Người Tình Trí Mạng
Chương 196: Chưa chắc em đã không giúp được anh (2092 chữ)
Em nghĩ, món nợ ba năm trước cũng nên tính toán rõ ràng mới được.
Hạ Trú nhìn ra ngoài cửa xe, chút ánh sáng âm u không rõ ràng phía đường chân trời cuối cùng cũng đã phá vỡ bóng tối. Những tầng mây tràn ra xếp hàng lấp lánh như vảy cá, đỏ rực như máu. “Buổi sáng có vầng hồng đừng ra cửa, buổi chiều có vầng hồng đi ngàn dặm”. Tuy những gợn mây miên man bên ngoài cửa xe trông rất tráng lệ, nhưng hôm nay chưa chắc đã là một ngày đẹp trời.
Giống như chuyện xảy ra trước mắt, trông thì có vẻ đơn giản rõ ràng, nhưng gạt bỏ lớp mây bình yên tĩnh lặng bên ngoài, đằng sau sẽ là cả một khoảng phong vân biến đổi khôn lường, kỳ quái khó mà dự đoán.
“Theo tình hình hiện tại, Thương Xuyên là hình tượng đại diện cho Skyline. Cậu ta xảy ra chuyện, lợi ích của Skyline đích thực sẽ chịu thiệt hại.” Cô cũng ép buộc mình bình tĩnh lại, chỉ cần tư duy chuyển tới một quỹ đạo đúng đắn, dĩ nhiên sẽ lần tìm được mấu chốt của hiệu ứng quân bài. “Cậu ta là ngôi sao hạng A. Lúc đó khi trở mặt muốn hủy hợp đồng với Skyline, fan của cậu ta đã có một dạo điên cuồng công kích Skyline. Bây giờ cậu ta lại tử vong trong quá trình quay phim, e rằng Skyline sẽ phải đối mặt với một cuộc khủng hoảng truyền thông nặng nề. Fan đông, lời nói đáng sợ, cho dù chuyện này chẳng hề liên quan chút nào đến Skyline thì họ cũng sẽ không tha cho chúng ta đâu.”
“Nếu Thương Xuyên tử vong do bị sát hại, vậy thì đối phương đã dám động vào cậu ta, cũng đã nghĩ tới việc sẽ lợi dụng đám fan để công kích. Thế nên, đối phương nhất định sẽ khiến cho cái chết của Thương Xuyên có dính líu tới Skyline. Như vậy mới có thể đẩy Skyline vào đường không thể trở mình.” Lục Đông Thâm gác một tay lên vô lăng, ngón tay gõ hờ hững từng nhịp.
Hạ Trú quay đầu sang nhìn anh.
Vầng mây đỏ rực hắt vào trong xe, có vài tia sáng rơi vào trong đôi mắt Lục Đông Thâm. Gợn sóng lăn tăn như ẩn chứa cả một mặt biển, sâu không lường được. “Xuất phát từ những gì em hiểu về Thương Xuyên, em khẳng định đây không thể là một tai nạn bất ngờ. Anh xuất phát từ những trải nghiệm bao năm qua lại càng chắc chắn cậu ta không thể tử vong ngoài ý muốn. Sở dĩ nói Skyline nhất định sẽ bị dính líu, là vì đối phương đang đi từng nước cờ cực kỳ chuẩn xác.”
Đầu óc Hạ Trú xưa nay cũng nhanh nhạy như mũi của mình vậy, nhất là khi được đi theo nhịp tiết tấu của Lục Đông Thâm. Cô dĩ nhiên cũng phát giác ra điều bất thường. “Ý của anh là, em sẽ trở thành kíp nổ?”
“Không phải sẽ, mà em đã là kíp nổ rồi, không né tránh được nữa.” Lục Đông Thâm xưa nay luôn nhìn rất xa: “Sự việc Thương Xuyên rơi xuống đài cao có sự góp mặt của em, nhưng lại vì kết luận tai nạn ngoài ý muốn mà em bị gạt ra ngoài. Trông bề ngoài có vẻ chỉ là một lần hốt hoảng, em rất may mắn, thực tế đây là một lần tai bay vạ gió. Ban nãy em nói không sai, nếu đối phương có ý dẫn dắt, cái chết của Thương Xuyên sẽ xuất phát từ sự mê hoặc của em. Ba năm trước là một Hạ Trú có thể giữ vững một vị trí cho mình trong thế giới mùi hương, ba năm sau lại là một bác sỹ phù thủy Tưởng Ly được người dân cả thành phố Thương Lăng trọng vọng, tin tưởng, muốn lặng lẽ âm thầm giải quyết một người có khó không? Bây giờ em lại là người được Skyline trọng dụng nhất, thế nên muốn Skyline bị lôi kéo vào chuyện này, Thương Xuyên buộc phải chết như một tai nạn vô tình. Nếu đối phương trực tiếp khiến cái chết của Thương Xuyên liên quan đến em hoặc có một bằng chứng trực tiếp nào đó chính đích xác tên em thì đó rõ ràng là một cách làm ngu ngốc. Dẫu sao em cũng là người của anh, em giết Thương Xuyên sẽ gây ảnh hưởng trực tiếp tới Skyline, chẳng ai ngu ngốc cho rằng đây là sự thật. Nhưng nếu Thương Xuyên chết như một tai nạn hy hữu thì tính chất sự việc lại khác. Tất cả mọi người đều sẽ cho rằng em muốn âm thầm giải quyết Thương Xuyên với điều kiện Skyline không liên quan đến chuyện này, như vậy sẽ càng dễ định tội em hơn.”
Hạ Trú cảm thấy sống lưng buốt lạnh từng cơn, cô tiếp lời anh lên tiếng: “Sau khi Thương Xuyên hủy hợp đồng em đã tới đoàn phim tìm cậu ta, sau đó thì xảy ra vụ việc đâm bị thương trên sân khấu. Bây giờ nghĩ lại, đây hoàn toàn là một chuỗi các âm mưu được lồng ghép vào nhau. Chuyện năm xưa có thể bị moi ra bao nhiêu em không thể biết, nhưng điểm bùng nổ trực tiếp nhất chính là sự việc đâm bị thương. Bên ngoài sẽ cho rằng em vì sinh lòng oán hận nên tìm cơ hội trả thù. Nhà tạo hương của Skyline là một người hành xử gàn dở như vậy, mà Lục Đông Thâm anh vẫn còn đắm chìm, mụ mị, rõ ràng là một hôn quân phá hoại giang sơn. Như vậy, đa số các fan ắt sẽ dồn mọi mâu thuẫn về phía Skyline.”
Nói tới đây, cô quay đầu nhìn anh chăm chú: “Thế nên, một khi sự việc đi theo đúng chiều hướng hôm nay chúng ta suy đoán, Đông Thâm, tới lúc đó bất luận thế nào anh cũng phải thể hiện một thái độ dứt khoát với bên ngoài.”
“Thái độ gì?”
Lục Đông Thâm nhìn cô, nhíu mày: “Bậy bạ.”
“Việc xóa sạch quan hệ mà em nói chỉ là ngoài mặt, không phải chia tay thật sự.”
“Vậy cũng không được.” Đầu mày Lục Đông Thâm trũng xuống rất sâu: “Em là con gái, đừng từ sáng tới tối suy nghĩ linh tinh.”
“Sao lại thành suy nghĩ linh tinh chứ?”
Lục Đông Thâm nhìn cô vô cùng nghiêm túc: “Dù là lúc nào đi chăng nữa, anh cũng sẽ không hy sinh lợi ích của em.”
Không có quá nhiều lời tình ý dạt dào, cũng không có những lời thề non hẹn biển, nhưng cõi lòng Hạ Trú như được vo tròn cùng một dòng nước ấm áp. Cô cảm thấy câu nói này của Lục Đông Thâm xuất phát từ tận đáy lòng. Lục Đông Thâm nắm chặt tay cô, khuyên chân thành: “Chuyện này có lẽ chúng ta chỉ nghĩ được một hướng, đối phương còn mục đích gì khác, chúng ta chỉ có thể tới đâu hay tới đó. Thế nên bé con, đừng ra kết luận vội vã như vậy, càng đừng thay anh quyết định bất cứ chuyện gì, hiểu không?”
