Người Thứ Ba 2 - Vkook

C38: Kẻ Khốn Nạn Và Đốn Mạt

120@-

Thuốc đã hết tác dụng từ lâu nhưng người nào đó vẫn chưa có ý định để cậu ngủ. Jungkook không ngừng nỉ non bên tai hắn, âm thanh khe khẽ lọt vào tai cũng khiến bên dưới càng thêm cương cứng, đêm nay xác định là một đêm không ngủ.

Jungkook chẳng còn nhiệt tình như khi nãy, rõ ràng vừa rồi còn hăng say nhún nhảy trên người hắn, giờ lại nằm yên một chỗ mặc hắn làm loạn. Kim Taehyung đã để ý được một lúc, nắm cằm muốn nâng khuôn mặt xinh đẹp nhìn vào mình liền bị cậu thẳng thừng hất tay.

Bên dưới có chút đau, cậu tức giận nhìn hắn, làm sao không biết hắn cố tình đẩy mạnh hông hơn để cậu chú ý đến mình. Không nghe lời sẽ bị phạt vậy đấy. Kang Myungsoo đáng ghét, nếu không vì nó thì làm gì có hiểu lầm như hiện tại, rốt cuộc là sao chổi từ phương nào tới vậy chứ.
1

"Rên lên anh nghe xem nào?"

Cố ý nói đùa một câu, hắn biết rõ da mặt cậu rất mỏng, mấy câu nói thiếu đứng đắn như này chắc chắn khiến cậu tức giận. Vừa dứt lời liền bị cậu đánh mạnh lên vai, đẩy khối cơ thể bên trên ra khỏi người mình nhưng không thành.

"Không được trêu em."

Nơi giao hợp vẫn dính chặt không rời, ga giường bị làm cho ướt một mảng lớn, nhăm nhúm vì bị nắm chặt. Cơ thể nảy lên không ngừng, cậu nhất quyết không mở miệng để phát ra âm thanh nào, lấy gối nằm che mặt lại, cậu hiện tại không muốn nhìn thấy khuôn mặt ranh ma đó của hắn.

Nhẹ nhàng rút gối ra khỏi mặt cậu, Jungkook nhất quyết không buông, hắn bất lực nhìn bàn tay trắng trắng hồng hồng nắm chặt gối nằm, đến cả bàn tay cũng xinh yêu như vậy. Kiên nhẫn gỡ từng ngón tay, sợ để lâu thêm chút cậu sẽ bị gối làm cho ngợp.

"Thả tay ra nào, em sẽ bị ngợp biết không."

"Mặc kệ em, em có bị ngợp cũng là chuyện của em."

"Nhưng anh đau lòng lắm đấy."



Nhận thấy không thể thỏa hiệp, hắn im lặng không dỗ dành thêm câu nào. Mở rộng hai chân cậu, không nói không rằng vùi sâu cự vật vào nơi tư mật làm cậu hoảng loạn hét lên một tiếng.

"Mặc kệ này, bướng bỉnh này, không nghe lời này, hôm nay anh thật sự mặc kệ em."

Mỗi một câu phát ra là mỗi lần dương vật vào sâu thêm một chút. Lưng hắn xuất hiện vết cào loạn, là của mèo con bướng bỉnh nào đấy để lại, hắn cũng để lại vài dấu vết đo đỏ trên vùng cổ mịn màng.

"Đừng mà, sâu quá rồi."

"Còn dám bướng với anh không?"

"Không dám nữa...hức...thật sự không chịu nổi nữa, đừng đâm sâu vậy mà."

_




Mặt trời dần lấp ló sau đám mây trôi lững lờ. Jungkook hướng mắt về phía biển, bên tai là tiếng sóng, bên cạnh là người thương. Xoay người quay lưng lại với hắn, người bên cạnh lập tức ôm cậu vào lòng không để rời đi. Lặng lẽ nằm ôm nhau trên giường, hậu quả của cuộc "yêu" đêm qua là một đêm thức trắng.

"Jungkook, anh biết em đang giận anh, nhưng nghe anh giải thích có được không, anh không muốn em vì chuyện đó mà hiểu lầm anh."

Đáp lại là sự im lặng, đồng nghĩa với việc cậu cho hắn một cơ hội giải thích. Kim Taehyung mừng rỡ nói hết những chuyện đã xảy ra ngày hôm ấy cho cậu nghe, là do Kang Myungsoo chủ động nắm tay, hắn nhất thời không kịp phản ứng kịp.

"Những gì anh nói đều là thật, em tin anh được không, trong lòng anh chỉ có mình em mà thôi."


"Taehyung...không phải em muốn kiếm chuyện với anh, chỉ là em sợ anh sẽ rời bỏ em, em sợ hạnh phúc mình đang có sẽ biến mất, có phải em ngốc lắm không?"
2

"Em không ngốc, là anh không cho em cảm giác an toàn, anh xin lỗi, đều do anh không tốt."

Đột ngột ôm chầm lấy hắn, mấy ngày qua cậu nhớ hắn biết bao nhiêu, nhưng nhớ ra bản thân vẫn đang dỗi nên chỉ biết đợi khi hắn ngủ mới dám đến gần, có hôm thì ôm hắn ngủ, có hôm hôn trộm người ta rồi cười tủm tỉm một mình.

Jungkook nghĩ mình thật sự quá ngốc, hắn yêu cậu nhiều như vậy, vì cậu làm bao nhiêu việc, sao có thể nghi ngờ tình cảm ấy được. Cả hai quen nhau từ khi chỉ là những đứa trẻ ngây ngô, hiện tại đều đã là những người đàn ông trưởng thành, chừng đó thời gian chẳng lẽ cậu còn không hiểu rõ hắn, Kim Taehyung chính là điên cuồng yêu cậu.

Bữa tiệc trên du thuyền sang trọng có lẽ đã kết thúc từ lâu. Dự tiệc nhưng lại quấn lấy nhau cả đêm trong phòng, nhớ đến lại khiến cậu đỏ mặt, chui vào trong chăn né tránh ánh mắt dán chặt trên người mình.

"Gì thế, em ngại sao, rên rỉ bên tai anh cả đêm giờ còn ngại gì chứ."

"Anh đáng ghét, chỉ toàn trêu em."

Trời dần sáng, con tàu to lớn chuẩn bị cập bến. Hắn giúp cậu mặc lại quần áo, vuốt gọn cả mái tóc bù xù.


"Taehyung à, anh có quên gì không?"

"Quên? Anh đã hứa gì sao?"

"Đêm qua anh nói khi nào xong sẽ giúp em tắm không phải sao, giờ là thế nào đây, thứ bên dưới vẫn đang chảy ra không ngừng kìa."

2

"Chết rồi, anh quên mất."

Đây đã là lần thứ mấy hắn quên mất chuyện này rồi, theo cậu thấy hắn căn bản không quên mà là cố tình. Suốt ngày luôn miệng bảo không nỡ để cậu đau đớn sinh em bé nhưng hành động thì trái ngược hoàn toàn.

Vừa ra đến boong tàu đã nhìn thấy người không muốn gặp. Hắn không ngần ngại bước đến đấm thẳng vào mặt gã, lúc mọi người còn đang hoang mang không biết chuyện gì đang xảy ra, Taehyung vung chân đạp gã ngã lăn ra đất. Nắm áo kéo gã đứng dậy, lôi tên khốn ấy đến gần lan can tàu, trực tiếp đè chặt đầu gã xuống lan can, nhìn mặt biển sâu thẳm đến tận cùng, Shim Jaekyung không giấu được sự sợ hãi.

"Bỏ tôi ra, anh định làm gì?"

"Vì tôi chỉ nói mà chưa từng hành động nên cậu không xem lời tôi nói ra gì đúng không, hôm nay để mặt biển này làm mồ chôn của cậu thì thế nào, tên khốn kiếp dám dùng trò bẩn thỉu với chồng của tôi xứng đáng nhận được kết cuộc như vậy."

"Đừng làm hại tôi, xin anh tha cho tôi có được không."

"Cậu suy cho cùng vẫn chỉ là tên nhóc kém cỏi, cả đời cũng chẳng thắng nổi tôi, việc trở thành kẻ phá hoại gia đình người khác là việc khốn nạn và đốn mạt nhất trên đời, rốt cuộc cậu thấy hãnh diện vì điều gì chứ."

Đám đông xung quanh bắt đầu bàn tán. Shim Jaekyung là người rất coi trọng sỉ diện, đột nhiên trở thành tâm điểm của sự chú ý khiến gã vô cùng mất mặt.

Phải đến khi Jungkook bước đến nói giúp một tiếng hắn mới buông tay ra khỏi cổ gã. Dấu tay hằn rõ trên cổ, khóe môi bị rách không ngừng tuôn máu, ôm chặt vùng bụng bầm tím, gã chỉ có thể hằn hộc nhìn hắn chứ chẳng dám làm gì.

"Đủ rồi mà Taehyung, đừng đánh nữa, anh sẽ bị thương đấy."


"Được, nghe theo em vậy."








End chap 38

Đi tắm cho nhỏ mau chưa, đi tắm liền ?







5

mith?




Người Thứ Ba 2 - Vkook
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Người Thứ Ba 2 - Vkook Truyện Người Thứ Ba 2 - Vkook Story C38: Kẻ Khốn Nạn Và Đốn Mạt
10.0/10 từ 47 lượt.
loading...