Người Quan Tài
C102: Chào buổi sáng học đệ
Chỉ là, trong giấc mơ dường như ta không hề cảm thấy kinh ngạc, sau khi nhìn thấy hình ảnh một người một hồ ly ôm nhau ngồi bên bờ sông xong, trực tiếp đi về phía hai người
" Người yêu khác đường, nếu như không có việc gì sảy ra nữa, thì đời này hai người cũng đừng mong có thể ở cùng nhau nữa!"
Nghe xong, một người một yêu ngồi bên bờ sông bị dọa nhảy dựng, đặc biệt là khi nhìn thấy ta ở trong giấc mơ đeo mặt lạ xuất hiện phía sau lưng bọn họ, con ngươi của hai người co rụt lại
Cơ thể của con hồ ly trắng còn run lên, nhìn chằm chằm vào ta, run rẩy nói:" Cậu...cậu sao lại tới nơi này?"
Trong giấc mơ ta không hề trả lời nó, nhìn về phía người đàn ông sắc mặt lo lắng sợ hãi, lạnh nhạt nói:" Cậu nói muốn móc tim mình ra cho nó xem, có phải thật không?"
Người đàn ông đó không trả lời, bạch hồ rít lên một tiếng, cái đuôi đầy lông mềm mại kéo người đàn ông ra đằng sau người nó, giọng nói có chút run rẩy chói tai nói với ta:" Đừng làm bị thương anh ấy, tôi đi cùng cậu, cam chịu trừng phạt, cầu xin cậu đừng làm anh ấy bị thương..."
" Tôi thật sự yêu cô ấy, cho dù biết cô ấy là yêu, tôi cũng vẫn yêu cô ấy!"
Ngược lại người đàn ông đó cũng có chút kiên cường, ánh mắt không hề sợ hãi, tuy rằng vẫn là bộ dạng sợ hãi khẩn trương nhưng giọng nói rất kiên định nói:" Vì cô ấy, tôi thậm chí đồng ý đi chết..."
" Trương kiện, anh câm mồm đi!"
Bạch hồ rít gào cắt đứt lời cậu ta nói, cầu xin:" Cậu đừng cho là thật, anh ấy là bị tôi quyến rũ, là tôi dùng mị thuật làm cho anh ấy không tỉnh táo, anh ấy..."
Lời còn chưa nói xong, ta đã xuất hiện trước mặt nó, một cánh tay cầm chặt cổ nó, cắt ngang những lời mà nó định nói, trong ánh mắt kinh hoàng tuyệt vọng nhìn chăm chú của nó, nhẹ giọng nói:" Tôi hỏi cậu ta, không hỏi cô!"
" Dừng tay!"
Người đàn ông kia tức giận, vũng vẫy thoát khỏi cái đuôi lông to đang quấn lấy người cậu ta, trực tiếp xông về phía ta, muốn cứu con hồ ly trắng ra khỏi tay ta
" xì "
Chính vào lúc này, âm thanh vật sắc nhọn đâm vào da thịt vagn lên, người đàn ông đó đứng cách ta một tấc, cơ thể đông cứng
Ta ở trong giấc mơ dùng một cánh tay khác trực tiếp đâm vào vị trí ngực của hắn, nhanh như tia chớp, giống như cánh tay đó vốn dĩ mọc ở trong ngực hắn từ trước vậy, hắn vốn dĩ không có cả thời gian để phản ứng lại
" Nếu cậu đã muốn để nó nhìn thấy trái tim cậu, vậy tôi sẽ giúp cậu đào nó ra để nó nhìn xem!"
Sau khi liếc nhìn khuôn mặt nhăn nhó vì đau của người đàn ông, ta lại nhìn về phía con hồ ly trắng đang bị ta bóp cổ, nhẹ giọng nói:" Không cần phải cảm ơn ta, ta cũng rất muốn nhìn xem trong tim cậu ta ngoài cô ra còn có người phụ nữ nào khác không!"
" A~ "
Hồ Ly trắng điên cuồng gào lên, cái đuôi lông rậm rạp từ một biến thành ba cái, giống như một sợi xích sắt trực tiếp quấn lấy ta. Đồng thơi hai mắt của nó cũng đột nhiên biến thành màu vàng đồng, răng nanh cũng dài ra, cổ lập tức dài ra,mở cái miệng máu ngoặm về phía cổ ta
Mà cũng vào lúc này, chiếc khóa trường mệnh bằng ngọc đeo trên cổ ta cũng tỏa ra ánh sáng xanh, trực tiếp làm cho con hồ ly đang phát điên kia cứng ngắc tại chỗ, cái miệng đầy răng nanh cũng dừng ở vị trí cách cổ ta một khoảng ngắn
Đồng thời, Trương Kiện bị ta móc tim vừa nãy lúc này cũng ngừng run rẩy, vẫn giữ vẻ mặt đau đớn, giống như bị dừng hình ảnh vậy
Trong giấc mơ không gian xung quanh ta dường như bị cố định ngay cả ánh tráng và ánh sao trên bầu trời cũng như bị cố định vậy
Trong giấc mơ ta nhẹ nhàng thở ra một hơi, thấp giọng nhìn cái khóa trường mệnh trên cổ, yếu ớt nói:" Đây chính là một trong những lí do khiến ta ghét bị trói buộc, để nó cắn ta một cái có phải tốt không, nếu như thế, ta có thể hơi giải tỏa một chút tâm lý bực mình rồi. Cứ muốn dùng mặt nhân tính để đè ép ta, giống như một ngọn núi lửa ngủ lâu lắm, các người thật sự không sợ đến lúc ta phát điên sẽ hủy hoại tất cả sao? Thật sự nghĩ rằng dùng một tý ty nhân tính có thể đè ép được ta sao?"
Lời vừa nói xong, một luồng ánh sáng yếu ớt từ trong khóa trường sinh tản ra, hóa thành hình dạng của con chó phốc, cái thứ xấu xí đó có chút sợ hãi nhìn ta, cơ thể không tự chủ được hơi co lại, trong ánh mắt nhìn chăm chú của ta, nó cắn một cái vào cổ tay ta
Trong giấc mơ ta có thể phản kháng, nhưng bây giờ trong lòng bỗng nhiên lại có chút cảm giác thất vọng, mắt nhìn chăm chăm con chó xấu xí đang cắn vào cổ tay mình, không định có phản ứng gì
Trong giấc mơ ta cười cười, có chút chế nhạo châm biếm
Sau đó
Tỉnh ngủ!
Ngoài cửa sổ trời đã sáng, thậm chí còn có một vài tia sáng chiếu vào trong chiếc quan tài đá trong phòng ngủ
Ta không nhớ trong giấc mơ ta đã làm gì sau khi rời khỏi chung cư, thậm chí ngay cả những ký ức liên quan đến việc ta rời khỏi chung cư cũng trở lên mơ hồ
" Dã thú? Thần Linh?"
Ta lẩm bẩm:" Cái quỷ gì vậy?"
Từ khoảng thời gian trước, mỗi một lần tỉnh giấc, thì những ký ức trong giấc mơ cũng trở lên rất mơ hồ, cũng không biết do chất lượng giấc ngủ của ta trở lên tốt hơn hay do nguyên nhân khác
Ta lắc lắc đầu, đi ra khỏi phòng 605, chuẩn bị xuống phòng 505 tắm rửa thay quần áo, kết quả vừa mới đi ra khỏi cửa phòng, thì thấy cửa phòng 606 hé mở
" Chào buổi sáng...hả??"
Ta vô thức mỉm cười đi đến phòng 606 chào hỏi Bạch Lộ nhưng lại nhìn thấy từ cửa phòng 606 đi ra không chỉ có Bạch Lộ mà còn có một người ta quen biết
Chủ tịch câu lạc bộ huyền học Trương Kiện
Nhìn thấy sắc mặt kinh ngạc bối rối của ta, trên mặt Bạch Lộ lộ ra nụ cười xấu hổ, sắc mặt hồng nhuận, thấp giọng nói nhỏ với Trương Kiện gì đó, trong khi Trương Kiện vẫn đang cười một cách ngu ngốc, thì Bạch Lộ nhanh chóng đi vào phòng đóng cửa lại
Chuyện gì thế này?
Tối qua Trương Kiện ngủ lại đây sao? Đã thu phục được Bạch Lộ rồi cơ à? Cái tên dại gái này cuối cùng cũng theo đuổi được nữ thần của cậu ta rồi?
Những cái này đều không quan trọng, trọng điểm là cậu ta làm sao có thể vào chung cư được? chẳng lẽ tối qua bác Hoàng lại không ở chòi bảo vệ thế nên mới tạo cơ hội cho cái tên này lẩn vào?
" Chào buổi sáng, học đệ!"
Trương Kiện hoàn toàn không có vẻ mặt âm nhu như ở bên trường Long Hưng tối qua, cả người còn có sức sống hơn trước đây, nụ cười cũng là nụ cười phát ra từ nội tâm, bộ dạng vô cùng giàu sức sống, chắc là hôm qua không tệ lắm đi!
Ta ngơ ngác trả lời, còn chưa đợi ta mở miệng hỏi Trương Kiện sao lại xuất hiện ở đây, Trương Kiện đã cười ha ha nói với ta:" Hôm nay ta còn có tiết, không nó I chuyện phiếm với học đệ nữa, chế độ đánh giá bên trường Long Hưng rất nghiêm khắc, đến muộn không tốt lắm, anh phải chạy nhanh cho kịp xe bus! Đúng rồi, hiện nay em đã là đại diện chủ tịch câu lạc bộ rồi, phải quan tâm nhiều hơn, đừng để mấy cái tên đó lười biếng..."
Sau khi nói xong những lời này, Trương Kiện cười ha ha vẫy tay với ta, nhanh chóng rời khỏi
Nhìn theo bóng lưng rời đi của Trương Kiện, ta lầm vào trầm mặc
Ai con mẹ nó nói cho ta biết tối qua đã sảy ra chuyện gì không?
Người Quan Tài