Hạ Trú giật mình: “Anh cho rằng còn có điều gì chúng ta chưa phân tích ra?”
“Đối phương đã đánh một ván cờ lớn như vậy thì đến tám, chín phần cũng đoán được chúng ta sẽ nghĩ đến những chuyện vừa rồi, nhưng chỉ có vậy thôi sao?” Lục Đông Thâm nói: “Thương Xuyên xảy ra chuyện trong phủ Thân vương, vậy thì đối phương chắc chắn muốn lấy phủ Thân vương ra gây chuyện. Nhưng chỉ dựa vào việc Thương Xuyên vô tình ngã từ trên đài cao xuống và sự nghi ngờ các fan dành cho em để gây lên phẫn nộ ư? Anh cho rằng sẽ không đơn giản như vậy. Ngoài ra, nữ quỷ mà em nói cũng rất mấu chốt, nhưng chưa chắc đã liên quan tới người lên kế hoạch toàn bộ chuyện này. Chỉ có điều, đối phương đã thông minh lợi dụng điểm này.”
“Nếu lấy phủ Thân vương ra gây chuyện thì cuối cùng kẻ nào được lợi kẻ đó chính là chủ mưu đứng sau.”
Lục Đông Thâm hơi nheo mắt lại: “Cũng chưa chắc, có lẽ, chuyện của phủ Thân vương chỉ là một sự khởi đầu.”
Hạ Trú nghe được sự bất an đằng sau câu nói này. Trước kia cô chỉ cảm thấy là những chuyện lặt vặt lác đác không chút liên quan, bây giờ nghĩ lại chúng lại như được kết nối bằng một sợi dây vô hình, kéo một đầu thì tất cả đều bị liên lụy. Cô có thể nghĩ tới một vài người. Bên ngoài đáng ngờ nhất là nhà họ Thai và Nhiêu Tôn, còn nội bộ khiến người ta phải đề phòng nhất chính là Lục Khởi Bạch. Thật ra Lục Đông Thâm cũng sáng tỏ như gương về mấy người này. Chỉ có điều, nghi ngờ vẫn chỉ là nghi ngờ, bằng chứng đâu?
“Em muốn tới kiểm tra thi thể của Thương Xuyên một lần nữa.” Lát sau Hạ Trú lên tiếng: “Một là em muốn xem xem còn tìm được manh mối gì khác không. Hai là Thương Xuyên là trẻ mồ côi, hài cốt của cậu ta giao cho ai cũng không thích hợp, ngoại trừ em.”
Lục Đông Thâm suy tư giây lát: “Bé con, tang lễ của Thương Xuyên sẽ do Skyline chịu trách nhiệm, chuyện này anh hy vọng em càng ít can dự càng tốt.”
“Em muốn chắc chắn một chuyện.” Hạ Trú lắc đầu: “Đừng gạt em ra ngoài. Đông Thâm, anh hiểu em mà. Anh không thể làm được đâu, hơn nữa chưa chắc em không giúp được anh, đừng nghĩ em quá yếu đuối, vô dụng.”
Lục Đông Thâm không còn cách nào khác: “Anh chỉ muốn bảo vệ em không bị tổn thương.”
“Ba năm qua em đã hiểu được một đạo lý.” Ánh mắt Hạ Trú vừa chân thật lại vừa kiên quyết: “Con người ta nếu không muốn bị tổn thương thì phải chủ động xuất kích. Em không muốn làm một người đứng im chịu đòn. Ngoài ra, nếu nữ quỷ kia thật sự có liên quan tới Quý Phi, thì chuyện này sẽ không chỉ đơn thuần nhắm vào anh nữa. Em nghĩ, món nợ ba năm trước cũng nên tính toán rõ ràng mới được.”
~Hết chương 196~
*Spoil: “Trên người em chảy dòng máu của nhà họ Lục, dù đã xảy ra chuyện gì, em cũng không thể xóa bỏ được thân phận của mình, thế nên, con dâu chung quy vẫn phải về gặp bố mẹ chồng.”
“Xem ra Thương Xuyên vì Tả Thời đòi liều mạng với em cũng là chuyện tất yếu, quả nhiên, có tình yêu uống nước lã cũng thấy ngon.”
Người Tình Trí Mạng
Hạ Trú nhìn ra ngoài cửa xe, chút ánh sáng âm u không rõ ràng phía đường chân trời cuối cùng cũng đã phá vỡ bóng tối. Những tầng mây tràn ra xếp hàng lấp lánh như vảy cá, đỏ rực như máu. “Buổi sáng có vầng hồng đừng ra cửa, buổi chiều có vầng hồng đi ngàn dặm”. Tuy những gợn mây miên man bên ngoài cửa xe trông rất tráng lệ, nhưng hôm nay chưa chắc đã là một ngày đẹp trời.
Giống như chuyện xảy ra trước mắt, trông thì có vẻ đơn giản rõ ràng, nhưng gạt bỏ lớp mây bình yên tĩnh lặng bên ngoài, đằng sau sẽ là cả một khoảng phong vân biến đổi khôn lường, kỳ quái khó mà dự đoán.
“Theo tình hình hiện tại, Thương Xuyên là hình tượng đại diện cho Skyline. Cậu ta xảy ra chuyện, lợi ích của Skyline đích thực sẽ chịu thiệt hại.” Cô cũng ép buộc mình bình tĩnh lại, chỉ cần tư duy chuyển tới một quỹ đạo đúng đắn, dĩ nhiên sẽ lần tìm được mấu chốt của hiệu ứng quân bài. “Cậu ta là ngôi sao hạng A. Lúc đó khi trở mặt muốn hủy hợp đồng với Skyline, fan của cậu ta đã có một dạo điên cuồng công kích Skyline. Bây giờ cậu ta lại tử vong trong quá trình quay phim, e rằng Skyline sẽ phải đối mặt với một cuộc khủng hoảng truyền thông nặng nề. Fan đông, lời nói đáng sợ, cho dù chuyện này chẳng hề liên quan chút nào đến Skyline thì họ cũng sẽ không tha cho chúng ta đâu.”
“Nếu Thương Xuyên tử vong do bị sát hại, vậy thì đối phương đã dám động vào cậu ta, cũng đã nghĩ tới việc sẽ lợi dụng đám fan để công kích. Thế nên, đối phương nhất định sẽ khiến cho cái chết của Thương Xuyên có dính líu tới Skyline. Như vậy mới có thể đẩy Skyline vào đường không thể trở mình.” Lục Đông Thâm gác một tay lên vô lăng, ngón tay gõ hờ hững từng nhịp.
Hạ Trú quay đầu sang nhìn anh.
Vầng mây đỏ rực hắt vào trong xe, có vài tia sáng rơi vào trong đôi mắt Lục Đông Thâm. Gợn sóng lăn tăn như ẩn chứa cả một mặt biển, sâu không lường được. “Xuất phát từ những gì em hiểu về Thương Xuyên, em khẳng định đây không thể là một tai nạn bất ngờ. Anh xuất phát từ những trải nghiệm bao năm qua lại càng chắc chắn cậu ta không thể tử vong ngoài ý muốn. Sở dĩ nói Skyline nhất định sẽ bị dính líu, là vì đối phương đang đi từng nước cờ cực kỳ chuẩn xác.”
Đầu óc Hạ Trú xưa nay cũng nhanh nhạy như mũi của mình vậy, nhất là khi được đi theo nhịp tiết tấu của Lục Đông Thâm. Cô dĩ nhiên cũng phát giác ra điều bất thường. “Ý của anh là, em sẽ trở thành kíp nổ?”
