Nghe Được Tiếng Lòng Của Tổng Tài Mặt Lạnh
Chương 143: Anh Muốn Mệt Chết Luôn À?
Thái Cẩn Ngôn khép lại bản hợp đồng để qua một bên, tiếp tục im lặng. Lê Thiên Chi thì không thể im lặng được, cậu chàng hỏi dồn:
- Vậy anh phải bồi thường bao nhiêu tiền? Cổ đông của Tập đoàn Thắng Lợi sẽ đồng ý sao? Bọn họ sẽ không làm khó anh chứ?
Thái Cẩn Ngôn nhếch môi cười, trấn an bạn tốt:
- Yên tâm, về sau những hợp đồng mà tôi hợp tác sẽ không ảnh hưởng đến Tập đoàn Thắng Lợi.
Phương Hiệp Hòa và Lê Thiên Chi nhìn nhau, vẫn chưa thể hiểu được ý trong câu nói trên của Thái Cẩn Ngôn. Ánh mắt của hai người bạn khiến Thái Cẩn Ngôn quyết định chia sẻ kế hoạch của mình sớm hơn dự định:
- Sắp tới tôi sẽ lập một công ty riêng ở bên ngoài. Tất cả những hợp đồng ký trên danh nghĩa cá nhân của tôi sẽ hoàn toàn do công ty riêng của tôi chịu trách nhiệm, không liên quan đến tập đoàn Thắng Lợi nữa.
Lê Thiên Chi cau mày, lắc đầu:
- Như vậy không ổn đâu, anh Ngôn. Chỉ một tập đoàn Thắng Lợi này thôi là đã đủ khiến anh mệt mỏi đến muốn mất nửa cái mạng rồi. Bây giờ anh lại thành lập thêm một công ty riêng nữa, lại còn phải gánh thêm món nợ ân tình với công ty Hưng Thịnh vô dụng kia nữa. Anh muốn mệt chết luôn nửa cái mạng còn lại à?
Phương Hiệp Hòa gật đầu tán đồng:
Mặc kệ Lê Thiên Chi và Phương Hiệp Hòa thuyết phục, Thái Cẩn Ngôn vẫn chỉ im lặng, đường muối gì cũng không chịu ăn. Lê Thiên Chi tức đến bật cười:
- Anh Ngôn, anh đừng có nói với tôi là anh đang bị tình yêu làm lu mờ lý trí rồi nhé. Anh vì Triệu Chân Tâm làm đến mức này, cũng coi như đánh đổi toàn bộ tài sản rồi đấy. Bây giờ anh lại còn muốn lặng lẽ làm anh hùng đứng sau lưng chống đỡ bầu trời cho cả nhà họ Triệu, chỉ vì một Triệu Chân Tâm thôi ư? Anh có còn là Thái Cẩn Ngôn mà tôi biết nữa không đấy?
Thái Cẩn Ngôn nghe Lê Thiên Chi nói đến Triệu Chân Tâm, hắn liền không nhịn được mà nghĩ đến việc tối hôm qua Triệu Chân Tâm nhào vào ngực mình khóc. Còn có dáng vẻ nằm ngủ dịu ngoan như một chú mèo con của cậu nữa. Đặc biệt nhất là câu mà cậu đã kể lại, không cho phép bất cứ ai nói xấu “chồng của cậu”. Nụ cười của Thái Cẩn Ngôn bất giác nở ra trên môi. Nụ cười đó làm cho Phương Hiệp Hòa và cả Lê Thiên Chi đều sợ tới mức muốn nhảy dựng. Chả có nhẽ Tổng giám đốc nhà họ lại bị “sang chấn tâm lý” nữa rồi? Dáng vẻ sợ hết cả hồn của hai người bạn khiến Thái Cẩn Ngôn có chút ngượng ngùng. Hắn ho khan hai cái rồi lên tiếng đuổi người:
- Thiên Chi, hợp đồng đã ký xong rồi, cậu có thể đi về.
Cốc, cốc, cốc.
Phương Hiệp Hòa nghe tiếng gõ cửa thì mừng rỡ bước ra ngay. Anh đã có cái thang để cho Tổng giám đốc bắc xuống rồi.
Ngoài cửa là trợ lý của Phương Hiệp Hòa. Cậu ta đưa cho Phương Hiệp Hòa ba cái ly nhựa to tướng.
Phương Hiệp Hòa cầm ba ly cái ly nhựa kia quay vào trong phòng, đặt một ly vào trong tay Thái Cẩn Ngôn, bản thân anh cầm lấy một ly, còn ly còn lại thì đưa cho Lê Thiên Chi.
- Phương Hiệp Hòa, tổng giám đốc nhà anh muốn uống đồ uống ở quán của ai kia thì thôi đi, sao anh lại còn mua cho tôi làm gì? Bản thiếu gia chỉ quen uống cà phê thượng hạng nhập khẩu thôi, mấy thứ trà sữa này nọ, tôi không muốn phí tiền làm giàu cho quán của người kia đâu. Chúng ta hao tiền tốn của vì cậu ta còn chưa đủ hay sao hả?
Lê đại luật sư quả nhiên là còn ghi thù chuyện Tổng giám nhà mình “hy sinh to lớn” vì anh em nhà họ Triệu nên giọng nói dấm dẳng chua lè chua lét. Phương Hiệp Hòa phì cười, ra vẻ cung kính và giải thích với đại luật sư của nhà mình:
- Dạ thưa đại công tử, đại luật sư, ly của ngài đã được giảm giá rồi, không có hao tiền tốn của gì đâu ạ.
- Hả? Giảm giá ư?
Lê Thiên Chi kinh ngạc hỏi lại.
