Nhãi Con, Không Chuẩn Xuất Quỹ!
Chương 5: Giao Dịch
Editor: Tuệ Vân.
Bạo: Dưa của Tiểu idol nào đó ở công ty nhãn hiệu la lối khóc lóc bị bảo an kéo đi, mọi người có ăn không? Có hình có chân tướng.
1L: Thao, tôi cảm thấy xấu hổ cho anh ta a! Cứu mạng!
2l: Không hổ là người có EQ thấp, loại sự tình này đều làm được? Còn có nghĩ lăn lộn? Chủ thớt mau giao hình?
3L: Chủ thớt đừng vội up hình! Để tôi hòa hoãn một chút, là vị hôm nay buổi sáng lên hot search phải không? Giống như trong tối có người đoạt hắn đại ngôn?
* * *
710L: Vẫn luôn cảm thấy Hầu Nam quá ẻo lả, không phải khẩu vị của tôi, không nghĩ tới anh ta thế nhưng có một mặt như vậy! Ha ha ha cười chết tôi! Bọn tỷ muội đem # Hầu Nam ngưu bức # đưa lên hot seach.
711L: Hắc tử đừng vội nhảy nhót, ảnh chụp mờ như vậy còn cố nói là Hầu Nam, các ngươi chỉ sợ là anti-fan của anh ấy đi!
712L: Lầu trên kể chuyện cười à? Hầu Nam có ngày hôm nay fans mấy người đều có trách nhiệm!
* * *
Buổi sáng 9 giờ rưỡi, điện ảnh Mạch Tư, văn phòng tổng giám.
Lúc nhìn thấy bài viết hot này, Thịnh Đản thiếu chút nữa ngất đi.
"Cậu chọc cậu ta làm gì?" ông ta đứng dậy đi đến trước mặt Hầu Nam, chọc bả vai gã: "Cậu nói một chút, cậu rốt cuộc chọc cậu ta làm gì? Ngươi không có việc gì sao còn like bài viết?"
Hầu Nam dáng người đơn bạc, bị chọc đến không được lui về phía sau: "Tôi..
Tôi chính là trượt tay."
"Trượt tay?" Thịnh Đản cười lạnh một tiếng, "Cậu như thế nào không đem chính mình trượt ra giới giải trí đâu? Cậu cho rằng tôi sẽ tin sao? Kỳ Đồ sẽ tin sao?"
"Anh nhẹ một chút!" Kha Quần xông lên bảo vệ Hầu Nam, "Cậu ta sai rồi, lão đại.
Cậu ta biết sai rồi!"
"Hiện tại biết che chở cậu ta? Cậu ta la lối khóc lóc thời điểm cậu như thế nào không ngăn cản?" Thịnh Đản ngược lại chọc Kha Quần, lực đạo so vừa rồi lớn hơn nữa: "Cậu ta like bài viết lung tung thời điểm cậu như thế nào không ngăn cản? Cậu có biết hay không các cậu chọc phải người nào? Kia chính là Kỳ Đồ!"
"Tôi có ngăn cản," Kha Quần vội vàng cãi cọ: "Tôi..
Tôi không ngăn kịp."
"Cậu.." Thịnh Đản hít sâu một hơi, nhắm mắt, nhịn không được mắng một câu: "Phế vật! Vậy cậu nói cho tôi biết, tôi còn cần cậu làm gì? Đại ngôn không lấy được liền thôi đi, còn làm nghệ sĩ của cậu làm ra việc ngu ngốc như vậy, cậu mỗi ngày đều đang làm gì?"
"Tôi sai rồi!" Kha Quần cúi đầu, lớn tiếng nói: "Tôinguyện ý tiếp thu trừng phạt!"
"Hữu dụng sao?" Sáng tinh mơ, Thịnh Đản quả thực phải bị tức chết.
Ông ta hai ba bước đi đến trước bàn làm việc, đem máy tính chuyển qua hướng hai người: "Video này một khi phát ra đi, các cậu cũng đừng tưởng lăn lộn! Chạy đến nhãn hiệu công ty nháo sự, mất mặt không?"
Ông ta thở hổn hển, dùng một tay chống mặt bàn, cắt trang web, nhanh chóng xem hai bài viết kia.
Hầu Nam bị mắng đến thương tích đầy mình, trên Weibo cũng bắt đầu có thảo luận.
"Hiện tại làm sao bây giờ?" Kha Quần gấp đến độ sắc mặt trắng bệch: "Nếu không tôi cùng Nam Nam đi Hoàng Đồ, tự mình xin lỗi Khúc Kinh Sơn."
"Cậu còn ngại không đủ mất mặt sao?" Thịnh Đản ánh mắt một lệ: "Kha Quần a Kha Quần, cái đầu óc này của cậu..
Cậu là sợ account marketing không có chủ đề để viết đúng không? Tôi đây đều phải hoài nghi cậu có phải hay không Nhiếp Minh Dịch phái đến công ty chúng ta nằm vùng!"
"Tôi không phải!" Kha Quần suýt nữa muốn khóc ra tới: "Tôi thật sự không phải!"
Thịnh Đản vỗ vỗ bộ ng.ực chính mình, nỗ lực hòa hoãn cảm xúc.
Powered by
GliaStudio
"Ngài lại cấp Kỳ Đồ gọi điện thoại đi," Kha Quần con mắt hồng hồng: "Các ngươi quen biết nhau lâu như vậy, anh ta khẳng định sẽ cho anh mặt mũi.
Nam Nam không thể bị hủy vì cái video này được!"
"Cậu ta đương nhiên cho tôi mặt mũi, không cho mặt mũi thì video này đã sớm tuôn ra rồi!" Thịnh Đản cầm lấy chìa khóa xe: "Tôi tự mình đi tìm cậu ta."
"Ai, đừng!" Kha Quần vội vàng giữ chặt ông ta: "Sao có thể anh tự mình đi? Này..
Này không phải mất mặt sao."
Thịnh Đản đẩy hắn ta ra: "Cái mặt già này của tôi quan trọng hay là nghệ sĩ chức nghiệp kiếp sống quan trọng? Kỳ Đồ không tiếp điện thoại, tôi nếu không tự mình đi một chuyến cậu ta là sẽ không thiện bãi cam hưu."
Trước khi ra cửa ông ta chỉ vào Hầu Nam: "Đem tài khoản của cậu giao cho công ty! Lại lướt Weibo tôi chặt tay cậu!"
*
Bên kia, vì tỏ vẻ đối Khúc Kinh Sơn coi trọng, tổng tài Nhiếp Minh Dịch tự mình tới bàng thính hội nghị đoàn đội của bọ họ.
Hắn ta tới thời điểm Kỳ Đồ còn đang phỏng vấn Mâu Tư Tư.
Mâu Tư Tư thập phần khẩn trương, đáp đến gập ghềnh.
Trên đường một lần bị hỏi đến nói không ra lời, lại không thể không nỗ lực nghẹn ra một hai câu.
Bị làm khó dễ đến sắp thở không nổi, cô quả thực hận chết đối phương.
Cô một cái phú nhị đại đại tiểu thư, hôm trước mới cùng Monaco hoàng thất cùng nhau ăn cơm, cần thiết ở chỗ này bị khinh bỉ sao?
Ngẫm lại xui xẻo Khúc Kinh Sơn, tính, nhẫn!
Kỳ Đồ điện thoại vang lên, là Thịnh Đản gpji đến.
Anh ấn im lặng, tùy ý điện thoại tự động cắt đứt.
Phỏng vấn sau khi kết thúc, Kỳ Đồ khép lại tư liệu, đối Mâu Tư Tư nói: "Muốn học còn có rất nhiều, hy vọng cô có thể nỗ lực đền bù.
Có chuyện quan trọng muốn nói cho cô biết, cô cùng Kinh Sơn nhận thức thời gian tương đối lâu, tình cảm thâm hậu, nhưng thỉnh cô ngàn vạn không cần cùng cậu ta làm tiểu đoàn thể, có bất luận cái gì sự tình, không cần cùng cậu ta tự ý xử lý.
Làm ơn trước cho tôi biết.
Cậu ta thập phần tín nhiệm cô, cũng thỉnh cô đối cậu ta phụ trách."
Mâu Tư Tư gật đầu: "Ta nhớ kỹ.
Thí đại điểm sự đều cùng ngươi nói hành đi?"
"Được, nhớ kỹ tôi nói, chính là muốn như vậy." Kỳ Đồ đứng dậy, duỗi tay về phía cô: "Hoan nghênh cô gia nhập đoàn đội của chúng tôi."
Kỳ Đồ rốt cuộc cười một chút: "Cố lên."
Sau đó hai người cùng đi đến phòng họp.
Kỳ Đồ cùng Nhiếp Minh Dịch chào hỏi, sau đó ở cuối bàn dài ngồi xuống.
"Thế nào?" Anh quay qua Lệ Chi hỏi.
"Bài viết bạ" Lệ Chi nói: "Trên Weibo cũng mang theo tiết tấu.
Thịnh Đản gọi hai cuộc điện thoại lại đây, chúng tôi cũng chưa tiếp."
"Tốt." Kỳ Đồ gật đầu, "Mở họp đi."
Hội nghị chủ yếu tổng kết tình huống hiện tại của Khúc Kinh Sơn, mọi người triển khai thảo luận, tiến hành phân tích.
Sau đó quy hoạch phương hướng phát triển sau này.
Việc cấp bách đương nhiên là trước hết nghĩ biện pháp gia tăng cho hấp thụ ánh sáng, cải thiện phong bình, lấy thưởng ở lễ trao giải của hai tháng sau.
Nhiếp Minh Dịch ngồi một bên nghe tất cả, mặt sau nhịn không được chen vào nói: "Giúpl cậu ta thiết lập nhân thiết gì đó."
"Ba năm, rốt cuộc nhớ tới cho nhân gia thảo nhân thiết?" Kỳ Đồ trêu chọc một câu.
Khúc Kinh Sơn nói: "Tôi cảm thấy ta hiện tại khá tốt.
Tôi cũng không thế nào đi?"
"Không thế nào," Nhiếp Minh Dịch hừ lạnh một tiếng: "Cũng chính là không lựa lời, hằng ngày xé người đại diện cùng với trào phúng công ty thôi."
"Trước," Khúc Kinh Sơn quơ quơ ngón tay, "Là đại diện trước mà, Nhiếp tổng."
Kỳ thật hắn thật sự không làm gì, đơn giản là ba ngày hai đầu lên Weibo @ người đại diện trước kia Chu Tuấn, hỏi hắn ta, anh có khoẻ không? Khoẻ không khoẻ không khoẻ không? Có phải hay không đã từ chức?
Ngẫu nhiên cũng @ công ty, âm dương quái khí hỏi bọn họ, Chu Tuấn có phải hay không đi ăn máng khác, như thế nào một hai tháng cũng chưa thấy?
Làm một người bị nuôi th, như vậy cũng không tính quá mức đi?
"Chuyện lúc trước liền không nói," Kỳ Đồ nhìn Khúc Kinh Sơn liếc mắt một cái, lại đối Nhiếp Minh Dịch nói: "Cậu ta bản thân rất có cá tính, chúng ta muốn tận khả năng bảo lưu, cho cạu ta làm chính mình, liền không cần thiết lập cái gì nhân thiết."
"Được" Nhiếp Minh Dịch gật đầu, "Cậu quản tốt cậu ta là được."
QUẢNG CÁO
BY BLUESEEDSCROLL TO CONTINUE WITH CONTENT
Hắn ta công việc bận rộn, nghe được một nửa liền rời đi.
Mọi người mở họp đến 11 giờ, khi đó bài viết nhiệt độ đã rất cao.
Kỳ Đồ thu được nhân sự tin tức, nói Thịnh Đản đã đợi anh nửa giờ, vì thế anh nhanh chóng kết thúc hội nghị.
Đợi lúc mọi người từ phòng họp đi ra, Thịnh Đản lập tức xuất hiện ở trước mắt bọn họ.
*
"Đản ca," Kỳ Đồ vẻ mặt kinh hỉ: "Sao anh lại tới đây? Khách ít đến.