“Không phải sẽ, mà em đã là kíp nổ rồi, không né tránh được nữa.” Lục Đông Thâm xưa nay luôn nhìn rất xa: “Sự việc Thương Xuyên rơi xuống đài cao có sự góp mặt của em, nhưng lại vì kết luận tai nạn ngoài ý muốn mà em bị gạt ra ngoài. Trông bề ngoài có vẻ chỉ là một lần hốt hoảng, em rất may mắn, thực tế đây là một lần tai bay vạ gió. Ban nãy em nói không sai, nếu đối phương có ý dẫn dắt, cái chết của Thương Xuyên sẽ xuất phát từ sự mê hoặc của em. Ba năm trước là một Hạ Trú có thể giữ vững một vị trí cho mình trong thế giới mùi hương, ba năm sau lại là một bác sỹ phù thủy Tưởng Ly được người dân cả thành phố Thương Lăng trọng vọng, tin tưởng, muốn lặng lẽ âm thầm giải quyết một người có khó không? Bây giờ em lại là người được Skyline trọng dụng nhất, thế nên muốn Skyline bị lôi kéo vào chuyện này, Thương Xuyên buộc phải chết như một tai nạn vô tình. Nếu đối phương trực tiếp khiến cái chết của Thương Xuyên liên quan đến em hoặc có một bằng chứng trực tiếp nào đó chính đích xác tên em thì đó rõ ràng là một cách làm ngu ngốc. Dẫu sao em cũng là người của anh, em giết Thương Xuyên sẽ gây ảnh hưởng trực tiếp tới Skyline, chẳng ai ngu ngốc cho rằng đây là sự thật. Nhưng nếu Thương Xuyên chết như một tai nạn hy hữu thì tính chất sự việc lại khác. Tất cả mọi người đều sẽ cho rằng em muốn âm thầm giải quyết Thương Xuyên với điều kiện Skyline không liên quan đến chuyện này, như vậy sẽ càng dễ định tội em hơn.”
Hạ Trú cảm thấy sống lưng buốt lạnh từng cơn, cô tiếp lời anh lên tiếng: “Sau khi Thương Xuyên hủy hợp đồng em đã tới đoàn phim tìm cậu ta, sau đó thì xảy ra vụ việc đâm bị thương trên sân khấu. Bây giờ nghĩ lại, đây hoàn toàn là một chuỗi các âm mưu được lồng ghép vào nhau. Chuyện năm xưa có thể bị moi ra bao nhiêu em không thể biết, nhưng điểm bùng nổ trực tiếp nhất chính là sự việc đâm bị thương. Bên ngoài sẽ cho rằng em vì sinh lòng oán hận nên tìm cơ hội trả thù. Nhà tạo hương của Skyline là một người hành xử gàn dở như vậy, mà Lục Đông Thâm anh vẫn còn đắm chìm, mụ mị, rõ ràng là một hôn quân phá hoại giang sơn. Như vậy, đa số các fan ắt sẽ dồn mọi mâu thuẫn về phía Skyline.”
Nói tới đây, cô quay đầu nhìn anh chăm chú: “Thế nên, một khi sự việc đi theo đúng chiều hướng hôm nay chúng ta suy đoán, Đông Thâm, tới lúc đó bất luận thế nào anh cũng phải thể hiện một thái độ dứt khoát với bên ngoài.”
“Thái độ gì?”
Lục Đông Thâm nhìn cô, nhíu mày: “Bậy bạ.”
“Việc xóa sạch quan hệ mà em nói chỉ là ngoài mặt, không phải chia tay thật sự.”
“Vậy cũng không được.” Đầu mày Lục Đông Thâm trũng xuống rất sâu: “Em là con gái, đừng từ sáng tới tối suy nghĩ linh tinh.”
“Sao lại thành suy nghĩ linh tinh chứ?”
Lục Đông Thâm nhìn cô vô cùng nghiêm túc: “Dù là lúc nào đi chăng nữa, anh cũng sẽ không hy sinh lợi ích của em.”
Không có quá nhiều lời tình ý dạt dào, cũng không có những lời thề non hẹn biển, nhưng cõi lòng Hạ Trú như được vo tròn cùng một dòng nước ấm áp. Cô cảm thấy câu nói này của Lục Đông Thâm xuất phát từ tận đáy lòng. Lục Đông Thâm nắm chặt tay cô, khuyên chân thành: “Chuyện này có lẽ chúng ta chỉ nghĩ được một hướng, đối phương còn mục đích gì khác, chúng ta chỉ có thể tới đâu hay tới đó. Thế nên bé con, đừng ra kết luận vội vã như vậy, càng đừng thay anh quyết định bất cứ chuyện gì, hiểu không?”
Hạ Trú giật mình: “Anh cho rằng còn có điều gì chúng ta chưa phân tích ra?”
