Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Chương 289



Chương 289


“Người anh em, bức Thượng Nguyệt Đồ của cậu… có thể cho tôi mượn xem một lúc được không?”.


Mọi người đồng loạt nhìn sang người nói, lập tức kinh ngạc kêu lên.


“Đại sư Lưu?”.


“Bậc thầy giám định bảo vật nổi tiếng trên truyền hình đó sao?”.


“Trời ạ, sao ông ấy lại ở đây?”.


Tất cả mọi người đều kinh ngạc liên tục hô lên.



Ông chủ cửa hàng cũng vô cùng ngạc nhiên.


“Có thể”.


Lâm Chính đưa bức tranh tới.


Đại sư Lưu nhận lấy xem qua, nhíu chặt mày, vẻ mặt nghiêm túc. Chốc lát sau, ông ta ngẩng đầu lên, nhìn Lâm Chính đầy tha thiết, run giọng hỏi: “Người anh em, bức tranh này… cậu bán không?”.


“Không bán”.


“Tôi ra giá năm trăm nghìn tệ”.


“Không bán!”.


“Một triệu tệ!”.


“Không bán!”.



“Ba triệu tệ!”.


“Ông à, bức tranh này tôi không định bán, ông đừng ra giá nữa”, Lâm Chính nói.


Nào ngờ anh vừa nói xong, đại sư Lưu đó đột nhiên ngã ngồi xuống đất gào khóc, đấm ngực giậm chân: “Bỏ lơ cơ hội rồi! Bỏ lỡ cơ hội rồi!”.


Nhìn thấy cảnh này, tất cả mọi người ở đây đều trợn tròn mắt.


Bộ dạng gào khóc của đại sư Lưu khiến đám đông thất kinh.


“Đại sư Lưu, ông sao vậy? Đây không phải là hàng giả sao? Dù chất lượng có tốt đến đâu thì cũng chỉ là hàng giả”, cuối cùng cũng có người không nhịn được nữa bèn hô lên.


“Đây không phải là hàng giả…”, đại sư Lưu giọng khàn đặc.


Chỉ vài từ thôi nhưng khiến cả hiện trường như bị sét đánh.


“Không phải hàng giả sao? Lẽ nào…là di vật của Cố Khải Chi à?”, có người bỗng kêu lên.



Nhất là ông chủ tiệm. Vừa này ông ta còn đang vui mừng vì tưởng mình kiếm được một món hời lớn. Giờ nghe nói vậy thì mặt ông ta cắt không ra hột máu.


“Chắc chắn là hàng giả? Đại sư Lưu, vết tích của bức Thượng Nguyệt Đồ này chưa ai từng thấy mà…lẽ nào ông từng thấy rồi sao?”, có người run rẩy hỏi.


“Đương nhiên. Đây chính là vết tích của Thượng Nguyệt Đồ. Lần này tôi tới Giang Thành chính là vì bức tranh này. Mọi người nhìn góc dưới bên phải của bức họa…”


“Đó là một chấm đỏ….”


“Đúng vậy, lúc Cố Khải Chi hoàn thành tác phẩm này, bị một đứa bé nghịch ngợm gây ra một vết bẩn. Cố Khải Chi không hề tức giận, mà coi đó là duyên, thế là đóng dấu vào chỗ đó. Vết này từng được miêu tả lại, hơn nữa tôi đã từng xem qua nên không thể sai được. Chắc chắn đây là vết tích thật…”, đại sư Lưu vô cùng kích động.


Dứt lời, cả hiện trường im lặng như tờ.


“Người anh em…”,đại sư Lưu nhìn Lâm Chính bằng ánh mắt đầy hi vọng.


“Xin lỗi, tôi không muốn lặp lại lần nữa. Tôi không bán!”, Lâm Chính cầm bức tranh rồi rời đi.


Đại sư Lưu thật chỉ muốn khóc. Thế nhưng không khóc nổi.




Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần Truyện Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần Story Chương 289
8.8/10 từ 21 lượt.
loading...