Ngược Yêu
C12: Đêm không thể quên ii h
(Đây là 1 chap có H, vui lòng bỏ qua nếu bạn không hài lòng. H ở chap này không thô tục, không dùng từ ngữ quá thô. Cám ơn bạn rất nhiều!
****
Lúc hắn bế xốc cô ngồi dậy cũng là lúc cô có cơ hội đẩy hắn ra xa và chạy trốn, Mộ Hiểu Yên dùng chút sức lực cuối cùng kéo mạnh tấm rèm màu trắng quấn quanh người rồi chạy đi
_Tôi nuôi em từ bé chẳng lẽ tính cách em thế nào tôi không rõ?
Mộ Hàn Vương ung dung ngồi giữa kén hoa chờ đợi, chỉ cần cô bước ra ngoài lập tức đám thuộc hạ kia sẽ cấu xé cô, nhất là lúc cô đang không có quần áo lại còn rất quyến rũ trong tấm rèm mỏng, những ngón tay thon dài mảnh khảnh run lên không dám mở tấm rèm mà chạy đi nữa, bốn bề đều là sói, cô chỉ là con thỏ nhỏ đã rơi vào hang cọp, biết mình không còn đường lui đành đánh liều dùng tấm rèn trắng trên cao định quấn vào cổ thì...
_Bịch!
Hắn thô bạo kéo cổ chân cô thật mạnh về phía mình khiến cô té ngã còn bị kéo lùi về sau, tấm rèm mỏng trên người cũng bị xé rách
_Nhẹ nhàng em không thích, vậy cứ để em đau đớn trở thành người phụ nữ của tôi
Mộ Hàn Vương khinh bỉ nhã chữ, cánh môi bạc tình vang lên những thanh âm trầm luân nhấn chìm cô trong bể khổ, lần này cô không còn khán cự được nữa vì hai tay bị đầu gối hắn giữ chặt
_Chú Vương xin tha cho con đi... hức...
Cô khẩn khoản cầu mong hắn hãy buông tha cô, lời cầu xin trong tuyệt vọng ánh mắt không hề muốn nhìn thấy thân thở yếu ớt phơi bày bị hắn chế ngự nhưng trong mắt hắn bao nhiêu điên tiết đang đổ dồn về cơ thể nhỏ ma mị kéo mạnh hai bắp đùi cô tách ra, da thịt mềm mại rất kích thích hoa tâm lộ ra khiến cô ngượng ngùng, dù chỉ là ánh sáng nhỏ nhất len lỏi qua không gian của hai người thì vẫn có thể nhìn thấy sự nóng bỏng của cô hệch như nụ hoa mỏng manh nghiêng mình trước gió
Từng cơn thịnh nộ của hắn vây quanh vầng tráng, vốn dĩ đã qua lại với rất nhiều người phụ nữ hắn thừa biết như vậy cô sẽ rất đau, hoa tâm non mềm lại nhỏ như vậy thật sự không thể nào chịu được cơn đau nhưng bàn tay tức giận tìm xuống nơi nhạy cảm nhất cuối cùng mang cự long xâm nhập thật mạnh mà không qua ma sát, cái đau thấu trời lan truyền khắp cơ thể từng cơn run lên và cô cảm giác nơi nhạy cảm nhất đang bị ép đón lấy một vật nào đó thật lo lớn mà bản thân không thích ứng được
_Chú Vương...đau lắm...
Mộ Hiểu Yên gào lên thảm thiết, hoa tâm chỉ là theo phản xạ tự nhiên mà rít lại cảm giác lúc ấy lại càng siết chặt đầu cự long nên càng ngày càng đau không lối thoát, khi hai bàn tay được thả lỏng lập tức cô ôm lấy thân mình trong tột cùng khổ sở, ánh mắt cay xè nhoà đi vì nước mắt mờ ảo chỉ còn nhìn thấy người đàng ông phía trên vẫn đang nhấp người cố tình đẩy sâu chút nữa, hắn thoã mãn nhìn thân thể nhỏ đang bị chế ngự, lưng trần cứ như vậy che đi ánh sáng nhỏ nhoi trước mắt cô, cảm xúc trong hắn không chỉ là chiếm hữu mà còn vô cùng thoã mãn nhìn tấm thân thuần khiết bị hắn ngự trị
_Đừng mà...xin chú...tha...
Cô cố đẩy khuôn ngực rộng đang kề sát mình ra xa, tay mềm bất lực đập trên khuôn ngực rộng, đáy mắt trong veo mang bao ngây thơ thuần khiết bây giờ đến nhìn cơ thể mình cũng không dám, hoa tâm khô khốc như vậy hắn cũng có thể chiếm đoạt, nhìn thấy hạ thân của mình hoàng toàn đã ngậm lấy cự long, bụng dưới nóng rát từng cơn co thắt muốn thoái lui như có hàng trăm con kiến chi chít cắn vào người vô cùng ngứa ngáy khó chịu mồ hôi lấm tấm rơi xuống nơi đẫy đà
_Có thanh gươm nào mà không nhuộm máu?
Mộ Hàn Vương u ám phân tán cơn thịnh nộ, hạ thân nam nhân lãnh khốc nhấp người chạm vào nơi nhạy cảm nhất mà chọc phá, xé nát tấm màng mỏng manh đang ngăn cản cự long, một đường đoạt lấy xử nữ thuần khiết, hoa tâm đau rát liên hồi cô cắn môi nhíu mày mất hết sức lực, đôi mắt ngây thơ nhìn thấy máu đỏ thấm xuống tấm rèm loang ra rất nhanh và những giọt máu thuần túy còn vương lại trên cư long của hắn, cô kích động ngất đi
Mười tám năm thuần khiết rốt cuộc đổi lại một đêm đau đớn đầy ám ảnh, Hắn không vì cô ngất trong vòng tay mình mà buông tha cho cô, để cô tựa trong ngực mình ủ rủ như ánh trăng bị mây mù khuất lối gương mặt xinh đẹp khiến người khác nao lòng chỉ tiếc cô mãi mãi là dục ái trong tâm của hắn, hắn ung dung nhấp người, phân thân thoã mãn cảm giác mà cự long đâm sâu vào hoa tâm từng cơn rít chặt ra vào mạnh như vũ bão, nơi đẫy đà nhấp nhô mềm mại nhẹ nhàng áp sát khuôn ngực cường tráng, cảnh tình mãnh liệt trong màn đêm tĩnh lặng
_Chú Vương...đau lắm
Mộ Hiểu Yên mơ hồ cắn môi, nữa tỉnh nữa mê như đang lạc vào cõi chết, cơ thể vẫn là do hắn làm chủ, hoa tâm nơi hạ thân dù đau rát sưng lên vẫn cứ chít lấy ngậm chặt cự long như một bản giao hưởng ngọt ngào, chỉ có cô là không chịu nổi cảm giác xương cốt muốn gãy ra, đến khi rất lâu sau đó cô thật sự ngã gục dưới nền hoa hệch như cảnh tượng mà cô từng thấy của những người phụ nữ ở dưới hạ thân hắn, cô khác với họ chỉ thấy toàn chua xót và cay đắng
Ngược Yêu