Người Quan Tài

35: Cảnh Cáo

53@-


Đối với sự gào thét của Đường lưu, dường như Đường Hiên đã biết trước, mỉm cười nói:" Đúng, không phải do em làm, là nhân cách khác của em làm! Nhân cách còn lại của em cảm thấy là bọn anh bắt nạt em, cảm thấy tính cách của em quá yếu đuối, cho nên vào một buổi tối nào đó đã bộc phát, ép anh ăn mất hai ngón tay của mình, làm ra rất nhiều chuyện trái với ý muốn của bản thân em! "
" chỉ là, nói như vậy, em cảm thấy có mấy ng tin? Trong toàn bộ giới phong thủy của thượng kinh, chắc là chỉ có mỗi ông nội đã già hồ đồ rồi mới tin lời nói xàm của em thôi? Ông nội không lấy lại công bằng cho bọn anh, chỉ đưa em ra khỏi Thượng Kinh, em có biết bọn anh thất vọng đến nhường nào không? Hai năm nay em ở Tô thành tiêu diêu khoái hoạt, là sự sỉ nhục và châm biếng vô cùng lớn đối với bọn anh! "
" Lần này ông già bị việc khác quấn lấy, tạm thời không có thời gian hỏi đến việc của em, chúng ta phải cùng nhau chơi đùa cho thật tốt mới được.

Trực tiếp giết chết em thì dễ dàng cho em quá, chúng mình có thời gian từ từ chơi, bắt buộc phải đem những đau khổ năm ấy em làm với bọn anh đòi quay lại, không thì khó mà giải nỗi hận trong lòng anh!"
" việc hôm nay chỉ là món khai vị mà thôi, cho em cái nhắc nhở nhé, em xem, anh họ hiểu quy củ không, còn biết nói trước với em, không giống năm đó lúc em rat ay với anh, khiến cho bọn anh không có chút chuẩn bị nào! "
Sau khi nói xong những lời này, không đợi Đường Lưu với khuôn mặt khó chịu nói gì, tên Đường Hiên đó chuyển ánh mắt về hướng ta, nụ cười trên mặt cổ quái, nói:" cậu là cháu của Giang Chấn Sơn, Giang Dương phải không?"
Ta lạnh lùng nhìn hắn, không trả lời
Tên gia hỏa này là tiếu diện hổ, nhìn thấy nụ cười trên mặt hắn, trong lòng ta có cảm giác vô cùng khó chịu



" Nghe nói di sản mà bố mẹ cậu để lại cho cậu rất quý giá, bên Thượng Kinh rất nhiều người cho rằng cậu đã chết rồi, không ngờ cậu còn sống, hơn nữa một thời gian trước còn đến Tô thành nhận lại di sản của cha mẹ, có không ít người đang đỏ mắt với việc này đấy.

Đoạn thời gian sắp tới đây, những người bên Thượng Kinh đến bên Tô thành, ngoài những người có thù oán với em họ của ta ra, thì còn có những người có hứng thú đối với cậu! "
" đúng rồi, còn một việc nữa, khoảng thời gian trước ông nội cậu có ở nhà Đường gia Thượng Kinh một khoảng thời gian.

Khi dời Đường gia thì khiêng đi một cái quan tài màu đỏ, không biết đi đến nơi nào! Từ trên xuống dưới Đường gia chúng ta cũng không biết trong nhà mình có một cái quan tài vỡ nát cổ quái như vậy, cậu có biết chuyện gì không?"
Sau khi nghe xong những lời Đường Hiên nói, trái tim ta nhịn không được đập nhanh vài cái, vừa định mở miệng hỏi rõ hơn, thì Đường Lưu ở bên kia đã mở miệng mắng, giống như một viên đạn xông về phía chiếc xe sang đó, dường như muốn bỏ Đường Hiên lôi ra đánh một trận
" uâng"
Theo sát tiếng động cơ vang lên, Đường hiên trực tiếp đạp chân ga, chiếc xe đó trong giây phút lao ra ngoài, chỉ còn mỗi Đường Lưu đứng trong đám khói bên đường cao giọng mắng

