Nhân Đạo Chí Tôn
Chương 1053: Thân phận bại lộ
Chung Nhạc trong trạng thái ngộ đạo, đúng như Đông A nói, Chung Nhạc lúc này gần với đạo, bất cứ công kích nào nhằm vào hắn đều dẫn đến phản ứng khí cơ của hắn trong trạng thái vô thức, thuận theo sát ý sát khí của đối phương, phá giải sự uy hiếp nhằm vào hắn.
Trạng thái ngộ đạo cực kỳ cao thâm, gần với đạo, phản ứng vi diệu, nhất cử nhất động đều chứa đựng đạo lý ảo diệu của thiên địa.
Đông A ba lần tấn công, hai lần đều là thần thông, uy lực thần thông phát tán sẽ không gây phản kích vô thức của Chung Nhạc, còn lần này Đông A định tế hồn binh, ngay vào khoảnh khắc tế hồn binh, khí cơ của hắn đã khoá chặt Chung Nhạc, vì thế bị sự vô thức của Chung Nhạc coi đó là sự uy hiếp và phản công.
Hắn trong trạng thái ngộ đạo là phản ứng trong trạng thái vô thức, là đại đạo trong cơ thể dẫn dắt hắn vào trạng thái phòng ngự chứ không phải Chung Nhạc cố tình.
- Sư muội!
Đông A lại vừa kinh vừa nộ, từ từ đứng dậy, trầm giọng nói:
- Chúng ta gặp một vị cường giả hạ giới rồi!
Hoà Hy cũng sắc mặt ngưng trọng, cùng Đông A đứng ở hai bên Chung Nhạc. Hai lần trước Đông A thăm dò không làm gián đoạn được quá trình ngộ đạo của Chung Nhạc, lần thứ ba chuẩn bị ra tay toàn lực thì lại bị Chung Nhạc vô thức phản kích. Thực lực này, cho dù trong số các luyện khí sĩ Tử Vi Tinh Vực cũng là hiếm thấy!
- Bố trận!
Đông A nói nhỏ:
- Liên thủ tấn công hắn!
Sau đầu Hy Hoà, sáu quầng sáng chuyển động, vô số cây đồ đằng trụ bay ra, uỳnh uỳnh rơi xuống, trên bề mặt đồ đằng trụ phủ đầy các loại hoa văn phức tạp.
Đồ đằng trụ lấp lánh thần quang, tất cả đều dùng thần kim thần liệu thượng đẳng, còn hoa văn trên đó đều là máu tươi, vẫn còn tươi rói, lan toả thần uy, là dùng thần huyết vẽ nên đồ đằng văn.
Đáng sợ nhất là có tới hơn nghìn cây đồ đằng trụ như vậy. Trên mỗi trụ lại có tới hàng nghìn loại đồ đằng văn, mỗi loại lại toả ra một thứ thần uy khác nhau.
Toà đại trận này đã dùng thần huyết của hàng trăm vạn vị thần!
Chư thần dưới trướng Tử Quang Quân Vương nhiều vô kể, Hy Hoà là đệ tử của hắn, bắt trăm vạn chư thần lấy thần huyết của mình luyện bảo cho nàng ta, thật là bỏ vốn lớn. Phải biết rằng, cho dù là Thạch Âm Cơ, thân là con gái của Vân Sơn Giới Đế cũng không thể bắt trăm vạn thần ma dùng tinh hoa trong thần huyết của mình luyện chế hồn binh.
Thế lực trên Thiên Giới rối ren phức tạp, Thiên Giới chư thần đến từ các chủng tộc khác nhau, có thế lực thân gia riêng của mình, thần huyết đại diện cho huyết mạch của mỗi chủng tộc, chứa đựng sự ảo diệu chủng tộc, lẽ nào có thể tuỳ tiện cho kẻ khác?
Nhưng Hy Hoà có thể làm được, từ đó có thể thấy thế lực của Tử Quang Quân Vương ở Tử Vi Tinh Vực lớn tới mức nào.
- Bách Vạn Thần Ma Trấn Thiên Quan!
Hy Hoà hét một tiếng, khởi động nghìn cây đồ đằng trụ, vô số đồ đằng văn toả sáng, biến thành các vị thiên thần đứng sừng sững, hút Chung Nhạc vào trong đại trận, biến thành một không gian độc lập.
Đại trận khởi động, một toà thiên quan nổi lên, phía dưới một nghìn cây đồ đằng trụ mỗi cây đều có hư ảnh của thần ma, nguy nga hùng vĩ.
Thạch Âm Cơ, Dư Bá Xuyên mấy người họ định tới cứu nhưng căn bản không thể nào tiếp cận được đại trận, bị đánh bật bay ra sau.
Đại trận này có tên Bách Vạn Thần Ma Trấn Thiên Quan, do Hy Hoà tạo ra, đại trận hình thành là tương đương với một toà thiên quan trấn áp xuống. Chung Nhạc nằm trong toà đại trận, áp lực sẽ ập xuống hắn không cho hắn động đậy.
Đại trận đã thành, Chung Nhạc lại đứng dậy, vẫn nhắm mắt.
Thân người hắn khẽ run lên, cơ thể phiêu hốt, uy năng đại trận áp xuống nhưng không thể đè xuống cơ thể hắn, luôn bị hắn tránh được.
Hy Hoà trán toát mồ hôi, liên tục biến đổi trận pháp nhưng không thể bắt được thân ảnh Chung Nhạc.
- Bước đi của hắn quá nhanh!
Hy Hoà nói:
- Mỗi lần hắn bước đều là chỗ uy lực của trận pháp không tới. Đại trận của ta không trấn áp được hắn! Sư huynh, giờ phải làm sao?
Chung Nhạc không đơn thuần là bước tới chỗ uy lực đại trận không tới, chỉ dựa vào bước đi thì không thể tránh được Bách Vạn Thần Ma Trấn Thiên Quan đại trận, huyền diệu hơn đó là cơ thể hắn rung động. Mỗi lần rung lên là tránh được một lần công kích của đại trận, Mỗi lần di chuyển là tương ứng với một lần thay đổi của đại trận, tùy cơ ứng biến, tránh được công kích của đối phương.
Hắn cứ như còn hiểu Bách Vạn Thần Ma Trấn Thiên Quan đại trận, hiểu sự biến hoá của nó hơn cả Hy Hoà, vì thế mới có thể đi lại thoải mái trong trận pháp đáng sợ này như vậy.
Đông A di chuyển, lao đi như cá bơi trong đại trận, lao về phía Chung Nhạc, hét lớn:
- Liên thủ bao vây tấn công, cắt đứt sự biến đổi bước đi của hắn!
Hy Hoà cũng lao tới, vừa điều khiển trận pháp vừa tấn công Chung Nhạc.
Chung Nhạc bước đi vẫn không thay đổi, thân hình rung lên cũng ngày một mạnh, đột nhiên chân tay huơ lên, mười ngón tay búng liên tục, thích ứng với sự biến hoá của trận pháp.
Dưới sườn hắn mọc thêm cánh tay, tám cánh tay làm các kiểu ấn pháp, vừa hay chặn được công kích của Đông A và Hy Hoà, vẫn có phòng thủ có tấn công.
Đông A và Hy Hoà liên thủ tấn công Chung Nhạc, ba người lao vun vút giữa các cột đồ đằng trụ, thần thông va đập, pháp lực điên đảo, nhưng Chung Nhạc vẫn ở trong trạng thái ngộ đạo. Bên ngoài cơ thể vẫn có đồ đằng văn hình thành, lấp lánh thần quang, tiếp tục luyện vào cơ thể hắn, không hề bị quấy nhiễu bởi Đông A, Hy Hoà.
Hai người họ vừa kinh ngạc vừa phẫn nộ, Chung Nhạc vẫn luôn đấu với họ trong trạng thái vô thức, mắt không hề mở, nhưng lại giằng co được lâu như vậy, còn ứng phó được với Bách Vạn Thần Ma Trấn Thiên Quan, đúng là đáng sợ!
- Nhân tộc làm được tới mức này thật sao?
Hai người có phần sợ hãi, nhưng công thế thêm hung mãnh, tung hết các loại thần thông được Tử Quang Quân Vương truyền thụ, vô cùng tinh diệu, hơn xa thần thông mà Vân Sơn Giới Đế, Thạch Cơ nương nương truyền cho Thạch Âm Cơ.
Tầm nhìn của Tử Quang Quân Vương phi phàm, đương nhiên thần thông không phải tầm thường, truyền thừa của hắn thâm hậu, thường xuyên ở bên Đế Quân, thần thông huyền diệu, gần như không tìm được bất cứ sơ hở nào.
Nhưng cho dù là những thần thông như vậy Chung Nhạc vẫn có thể thoải mái đối phó, khiến sự tự tin của Đông A và Hy Hoà bị tổn thương nặng nề.
- Hai ngươi đúng là xấu hổ khi nói là luyện khí sĩ của Tử Vi Tinh Vực, hai người liên thủ tấn công một người, còn bố trận, đúng là vô sỉ!
Tiếng chế giễu của Thạch Âm Cơ từ bên ngoài vọng vào.
Đông A và Hy Hoà đại nộ, tiếng một nữ tử khác lại vang lên, thản nhiên nói:
- Quan trọng là Nhạc Hầu vẫn đang ngộ đạo, nhưng đến cái gấu áo của Nhạc Hầu chúng cũng không động tới được.
- Uyển Quân, áo của Nhạc Hầu là do ngươi dệt, đúng là đồ tốt, Ngươi nhìn áo hắn mặc, nhắm mắt cũng có thể khiến hai tên kia quay cuồng.
- Đương nhiên rồi!
Đông A và Hy Hoà mặt tím tái.
Lúc này, trên Thiên Đình, Vân Sơn Giới Đế đang lén quan sát trận chiến. Sắc mặt sáng tối bất định, thấy hai người này không thể trừ bỏ được Chung Nhạc mà Chung Nhạc đang trong trạng thái ngộ đạo, sẽ không hạ sát thủ, chỉ e tính toán của hắn sẽ thất bại.
Đột nhiên hắn như có cảm giác gì đó, ra khỏi kim loan bảo điện, nhìn về hướng truyền tống trận, thấy ánh sáng từ vũ trụ hư không bắn xuống, một cỗ bảo loan đang chậm rãi đi ra từ truyền tống trận.
Tử Quang Quân Vương bước ra, thi lễ với Vân Sơn Giới Đế:
- Sư huynh.
Vân Sơn Giới Đế vội đáp lễ.
Tử Quang Quân Vương cùng các vị mỹ nữ tiến lại:
- Tiểu đệ dưới trướng Đế Quân, đạo hiệu Tử quang, tới từ Tử Quang Đế Tinh, tới tra về việc của nhân tộc, mong Vân Sơn sư huynh tạo điều kiện.
- Tra về nhân tộc?
Vân Sơn Giới Đế giật mình, không dám chậm trễ, vội vàng mời vào ngồi:
- Dưới trướng Đế Quân? Vị Đế Quân nào? Lẽ nào là vị đó…
Tử Quang Quân Vương khách sáo vài câu, ngồi xuống, khẽ gẩy lên, không gian hiện ra cảnh tượng Đông A và Hy Hoà tấn công Chung Nhạc trên Thiên Giới.
Tử Quang Quân Vương nhìn một lúc, lắc đầu thở dài:
- Mất mặt, mất mặt. Để Vân Sơn sư huynh chê cười rồi. hai tiểu nhi này là đệ tử của ta, vốn định ép nhân tộc kia bộc lộ thực lực, cũng để tiện ta xem lai lịch hắn, không ngờ hai đứa nó lại không thể làm gì được hắn.
Vân Sơn Giới Đế ánh mắt lay động, cười:
- Ta nói sao Tử Vi Tinh Vực sao đột nhiên lại xuất hiện hai cường giả trẻ tuổi, thì ra là cao đồ. Tử Quang sư huynh không biết thôi, nhân tộc Chung Nhạc này vô cùng lợi hại, bước lên tầng tám mươi mốt của thuần dương lôi trạch, cao đồ không thắng được hắn cũng là bình thường.
- Đã tới tầng tám mươi mốt sao?
Tử Quang Quân Vương nhíu mày:
- Nhân tộc không có tiềm lực này, trừ phi đã thức tỉnh được… Ủa, không đúng, không đúng!
Hắn quan sát kỹ trạng thái của Chung Nhạc, chăm chú nhìn đồ đằng văn mà Chung Nhạc đang ngưng kết, sắc mặt thay đổi, lắc đầu nói:
- Ba La Giới Đế đã phá hỏng thanh danh của ta! Đây là Tiên Thiên đồ đằng văn, là tổ truyền công pháp của Ba La Giới Đế, Tiên Thiên Thánh Tế Huyền Công, không ngờ hắn lại truyền môn công pháp này cho nhân tộc này, hắn còn luyện thành rồi nữa!
Hắn tiếp tục quan sát, nhíu mày:
- Còn có một loại công pháp, không phải Tiên Thiên, hơn cả Tiên Thiên. Tên nhân tộc này thật có tham vọng, đã luyện thành Nhục Thân Thuần Dương từ lâu. Hắn đang muốn luyện Nhục Thân Tiên Thiên, khí phách lắm!
- Nhục Thân Thuần Dương, Nhục Thân Tiên Thiên?
Vân Sơn Giới Đế khựng người, vô cùng khâm phục, bất luận là Nhục Thân Thuần Dương hay Nhục Thân Tiên Thiên hắn đều không biết, không ngờ lại thấy ở Chung Nhạc!
- Hắn có phải là Phục Hy không ta không nhìn ra. Trừ phi Đông A, Hy Hoà có thể làm gián đoạn hắn ngộ đạo, buộc hắn phải thi triển toàn lực. Nhưng giờ xem ra hai đồ nhi của ta không làm được rồi.
Tử Quang Quân Vương lấy Thiên Nguyên Luân Hồi Kính ra, cười:
- Người ta là nhờ hai đồ nhi của ta giúp hắn ngộ đạo nhanh hơn. Hai đồ nhi của ta còn ngốc nghếch không biết, đúng là ngu dốt. Kính linh, lai lịch của thiếu niên này đành phải dựa vào ngươi thôi.
Thiên Nguyên Luân Hồi Kính bay lên, bên trong xuất hiện một nữ tử xinh đẹp, nhìn về hướng Chung Nhạc, cười:
- Thiếu niên này đúng là cổ quái, đã luyện được cả Nguyên Thần Tiên Thiên!
- Nguyên Thần Tiên Thiên?
Tử Quang Quân Vương cười:
- Điểm này ta không nhận ra. Nhưng Nguyên Thần Tiên Thiên cũng không phải thành tựu gì kinh thiên động địa. Ở Tử Vi Đế Tinh có không ít kỳ tài, cũng có Nguyên Thần Tiên Thiên.
- Không giống, hắn là hồn phách đã thành Tiên Thiên.
Kính linh cười.
- Hồn phách thành Tiên Thiên?
Tử Quang Quân Vương kêu lên.
- Còn điều kỳ quái hơn nữa.
Kính linh nhìn Chung Nhạc, cười hi hi:
- Hắn đã thành tựu Tiên Thiên chi khí, Tiên Thiên pháp lực. Trong cơ thể hắn có Tiên Thiên thần huyết, có hai loại, một là thần huyết của Hoa Tư thần tộc, một là của Lôi Trạch thần tộc. Trong đó hơn nửa thần huyết bị phong ấn, nhưng cũng đã mở phong ấn được ba bốn phần.
Tử Quang Quân Vương sắc mặt kịch biến, đứng phắt dậy, sát khí đằng đằng:
- Quả nhiên là Phục Hy thị! Kính linh, ngươi còn nhìn thấy gì nữa?
- Ta còn thấy…
Kính linh nheo mắt nhìn, khi sắp nhìn hết mọi bí mật của Chung Nhạc thì đột nhiên trong nguyên thần Chung Nhạc loé sáng, trước mắt kính linh trắng xoá một màu, lắc đầu:
- Không thấy rõ nữa.
Nhân Đạo Chí Tôn
Trạng thái ngộ đạo cực kỳ cao thâm, gần với đạo, phản ứng vi diệu, nhất cử nhất động đều chứa đựng đạo lý ảo diệu của thiên địa.
Đông A ba lần tấn công, hai lần đều là thần thông, uy lực thần thông phát tán sẽ không gây phản kích vô thức của Chung Nhạc, còn lần này Đông A định tế hồn binh, ngay vào khoảnh khắc tế hồn binh, khí cơ của hắn đã khoá chặt Chung Nhạc, vì thế bị sự vô thức của Chung Nhạc coi đó là sự uy hiếp và phản công.
Hắn trong trạng thái ngộ đạo là phản ứng trong trạng thái vô thức, là đại đạo trong cơ thể dẫn dắt hắn vào trạng thái phòng ngự chứ không phải Chung Nhạc cố tình.
- Sư muội!
Đông A lại vừa kinh vừa nộ, từ từ đứng dậy, trầm giọng nói:
- Chúng ta gặp một vị cường giả hạ giới rồi!
Hoà Hy cũng sắc mặt ngưng trọng, cùng Đông A đứng ở hai bên Chung Nhạc. Hai lần trước Đông A thăm dò không làm gián đoạn được quá trình ngộ đạo của Chung Nhạc, lần thứ ba chuẩn bị ra tay toàn lực thì lại bị Chung Nhạc vô thức phản kích. Thực lực này, cho dù trong số các luyện khí sĩ Tử Vi Tinh Vực cũng là hiếm thấy!
- Bố trận!
Đông A nói nhỏ:
- Liên thủ tấn công hắn!
Sau đầu Hy Hoà, sáu quầng sáng chuyển động, vô số cây đồ đằng trụ bay ra, uỳnh uỳnh rơi xuống, trên bề mặt đồ đằng trụ phủ đầy các loại hoa văn phức tạp.
Đồ đằng trụ lấp lánh thần quang, tất cả đều dùng thần kim thần liệu thượng đẳng, còn hoa văn trên đó đều là máu tươi, vẫn còn tươi rói, lan toả thần uy, là dùng thần huyết vẽ nên đồ đằng văn.
Đáng sợ nhất là có tới hơn nghìn cây đồ đằng trụ như vậy. Trên mỗi trụ lại có tới hàng nghìn loại đồ đằng văn, mỗi loại lại toả ra một thứ thần uy khác nhau.
Toà đại trận này đã dùng thần huyết của hàng trăm vạn vị thần!
Chư thần dưới trướng Tử Quang Quân Vương nhiều vô kể, Hy Hoà là đệ tử của hắn, bắt trăm vạn chư thần lấy thần huyết của mình luyện bảo cho nàng ta, thật là bỏ vốn lớn. Phải biết rằng, cho dù là Thạch Âm Cơ, thân là con gái của Vân Sơn Giới Đế cũng không thể bắt trăm vạn thần ma dùng tinh hoa trong thần huyết của mình luyện chế hồn binh.
Thế lực trên Thiên Giới rối ren phức tạp, Thiên Giới chư thần đến từ các chủng tộc khác nhau, có thế lực thân gia riêng của mình, thần huyết đại diện cho huyết mạch của mỗi chủng tộc, chứa đựng sự ảo diệu chủng tộc, lẽ nào có thể tuỳ tiện cho kẻ khác?
Nhưng Hy Hoà có thể làm được, từ đó có thể thấy thế lực của Tử Quang Quân Vương ở Tử Vi Tinh Vực lớn tới mức nào.
- Bách Vạn Thần Ma Trấn Thiên Quan!
Hy Hoà hét một tiếng, khởi động nghìn cây đồ đằng trụ, vô số đồ đằng văn toả sáng, biến thành các vị thiên thần đứng sừng sững, hút Chung Nhạc vào trong đại trận, biến thành một không gian độc lập.
Đại trận khởi động, một toà thiên quan nổi lên, phía dưới một nghìn cây đồ đằng trụ mỗi cây đều có hư ảnh của thần ma, nguy nga hùng vĩ.
Thạch Âm Cơ, Dư Bá Xuyên mấy người họ định tới cứu nhưng căn bản không thể nào tiếp cận được đại trận, bị đánh bật bay ra sau.
Đại trận này có tên Bách Vạn Thần Ma Trấn Thiên Quan, do Hy Hoà tạo ra, đại trận hình thành là tương đương với một toà thiên quan trấn áp xuống. Chung Nhạc nằm trong toà đại trận, áp lực sẽ ập xuống hắn không cho hắn động đậy.
Đại trận đã thành, Chung Nhạc lại đứng dậy, vẫn nhắm mắt.
Thân người hắn khẽ run lên, cơ thể phiêu hốt, uy năng đại trận áp xuống nhưng không thể đè xuống cơ thể hắn, luôn bị hắn tránh được.
Hy Hoà trán toát mồ hôi, liên tục biến đổi trận pháp nhưng không thể bắt được thân ảnh Chung Nhạc.
- Bước đi của hắn quá nhanh!
Hy Hoà nói:
- Mỗi lần hắn bước đều là chỗ uy lực của trận pháp không tới. Đại trận của ta không trấn áp được hắn! Sư huynh, giờ phải làm sao?
Chung Nhạc không đơn thuần là bước tới chỗ uy lực đại trận không tới, chỉ dựa vào bước đi thì không thể tránh được Bách Vạn Thần Ma Trấn Thiên Quan đại trận, huyền diệu hơn đó là cơ thể hắn rung động. Mỗi lần rung lên là tránh được một lần công kích của đại trận, Mỗi lần di chuyển là tương ứng với một lần thay đổi của đại trận, tùy cơ ứng biến, tránh được công kích của đối phương.
Hắn cứ như còn hiểu Bách Vạn Thần Ma Trấn Thiên Quan đại trận, hiểu sự biến hoá của nó hơn cả Hy Hoà, vì thế mới có thể đi lại thoải mái trong trận pháp đáng sợ này như vậy.
Đông A di chuyển, lao đi như cá bơi trong đại trận, lao về phía Chung Nhạc, hét lớn:
- Liên thủ bao vây tấn công, cắt đứt sự biến đổi bước đi của hắn!
Hy Hoà cũng lao tới, vừa điều khiển trận pháp vừa tấn công Chung Nhạc.
Chung Nhạc bước đi vẫn không thay đổi, thân hình rung lên cũng ngày một mạnh, đột nhiên chân tay huơ lên, mười ngón tay búng liên tục, thích ứng với sự biến hoá của trận pháp.
Dưới sườn hắn mọc thêm cánh tay, tám cánh tay làm các kiểu ấn pháp, vừa hay chặn được công kích của Đông A và Hy Hoà, vẫn có phòng thủ có tấn công.
Đông A và Hy Hoà liên thủ tấn công Chung Nhạc, ba người lao vun vút giữa các cột đồ đằng trụ, thần thông va đập, pháp lực điên đảo, nhưng Chung Nhạc vẫn ở trong trạng thái ngộ đạo. Bên ngoài cơ thể vẫn có đồ đằng văn hình thành, lấp lánh thần quang, tiếp tục luyện vào cơ thể hắn, không hề bị quấy nhiễu bởi Đông A, Hy Hoà.
Hai người họ vừa kinh ngạc vừa phẫn nộ, Chung Nhạc vẫn luôn đấu với họ trong trạng thái vô thức, mắt không hề mở, nhưng lại giằng co được lâu như vậy, còn ứng phó được với Bách Vạn Thần Ma Trấn Thiên Quan, đúng là đáng sợ!
- Nhân tộc làm được tới mức này thật sao?
Hai người có phần sợ hãi, nhưng công thế thêm hung mãnh, tung hết các loại thần thông được Tử Quang Quân Vương truyền thụ, vô cùng tinh diệu, hơn xa thần thông mà Vân Sơn Giới Đế, Thạch Cơ nương nương truyền cho Thạch Âm Cơ.
