Nghịch Thiên Cải Mệnh - An Le Kim Thao
C10: Thuý hoa lâu
Nếu vậy thì thật sự đa tạ hai người, mong hai người có thể đưa con gái tôi trở về bình an! - người phụ nữ xúc động rơi nước mắt.
- Vậy chúng tôi đi làm ngay luôn đây! - cô lễ phép chào rồi kéo tay Mạnh Điềm Điềm đi.
- Trường An, chúng ta thực sự có thể làm được chứ? - Mạnh Điềm Điềm vẫn cảm thấy lo lắng mà nhìn cô.
- Chúng ta đã nhận ủy thác thì phải hoàn thành bằng bất cứ giá nào, tôi không muốn bỏ dỡ chuyện gì chỉ vì chúng khó.
Cô kéo tay Mạnh Điềm Điềm đi khắp nơi nghe ngóng, hỏi xem xung quanh có ai biết về biểu tượng bông hoa trên chiếc lệnh bài không, kết quả thật sự có người biết, đây là biểu tượng của Thuý Hoa Lâu, một kỹ viện nổi tiếng trong thành, là nơi ăn chơi của mấy công tử thế gia.
- Chúng ta đến nơi đó điều tra đi!
Thuý Hoa Lâu cách đây không xa, đi qua vài đoạn đường đã đến nơi, nơi này đúng là được mệnh danh kỹ viện lớn nhất thành, diện tích mấy mét, mà lại có bốn tầng lầu, nhưng vẫn chưa đến thời gian hoạt động của bọn họ.
- Chúng ta tìm đúng nơi rồi, làm sao đây? - Mạnh Điềm Điềm do dự nhìn cô.
- Tạm thời chờ đã, vì chúng ta đang mặc võ phục, bọn họ sẽ biết chúng ta là người Thiên Huyền Tông nên phải thay đồ trước đã.
Hai người tìm một tiệm bán y phục, mua hai bộ sườn xám, một bộ bó sát màu đen thêu hoa văn và một xoè màu trắng thêu hoa văn, xoã tóc tự nhiên và trang điểm nhẹ, rồi tự nhiên đi dạo khắp thành cho tới khi kỹ viện mở cửa bọn họ làm như là khách, tiến vào một cách tự nhiên.
- Nơi này lớn thật đó, đây là lần đầu tiên tôi tới một nơi như vậy đó! - Mạnh Điềm Điềm vừa tiến vào đã không ngừng cảm khái.
- Chúng ta phải cư xử bình thường để không bị ai phát hiện ra. - cô đi bên cạnh không ngừng kéo tay Mạnh Điềm Điềm cho cô ấy bình tĩnh lại.
Hai người cũng là lần đầu tiên tới một nơi như vậy nên cũng hơi lúng túng tìm đại một bàn để ngồi, lát sau không ngừng có khách đi vào kỹ viện cũng càng ngày càng náo nhiệt, đã có ca kỹ đi lên biểu diễn, một lúc sau lại có một cô gái xinh đẹp đi về phía hai người.
- Hai vị tiểu thư này không biết có muốn dùng điểm tâm và rượu trước không? Chúng tôi cũng có mấy món nhậu rất vừa ý khách, vừa nhâm nhi vừa thưởng thức người đẹp? - cô gái xinh đẹp này uyển chuyển dò hỏi hai người.
- Vậy cho hai chúng tôi một bình rượu là được. - cô do dự rồi cũng lên tiếng.
- Được chứ, ở chỗ chúng tôi cũng có phục vụ nam kỹ, nếu hai vị muốn có thể vừa uống rượu vừa được người đẹp chăm sóc, hai vị tiểu thư thấy sao?
- Không... Không cần đâu!
- Vậy hai vị đợi ở đây một lát, tôi sẽ đi chuẩn bị rượu ngay. - cô gái đó nói xong thì cười xinh đẹp bỏ đi.
Một hồi sau cô gái đó quay lại, trên tay bưng một bình rượu đến chỗ hai người.
- Chúc hai vị thưởng thức ngon miệng.
Hai người bây giờ chỉ có thể vừa uống rượu vừa nghĩ cách.
______
Tại lầu hai của thanh lâu, nam tử y phục trắng, thanh thoát ôn nhu nhưng ánh mắt lại lạnh nhạt nhìn dò xét xung quanh, bên cạnh là hai thuộc hạ thân cận.
- Thiếu chủ, chúng ta đã điều tra được Thuý Hoa Lâu là nơi hoạt động trong tối của Vô Diện Môn, bọn họ bắt cóc những cô gái trẻ để đem tới nơi này... Bán thân! - một thuộc hạ trong số đó do dự mở miệng.
- Nhưng chúng ta làm sao để tóm gọn chúng đây? - một người còn lại hỏi.
- Cứ từ từ quan sát, nếu nơi này là nơi hoạt động của bọn họ thì chắn chắn phải có một tầng hầm hay đường hầm nào đó để giao dịch bán những người bị bắt cóc, chúng ta phải tìm cách tìm ra nơi đó.
- Việc này thì thiếu chủ yên tâm, vì để nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ, ta đã cử Lan Yến trà trộn vào để điều tra, cô ấy sẽ tìm ra nơi bí mật của bọn chúng.
- Vậy cũng được, ta vốn cũng không định sử dụng Lan Yến, dù sao nhiệm vụ này cũng không lớn! - hắn mân mê ly rượu suy ngẫm nói.
- Thiếu chủ yên tâm, Lan Yến nếu biết có thể giúp ích cho người chắc chắn sẽ rất vui.
- Vậy cứ để như vậy đi. - nam tử tiếp tục nhìn không khí náo nhiệt bên dưới, nheo mắt suy nghĩ.
____
Ở bên kia sau khi uống hết nửa bình rượu, cô đã bắt đầu ngà say, còn Mạnh Điềm Điềm đã nằm bất tỉnh.
Cô gái xinh đẹp vừa nãy thấy hai người đã say thì đi lại quan tâm.
- Hai vị tiểu thư này đã say rồi, có muốn thuê phòng để nghỉ ngơi hay không? - cô gái đó cười quyến rũ nhìn hai người.
Cô liếc mắt nhìn cô ta, vừa nãy cô để ý cô gái này luôn theo dõi hai người, đợi đến lúc hai người say thì vừa lúc đi lại, trước kia khi còn ở hiện đại vì tính chất công việc nên luôn phải đi xã giao, uống rượu với khách hàng đến rửa dạ dày, một chút rượu này sao có thể làm cô say?
- Đúng là tôi cảm thấy hơi mệt, muốn đi nghỉ ngơi một lát. - cô vẫn cố tỏ ra say, nhìn cô ta nói.
- Vậy tôi có thể kêu người đưa cô đến phòng riêng nghỉ ngơi, nhưng còn người bạn này của cô thì sao? - cô ta cười uyển chuyển nhìn hai người.
Cô chỉ nhếch môi cười nhẹ.
- Chúng tôi cùng đi, nên sẽ ở chung một phòng.
- Vậy được, tôi sẽ đưa hai người về phòng riêng. - cô ta kêu hai người đàn ông lực lưỡng đến đỡ hai người về phòng.
Cô vẫn còn tỉnh táo nên chỉ hơi lảo đảo còn Mạnh Điềm Điềm thì được khiêng lên vai, hai người bị đưa đến một căn phòng lầu ba, không gian rộng rãi, bên trong đã được đốt hương liệu sẵn, hai người đàn ông đó đỡ hai người lên giường rồi bỏ đi.
Cánh cửa vừa đóng lại thì cô lập tức mở mắt ra, Mạnh Điềm Điềm bên cạnh vừa rồi còn say mắt không mở nổi, cũng mở mắt ra ngồi bật dậy.
- Bọn họ đi rồi sao? - Mạnh Điềm Điềm nhỏ giọng hỏi cô.
- Đã đi rồi nhưng chúng ta cứ cẩn thận thì tốt hơn.
Hai người ngồi một hồi thì cô cảm thấy có gì đó sai sai.
- Điềm Điềm, trong phòng bị hạ thuốc mê nhưng với những người luyện võ như chúng ta thì cũng không có tác dụng lắm.
- Đúng thật là mùi hương kì lạ, nhưng chúng ta còn phải đợi xem chúng muốn làm gì.
Bên ngoài lại vang lên tiếng người nói chuyện và tiếng bước chân, hai người nghe vậy thì lập tức giả vờ ngất như ban đầu.
- Có chắc là hai người này chứ? - Người đàn ông y phục đen che mặt nhìn người phụ nữ.
- Rất chắn chắn, từ lúc hai người đó bước vào tửu lâu này, tôi đã chú ý rồi, là hai cô gái xinh đẹp, tươi mới, rất thích hợp với Thuý Hoa Lâu này! - người phụ nữ xinh đẹp vừa rồi đã đưa hai người vào phòng, đang đi bên cạnh người đàn ông nịnh nọt nói.
Nghịch Thiên Cải Mệnh - An Le Kim Thao