Khi về đến chung cư, lúc đi qua chòi bảo vệ, bác hoàng đang ngồi đọc báo đẩy chiếc kính lão trên mũi, liếc nhìn bọn ta, nhẹ giọng nói:" Đêm nay có mấy người lạ mặt đến đây, nói là bạn cậu, muốn đi vào chung cư, bị bác đuổi đi rồi! Nhìn bộ dáng không đứng đắn của họ, vừa nhìn đã biết không phải thứ tốt lành gì, sau này chơi với bạn bè phải chú ý, đừng để bị người ta bán vẫn còn giúp người ta đếm tiền!"
Không đợi chúng ta trả lời, bác Hoàng lại tiếp tục đọc báo không thèm để ý đến chúng ta nữa
Không cần nói cũng biết những người lạ mặt tối nay đến chung cư thì có 7-8 phần là người bên Thượng kinh, chỉ không biết đến đây vì Đường Lưu hay vì ta
Những lời của Đường Hiên, khiến cho lòng ta sinh ra gợn sóng
Ông nội vác theo chiếc quan tài màu đỏ rời khỏi Đường gia ở Thượng Kinh đi nơi nào rồi?
Ta tiếp nhận tòa chung cư là di sản mà cha mẹ ta để lại cho ta sao bên Thượng Kinh lại có phản ứng lớn như vậy?
Đường Hiên còn nói, bên Thượng Kinh có không ít người cho rằng ta đã chết, không ngờ ta vẫn còn sống tốt, cái này có nghĩa là gì? tên tuổi của ta đã đạt tới trình độ khiến cho bên Thượng Kinh chú ý rồi à?

Con m* nó, đây không phải là đang nói linh tinh sao?
Bên Thượng Kinh chú ý đến bên ta như vậy, chắc chắn là có liên quan đến ông nội và cha mẹ đã qua đời của ta, đối với những chuyện cũ của ông nội và chuyện liên quan đến cha mẹ, đến hiện nay ta cũng không biết gì cả, điều này khiến cho trong lòng ta rất khổ sở nóng nảy

Ta và Đường Lưu đều có tâm sự riêng, sau khi đi vào chung cư cũng không có giao lưu gì thêm ai về phòng người nấy
Sau khi quay về phòng, ta lấy giấy ở trong phòng khách, viết xuống một cái biển số xe, đây chính là biển số chiếc xe mà Đường Hiên lái
Nếu như cso thể tìm được tên này, có thể nói chuyện với hắn, nói không chừng có thể hỏi thêm về chuyện của cha mẹ, ít nhất cũng có thể hiểu được sao bên Thượng Kinh lại có nhiều người quan tâm tới ta như vậy
Vấn đề là, đi tìm ở đâu đây?
Lẽ nào phải đợi lần sau hắn lại thiết kế bẫy, đợi chúng ta sập bẫy chúng ta mới có thể gặp hắn?
Nhìn biển số xe viết trên giấy, ta thở dài lắc đầu, vứt sang một bên không muốn để ý đến, sau khi tắm rửa thì trực tiếp nằm vào quan tài đi ngủ
Đêm đó, ta lại nằm mơ
Hoặc là nói, trong khoảng thời gian này, đêm nào ta cũng nằm mơ.

Mỗi đêm ta cũng sẽ đi đến những nhà hàng xóm ở tầng năm đổ xuống chào hỏi, những người hàng xóm đó tuy có xấu, có kỳ lạ nhưng sau khi gặp được ta trong mơ, đều rất khách khí, ta cũng dần dần thành thói quen rồi

Mà giấc mơ đêm nay, có chút không giống
Trong giấc mơ,s au khi ta mặc chiếc áo niệm nhiễm máu vào, đi đến phòng khách cầm lấy tờ giấy có ghi biển số xe, lần đầu tiên không nhảy từ ban công xuống mà đi cửa chính
Vừa mở cửa, thì nhìn thấy cửa phòng 504 cũng mở, nha đầu xấu xí tay cầm con thú nhồi bông vải dường như đang muốn ra ngoài, khi nhìn thấy người ta trong giấc mơ mở cửa đi ra ngoài, nó hiển nhiên là ngẩn ra, sau đó co cổ rụt đầu giống như trẻ con biết mình làm sai, ngoan ngoãn đóng cửa về phòng.

Trong giấc mộng ta đi ra khỏi chung cư, có lẽ vì hôm nay không phải đi "hỏi thăm" những người hàng xóm từ tầng năm trở xuống, trong bóng đêm dường như có rất nhiều đôi mắt nghi ngờ nhìn ta, cảm xúc khẩn trương lo sợ dần dần ở chung cư lan ra, dường như lo lắng ta ở trong giấc mơ sẽ làm ra hành động nào đó ngoài dự liệu vậy
Đặc biệt là khi ta dừng lại một lúc ở cửa thang lầu tầng năm, nhìn về bậc thang dẫn lên tầng sáu, trong mơ ta càng cảm nhận sâu sắc không khí khẩn trương bất an trong chung cư, từ tầng năm trở xuống còn ẩn ẩn truyền đến tiếng gào thét, giống như!.

Đưa ra lời cảnh cáo gì đó với ta?.



Người Quan Tài
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Người Quan Tài Truyện Người Quan Tài Story 35: Cảnh Cáo
10.0/10 từ 36 lượt.
loading...