Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Chương 1469

28@-


Chương 1469


“Kiêu Nhi, con sao rồi?! ” Lưu Chấn Quốc thấy trên trán Lưu Kiêu đỏ một mảng lập tức nóng mắt.


Ông ta cũng không còn có thể tiếp tục diễn vai người bác tốt được nữa, hai mắt ông ta trợn tròn hung ác nhìn Nhan Nhã Tịnh: “Cái đồ phụ nữ độc ác nhà cô đừng có mà không biết điều! Nếu như Kiêu Nhi mà có chuyện gì thì tôi không tha cho cô đâu! “


“Bác ba không cần dọa con đâu, Nhan Nhã Tịnh con đây cũng là bị người khác dọa từ bé đến lớn đó! “


Nhan Nhã Tịnh không chút sợ hãi đón nhận ánh mắt của Lưu Chấn Quốc: “Nếu như Lưu Kiêu thật sự cô chuyện gì thì cũng là do anh ta tự tìm thôi, ai bảo mồm anh ta thối như vậy, đáng đời! “



“Mày! ” Lưu Chấn Quốc tức đến nghẹn một ngụm máu trong cổ họng, suýt chút thì nhịn chết chính mình.


Ông ta hung ác nhìn chăm chăm vào Nhan Nhã Tịnh, khuôn mặt đầy sự uy hiếp, Lưu Kiêu lần này lại không có bao nhiêu tức giận, ngược lại, trong đôi mắt như ngâm trong nước độc của anh ta lại nổi lên một tia hứng thú, đó là quyết tâm bắt được con mồi cho bằng được.


“Nhan Nhã Tịnh, rồi sẽ có một ngày cô sẽ phải cầu xin tôi chứa chấp cô! “


Nói xong lời này, Lưu Kiêu cũng không quan tâm đ ến vết thương của mình, cười điên cường nghênh ngang rời đi.


Qe!


Nhìn thấy bóng lưng ghê tởm chết người không đền mạng của Lưu Kiêu, Nhan Nhã Tịnh liền muốn nôn.


Cầu anh ta chứa chấp cô?



Cho dù là não cô có vấn đề đi chăng nữa thì cô cũng sẽ không làm chuyện buồn nôn như vậy được!


Nhan Nhã Tịnh thật sự muốn đánh cho Lưu Kiêu đến hoài nghi nhân sinh, chỉ đáng tiếc là nếu thật sụ đánh nhau thì chỉ số vũ lực của cô không so được với Lưu Kiêu.


Nếu như Cao Bắc Vinh và Nhạc Dũng ở đây thì tốt rồi, cô có thể để bọn họ trực tiếp đánh Lưu Kiêu thành đầu heo, chỉ tiếc hiện giờ Cao Bắc Vinh và Nhạc Dũng đang đi đón sư phụ Tần Kỳ của cô rồi, nguyện vọng đánh Lưu Kiêu đến hoài nghi nhân sinh tạm thời không thể thực hiện được.


Sợ những lời lúc nãy của Lưu Kiêu sẽ làm tổn thương đến trái tim bé nhỏ của Lưu Thiên Hàn, Nhan Nhã Tịnh vội vàng chạy về trước mặt anh: “Anh hai, anh đừng nghe mấy lời linh tinh hai tên điên Lưu Chấn Quốc với Lưu Kiêu nói, anh tuyệt đối sẽ không trở thành tàn phế được, đợi thầy đến rồi anh nhất định sẽ khỏe lại thôi! “


Chân của Lưu Thiên Hàn bị thương quá nghiêm trọng, với y thuật hiện tại của cô thì không cách nào chữa khỏi cho anh được, nhưng thầy Tần Kỳ của cô thì có thể!


Trước đây khi còn ở nước ngoài, cô theo thầy Tân Kỳ chữa bệnh cứu người thì bọn họ đã từng gặp một người bệnh chân bị thương còn nặng hơn cả Lưu Thiên Hàn.


Lúc đó bác sĩ Tây y tuyên bố bệnh nhân đó bắt buộc phải làm phẫu thuật cắt chỉ, nhưng thầy Tân Kỳ của cô không cần cắt chỉ lại có thể chữa khỏi chân cho người bệnh kia.



Hiện tại rất nhiều người càng tin tưởng Tây y hơn, cảm thấy Đông y có tính chất giống như kiểu mê tín.


Thực ra Đông y rất rộng rãi và thâm thúy, những người học y không thông có thể có chút tính chât lừa bịp, nhưng y thuật của bậc thầy Đông y chân chính thật sự là có thể làm đến mức xuất thần nhập hóa.


Nhất là sư phụ Tần Kỳ của cô, ông ấy là một cao thủ hàng đầu trong giới Đông y, là nhân vật được mệnh danh là bậc thầy về Đông y, thật sự có thể biến cái mục nát thành cái thần kỳ.


Lúc đầu biết được tin Lưu Thiên Hàn bị thương cô quá nóng lòng, vậy mà suýt thì quên mất chuyện sư phụ Tần Kỳ của mình, con át chủ bài lớn như vậy.


Có điều sau đó nhớ đến thì cũng chưa tại lại bị Nhan Nhã Tịnh tát một cái, nước muộn.


Hiện tại sư phụ Tần Kỳ rất ít khi xuất hiện ở trong nước, hơn nữa ông ấy thích đi du lịch khắp nơi, nơi ở không cố định, nhưng Nhan Nhã Tịnh nhớ phương thức liên lạc của thầy ấy, lúc sáng sớm cô đã gọi điện thoại cho thầy ấy rồi, ông ấy hiện giờ đang ở nước láng giềng du lịch, Cao Bắc Vinh và Nhạc Dũng dùng máy bay tư nhân đi đón ông ấy, rất nhanh thôi liền có thể đến đây.




Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời Truyện Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời Story Chương 1469
10.0/10 từ 31 lượt.
loading...