Ngoảnh Mặt Nhìn Trăng Tan
Chương 21: 21: Hạng Nhất Đầu Tiên
"Trước khi thi đấu, thầy chúc tất cả những đội tham gia sẽ thi đấu hết mình, phát huy hết năng lực của bản thân và đạt được kết quả mong muốn! Được rồi, không để các em chờ lâu nữa, hội thể thao trường An Nam chính thức bắt đầu!!!"
Tiếng vỗ tay nhiệt liệt cùng những tiếng hoan hô tức thì khoáy động bầu không khí thể thao tại trường An Nam.
Ngọn lửa thi đấu trong mỗi người cũng lập tức được thắp lên.
Giáo viên thể dục đứng lên bục bắt đầu khởi động thi đấu những môn thi đầu tiên.
Tổng cộng có mười môn thi đấu gồm cả cho nam và nữ.
Mở đầu cho hội thể thao lần này là môn nhảy cao.
Gia Minh với thần thái hơn người vừa xuất hiện trên sân liền khiến tất cả những bạn nữ trên khán đài hò hét hâm mộ.
Người thi đầu tiên là học sinh lớp 11A1, mức một mét sáu liền được cậu ta dễ dàng vượt qua.
Người tiếp theo là Gia Minh.
Vừa thấy Gia Minh bước vào vị trí, học sinh lớp 11A2 đứng bên ngoài đã giơ bảng tên, nhiệt tình cổ vũ.
"Học bá Thẩm là nhất!!"
"Học bá Thẩm cố lên!!"
Tư Nhiên cũng tham gia vào đội cổ vũ liên tục gọi tên Gia Minh.
Gia Minh trên sân nhìn về phía Tư Nhiên rồi bỗng nhiên đi đến nói gì đó với giáo viên thể dục.
Mọi người xung quanh nhìn theo có hơi bối rối, không biết Gia Minh đang làm gì.
Gia Minh nói xong thì đi về vị trí.
Giáo viên thể dục nâng mức lên từ một mét sáu thành một mét tám, rồi cầm loa thông báo.
"Thí sinh Thẩm Gia Minh lớp 11A2 yêu cầu thử thách mức thi lên một mét tám, thất bại sẽ bị loại lập tức!"
Tư Nhiên đứng bên ngoài đang lo lắng không hiểu gì thì Tịch Thiên bên cạnh đã giải thích: "Thể lệ thi nhảy cao lần này là ai nhảy được cao nhất sẽ thắng.
Bắt đầu từ một mét sáu rồi sẽ tăng lên từ từ để tìm hạng một, hạng hai, hạng ba á.
Tớ đoán Gia Minh làm vậy là để môn này nhanh chóng kết thúc."
Tư Nhiên cạn lời nghĩ bụng.
-Cậu ấy bảo không được tự cao mà…
Nhìn thanh sà, Gia Minh không chút mảy may lo lắng vào tư thế chuẩn bị.
Tiếng chòi bắt đầu vang lên, Gia Minh lập tức lao nhanh đến thanh sà.
Một cú dậm nhảy nhẹ nhàng, Gia Minh bay trên không rồi điêu luyện đáp xuống nệm.
Vẻ mặt vẫn không hề thay đổi trước con mắt trầm trồ của mọi người xung quanh.
Chứng kiến màn thể hiện không thể chê vào đâu được của Gia Minh, những người còn lại ở phía sau liền không muốn thi nữa, vì họ biết kết cục đã được định trước rồi.
Gia Minh nhìn về phía sau lạnh lùng hỏi: "Có ai muốn thi với tôi không?"
Tất cả những người đằng sau đều im lặng, cả học sinh đại diện lớp 11A1 cũng im lặng.
Lớp 11A2 thấy không ai thi nữa thì không nhịn được nữa mà hò reo vui mừng.
"Không ai thi nữa thì xem như học bá Thẩm đứng nhất môn nhảy cao rồi.
Học bá Thẩm tuyệt vời quá đi!"
"A Minh đúng là giỏi quá đi!"
Tư Nhiên vui vẻ cảm thán.
Trong lúc Tư Nhiên đang chăm chú quan sát Gia Minh, Gia Minh đột nhiên đưa mắt nhìn lại.
Bốn mắt hai người nhìn nhau, Tư Nhiên mỉm cười, vẫy tay với Gia Minh.
Bất ngờ thay, Gia Minh cũng vẫy tay chào lại.
Khán đài lập tức bàn tán xôn xao.
Các cô gái thi nhau chụp hình Gia Minh rồi tìm xem cậu đang chào ai.
Tịch Thiên đứng bên cạnh Tư Nhiên nhìn cảnh thân thiết của hai người Gia Minh và Tư Nhiên mà phát ốm.
-Sao mình lại nghe mùi cơm chó thoang thoảng đâu đây vậy nhỉ?…
Sau màn chào sân của môn nhảy cao, lần lượt những môn khác được thi đấu.
Đa số hạng nhất thuộc vào tay lớp 11A1.
Lớp 11A2 cũng bắt đầu hơi lo lắng, Lục Vũ thấy tinh thần mọi người đi xuống liền lên tiếng trấn an: "Mọi người đừng vội thất vọng! Còn nhiều môn quan trọng chưa thi đấu nên chúng ta vẫn còn hi vọng."
Phần thi đấu được coi là quan trọng nhất cuối cùng cũng tới.
Môn đầu tiên được thi là môn chạy tiếp sức nữ.
Những thí sinh tham gia đều đã vào vị trí sẵn sàng.
Trong môn chạy tiếp sức này Mộng Dao đại diện lớp 11A2 sẽ chạy cuối cùng.
Tiếng chòi bắt đầu vừa vang lên cùng với những bước chạy cực nhanh của thí sinh là tiếng cổ vũ sôi nổi trên khán đài.
"CỐ LÊN!!!"
"LỚP 11A2 CỐ LÊN!!"
"LỚP 11A1 CỐ LÊN!!"
Không khí xung quanh giờ đây sôi động hơn bao giờ hết.
Trên đường chạy, hai lớp chạy nhanh nhất là lớp 11A1 và 11A2.
Thí sinh hai lớp giờ đây đang cạnh tranh khốc liệt, không ai chịu nhường ai.
Thời gian trôi qua, đội hình thứ ba đã sắp đến đội hình cuối cùng.
Mộng Dao vào tư thế sẵn sàng đợi đồng đội tới lập tức bắt gậy.
"Bắt này!"
Mộng Dao thành công bắt lấy gậy của đồng đội rồi phóng như bay trên đường chạy.
Lớp 11A2 thấy Mộng Dao vụt lên chạy đầu thì phấn khích cổ vũ không ngừng.
"MỘNG DAO CỐ LÊN!!"
"Cố lên Mộng Dao!!"
Mộng Dao nhìn về phía đích, hết sức bình sinh tăng tốc.
Cuối cùng trong tiếng la của mọi người Mộng Dao đã thành công chạm chân tới đích đến.
"OA! LỚP MÌNH THẮNG RỒI!!!"
"Mộng Dao thắng rồi!!"
Lớp 11A2 lập tức chạy ào xuống sân ôm lấy Mộng Dao.
"Mộng Dao giỏi quá!"
"Chúng ta hạng nhất rồi!"
Mộng Dao lau vội mồ hôi, cười rạng rỡ ôm lấy mọi người.
Tư Nhiên đưa khăn cho Mộng Dao khen cô: "Mộng Dao tuyệt vời quá đó!"
Thấy Tư Nhiên, Mộng Dao liền ôm lấy cậu, không giấu được sự vui mừng và hạnh phúc.
Ở một nơi không xa, có một người đang lặng lẽ dõi theo Mộng Dao.
Trở về chỗ nghỉ ngơi, khi Mộng Dao vẫn chưa hết vui mừng, Lục Vũ đã mang nước đến cho cô.
"Bạn học Mộng Dao, lúc này cậu chạy tuyệt lắm!"
Được người mình thích thầm khen, Mộng Dao bất giác đỏ ửng mặt.
Lấy hết can đảm, Mộng Dao lên tiếng gọi: "Lục Vũ!"
Lục Vũ đang định rời đi nghe Mộng Dao gọi thì đứng lại hỏi: "Sao thế bạn học Mộng Dao?"
Hít một thật sâu, Mộng Dao rụt rè nói: "Tối nay..
Bạn học Lục Vũ có thể cùng mình đi ăn không? Mình muốn cảm ơn cậu một số việc ấy mà..."
Lục Vũ nhìn Mộng Dao một lúc rồi vui vẻ đồng ý: "Được, bảy giờ gặp nhau nhé!"
Thấy Lục Vũ đồng ý, niềm vui trong lòng Mộng Dao như được tăng lên gấp đôi.
Mộng Dao cười rạng đáp: "Ừm!"
Ngoảnh Mặt Nhìn Trăng Tan