Tầm nhìn của Tử Quang Quân Vương phi phàm, đương nhiên thần thông không phải tầm thường, truyền thừa của hắn thâm hậu, thường xuyên ở bên Đế Quân, thần thông huyền diệu, gần như không tìm được bất cứ sơ hở nào.
Nhưng cho dù là những thần thông như vậy Chung Nhạc vẫn có thể thoải mái đối phó, khiến sự tự tin của Đông A và Hy Hoà bị tổn thương nặng nề.
- Hai ngươi đúng là xấu hổ khi nói là luyện khí sĩ của Tử Vi Tinh Vực, hai người liên thủ tấn công một người, còn bố trận, đúng là vô sỉ!
Tiếng chế giễu của Thạch Âm Cơ từ bên ngoài vọng vào.
Đông A và Hy Hoà đại nộ, tiếng một nữ tử khác lại vang lên, thản nhiên nói:
- Quan trọng là Nhạc Hầu vẫn đang ngộ đạo, nhưng đến cái gấu áo của Nhạc Hầu chúng cũng không động tới được.
- Uyển Quân, áo của Nhạc Hầu là do ngươi dệt, đúng là đồ tốt, Ngươi nhìn áo hắn mặc, nhắm mắt cũng có thể khiến hai tên kia quay cuồng.
- Đương nhiên rồi!
Đông A và Hy Hoà mặt tím tái.
Lúc này, trên Thiên Đình, Vân Sơn Giới Đế đang lén quan sát trận chiến. Sắc mặt sáng tối bất định, thấy hai người này không thể trừ bỏ được Chung Nhạc mà Chung Nhạc đang trong trạng thái ngộ đạo, sẽ không hạ sát thủ, chỉ e tính toán của hắn sẽ thất bại.
Đột nhiên hắn như có cảm giác gì đó, ra khỏi kim loan bảo điện, nhìn về hướng truyền tống trận, thấy ánh sáng từ vũ trụ hư không bắn xuống, một cỗ bảo loan đang chậm rãi đi ra từ truyền tống trận.
Tử Quang Quân Vương bước ra, thi lễ với Vân Sơn Giới Đế:
- Sư huynh.
Vân Sơn Giới Đế vội đáp lễ.
Tử Quang Quân Vương cùng các vị mỹ nữ tiến lại:
- Tiểu đệ dưới trướng Đế Quân, đạo hiệu Tử quang, tới từ Tử Quang Đế Tinh, tới tra về việc của nhân tộc, mong Vân Sơn sư huynh tạo điều kiện.
- Tra về nhân tộc?
Vân Sơn Giới Đế giật mình, không dám chậm trễ, vội vàng mời vào ngồi:
- Dưới trướng Đế Quân? Vị Đế Quân nào? Lẽ nào là vị đó…
Tử Quang Quân Vương khách sáo vài câu, ngồi xuống, khẽ gẩy lên, không gian hiện ra cảnh tượng Đông A và Hy Hoà tấn công Chung Nhạc trên Thiên Giới.
Tử Quang Quân Vương nhìn một lúc, lắc đầu thở dài:
- Mất mặt, mất mặt. Để Vân Sơn sư huynh chê cười rồi. hai tiểu nhi này là đệ tử của ta, vốn định ép nhân tộc kia bộc lộ thực lực, cũng để tiện ta xem lai lịch hắn, không ngờ hai đứa nó lại không thể làm gì được hắn.
Vân Sơn Giới Đế ánh mắt lay động, cười:
- Ta nói sao Tử Vi Tinh Vực sao đột nhiên lại xuất hiện hai cường giả trẻ tuổi, thì ra là cao đồ. Tử Quang sư huynh không biết thôi, nhân tộc Chung Nhạc này vô cùng lợi hại, bước lên tầng tám mươi mốt của thuần dương lôi trạch, cao đồ không thắng được hắn cũng là bình thường.
- Đã tới tầng tám mươi mốt sao?
Tử Quang Quân Vương nhíu mày:
- Nhân tộc không có tiềm lực này, trừ phi đã thức tỉnh được… Ủa, không đúng, không đúng!