“Đối phương đã đánh một ván cờ lớn như vậy thì đến tám, chín phần cũng đoán được chúng ta sẽ nghĩ đến những chuyện vừa rồi, nhưng chỉ có vậy thôi sao?” Lục Đông Thâm nói: “Thương Xuyên xảy ra chuyện trong phủ Thân vương, vậy thì đối phương chắc chắn muốn lấy phủ Thân vương ra gây chuyện. Nhưng chỉ dựa vào việc Thương Xuyên vô tình ngã từ trên đài cao xuống và sự nghi ngờ các fan dành cho em để gây lên phẫn nộ ư? Anh cho rằng sẽ không đơn giản như vậy. Ngoài ra, nữ quỷ mà em nói cũng rất mấu chốt, nhưng chưa chắc đã liên quan tới người lên kế hoạch toàn bộ chuyện này. Chỉ có điều, đối phương đã thông minh lợi dụng điểm này.”
“Nếu lấy phủ Thân vương ra gây chuyện thì cuối cùng kẻ nào được lợi kẻ đó chính là chủ mưu đứng sau.”
Lục Đông Thâm hơi nheo mắt lại: “Cũng chưa chắc, có lẽ, chuyện của phủ Thân vương chỉ là một sự khởi đầu.”
Hạ Trú nghe được sự bất an đằng sau câu nói này. Trước kia cô chỉ cảm thấy là những chuyện lặt vặt lác đác không chút liên quan, bây giờ nghĩ lại chúng lại như được kết nối bằng một sợi dây vô hình, kéo một đầu thì tất cả đều bị liên lụy. Cô có thể nghĩ tới một vài người. Bên ngoài đáng ngờ nhất là nhà họ Thai và Nhiêu Tôn, còn nội bộ khiến người ta phải đề phòng nhất chính là Lục Khởi Bạch. Thật ra Lục Đông Thâm cũng sáng tỏ như gương về mấy người này. Chỉ có điều, nghi ngờ vẫn chỉ là nghi ngờ, bằng chứng đâu?
“Em muốn tới kiểm tra thi thể của Thương Xuyên một lần nữa.” Lát sau Hạ Trú lên tiếng: “Một là em muốn xem xem còn tìm được manh mối gì khác không. Hai là Thương Xuyên là trẻ mồ côi, hài cốt của cậu ta giao cho ai cũng không thích hợp, ngoại trừ em.”
Lục Đông Thâm suy tư giây lát: “Bé con, tang lễ của Thương Xuyên sẽ do Skyline chịu trách nhiệm, chuyện này anh hy vọng em càng ít can dự càng tốt.”
“Em muốn chắc chắn một chuyện.” Hạ Trú lắc đầu: “Đừng gạt em ra ngoài. Đông Thâm, anh hiểu em mà. Anh không thể làm được đâu, hơn nữa chưa chắc em không giúp được anh, đừng nghĩ em quá yếu đuối, vô dụng.”
Lục Đông Thâm không còn cách nào khác: “Anh chỉ muốn bảo vệ em không bị tổn thương.”
“Ba năm qua em đã hiểu được một đạo lý.” Ánh mắt Hạ Trú vừa chân thật lại vừa kiên quyết: “Con người ta nếu không muốn bị tổn thương thì phải chủ động xuất kích. Em không muốn làm một người đứng im chịu đòn. Ngoài ra, nếu nữ quỷ kia thật sự có liên quan tới Quý Phi, thì chuyện này sẽ không chỉ đơn thuần nhắm vào anh nữa. Em nghĩ, món nợ ba năm trước cũng nên tính toán rõ ràng mới được.”
~Hết chương 196~
*Spoil: “Trên người em chảy dòng máu của nhà họ Lục, dù đã xảy ra chuyện gì, em cũng không thể xóa bỏ được thân phận của mình, thế nên, con dâu chung quy vẫn phải về gặp bố mẹ chồng.”
“Xem ra Thương Xuyên vì Tả Thời đòi liều mạng với em cũng là chuyện tất yếu, quả nhiên, có tình yêu uống nước lã cũng thấy ngon.”
Người Tình Trí Mạng
Đánh giá:
Truyện Người Tình Trí Mạng
Story
Chương 196: Chưa chắc em đã không giúp được anh (2092 chữ)
8.2/10 từ 34 lượt.