Ngàn Đóa Hoa Đào Nở Một Đời

Chương 30: C30: Chương 30

193@-

Tác giả: Tùy Vũ Nhi An

Trans + Beta: Sunni

Nhân tộc đối với bán yêu xưa nay ác liệt, trong lòng Tạ Tuyết Thần biết rõ ràng. Năm đại tông môn Tiên Minh, thậm chí còn có các môn phái khác, phàm là phát hiện bán yêu, đều sẽ thu làm Yêu nô. Bán yêu nửa người nửa yêu, lực lượng của bọn họ cường đại khiến người phàm bình thường sợ hãi, mà Yêu tộc lại ghét bỏ bọn họ vô pháp tu hành, Giám Yêu Ti không ghi bọn họ vào sổ sách, cuối cùng bị các tông môn thu nhận làm nô lệ, thống nhất quản lý.

Cho dù là thành Ung Tuyết, cũng nuôi dưỡng bán yêu vì nô, Tạ Tuyết Thần quan sát thiên hạ, tự hỏi rằng vô pháp quan tâm đ ến từng ngóc ngách tối tăm, thế gian này có quá nhiều nô lệ bán yêu giống Mộ Huyền Linh, ở nơi không tiếng động mà chết đi, hắn đã từng làm cái gì cho bọn họ?

Mộ Huyền Linh chất vấn, hắn không có lời gì để nói.

"Tạ tông chủ là Tông chủ Nhân tộc, tự nhiên sẽ không để ý đến sống chết của bán yêu" ánh mắt Mộ Huyền Linh lạnh lùng, mặt mang vẻ châm chọc: "Ta đoán có lẽ ngươi đã quên rồi, ta từng là một Yêu nô ti tiện ở Minh Nguyệt sơn trang, nếu không phải sư phụ thu nhận ta làm đệ tử, ta khả năng đã sớm chết rồi".

Bảy năm trước Tang Kỳ huyết tẩy Minh Nguyệt sơn trang, có một số Yêu nô bỏ mạng, nhưng còn có một số bán yêu còn sống, bị Tang Kỳ hợp nhất, trở thành người của Ma giới, nhưng chỉ có một mình Mộ Huyền Linh được Tang Kỳ ban danh, thu làm đệ tử thân truyền.

Tạ Tuyết Thần giờ cũng mới biết được quá khứ của Mộ Huyền Linh, hắn lúc trước nhìn thấy trên mắt cá chân nàng có vết sẹo khóa linh hoàn, chỉ biết là nàng từng trải nghiệm trở thành Yêu nô, lại không biết nàng xuất thân từ Minh Nguyệt sơn trang. Bởi vậy, nàng đối với Cao Thu Mân có địch ý mà nhắm vào, liền có thể giải thích được. Nghĩ đến nàng khi còn nhỏ khả năng từng chịu ngược đánh của Cao Thu Mân, ngực hắn không cầm được mà hơi tê rần, không tự chủ được mà bước đi về phía trước.

"Linh Nhi...."

Động tác của hắn khiến Mộ Huyền Linh cảnh giác, nàng theo bản năng mà bày ra tư thế phòng ngự, Tạ Tuyết Thần thấy thế, liền dừng bước chân lại.

"Tạ tông chủ hà tất làm bộ làm tịch ra vẻ thương tiếc, ngươi lúc trước không phải cho rằng ta luyến mộ ngươi, còn thập phần phiền não, muốn đem ta đẩy cho Nam Tư Nguyệt sao?" Mộ Huyền Linh cười nhạo một tiếng, "Hiện tại ta được như ước nguyện, cũng lười cùng ngươi diễn kịch, ngươi cũng không cần vì vậy mà phiền não rồi. Tuy rằng nói thật thì ngươi khả năng lớn không nguyện ý nghe, nhưng dù sao ngày mai Tiên Minh tề tụ, ta cũng sẽ chết không tử tế, hiện tại ta không nói sợ rằng không có cơ hội rồi".

"Cô đã tan đi ma công, không phải người Ma giới, ta sẽ không để mọi người Tiên Minh làm thương ngươi" Tạ Tuyết Thần lời thề son sắt nói.

"Nhưng những người bên ngoài đều bị ta làm bị thương a" Mộ Huyền Linh lạnh lùng cười: "Ngươi làm sao cho bọn chúng một cái công đạo?"

Tạ Tuyết Thần mím môi không nói.

"Ngươi không làm được" Mộ Huyền Linh hờ hững nói: "Ngươi thật sự muốn cứu ta, hiện tại liền thả ta đi".

"Ta không thể thả cô đi" Tạ Tuyết Thần trầm giọng nói: "Tang Kỳ đối với cô không có ý tốt".

"Vậy ngươi đối với ta chính là ý tốt sao?" Mộ Huyền Linh cong cong khóe môi, đột nhiên sóng mắt di chuyển, thanh âm mị hoặc quyến rũ: "Chẳng lẽ ngươi thật sự thích ta? Ngươi lưu ta lại đây, là muốn cùng ta song tu?"

Tạ Tuyết Thần hơi ngạc nhiên, lại thấy Mộ Huyền Linh bước tới, một mùi u hương đâm nhập vào cánh tay, ngón trỏ tay trái của nàng nhẹ nhàng móc vào thắt lưng, tay phải vòng qua sau cổ hắn, đôi môi diễm sắc gần như chạm vào chiếc cằm mịn màng của hắn, ái muội mà nỉ non nói: "Ta hiện tại trên người kích động chính là linh lực căn nguyên xuất phát từ ngươi, nên thực ra cũng có thể song tu. Nếu ngươi thật sự thích, ta liền đem chính mình cho ngươi thì đã sao? Dù sao ngươi bày kết giới, những người khác sẽ không phát hiện".


Tạ Tuyết Thần vội vàng ôm lấy bả vai nàng đang gần sát mình, đem nàng đẩy ra một chút, trong thanh âm mang theo một chút khẩn trương khó nhận ra: "Cô hiểu lầm rồi".



Lúc trước nàng cũng từng đối với hắn động tay động chân, đều là vui vẻ trêu đùa, chỉ có khẽ hôn lên khóe môi trong đêm tuyết, mới vừa rồi làm hắn cảm nhận rõ ràng được nàng gần như thành kính, thật cẩn thận luyến mộ.

Mà lúc nàng có ý định dụ dỗ, lại làm hắn cảm nhận được nàng lạnh lùng vô tình tính kế, nàng không có chút động tâm đ ộng tình nào, chỉ là một yêu tinh trụy lạc khiến người sa đọa, thanh tỉnh mà chờ địch nhân sa lưới.

Đúng vậy, nàng chỉ đem hắn trở thành địch nhân mà dụ hoặc.

Nhưng hắn không có biện pháp đem nàng trở thành địch nhân mà phòng vệ.

"Linh Nhi, cô hãy nghỉ ngơi thật tốt ở chỗ này" Tạ Tuyết Thần thoát khỏi vòng tay dây dưa của nàng, xoay người đi ra ngoài.

Mộ Huyền Linh nhìn bóng dáng hắn biến mất sau tấm rèm, ánh mắt dần dần lạnh xuống. Quả nhiên, phải dùng loại phương pháp này mới có thể bức hắn đi.

Nàng từ trong người lấy ra một hoàng phù gấp thành một hình tam giác, nhẹ nhàng nhéo, hoàng phù liền đốt cháy thành tro.

Ở kết giới Tạ Tuyết Thần, nàng không có cách nào truyền tin tức ra bên ngoài, đây là cách duy nhất.

- --- Sư phụ, con ở trong tình trạng tiến thoái lưỡng nan không thể thoát ra ngoài được.

Trời rạng sáng ngày hôm sau, nhận được tin tức vài vị môn chủ đã phi đến hai giới sơn tề tụ, triệu tập nghị sự đại hội.

"Tinh tượng di động, Ma giới phát sinh biến đổi lớn, biển Hư Không có hơi thở không tầm thường kích động" Tạ Tuyết Thần nghiêm nghị nói: "Cùng loại dị dộng, xưa nay thường đi kèm với hai hiện tượng, Ma Tôn ra đời và chết đi".

Mọi người nghe vậy, đưa mắt nhìn nhau, trong lòng kinh hãi không thôi.

"Chẳng lẽ Ma giới lại có Ma Tôn ra đời?" Phó Uyên Đình nhăn mày: "Lúc trước Tạ tông chủ cùng Ma Tôn đánh nhau, thương thế Ma Tôn như thế nào?"

"Ma Tôn tuy rằng bị thương nặng, nhưng cũng không trí mạng" Tạ Tuyết Thần nói: "Bế quan một tháng, đủ để khôi phục".

"Nếu Ma Tôn không chết, vậy chẳng lẽ là Ma Tôn mới ra đời?" Tố Ngưng Chân không dám tin, "Chưa bao giờ nghe qua Ma giới đồng thời ra đời hai vị Ma Tôn".

"Tất cả Ma tộc đều là ra đời từ biển Hư Không, nhưng cũng phân chia mạnh yếu, nghe nói Ma Tôn là đặc thù nhất, sinh ra linh trí càng cao, hơn nữa thường sẽ có kí ức của kiếp trước" Hà Tiện Ngã suy nghĩ nói: "Chẳng lẽ Pháp Tướng tôn giả ngã xuống, tâm ma cũng sẽ ngưng tự tại biển Hư Không?"

Mọi người nghe được lời này, không tự chủ được mà nghĩ đến Nhất Niệm tôn giả, hắn tâm ma quá nặng, chẳng lẽ tâm ma của hắn giục sinh Ma Tôn mới? Xưa nay Ma tộc thích nhất là dụ dỗ tu sĩ cao giai sa đọa nhập ma, bởi vì tu sĩ nhập ma càng cường đại, ma khí biển Hư Không liền sẽ càng thêm cường thịnh, sinh ra Ma Tôn cũng sẽ càng cường đại hơn.


"Hiện tại vẫn chưa thể nói được gì, nhưng cái dị biến này chỉ sợ đối với Nhân tộc có hại hơn là có ích" Tạ Tuyết Thần nói: "Bất quá Ma Tôn tạm thời chịu khó khăn Vạn Tiên Trận, không thể xuống Nhân giới, tạm thời không đáng để lo, chân chính ta lo lắng, là Tang Kỳ. Hắn thân thể bán yêu, tuy rằng tu luyện ma công, nhưng Vạn Tiên Trận đối với hắn suy yếu cũng không lớn lắm, hắn có thể tự do đi lại giữa hai giới sơn. Người này tâm tư thâm trầm, quỷ kế đa đoan, sức mạnh cũng là sâu không lường được. Ta lần này đến đây, trước là muốn giết Tang Kỳ, sau là tu bổ trận".



Tố Ngưng Chân cười lạnh một tiếng: "Tông chủ không cần đối với người này quá mức coi trọng, hắn thực lực bình thường, lại chặt đứt một tay, chỉ là lúc trước Tông chủ bị thương mới để hắn chạy thoát thôi".

Mắt phượng Tạ Tuyết Thần khẽ nhúc nhích, nhìn về phía Tố Ngưng Chân: "Tố cốc chủ từng giao thủ với Tang Kỳ sao? Ngươi biết hắn chặt đứt một tay?"

Tố Ngưng Chân trầm mặc một lát, gật đầu nói: "Khoảng chừng hơn hai mươi năm trước đã giao thủ, hắn cùng Kính Hoa Cốc là địch, bị chém đứt một cánh tay phải".

Mọi người kinh ngạc nhìn về phía Tố Ngưng Chân, họ chỉ biết Tố Ngưng Chân đối với bán yêu căm hận đến tận xương tủy, lại không nghĩ rằng lúc trước còn cùng Tang Kỳ có một trận chiến, tựa hồ còn có nội tình khác, nhưng Tố Ngưng Chân hiển nhiên không muốn nhiều lời.

Tạ Tuyết Thần nhắm mắt lại suy nghĩ sâu xa, nói: "Vậy Tố cốc chủ chỉ sợ không biết, Tang Kỳ đúc lại cánh tay ma quỷ, thực lực xa hơn trước, hắn còn luyện chế một con Ma Giao, thực lực còn vượt qua Pháp Tướng thông thường".

Làm Tạ Tuyết Thần kiêng kị không chỉ có như vậy, hắn mơ hồ có loại dự cảm xấu, lần này Ma giới dị động, chỉ sợ là do Tang Kỳ dựng lên.

Từ ngày đó Tang Kỳ đem Mộ Huyền Linh cướp đi, liền yên lặng một tháng không có động tĩnh, chỉ cho thủ hạ quấy nhiễu Nhân giới, vẫn chưa khiến các tông môn chú ý, hắn kiềm chế bất động, tất còn có mưu đồ lớn hơn.

Phó Uyên Đình nói: "Hiện giờ Ma giới Tam ma thần mất đi hai ma, Ma Tôn bế quan, Tang Kỳ không ra ngoài, chỉ phái một số ma binh yêu binh cấp thấp quấy nhiễu, cũng không biết đang bàn tính cái gì.... Nghe nói đêm qua có ma binh tập kích doanh trại, nhưng người ra tay không lộ diện, thực lực xa hơn yêu quân tầm thường, không biết Tạ tông chủ có phát hiện ra thân phận của đối phương hay không? Chẳng lẽ là Ma giới có Ma thần mới?"

Tạ Tuyết Thần hơi siết chặt nắm đấm, trầm giọng nói: "Người nọ chỉ đến thăm dò, tu sĩ trong doanh trại tuy bị thương, nhưng không có người bỏ mạng".

Hà Tiện Ngã nhạy bén mà phát hiện Tạ Tuyết Thần trả lời có chút không thích hợp, nhưng lại không có tâm tư đi phân tích, bởi vì bất thình lình xảy ra động tĩnh làm mọi người đứng hình tại chỗ.

Một luồng hơi thở cuồn cuộn như sóng thần điên cuồng tuôn ra mà đến, khoảnh khắc thế gian như bao phủ bởi ngập lụt, rõ ràng vẫn là ban ngày ban mặt, trong giây lát liền ảm đạm xuống, mặt trời như bị một tầng màn đen che đậy, mất đi ánh sáng cùng nhiệt. Cánh đồng bát ngát bỗng nhiên bị một cơn bão thổi qua, che trời đại thụ cũng bị gió thổi uốn cong, cỏ cằn cỗi cao bằng nửa người ở trên mặt đất, run rẩy bần bật.

Bên trong doanh trại tất cả tu sĩ tu vi thấp đều quỳ rạp xuống đất, bị luồng hơi thở này làm người ta sợ hãi tới mức không dám ngẩng đầu, hoảng hốt run sợ.

Tạ Tuyết Thần cùng ba vị môn chủ khác đồng thời lao ra khỏi cửa, mở ra kết giới phòng thủ, đem cả tòa doanh địa bao phủ trong đó, bảo vệ môn hạ đệ tử. Bọn họ thần sắc ngưng trọng mà đề phòng nhìn về hướng hai giới sơn - cổ khí này làm sao lại bàng bạc cuồn cuộn như vậy, làm người phảng phất như đối mặt với vũ trụ vô tận, trong lòng dâng lên sợ hãi cùng rùng mình, hít thở không thông cùng kính sợ.

Một cái thân ảnh màu đen quen thuộc chậm rãi hiện ra giữa không trung, truyền bào huyền sắc thêu chỉ vàng, góc áo tung bay như kim long bơi lội, tóc dài màu bạc trong gió mà tung bay, ph óng đãng mà kiêu ngạo. Người nọ chậm rãi ngẩng đầu lên, khóe mắt hơi nhếch hơi ửng đỏ, mày kiếm sắc bén, môi mỏng như nhiễm máu đỏ đến chói mắt, càng là da thịt tái nhợt không giống người sống.

Là bán yêu Tang Kỳ, nhưng cũng không giống bán yêu Tang Kỳ. Hắn mặc kệ sức mạnh của mình tuôn trào ra, trộn lẫn ma khí cùng yêu khí với linh lực hùng hồn khiến cho đại địa vì vậy mà chấn động.


Tất cả mọi người đều cả kinh, chỉ có Mộ Huyền Linh bị nhốt trong doanh trại vui sướng mà ngẩng đầu lên, hai mắt sáng ngời có thần: "Sư phụ xuất quan rồi!"

"Tang Kỳ...." Tố Ngưng Chân tay nắm chặt phất trần chi thế mà run nhè nhẹ, hai mắt hiện lên sự hận thù mà tỏa ra, sự hận thù này thậm chí còn lấn át qua nỗi sợ hãi lực lượng.

Tạ Tuyết Thần trận địa sẵn sàng đón quân địch, Quân Thiên Kiếm hóa thành kiếm trận, nhắm ngay Tang Kỳ. Hôm nay Tang Kỳ, so với đêm tập kích càng thêm sâu không lường được, hơi thở hào hùng. Một bán yêu, sao có thể tu thành lực lượng kh ủng bố như vậy?


Một luồng ánh sáng kì lạ chảy trong ngân đồng của Tang Kỳ, hắn hướng Tạ Tuyết Thần vươn tay trái ra, một luồng hơi thở áp đảo như Thái Sơn đặt dưới đầu tóc che đậy. Tạ Tuyết Thần vẻ mặt nghiêm nghị, Thần Khiếu mở rộng ra, tóc đen lay động, bộc phát ra linh lực cường đại để chống lại. Ngay khi Tạ Tuyết Thần không có thời gian phân tâm, Tang Kỳ hơi mỉm cười, chỉ thấy một chiếc lều trại bị vỡ vụn, một cái thân ảnh màu tím trực tiếp bay ra khỏi lều, như một con bướm tím uyển chuyển nhẹ nhàng bay xuống đến bên cạnh Tang Kỳ.

Mộ Huyền Linh đứng ở bên cạnh người Tang Kỳ, vẻ mặt kinh sợ mà nửa quỳ trước người Tang Kỳ: "Chúc mừng sư tôn đạt được sức mạnh chí cao vô thượng!"

Mọi người nhìn thấy thân ảnh Mộ Huyền Linh xuất hiện trong doanh trại, lại bị Tang Kỳ mang đi, trên mặt đều lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, lại nhìn về phía bóng dáng Tạ Tuyết Thần.

"Nhìn dáng vẻ này, người Tiên Minh tựa hồ không biết vì sao Thánh Nữ Ma tộc lại ở chỗ này đâu" đôi mắt bạc của Tang Kỳ cười như không cười nhìn chăm chú Tạ Tuyết Thần: "Tạ tông chủ, ngươi không nói cho bọn họ sao?"

"Tạ tông chủ, đây là có chuyện gì?" Tố Ngưng Chân lạnh giọng hỏi: "Không phải nói Mộ Huyền Linh khi ở thành Ung Tuyết liền bị Tang Kỳ cướp đi sao?"

Tạ Tuyết Thần mím môi không nói, lạnh lùng nhìn Tang Kỳ. Tang Kỳ cười ha ha nói: "Tạ tông chủ không dám nói, vậy để bổn tọa thay ngươi trả lời. Tự nhiên là bởi vì đêm ngày hôm qua, ta bảo đồ nhi đêm tập kích doanh trại, bị hắn bắt. Tạ tông chủ tình cũ khó quên, liền muốn lưu nàng lại, ta thân là sư tôn, đành phải tự mình đến đón người".

Mọi người nghe vậy, tức khắc nhìn Tạ Tuyết Thần bằng ánh mắt có chút cổ quái.

Tạ Tuyết Thần không có phủ nhận, như vậy lời Tang Kỳ nói chỉ sợ là sự thật. Những người bọn họ đã từng chính mắt nhìn thấy Tạ Tuyết Thần đối với Mộ Huyền Linh coi trọng, kia rõ ràng là có một chút tình ý, còn nhiều bao nhiêu, cũng không nói rõ được.

Hà Tiện Ngã rốt cuộc minh bạch mới vừa rồi vì sao thấy Tạ Tuyết Thần trả lời có chút cổ quái, Phó Uyên Đình hỏi Tạ Tuyết Thần có phát hiện ra thân phận của đối phương không, Tạ Tuyết Thần không có trả lời chính diện, trong lời nói thậm chí còn có ý tứ giải thích.

"Tạ tông chủ, bán yêu kia nói chính là sự thật!" Tố Ngưng Chân nhíu mày, chất vấn Tạ Tuyết Thần: "Sớm biết yêu nữ này ở trong tay, chúng ta liền có thể khống chế, lấy nàng uy hiếp Tang Kỳ! Ngươi mới vừa nãy tại sao lại không nói?"

Phó Uyên Đình nhẹ nhàng thở dài, nói: "Tạ tông chủ, việc này là ngươi không đúng rồi".

Tang Kỳ cười toe toét, trong tiếng cười tràn đầy ác ý: "Bổn tọa thật sự muốn cảm kích Tạ tông chủ đó, thật khó tin rằng trong Nhân tộc vẫn có người trọng tình trọng nghĩa như vậy. Linh Nhi, ngươi nói đi?"

Tang Kỳ nói xong, Mộ Huyền Linh liền hiểu ý tứ của hắn, nàng quay đầu nhìn về phía Tạ Tuyết Thần, khóe môi ngậm cười, hai mắt lạnh băng: "Lời sư tôn nói hoàn toàn đúng, ta còn chưa cảm tạ Tạ tông chủ đem Ngọc Khuyết Thần Công truyền cho ta đâu! Nếu không phải như vậy, sao ta có thể có tu vi như ngày hôm nay?"

Mộ Huyền Linh dứt lời, giơ tay xoa xoa giữa trán, Thần Khiếu toàn bộ mở ra, ẩn chứa hơi thở như trận gió tuyết của Tạ Tuyết Thần phun trào ra. Người ở đây đều là Pháp Tướng tôn giả tu vi cao thâm, liếc nhìn một cái liền nhìn ra linh lực cùng hơi thở trên người Mộ Huyền Linh gần giống với Tạ Tuyết Thần, thực lực thậm chí gần bằng Pháp Tướng chi cảnh!

"Tạ tông chủ..." Hà Tiện Ngã cùng Phó Uyên Đình đều ngẩn cả người, thật lâu sau mới hồi phục tinh thần, cảm giác giống như chính mình đang nằm mơ, quá buồn cười, quá vớ vẩn, đường đường là Tông chủ Tiên Minh, cư nhiên truyền lại thần công chí cao vô thượng cho Thánh Nữ Ma tộc sao? Hơn nữa càng đáng sợ hơn chính là, bán yêu cư nhiên có thể mở ra Thần Khiếu?

Trong khoảng thời gian ngắn, cũng không biết nói cái tin tức nào làm người ta chấn động hơn.

Tạ Tuyết Thần ngẩng đầu lên nhìn, nhìn thiếu nữ lạnh nhạt tuyệt tình bên cạnh Tang Kỳ, nàng khóe môi hơi cong, cười lạnh một tay đem hắn đẩy vào trong vực sâu.


