Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh

Chương 583: Đối với hắn mà nói, đó là một cơ hội ngàn năm có một


Mèo edit: Xin lỗi các nàng, mèo đã nhầm lẫn Trang Dịch là người tốt nên dùng từ "anh" để chỉ Trang Dịch, mèo xin phép bây giờ đổi thành từ "hắn" và dùng từ "anh" để chỉ Vệ Thanh Huy nhé ạ.)


 


Tim An Linh đập rất nhanh. Vừa rồi vì đầu óc hỗn loạn, cô đã theo bản năng đuổi theo, định trực tiếp chất vấn Trang Dịch.


 


Nhưng cô rất nhanh đã bình tĩnh lại, nhận ra rằng nếu Trang Dịch đã chọn cách che giấu chuyện này, thì hắn tuyệt đối sẽ không thừa nhận.


 


Mười năm, hắn cứ thế nhìn dì út đau khổ tìm kiếm tung tích của Vệ Thanh Huy suốt mười năm, còn phải giả vờ như mình cũng đang nỗ lực giúp đỡ tìm kiếm mà không có manh mối. Rõ ràng là một kẻ lòng dạ sâu hiểm và không có ý tốt. An Linh tùy tiện xông lên ngược lại sẽ bứt dây động rừng, không chừng hắn sẽ làm ra chuyện gì.


 


Điều quan trọng nhất bây giờ là phải nhanh chóng nghĩ cách báo cho dì út biết, để dì út dẫn người đến, nhân lúc Trang Dịch chưa kịp phát hiện mà cứu Vệ Thanh Huy ra.


 


Trong khi đó, An Lạc ở bên cạnh cũng đã kinh ngạc.


 


Cậu tuy trước đây không rõ lắm về chuyện của Bùi gia, nhưng trước khi đến Bùi gia, khi An Quân giới thiệu các thành viên trong gia đình, đã nói qua tình hình đại khái cho cậu.


 


Cho nên dù cậu không quen thuộc với cả Vệ Thanh Huy và Trang Dịch, nhưng cũng biết họ vốn là bạn tốt. Sau khi Vệ Thanh Huy mất tích, cả dì út và Trang Dịch đều đã tìm kiếm tung tích của anh cho đến tận bây giờ vẫn chưa từ bỏ.


 


Nhưng bây giờ An Linh lại nói Trang Dịch thực tế đã sớm tìm được người?


 


Vậy là mười năm qua, hắn thực chất luôn luôn diễn kịch?



 


Hắn ta mưu đồ điều gì?


 


"Không có gì." An Linh sau khi bình tĩnh lại đã giải thích với An Lạc: "Chỉ là vừa rồi hình như thấy một người quen, kết quả nhìn kỹ mới phát hiện nhận nhầm. Đi thôi.”


 


[Đi mau, đi mau, mình phải nhanh chóng báo chuyện này cho dì út để dì nhanh chóng mang thêm người đến Hà Thành!]


 


[Chú Vệ lại bị Trang Dịch giam cầm mười năm!]


 


An Lạc mở to hai mắt: Giam cầm?


 


Vậy là Trang Dịch không chỉ sớm tìm được Vệ Thanh Huy, mà còn giam giữ người ta suốt mười năm?


 


Không được, cậu cũng phải nhanh chóng báo chuyện này cho dì út.


 


Không đúng, không đúng, cậu tốt nhất nên nói chuyện này với mẹ trước, để mẹ đi nói với dì út sẽ tốt hơn.


 


Bởi vì An Linh chắc chắn cũng sẽ tìm cách báo cho dì út, cậu phải để họ chuẩn bị tâm lý trước. Nếu không, lỡ như dì út vì biết chuyện này mà quá kích động, trong một lúc bốc đồng gọi điện thoại thẳng cho An Linh hỏi xem cô đã tra ra được điều gì, thì chẳng khác nào đã trực tiếp tiết lộ chuyện có thể nghe được tiếng lòng của An Linh, vậy thì không hay rồi.


 


Hai người trong lòng đều có tính toán riêng, cho nên vừa lên lầu đã trực tiếp về phòng làm việc của mình.



An Lạc gọi điện thoại cho Bùi Ngọc Ngưng nói chuyện này, khiến Bùi Ngọc Ngưng cũng kinh ngạc không thôi.


 


"Được, biết rồi Tiểu Lạc. Mẹ bây giờ sẽ gọi ngay cho Sơ Dao, và cũng sẽ nhắc nhở con bé khi liên lạc với Tiểu Linh sau này phải giữ bình tĩnh. Các con tự mình chú ý an toàn, không được hành động thiếu suy nghĩ, đợi chúng ta qua đó rồi hãy nói, biết chưa?”


 


"Biết rồi ạ, mẹ.”


 



 


An Linh trở lại phòng liền lập tức lấy điện thoại ra, chuyển sang một tài khoản WeChat khác, sau đó gửi một tin nhắn cho tài khoản chính của mình: "Vệ Thanh Huy hiện đang bị Trang Dịch nhốt trong viện điều dưỡng của Trang gia ở Hà Thành.”


 


Trang gia có một viện điều dưỡng cao cấp ở Hà Thành, được xây dựng trên một hòn đảo nhỏ không xa bờ biển.


 


Hà Thành vốn là một thành phố du lịch, hòn đảo này tên là Thủy Minh Đảo. Một nửa diện tích được dùng để phát triển thương mại, biến hòn đảo thành một địa điểm du lịch nổi tiếng. Nửa còn lại thuộc phạm vi của viện điều dưỡng, du khách không được phép vào.


 


Trang Dịch đã nhốt Vệ Thanh Huy trong một ngôi nhà nhỏ trên đó. Ngoài những người hắn đặc biệt sắp xếp, không ai có thể đến gần nơi đó. Hắn ta cứ thế giấu người suốt mười năm.


 


Sau đó, An Linh lại chuyển về tài khoản chính của mình, chụp màn hình tin nhắn này gửi cho Bùi Sơ Dao.


 


An Linh: [Dì út! Con nhận được một tin tức về chú Vệ, nói rằng chú ấy đang ở Hà Thành, bị Trang Dịch nhốt lại. Dì út có thể nhanh chóng đến Hà Thành một chuyến không ạ?]


 



 


Bùi Sơ Dao cũng vừa mới cúp điện thoại với Bùi Ngọc Ngưng, dù trong lòng đã sóng gió ngập trời, vẫn lập tức trả lời tin nhắn của An Linh.


 


Bùi Sơ Dao: [Được, cảm ơn Tiểu Linh. Dì bây giờ sẽ lên đường ngay. Trước khi dì đến, con cứ ở khách sạn, đừng tự mình đi tìm, an toàn là trên hết, biết không?]


 


Nếu những điều này đều là thật, thì cô có lẽ phải đánh giá lại con người của Trang Dịch.


 


Hắn ta có thể giấu chuyện này suốt mười năm, chắc chắn sẽ tìm mọi cách để tiếp tục che giấu. Nếu An Linh đến tìm trước, Bùi Sơ Dao sợ hắn sẽ không từ thủ đoạn mà làm hại cô.


 


An Linh: [Yên tâm đi dì út, con hiểu mà, dì nhớ mang thêm người nhé.]


 


Bùi Sơ Dao: [Được.]


 


May mắn là một giờ sau, Kinh Thị có chuyến bay thẳng đến Hà Thành. Bùi Sơ Dao đã đến nơi vào lúc 5 giờ chiều.


 


An Thụ Hải và Bùi Ngọc Ngưng cũng đã đến, hai bên đều mang theo rất nhiều vệ sĩ. Họ đón An Linh và An Lạc ở khách sạn, sau đó trực tiếp đi về hướng Thủy Minh Đảo.


 


Dọc đường đi, Bùi Sơ Dao mặt mày nghiêm trọng, cắn chặt răng không nói một lời, trong mắt lộ rõ sự lo lắng và bất an, đương nhiên còn có sự khó hiểu và phẫn nộ đối với hành động này của Trang Dịch.


 


"Sơ Dao, đừng lo lắng." Bùi Ngọc Ngưng nhẹ nhàng vỗ lưng em gái mình an ủi: "Đã có tin tức là chuyện tốt rồi, lát nữa chắc chắn sẽ có thể nhìn thấy Thanh Huy.”



Bùi Sơ Dao gật đầu, có chút đau khổ nói: "Nhưng Trang Dịch rốt cuộc tại sao lại làm như vậy! Mười năm qua, chẳng lẽ hắn vẫn luôn lừa dối em sao?”


 


[Ai, Vệ Thanh Huy sau khi bị sóng cuốn đi đã trôi dạt đến Hà Thành. Lúc đó, người tìm kiếm ở đây là người của Trang Dịch, vừa hay đã bị người của hắn phát hiện.]


 


[Lúc đó Vệ Thanh Huy đang trong trạng thái hôn mê, tình hình rất nguy kịch. Trang Dịch sợ làm Bùi Sơ Dao lo lắng, nên đã không báo cho dì ngay lập tức, nghĩ rằng đợi cứu tỉnh người thành công, đảm bảo Vệ Thanh Huy không sao rồi mới nói cho dì.]


 


[Sau khi được cứu chữa, Vệ Thanh Huy quả thực đã tỉnh lại, nhưng Trang Dịch lại phát hiện anh bị mất trí nhớ.]


 


Trái tim Bùi Sơ Dao run lên, suýt chút nữa đã không nhịn được mà hỏi thẳng ra.


 


Mất trí nhớ? Thanh Huy lại bị mất trí nhớ?


 


Trang Dịch lại biết rõ anh bị mất trí nhớ, không kịp thời đưa anh đi điều trị, ngược lại còn nhốt anh trong viện điều dưỡng suốt mười năm?


 


Anh ấy chắc đã bất lực đến mức nào…


 


Bùi Sơ Dao cúi đầu xuống, dùng hai tay vò tóc mình, dường như chỉ có như vậy mới có thể giảm bớt một chút nỗi đau trong lòng.


 


[Vốn dĩ khi Trang Dịch mới bắt đầu biết chuyện, hắn cũng rất sốt ruột, muốn liên lạc với Bùi Sơ Dao để báo tình hình. Nhưng Vệ Thanh Huy sau khi nghe thấy tên của Bùi Sơ Dao, lại đột nhiên đau đầu dữ dội, rất đau khổ hỏi Trang Dịch một câu "Bùi Sơ Dao là ai?”]


 


[Chính vì vậy, Trang Dịch đột nhiên nảy sinh ý đồ khác. Hắn ta nhận ra việc Vệ Thanh Huy mất trí nhớ đối với hắn mà nói, là một cơ hội ngàn năm có một. Dù sao Vệ Thanh Huy đã không còn nhớ gì cả, hắn cũng không cần thiết phải đưa người trở về nữa. Bùi Sơ Dao không tìm thấy người, sớm muộn gì cũng sẽ từ bỏ, đến lúc đó hắn sẽ có cơ hội.]



Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh Truyện Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh Story Chương 583: Đối với hắn mà nói, đó là một cơ hội ngàn năm có một
10.0/10 từ 26 lượt.
loading...