành kia, thôn phệ sạch sạch sẽ sẽ toàn thể vầng đại nhật. Hiển nhiên là đám Côn Thần nhiều đếm không xuể đã bay vào trong vầng đại nhật, thôn phệ năng lượng của nó.
Sau một lát, mảnh kim vân do vô số Côn Thần cấu thành từ trong vầng đại nhật bay ra. Mà vầng đại nhật kia đã tắt hẳn, biến thành một khỏa Thiên cầu đen như mực.
Khóe mắt Khương Y Kỳ kịch liệt nhảy lên, vội vàng kéo tay Chung Nhạc, thấp giọng nói:
- Trong Vũ trụ Cổ lão mặc dù cũng có Côn Tộc, nhưng nhiều Côn Tộc như vậy tụ tập cùng một chỗ, ta lại chưa từng nghe nói qua. Trong này khẳng định là có tồn tại nào đó đang âm thầm chủ trì. Ta sợ tòa Thần thành thứ tư này sẽ không giữ được nữa! Chúng ta tốt nhất đi nhanh một chút a!
Chung Nhạc gật đầu. Đám Côn Tộc này khẳng định không phải là chỉ đi ngang qua. Bọn chúng trước thôn phệ Tinh cầu, thôn phệ Thái Dương, mục đích chính là để lớn mạnh thực lực của đám Côn Thần, sau đó mới dễ dàng đối phó Thần Ma của tòa Thần thành thứ tư.
Bọn họ đang định bước vào Trận đài Truyền tống rời khỏi, Chung Nhạc đột nhiên nhìn thấy mảnh kim vân kia đã phong tỏa toàn bộ tòa Thần thành thứ tư. Vô số Côn Thần bay lượn xung quanh một tôn Cự nhân, đang lạnh lùng nhìn về phía tòa Thần thành thứ tư.
- Nhân Tộc!
Chung Nhạc kinh hô thất thanh. Khương Y Kỳ cũng dừng hẳn lại, nhìn về phía gã Cự nhân kia. Chỉ thấy gã Cự nhân kia một thân cơ nhục giống như nham thạch vậy, toàn thân nhô cao, vô cùng hùng tráng. Trên người hắn chỉ mặc một cái khố da thú lớn, trong tay cầm theo một cây gậy xương lớn, lại có thể khống chế đám Côn Thần vô biên vô tận này. Hai chân hắn đạp trên lưng hai con Mẫu Trùng thật lớn. Đây là hai con Mẫu Thần cấp Thần Hoàng, bị hắn dẫm dưới chân vô cùng ngoan ngoãn.
- Thật sự là Nhân Tộc!
Sắc mặt Khương Y Kỳ kịch biến, đột nhiên thất thanh nói:
- Hắn là hậu duệ Phục Hy lưu vong trong Vũ trụ Cổ lão!
- Hậu duệ Phục Hy…
Ánh mắt Chung Nhạc phức tạp nhìn về phía gã Nhân Tộc kia. Mà ánh mắt gã Cự nhân kia giống như điện mang vậy, những nơi ánh mắt hắn đảo qua, không gian bị chấn động vang dội, hẳn là trong cơ thể đã thức tỉnh một bộ phận huyết mạch Lôi Trạch thị.
Đột nhiên, ánh mắt gã Cự nhân kia chợt rơi xuống trên người Chung Nhạc và Khương Y Kỳ, thoáng ngẩn người một chút.
Trong tòa Thần thành thứ tư bên dưới, trên trán từng tôn từng tôn Thần Hoàng, Ma Hoàng không ngừng tuôn ra mồ hôi lạnh, trong lòng khẩn trương vạn phần. Mà tôn Tạo Vật Chủ trấn thủ nơi này cũng là không chút cử động, hô hấp của đám tướng sĩ Thần Ma kia càng lúc càng to, càng lúc càng trầm trọng. Vô số Côn Thần áp thành, nếu bọn chúng đồng loạt công kích, chỉ sợ bọn họ cũng sẽ tử thương vô số kể.
Nhưng lúc này, gã Cự nhân kia chợt bị vô số con Côn Thần bao phủ. Chỉ thấy đám Côn Thần vây quanh gã Cự nhân chân đạp hai con Mẫu Hoàng kia bay đi. Mảnh kim vân rất nhanh đã bay về phía sâu bên trong Vũ trụ Cổ lão.
- Hôm nay có Nhân Tộc ở đây, ta bỏ qua cho các ngươi một lần, ngày khác trở lại!
Thanh âm gã Cự nhân kia cuồn cuộn vang lên.
Đám Thần Ma trấn thủ tòa Thần thành thứ tư nhất thời thở phào nhẹ nhõm, giống như trút được gánh nặng vậy, suýt chút nữa đã ngã xụi lơ xuống. Chỉ có tôn Tạo Vật Chủ kia vẫn như cũ biểu hiện bình tĩnh. Bất quá, hắn hiển nhiên cũng đã buông lỏng hơn rất nhiều.
- Tồn tại kia là Dã nhân Phù Lê trong Vũ trụ Cổ lão. Hắn đã tấn công Thần thành thứ tư này của ta rất nhiều lần, không nghĩ tới hắn lại sẽ vì Nhân Tộc mà thoái lui!
Tôn Tạo Vật Chủ kia trầm giọng nói:
- Trong tòa Thần thành thứ tư này của ta có Nhân Tộc tới sao? Mau mời tới đây!
Mà lúc này, Chung Nhạc và Khương Y Kỳ sớm đã rời khỏi.
Nhân Đạo Chí Tôn
Đánh giá:
Truyện Nhân Đạo Chí Tôn
Story
Chương 1105: Dã nhân Phù Lê (2)
10.0/10 từ 15 lượt.