Nghe Được Tiếng Lòng Của Tổng Tài Mặt Lạnh
- Vậy anh phải bồi thường bao nhiêu tiền? Cổ đông của Tập đoàn Thắng Lợi sẽ đồng ý sao? Bọn họ sẽ không làm khó anh chứ?
Thái Cẩn Ngôn nhếch môi cười, trấn an bạn tốt:
- Yên tâm, về sau những hợp đồng mà tôi hợp tác sẽ không ảnh hưởng đến Tập đoàn Thắng Lợi.
Phương Hiệp Hòa và Lê Thiên Chi nhìn nhau, vẫn chưa thể hiểu được ý trong câu nói trên của Thái Cẩn Ngôn. Ánh mắt của hai người bạn khiến Thái Cẩn Ngôn quyết định chia sẻ kế hoạch của mình sớm hơn dự định:
- Sắp tới tôi sẽ lập một công ty riêng ở bên ngoài. Tất cả những hợp đồng ký trên danh nghĩa cá nhân của tôi sẽ hoàn toàn do công ty riêng của tôi chịu trách nhiệm, không liên quan đến tập đoàn Thắng Lợi nữa.
Lê Thiên Chi cau mày, lắc đầu:
- Như vậy không ổn đâu, anh Ngôn. Chỉ một tập đoàn Thắng Lợi này thôi là đã đủ khiến anh mệt mỏi đến muốn mất nửa cái mạng rồi. Bây giờ anh lại thành lập thêm một công ty riêng nữa, lại còn phải gánh thêm món nợ ân tình với công ty Hưng Thịnh vô dụng kia nữa. Anh muốn mệt chết luôn nửa cái mạng còn lại à?
Phương Hiệp Hòa gật đầu tán đồng:
Mặc kệ Lê Thiên Chi và Phương Hiệp Hòa thuyết phục, Thái Cẩn Ngôn vẫn chỉ im lặng, đường muối gì cũng không chịu ăn. Lê Thiên Chi tức đến bật cười:
- Anh Ngôn, anh đừng có nói với tôi là anh đang bị tình yêu làm lu mờ lý trí rồi nhé. Anh vì Triệu Chân Tâm làm đến mức này, cũng coi như đánh đổi toàn bộ tài sản rồi đấy. Bây giờ anh lại còn muốn lặng lẽ làm anh hùng đứng sau lưng chống đỡ bầu trời cho cả nhà họ Triệu, chỉ vì một Triệu Chân Tâm thôi ư? Anh có còn là Thái Cẩn Ngôn mà tôi biết nữa không đấy?
Thái Cẩn Ngôn nghe Lê Thiên Chi nói đến Triệu Chân Tâm, hắn liền không nhịn được mà nghĩ đến việc tối hôm qua Triệu Chân Tâm nhào vào ngực mình khóc. Còn có dáng vẻ nằm ngủ dịu ngoan như một chú mèo con của cậu nữa. Đặc biệt nhất là câu mà cậu đã kể lại, không cho phép bất cứ ai nói xấu “chồng của cậu”. Nụ cười của Thái Cẩn Ngôn bất giác nở ra trên môi. Nụ cười đó làm cho Phương Hiệp Hòa và cả Lê Thiên Chi đều sợ tới mức muốn nhảy dựng. Chả có nhẽ Tổng giám đốc nhà họ lại bị “sang chấn tâm lý” nữa rồi? Dáng vẻ sợ hết cả hồn của hai người bạn khiến Thái Cẩn Ngôn có chút ngượng ngùng. Hắn ho khan hai cái rồi lên tiếng đuổi người:
- Thiên Chi, hợp đồng đã ký xong rồi, cậu có thể đi về.
Cốc, cốc, cốc.
Phương Hiệp Hòa nghe tiếng gõ cửa thì mừng rỡ bước ra ngay. Anh đã có cái thang để cho Tổng giám đốc bắc xuống rồi.
Ngoài cửa là trợ lý của Phương Hiệp Hòa. Cậu ta đưa cho Phương Hiệp Hòa ba cái ly nhựa to tướng.
Phương Hiệp Hòa cầm ba ly cái ly nhựa kia quay vào trong phòng, đặt một ly vào trong tay Thái Cẩn Ngôn, bản thân anh cầm lấy một ly, còn ly còn lại thì đưa cho Lê Thiên Chi.
- Phương Hiệp Hòa, tổng giám đốc nhà anh muốn uống đồ uống ở quán của ai kia thì thôi đi, sao anh lại còn mua cho tôi làm gì? Bản thiếu gia chỉ quen uống cà phê thượng hạng nhập khẩu thôi, mấy thứ trà sữa này nọ, tôi không muốn phí tiền làm giàu cho quán của người kia đâu. Chúng ta hao tiền tốn của vì cậu ta còn chưa đủ hay sao hả?
Lê đại luật sư quả nhiên là còn ghi thù chuyện Tổng giám nhà mình “hy sinh to lớn” vì anh em nhà họ Triệu nên giọng nói dấm dẳng chua lè chua lét. Phương Hiệp Hòa phì cười, ra vẻ cung kính và giải thích với đại luật sư của nhà mình:
- Dạ thưa đại công tử, đại luật sư, ly của ngài đã được giảm giá rồi, không có hao tiền tốn của gì đâu ạ.
- Hả? Giảm giá ư?
Lê Thiên Chi kinh ngạc hỏi lại.
Nghe Được Tiếng Lòng Của Tổng Tài Mặt Lạnh
Đánh giá:
Truyện Nghe Được Tiếng Lòng Của Tổng Tài Mặt Lạnh
Story
Chương 143: Anh Muốn Mệt Chết Luôn À?
10.0/10 từ 20 lượt.