"Còn có một chuyện, Tạ tông chủ chỉ sợ không biết" Tang Kỳ nheo đôi mắt bạc, tàn nhẫn ý cười nổi lên trong mắt: "Linh Nhi đem Ngọc Khuyết Thần Công truyền lại cho ta, ta mới có thực lực ngày hôm nay, cũng là hưởng lợi từ sự vô tư cùng đa tình của Tạ tông chủ. Ha ha ha ha...."

Liên tiếp tin dữ làm mọi người chết lặng - Tạ tông chủ đem Ngọc Khuyết Thần Công truyền lại cho Mộ Huyền Linh, Tang Kỳ lại từ chỗ Mộ Huyền Linh có được thần công?

Nếu Nhất Niệm tôn giả thông đồng với địch, vậy một Tạ Tuyết Thần làm như vậy thì tính là cái gì?

"Tạ tông chủ, ngươi hẳn là nên cho chúng ta một lời giải thích!" Tố Ngưng Chân sắc mặt trắng bệch, hai mắt đỏ đậm, phẫn hận mà nhìn chằm chằm Tạ Tuyết Thần.

Tang Kỳ cười nói: "Tạ tông chủ, bọn họ đang chờ lời giải thích của ngươi, có vẻ như ngươi sắp phản bội lại tộc nhân của mình, nếu như Tiên Minh không có chỗ dung thân, không ngại đến cậy nhờ Ma giới, chúng ta không chê ngươi là con người đâu".

Mộ Huyền Linh nói: "Sư tôn, người cho con Đoạn Niệm, bị Tạ tông chủ đoạt đi rồi".

Tang Kỳ nhíu mày, đối Tạ Tuyết Thần nói: "Tạ tông chủ, Linh Nhi không thích ngươi chạm vào đồ vật của nàng, ngươi vẫn là trả cho nàng đi".

Tang Kỳ nói, áo đen khẽ nhúc nhích, một luồng linh lực hùng hồn dâng lên mà hướng về phía Tạ Tuyết Thần, Quân Thiên Kiếm xẹt qua một đạo kim quang, chặn đòn công kích của Tang Kỳ trước người. Đôi mắt bạc Tang Kỳ nhíu lại, hơi thở đột nhiên tăng cao, áp lực trên người Tạ Tuyết Thần tức khắc tăng gấp bội, Tạ Tuyết Thần ngưng thần đối kháng, hai người giằng co trong không trung, hai luồng linh lực va chạm, bộc phát ra khí thế long trời lở đất, khiến người đứng xem khó mà may mắn thoát khỏi. Còn các Pháp Tướng ào ào mở ra kết giới ngăn cản dư âm.

Làm bọn họ kinh hãi chính là luồng linh lực hàm chứa ma khí màu đen kia đang chiếm thế thượng phong, chẳng lẽ Tang Kỳ so với Tạ Tuyết Thần còn mạnh hơn? Nhưng Tạ Tuyết Thần là Nhân tộc đệ nhất kiếm tu! Tất cả tu sĩ, họ chắc chắn là kiếm tu tinh nhuệ nhất, Tạ Tuyết Thần có Ngọc Khuyết Thần Công đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi, mà Tang Kỳ một chút cũng không sợ....

Hắn thậm chí còn dư sức, chỉ thấy hắn vươn tay phải khắc ma văn, năm ngón tay thành móng vuốt, ở trên hư không một móng vuốt, giới tử túi của Tạ Tuyết Thần liền rách ra, một đạo tiên ảnh màu tím bay ra, bay về phía Mộ Huyền Linh.

Mộ Huyền Linh duỗi tay tiếp nhận được Đoạn Niệm, trên mặt lộ ra tươi cười.

"Đa tạ sư tôn! Sư tôn, người hiện giờ hấp thụ ma khí Ma Tôn, lại mở Thần Khiếu, có thể hấp thụ linh khí thiên địa, Tạ Tuyết Thần này không phải là đối thủ của người" Mộ Huyền Linh cười cười nói.

Tạ Tuyết Thần nghe được lời này của Mộ Huyền Linh, đột nhiên minh bạch bí mật cường đại của Tang Kỳ.

"Ồ, Tạ tông chủ dường như giờ mới hiểu ra vậy" Tang Kỳ đắc ý mà cười, dù hắn nhàn nhạt ung dung tạo áp lực cho Tạ Tuyết Thần, cảm thụ được lực lượng dồi dào cuồn cuộn không ngừng trên người mình, "Các ngươi không phải cũng từng nghi hoặc sao, vì sao bổn tọa lại luyện chế Thẩm phán yêu đằng chuyên khắc chế Ma tộc cho Linh Nhi? Đương nhiên là bởi vì, bổn tọa phải đối phó, không bao giờ chỉ là Nhân tộc".

"Tu luyện ma công, lấy ma khí vì thực" Tạ Tuyết Thần lạnh lùng nói: "Ngươi mai phục Vạn Tiên Trận, chính mình lại che giấu thực lực, dẫn dụ Ma Tôn cùng ta chiến đấu sinh tử, ngồi sau ngư ông đắc lợi".

"Bổn tọa đã tu luyện đến Bình cảnh, ma khí tầm thường khó mà tăng tu vi, chỉ có luyện hóa cắn nuốt Ma Tôn, trên đời này có thể đối phó được kiếm Ma Tôn, cũng chỉ có Quân Thiên Kiếm của Tạ tông chủ" Tang Kỳ cười nói: "Ma khí Ma Tôn, thần công Tạ tông chủ, ta đều muốn tất cả. Ma khí dễ lấy, thần công khó được, bổn tọa cũng không thể tưởng được, Tạ tông chủ thà chết chứ không chịu khuất phục, cuối cùng lại bị thua dưới mỹ nhân kế, bị Thánh Nữ Ma tộc lừa, đem Ngọc Khuyết Thần Công truyền cho bán yêu".

Tang Kỳ mỉa mai nhìn Tạ Tuyết Thần: "Bổn tọa muốn nhìn một chút, thế nhân kính ngưỡng Tạ tông chủ, một đời danh vọng đã mất, ai cũng chỉ trích trời cũng chẳng dung, kẻ thù toàn thiên hạ, liệu đạo tâm có sụp đổ, tán công nhập ma không? Ha ha ha ha.... Nếu đúng là như vậy, Ma giới chúng ta, liền có thể có một viên đại tướng!"

Tạ Tuyết Thần gắt gao nắm Quân Thiên Kiếm, lông mày nhíu sâu.

Niềm vui của Tang Kỳ chưa bao giờ là giết người, hắn thích nhất, đó là đùa bỡn nhân tâm, xem những người cao cao tại thượng không ai bì nổi bị sỉ nhục, sa đọa nhập ma.

Mộ Huyền Linh không hiểu thú vui của Tang Kỳ, nhưng đối với nàng mà nói, Tạ Tuyết Thần sống hay chết, là người là ma, cùng nàng không có một tia quan hệ. Nàng lạnh lùng nhìn qua mọi người Tiên Minh, liền một ánh mắt cũng không để lại cho Tạ Tuyết Thần.

Tang Kỳ cười cười liếc nhìn Mộ Huyền Linh một cái - Linh Nhi, ngươi nên cảm tạ vi sư, không có tình yêu, liền sẽ không cảm giác được đau đớn.



Ngàn Đóa Hoa Đào Nở Một Đời
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Ngàn Đóa Hoa Đào Nở Một Đời Truyện Ngàn Đóa Hoa Đào Nở Một Đời Story Chương 30: C30: Chương 30
10.0/10 từ 40 lượt.
loading...