Mau đến văn phòng của tôi ngồi.
Anh gọi điện thoại cho tôi phải không? Tôi mới vừa mở họp, không nghe được, đang chuẩn bị gọi lại cho anh đây.
Ngượng ngùng, ngượng ngùng."
"Không có việc gì," Thịnh Đản trưng ra vẻ mặt tươi cười: "Này không phải nghe nói cậu tiếp tục làm người đại diện sao, lại đây chúc mừng cậu a."
"Đừng nói nữa," Kỳ Đồ đưa ông ta đến văn phòng của mình: "Công ty nhân thủ không đủ, lão bản không cho tôi đi, tôi cũng không có biện pháp, phía trước đều tuyên bố lui vòng, hiện tại hoàn toàn ở đánh chính mình mặt.
Tới --"
Anh ôm Khúc Kinh Sơn, tay đắp bờ vai của hắn, đối Thịnh Đản giới thiệu: "Soái ca nhà chúng tôi, Khúc Kinh Sơn, Đản ca chiếu cố nhiều hơn."
Khúc Kinh Sơn lễ phép mỉm cười: "Đản ca tốt."
Thịnh Đản vội vàng khen: "Tuấn tú lịch sự, tuấn tú lịch sự.
Tôi xem qua phim của cậu, kỹ thuật diễn thật tốt."
Khúc Kinh Sơn cười cười, không chút nào khiêm tốn mà nói: "Đản ca ánh mắt thật tốt."
Thịnh Đản cười ha ha.
Đi vào văn phòng, ba người ở trên sô pha ngồi xuống.
Kỳ Đồ tự mình cấp Thịnh Đản pha trà.
Thịnh Đản uống lên hai khẩu, liên tiếp khen Khúc Kinh Sơn, nói hắn siêu soái, khẳng định sẽ hot.
"Ngài đừng nói, tôi rất sầu," Kỳ Đồ dựa vào trên sô pha, có chút buồn rầu, "Tình huống của cậu ta anh cũng biết, không dễ làm a, bị hắc đến quá thảm, tôi cũng không biết có ai nguyện ý cho cậu ta cơ hội, làm cậu ta lộ cái mặt gì đó."
"Này có cái gì khó," Thịnh Đản lười đến lãng phí thời gian cùng hắn đánh lời nói sắc bén, trực tiếp vỗ đùi, "W.
I.
P tháng mười chụp ảnh bìa -- coi như là tôi tặng cậu lễ vật trở lại, tuy rằng cậu cũng chưa có rời đi."
"Cảm ơn anh, thật sự quá cảm tạ! Bất quá," Kỳ Đồ vẫn là mặt lộ vẻ khó xử: "Ảnh bìa vẫn là cứu không được, vô pháp giúp cậu ta triển lãm chính mình.
Tôi còn phải suy nghĩ biện pháp khác."
Trà trong tay đột nhiên liền không có mùi vị, Thịnh Đản cũng biết Kỳ Đồ không phải người dễ thỏa mãn, vì thế lười đến lại dấu dấu diếm diếm, ông ta nâng chung trà lên hướng anh nói: "Có tôi ở, cậu còn sầu não cái gì.
Diễn viên giỏi chính là muốn cho đại gia nhận thức, công ty chúng tôi cùng xông lên video liên hợp làm chính là diễn nhiều cậu cảm thấy thế nào? Nhìn trúng thì nói cho tôi, tôi có thể đề cử soái ca nhà cậu đi đá quán."
Đây là tổng nghệ loại biểu diễn là mùa hè bạo khoản.
Vốn là vì phủng nhà bọn họ nghệ sĩ, nếu không phải ra chuyện lớn như vậy, ông ta tuyệt đối không cho người của công ty đối đầu lên sóng.
"Cảm ơn anh! Này thật đúng là thiên đại cơ hội tốt," Kỳ Đồ hai mắt sáng lên ; "Tiết mục này tôi vẫn luôn có ở truy, Địch Kiều nhà anh kỹ thuật diễn rất tốt, quá soái."
"Còn tốt đi" Thịnh Đản nâng chung trà lên: "Rốt cuộc cũng là người lấy được cúp ảnh đế."
Ông ta không ngồi bao lâu liền muốn đi, Kỳ Đồ còn tưởng giữ ông ta ăn cơm, ông ta sao có thể nuốt trôi?
Kỳ Đồ đưa ông ta rời đi.
Trước khi Thịnh Đản tiến vào thang máy, hai người bắt tay, cười nói: "Giúp đỡ cho nhau cho nhau chiếu cố".
Ai cũng không đề cập đến video, không đề cập đến Hầu Nam, nhưng đã đạt thành nhận thức chung, được đến đáp án mình muốn..
Thịnh Đản đi rồi, Kỳ Đồ làm trợ lý đem bài viết khóa.
Giữa trưa đại gia cùng nhau ăn cơm, lúc Mâu Tư Tư biết được Khúc Kinh Sơn liền phải đi tham gia tổng nghệ, tức khắc thập phần giật mình.
Quảng cáo
"Quy quy, như vậy hiệu suất.." Nàng nhịn không được nhìn Kỳ Đồ liếc mắt một cái.
Lệ Chi cười nói: "Thói quen liền tốt."
Mâu Tư Tư cảm giác chính mình bị phàm học hơi thở vây quanh.
Cô cân nhắc, Kỳ Đồ người này đi, chán ghét thời điểm rất chán ghét, nhưng chuyên nghiệp thời điểm là thật chuyên nghiệp.
Trong mấy ngày liền thu được đại ngôn, ảnh bìa cùng tổng nghệ, thật sự quá đáng tin cậy!
Nguyên lai đi theo người đại diện lợi hại chính là loại này thần tiên đãi ngộ sao?
Quá hạnh phúc.
"Kia video còn có thể lặp lại lợi dụng sao?" Cô hỏi.
"Đương nhiên không thể," Kỳ Đồ nói: "Cho người lưu một đường.
Thịnh Đản cũng không phải đèn cạn dầu, lần này có thể tự mình tới cửa hơn nữa lúc tôi được nước làm tới còn không có xốc bàn đã rất có thành ý."
"Được rồi.." Mâu Tư Tư chỉ là cảm thấy không có lập tức đem Hầu Nam đấm chết có chút tiếc nuối.
Kỳ Đồ nhìn ra cô tâm tư, nhàn nhạt mà nói: "Hủy diệt Hầu Nam không có ý nghĩa, nhất thời cực nhanh mà thôi.
Ở trong vòng quan trọng nhất chính là tài nguyên, Bách Đặc --"
Anh đột nhiên chuyển chủ đề, đối Bách Đặc nói: "Mau thúc dục đại ngôn một chút, phải nhanh một chút ký hợp đồng, mau chóng tuyên truyền.
Thời gian của chúng ta thật sự rất gấp."
Bách Đặc gật đầu: "Không thành vấn đề."
"Có thể hay không có biến số a?" Mâu Tư Tư có điểm lo lắng, thử tính hỏi: "Muốn hay không..
Lại nhiều thích ra điểm thành ý? Tỷ như hơi chút hạ thấp điểm đại ngôn phí lại theo chân bọn họ nói một chút? Một chút.."
"Cô tưởng cái gì?" Kỳ Đồ thần sắc nghiêm túc lên: "Cô nhớ kỹ, nghệ sĩ của tôi bất luận cái gì thời điểm đều không thể tự hạ giá trị con người.
Thà rằng không ký cũng tuyệt không có thể chà đạp chính mình.
Tôi đưa ra tiền vi phạm hợp đồng gấp đôi đã là lớn nhất nhượng bộ."
"Chính là!" Mâu Tư Tư nhịn không được nói, "Nếu Khúc Kinh Sơn không lật xe, cái này gấp đôi tiền vi phạm hợp đồng nhân gia cũng không chiếm được a! Anh không phải là không có làm ra bất luận cái gì nhượng bộ? Tương đương với bạch phiêu?"
Kỳ Đồ đẩy một chút mắt kính, khí định thần nhàn mà uống lên khẩu canh: "Là lại như thế nào?"
Hết chương 5.
Nhãi Con, Không Chuẩn Xuất Quỹ!