Hắn quan sát kỹ trạng thái của Chung Nhạc, chăm chú nhìn đồ đằng văn mà Chung Nhạc đang ngưng kết, sắc mặt thay đổi, lắc đầu nói:
- Ba La Giới Đế đã phá hỏng thanh danh của ta! Đây là Tiên Thiên đồ đằng văn, là tổ truyền công pháp của Ba La Giới Đế, Tiên Thiên Thánh Tế Huyền Công, không ngờ hắn lại truyền môn công pháp này cho nhân tộc này, hắn còn luyện thành rồi nữa!
Hắn tiếp tục quan sát, nhíu mày:
- Còn có một loại công pháp, không phải Tiên Thiên, hơn cả Tiên Thiên. Tên nhân tộc này thật có tham vọng, đã luyện thành Nhục Thân Thuần Dương từ lâu. Hắn đang muốn luyện Nhục Thân Tiên Thiên, khí phách lắm!
- Nhục Thân Thuần Dương, Nhục Thân Tiên Thiên?
Vân Sơn Giới Đế khựng người, vô cùng khâm phục, bất luận là Nhục Thân Thuần Dương hay Nhục Thân Tiên Thiên hắn đều không biết, không ngờ lại thấy ở Chung Nhạc!
- Hắn có phải là Phục Hy không ta không nhìn ra. Trừ phi Đông A, Hy Hoà có thể làm gián đoạn hắn ngộ đạo, buộc hắn phải thi triển toàn lực. Nhưng giờ xem ra hai đồ nhi của ta không làm được rồi.
Tử Quang Quân Vương lấy Thiên Nguyên Luân Hồi Kính ra, cười:
- Người ta là nhờ hai đồ nhi của ta giúp hắn ngộ đạo nhanh hơn. Hai đồ nhi của ta còn ngốc nghếch không biết, đúng là ngu dốt. Kính linh, lai lịch của thiếu niên này đành phải dựa vào ngươi thôi.
Thiên Nguyên Luân Hồi Kính bay lên, bên trong xuất hiện một nữ tử xinh đẹp, nhìn về hướng Chung Nhạc, cười:
- Thiếu niên này đúng là cổ quái, đã luyện được cả Nguyên Thần Tiên Thiên!
- Nguyên Thần Tiên Thiên?
Tử Quang Quân Vương cười:
- Điểm này ta không nhận ra. Nhưng Nguyên Thần Tiên Thiên cũng không phải thành tựu gì kinh thiên động địa. Ở Tử Vi Đế Tinh có không ít kỳ tài, cũng có Nguyên Thần Tiên Thiên.
- Không giống, hắn là hồn phách đã thành Tiên Thiên.
Kính linh cười.
- Hồn phách thành Tiên Thiên?
Tử Quang Quân Vương kêu lên.
- Còn điều kỳ quái hơn nữa.
Kính linh nhìn Chung Nhạc, cười hi hi:
- Hắn đã thành tựu Tiên Thiên chi khí, Tiên Thiên pháp lực. Trong cơ thể hắn có Tiên Thiên thần huyết, có hai loại, một là thần huyết của Hoa Tư thần tộc, một là của Lôi Trạch thần tộc. Trong đó hơn nửa thần huyết bị phong ấn, nhưng cũng đã mở phong ấn được ba bốn phần.
Tử Quang Quân Vương sắc mặt kịch biến, đứng phắt dậy, sát khí đằng đằng:
- Quả nhiên là Phục Hy thị! Kính linh, ngươi còn nhìn thấy gì nữa?
- Ta còn thấy…
Kính linh nheo mắt nhìn, khi sắp nhìn hết mọi bí mật của Chung Nhạc thì đột nhiên trong nguyên thần Chung Nhạc loé sáng, trước mắt kính linh trắng xoá một màu, lắc đầu:
- Không thấy rõ nữa.
Nhân Đạo Chí Tôn
Đánh giá:
Truyện Nhân Đạo Chí Tôn
Story
Chương 1053: Thân phận bại lộ
10.0/10 từ 15 lượt.