Ngạo Thế Đan Thần

Chương 127: Khiêu chiến lùi lại (1)

Chu Vinh cũng cho là hắn đang nói đùa:

- Trầm Tường, võ viện số mười sáu là đệ nhất nội viện, bên trong nội môn đệ tử đều là mạnh nhất, lại có mười cái!

Trầm Tường cười nhạt một tiếng:

- Mới mười cái? Xem ra so với ta tưởng tượng muốn đơn giản hơn nhiều! Ta dùng năm Kim Linh Quả đánh bạc, không biết bọn hắn sẽ tiếp nhận khiêu chiến hay không?

Lúc này Vân Tiểu Đao cùng Chu Vinh mới ý thức được, Trầm Tường không giống như là nói đùa!

Thời điểm Trầm Tường là Phàm Vũ Cảnh tầng chín, thực lực có thể so với Phàm Vũ Cảnh tầng mười, thực lực tương đương cùng đệ tử đệ nhất nội viện kia, nhưng hiện tại Trầm Tường tiến vào Phàm Vũ Cảnh tầng mười, thực lực đương nhiên là có tăng lên rất lớn, cái kia sẽ tăng lên đến giai đoạn gì?

Vân Tiểu Đao cùng Chu Vinh nghĩ tới điểm ấy, không khỏi toàn thân nổi da gà, bởi vì cái kia thật sự là quá kinh khủng!

- Các ngươi có dám đi hay không? Không dám mà nói, tự ta đi là được rồi, đến lúc đó các ngươi cũng có thể vào ở võ viện kia!

Thẩm Tường nói ra, một đánh mười hắn cũng có tự tin mười phần.

- Đừng xem nhẹ ta, tuy ta mới vừa tiến vào nội viện không lâu, nhưng ta dùng hết toàn lực mà nói, những gia hỏa đệ nhất nội viện kia cũng không coi vào đâu!

Vân Tiểu Đao cắn răng một cái, hung hăng nói ra:


- Ta liều mạng cùng bọn họ, đi thì đi!

Trầm Tường cùng Vân Tiểu Đao đều nhìn về Chu Vinh, bởi vì Chu Vinh ở trong ấn tượng của bọn hắn, là một tên mập mạp vừa keo kiệt lại rất nhát gan, hơn nữa không có sức chiến đấu gì.

Chu Vinh thấy ánh mắt xem thường kia của bọn họ, trong nội tâm cũng dấy lên một đoàn hỏa khí, lớn tiếng nói:

- Hai tên khốn kiếp các ngươi, có phải xem thường ta hay không? Nói cho các ngươi biết, bề ngoài Lão Tử chỉ là vì mê hoặc người, thực lực chân chính của ta là rất kinh người! Không phải là đi dốc sức liều mạng cùng mấy gia hỏa đệ nhất nội viện sao? Có cái gì không dám, Lão Tử đã sớm muốn làm như vậy!

- Ha ha, trông thấy mặt mập mạp chết bầm này, đoán chừng những người kia đều bị dọa đến tiểu trong quần.

Vân Tiểu Đao cười to nói.

- Đừng nói nhảm, ta sẽ đi ngay bây giờ!

Chu Vinh xì một tiếng khinh miệt.

Trầm Tường cũng cười to vài tiếng, sau đó liền đi ở phía trước, đi đến võ viện số mười sáu.

Trên đường lớn Thái Vũ Môn, đi tới ba người đằng đằng sát khí, chính giữa chính là một thiếu niên anh tuấn cường tráng, bên người thiếu niên này theo thứ tự là một thiếu niên hình thể nhỏ gầy, cùng một tiểu mập mạp béo ục ục, tuổi của bọn hắn thoạt nhìn đều dưới hai mươi, nhưng giờ phút này lại đằng đằng sát khí, trong ánh mắt của bọn hắn đều tràn đầy chiến ý.


Người chung quanh trông thấy, đều không khỏi nhượng một con đường!

- Này hình như là Trầm Tường, chính là gia hỏa một chiêu đánh Phương Lương tàn phế, đến từ thế tục, còn thu một Luyện đan sư Chân Vũ Cảnh làm đồ đệ, đạt được thứ nhất tỷ thí luyện đan năm nay, hơn nữa còn là cái đinh trong mắt Đan trưởng lão.

Một người nhỏ giọng nói.

Bởi vì mười ngày này Trầm Tường không có làm ra cái gì, người Vô Song Môn dung nhập vào đối với hắn cũng không có tin tức gì, hôm nay nghe được đủ loại sự tích của Trầm Tường, cũng không khỏi bắt đầu kinh ngạc.

- Mập mạp, các ngươi đây là muốn đi làm gì?

Lúc này một trung niên râu dài đi tới, đây là Hách Đông Thanh, một võ giả Chân Vũ Cảnh, thời điểm Trầm Tường đến Thái Vũ Môn đã được hắn trợ giúp nho nhỏ.

- Lão cữu, chúng ta muốn đi lấy đệ nhất nội viện, ngươi muốn đến xem không?

Chu Vinh cười đắc ý, hắn nói làm người chung quanh đều ngây ngẩn cả người!

Ba người muốn lấy đệ nhất nội viện, này làm người ta cảm thấy bọn họ là ngu ngốc, vậy mà làm ra loại sự tình điên cuồng này!

Hách Đông Thanh cũng cả kinh, bất quá hắn trông thấy con ngươi kiên định kia của Trầm Tường, lập tức cười nhạt một tiếng:

- Ngươi mập mạp này, tìm được một bằng hữu không tệ, cuối cùng có thể làm ra chút sự tình rung động, loại chuyện tốt này ta sẽ giúp các ngươi tuyên truyền, ta đi gọi các sư huynh đệ đến xem, thuận tiện đánh cuộc một chút!

Hách Đông Thanh rời đi, người chung quanh cũng rời đi, bởi vì có ba cái ngu ngốc muốn khiêu chiến đệ nhất nội viện, loại trò hay này đương nhiên phải kéo thêm bằng hữu của mình đến xem.

Đệ nhất nội viện, đây là võ viện số mười sáu, cùng võ viện của Chân truyền đệ tử chỉ kém một số, nhưng vị trí khác biệt rất xa, hiện tại võ viện số một đến số mười lăm đều chuyển vào bên trong Huyền Cảnh, hưởng thụ linh khí nồng đậm bên trong!

Ở bên ngoài Huyền Cảnh, chỉ có võ viện mười sáu trở lên!

Võ viện số mười sáu rất lớn, đây vốn là võ viện một số, bên trong thoạt nhìn giống như là một trang viên, xung quanh luận võ đài chính giữa đã đứng đầy người, đây đều là người của một ít võ viện khác đi tới.

- Khá lắm, ngay cả cổng bảo vệ cũng có!

Vân Tiểu Đao đứng ở phiến đại môn, nghe bên trong phát ra từng tiếng la rung động, nhìn trên quảng trường cực lớn có mấy vạn người đang luyện võ, không khỏi cảm khái nói.

Ở nơi này là một võ viện sao? Đây quả thực là một tiểu thành thị đang luyện binh mà!

Cái này là chỗ cường đại của đệ nhất nội viện, trưởng lão Thái Vũ Môn cũng không phản đối đệ tử kéo bè kết phái, chỉ cần không xúc phạm quy tắc môn phái là được, đây là cho phép.

- Chúng ta muốn chỉ là khối bài tử này!

Chu Vinh chỉ chỉ khối lệnh bài số một ở cửa ra vào, chỉ cần khiêu chiến thành công, là có thể đem lệnh bài này treo ở phía trước võ viện nhà mình, có thể đạt được phúc lợi rất cao.

Trầm Tường hít một hơi, cao giọng nói ra:


- Võ viện thứ năm trăm tới khiêu chiến quý viện, tiền đánh cuộc là năm Kim Linh Quả, nếu như tiếp nhận khiêu chiến mà nói, mời nhanh chóng đi ra thương thảo!

Võ viện số mười sáu đang huyên náo lập tức an tĩnh lại, thanh âm Trầm Tường là dùng chân khí hùng hậu vọng lại, có thể truyền khắp mỗi một chỗ nơi hẻo lánh trong võ viện này, làm mọi người nghe được tinh tường.

Chỉ là người ở bên trong đều hoài nghi mình nghe lầm, bởi vì tới khiêu chiến dĩ nhiên là võ viện số năm trăm, phải biết rằng bình thường tới khiêu chiến võ viện này đều là dưới năm mươi!

Bất quá Kim Linh Quả kia xác thực rất mê người.

Bên ngoài võ viện số mười sáu đã tụ tập rất nhiều người, bọn họ đều là đã nghe được tin tức này vội vàng chạy tới, đây chính là trò hay nha!

Từ bên trong đi ra một nam tử dung mạo thanh tú, làn da trắng nõn, hắn vừa ra, Trầm Tường chợt nghe sau lưng truyền đến nhiều thiếu nữ thét lên.

- Là Mạc Vũ Văn, đứng đầu thập đại mỹ nam! Ta rốt cục nhìn thấy hắn...

Một thiếu nữ thét chói tai vang lên.

Trên mặt Mạc Vũ Văn treo dáng tươi cười nhàn nhạt, thập phần mê người, đối với nữ tính xác thực rất có lực sát thương, thoạt nhìn hắn giống như là một thư sinh tao nhã, mặc dù là đệ tử đệ nhất nội viện, nhưng hắn vẫn không phải là cái loại gia hỏa không coi ai ra gì.

Đúng lúc này, sau lưng Mạc Vũ Văn lại đi ra một nam tử, thời điểm nam tử này nhìn người, con mắt luôn nghiêng nghiêng, vẻ mặt cao ngạo, làm người ta có xúc động muốn đánh hắn.

- Tà Nhãn Xà!

Ngạo Thế Đan Thần
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Ngạo Thế Đan Thần Truyện Ngạo Thế Đan Thần Story Chương 127: Khiêu chiến lùi lại (1)
10.0/10 từ 25 lượt.
loading...