Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Chương 5224: C5224: Chương 5224
“Đúng vậy, nhưng bọn họ cần quan tài đó làm gì?”, Lâm Chính hỏi.
“Không hay rồi…không hay rồi!”, Lăng Kiếm Phi tái mặt, giống như đang tưởng tượng ra điều gì đó. Một lúc sau, ông ta mới lên tiếng: “Xem ra Ma Thiên Đạo…muốn hiện thế rồi”.
Nghe thấy Lăng Kiếm Phi nói vậy, đám đông đều giật mình. Lâm Chính cũng chau mày: “Lăng chưởng môn, nghe ông nói vậy thì lẽ nào trước đây Thiên Ma Đại cũng từng nhập thế sao?”
“Đương nhiên, nhưng đó là chuyện của hàng trăm năm tước. Thiên Ma Đạo khác với Ám Ma Đạo. Thiên Ma Đạo là ma đạo đích thực, là một tông môn vô nhân tính. Người của Thiên Ma Đạo đã không được xem là con người nữa rồi, mà phải gọi họ là ma nhân. Những ma nhân này tồn tại chỉ với một mục đích đó là ngày càng trở nên mạnh hơn. Để đạt được mục đích đó, họ không từ thủ đoạn. Việc lấy người sống ra để tu luyện trong Thiên Ma Đạo là việc hết sức bình thường, tàn nhẫn hơn là họ lấy cả bố mẹ ruột, anh chị em ruột của mình ra để tu luyện. Trong mắt họ, máu huyết của người thân là tinh thuần nhất, dùng họ để tu luyện thì hiệu quả sẽ càng cao hơn!”, Lăng Kiếm Phi nói giọng khàn khàn.
“Cái gì?”, đám đông thất kinh.
“Còn có chuyện đó nữa à?”, Lâm Chính cũng vô cùng ngạc nhiên.
“Nghe nói từng có một đạo chủ đã tự tay giế t chết người thân của mình, đồng thời luyện máu thịt của họ thành một nồi canh để phục dùng. Chỉ trong vòng bảy ngày thôi mà đã bước vào được một cảnh giới hoàn toàn mới. Vị đạo chủ đó cũng chính là người mạnh nhất được ghi chép trong lịch sử của Thiên Ma Đạo”, Lăng Kiếm Phi nói.
“Đúng là súc sinh. Đến người thân cũng giết, thì mạnh có tác dụng gì?”, Thiên Diệp thầm chửi.
“Ma nhân của Thiên Ma Đạo đã sớm không còn tính người. Bọn họ làm gì còn cảm xúc, cũng chẳng quan tâm tình bạn, tình thân là gì. Tu vi càng cao thì bọn họ càng là những kẻ vô dục vô cầu. Đương nhiên, không phải vì họ không có nhu cầu mà thứ họ theo đuổi duy chỉ có võ lực vô thượng, trở thành những thiên ma thực sự. Vì mục tiêu đó, bọn họ sẽ dồn toàn lực. Giết người…là chuyện hết sức đơn giản trong mắt họ”, Lăng Kiếm Phi lên tiếng.
Đám đông sợ hãi, họ đâu ngờ trên đời còn những kẻ như thế…
“Vậy thì chưởng môn…chuyện ngày hôm nay…chưởng môn thấy thế nào?”, Thiên Diệp vội vàng hỏi thêm.
“Chẳng có gì phải nghi ngờ nữa, người của Thiên Ma Đạo sẽ còn quay lại. Không chỉ vì Thái Vũ Thần Quan mà còn vì việc diệt khẩu”, Lăng Kiếm Phi nói.
“Diệt khẩu sao?”
“Đúng vậy, người của Thiên Ma Đạo rất để ý đến hành tung của chính mình. Bọn họ không hi vọng bản thân bị người khác phát hiện ra. Vì họ luôn phát triển trong bóng tối, khi đó họ làm gì cũng dễ dàng hơn. Nếu như tôi đoán không nhầm thì bọn họ sẽ nhanh chóng quay lại thần miếu Thái Vũ hoặc là chỗ này thôi. Người của Thiên Ma Đạo không bao giờ hành động đơn độc, mọi người đã đụng độ họ thì tôi nghĩ chắc chắn ở quanh đây vẫn còn người của Thiên Ma Đạo”, Lăng Kiếm Phi nói tiếp.
“Nếu vậy thì chúng ta cũng không thể chậm trễ thêm nữa. Chúng ta mau về Tử Huyền Thiên thôi”, Thiên Diệp nói.
“Đi thôi”
Thiên Diệp hét lớn, lập tức đứng dậy, chuẩn bị rời đi.
Đúng lúc này…
Ầm…Một tiếng nổ lớn từ trên núi của một thôn nhỏ vang lên. Cả thôn nhỏ như rung chuyển.
“Á…”, người trong thôn không biết xảy ra chuyện gì mà gào thét, hoảng loạn bỏ chạy.
“Âm thanh này…hình như tới từ miếu thần Thái Vũ”, Lâm Chính đứng bật dậy.
“Lẽ nào..người của Thiên Ma Đạo đã quay lại đó rồi?”, Lăng Kiếm Phi chau mày.
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần