Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp
Chương 696
Chương 695:
*Tớ phải quay video cho Yên Nhiên Minh Châu xem, để bọn họ cũng vui chung luôn.”
Đám danh viện thiên kim nhóm lấy điện thoại ra chụp lén rồi quay video, gởi cho Lệ Yên Nhiên.
Hiện tại Lệ Yên Nhiên đang ở cùng Dạ Minh Châu,Lệ Yên Nhiên nhận được video cũng nhanh chóng chia sẻ với Dạ Minh Châu, Dạ Minh Châu khinh thường cong môi: “Yên Nhiên, sao cậu lại xem con ả Lê Hương này thành đối thủ cạnh tranh, cậu xem nó bây giờ pha trò thế nào kìa, thọ yến kia quả nhiên không có một tên công tử nào đến dự, thể diện đều vứt xuống đất.”
Lệ Yên Nhiên rất vui vẻ, vui như mở cờ, hôm qua lúc mua quần áo hậm hực phẫn nộ đều tan biến, cô ta chờ mãi trò hề của Lê Hương, quả nhiên Lê Hương không để cô ta thất vọng.
“Minh Châu, cậu cũng có thể vui mà, nghe nói Mạc Nhị thiếu hôm nay về Đề Đô rồi, đợi Mạc Nhị thiếu hay tin Lê Hương bị chơi rồi, lại còn buỏi tiệc mừng thọ như trò hề này, Mạc Nhị thiếu nhất định sẽ chán ghét cô ta, cậu càng đỡ tốn công theo đuổi anh ấy hơn, đều nói khoảng cách phụ nữ theo đuổi đàn ông như mỏng màn sa, Mạc Nhị Thiềểu rất nhanh sẽ là vật trong túi của cậu.”
Dạ Minh Châu vô củng tán thành cách nói này của Lệ Yên Nhiên: “Yên Nhiên, một thiên chi kiêu tử tễ nguyệt phong hoa chắc sẽ không thực sự coi trọng Lê Hương, anh ấy chỉ là nhất thời bị khuôn mặt hồ ly tinh kia của Lê Hương làm mê mắt mà thôi, Mạc Tử Tiễn là của tớ!”
Lệ Yên Nhiên gật đầu: “Minh Châu, về sau chúng ta là chị em dâu rồi, hai chàng thiên chi kiêu tử của Mạc gia đều bị hai chúng ta thu phục, về sau chúng ta phải tương thân tương ái đấy.”
Hai người dường như đã thấy tương lai tốt đẹp, Lệ Yên Nhiên gả cho Mạc Tuân, Dạ Minh Châu gả cho Mạc Tử Tiễn, cuộc đời các cô ta viên mãn không gì sánh được.
“Được rồi Yên Nhiên, bà nội cậu đâu, sao chẳng thấy bà nội cậu đâu?” Dạ Minh Châu đột nhiên hỏi.
Nhắc tới cái đề tài này, sắc mặt Lệ Yên Nhiên liền lạnh xuống: “Bà nội tớ sáng sớm đã ra ngoài, nói đi nhận cháu gái!”
“Cái gì? Yên Nhiên, cậu là con gái duy nhất của Lệ gia, là thiên kim mà, bà nội cậu muốn đi nhận cháu gái nào chứ?” Dạ Minh Châu khiếp sợ hỏi.
Lệ Yên Nhiên không muốn nói đề tài này: “Chắc từ lúc tớ sinh ra, bố tớ và mẹ tớ liền ở riêng, còn thiếu một lần hôn chứng, cho nên mấy năm nay đều là bà nội tớ tọa trấn Lệ gia, chuyện bà ấy quyết định không ai có thể thay đổi, nhưng tớ cũng muốn xem thử con nhỏ được bà nội tớ thích rốt cuộc là thần thánh phương nào!”
Lê gia.
Lê Hương và Lê Bang Lam Yên đứng chung một chỗ chiêu đãi tân khách, thế nhưng rất nhanh cô liền phát hiện điểm dị thường, các tân khách này đều tránh cô rất xa, còn len lén xì xào bàn tán sau lưng cô.
Lê Hương có chút nghỉ ngờ, cô hỏi Lam Yên: “Mẹ Lam, Bố Lê, có phải hai người có chuyện gì gạt con không?”
Lam Yên có chút chột dạ, nhanh chóng phủ nhận nói: “Không có, tuyệt đối không có!”
“Thật không?” Lê Hương càng nghỉ ngờ.
Ngay lúc Lam Yên sắp khai ra, đột nhiên có thủ hạ vội vã chạy tới: “Đại đương gia, phu nhân, tiểu thư, không xong, bên ngoài có người tới!”
“Người nào?” Lê Bang nhanh chóng đứng dậy: “Hôm nay là thọ yến của tôi, chẳng lẽ có người muốn đến quậy?”
“Không phải… không phải… là… là…
Lúc này tất cả mọi người tụ tới, nghỉ ngờ nói: “Đại đương gia, đây tột cùng là ai tới, nhìn cậu ta sợ thế kia, nói lắp luôn rồi.”
“Tôi ra xem thử!” Lê Bang dẫn theo mọi người vừa định đi ra.
Thình lình có người đi vào rồi, bên tai vang lên tiếng cười sang sảng: “Lê Đại đương gia, không cần lo, là tôi, nghe nói hôm nay là thọ yến của cậu, tôi mặt dày tới muốn uống một chén rượu.”
';
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp