Ngài Trang Không Tiền Đồ

Chương 63: Ngoại truyện

233@- Trang Hãn Học về thẳng nhà, hỏi mượn máy bay của ba.

Ông Trang hỏi: “Con định bay đi đâu?”

Trang Hãn Học nói: “Đến nước A, thành phố L ạ.”

Ông Trang ngẫm nghĩ một lúc, cảm thấy không đúng, chẳng phải đó là quê của Thu Triết Ngạn sao? Vậy nên ông hỏi: “Con đến nhà Thu Triết Ngạn à?”

Thằng nhóc này muốn làm gì, ông còn không biết sao? Ông Trang nhấp một ngụm trà.

Trang Hãn Học gật đầu, nói thẳng: “Dạ, bọn con định đi đăng ký kết hôn, tiện thể về nhà em ấy thông báo một tiếng.”

Ông Trang phun hết trà ra ngoài: “Đăng… đăng ký kết hôn!!?? Khụ khụ khụ…”

Trang Hãn Học nhảy sang một bên tránh bị nước trà bắn vào, sau đó mới đưa khăn giấy cho ba: “Ba cẩn thận chứ.”

Ông Trang th ở dốc, chỉ vào hắn mắng: “Thằng ranh con này, bàn chuyện đăng ký kết hôn hồi nào hả? Chẳng biết thưa với ba một tiếng.”

Trang Hãn Học thẳng thắn: “Mới khoảng một tiếng trước ạ. Con cầu hôn đấy! Tiểu Thu vui quá, kéo con đi mua vé máy bay luôn, mà con nói nhà mình có máy bay riêng, có thể bay bằng máy bay của mình, vừa thoải mái vừa nhanh. Ba, cái biểu cảm đó của ba là sao? Máy bay riêng của nhà mình không còn nữa hả? Bán rồi ạ? Con khá thích chiếc máy bay đó mà…”

Ông Trang trong lòng dùng gậy đập vào đầu thằng con bất hiếu này, mắng: “Con bốc đồng quá, định kết hôn luôn à? Còn gia đình hai bên, thỏa thuận tiền hôn nhân, có nghĩ đến chưa?”

Trang Hãn Học hiểu ra: “À, ba lại lo Tiểu Thu lừa tiền con chứ gì?”

Ông Trang bị vạch trần, không thừa nhận mà nói tránh đi: “Không phải vậy… Nhưng kết hôn không phải chỉ đi đăng ký là xong, gia đình hai bên, tiệc đính hôn, đám cưới, còn có rất nhiều việc phải lo. Đây là chuyện liên quan đến hai gia đình.”

Trang Hãn Học nói: “Gia đình hai bên cần gặp nhau một lần, nhưng dù sao sau này con với Tiểu Thu kết hôn cũng không sống chung với người lớn, mà người nhà em ấy thì con đã gặp rồi.”

Trang Hãn Học rất tự hào: “Cô chú mến con lắm. Hehehe.”

Ông Trang sắp bị thằng ngốc này chọc tức chết: “Vậy còn tiệc đính hôn? Đám cưới thì sao? Không cần tổ chức đàng hoàng à?”

Trang Hãn Học lại nói: “Con với Tiểu Thu đã bàn bạc rồi, bọn con không tổ chức tiệc cưới. Bọn con định đi du lịch kết hôn.”

Ông Trang lần này thật sự ngây người, hỏi: “Du lịch kết hôn?”

Trang Hãn Học gật đầu: “Đúng vậy, du lịch kết hôn. Bọn con định dành một tháng để đi vòng quanh thế giới. Nếu không thành công thì chơi thêm một tháng nữa.”

Ông Trang: “…”

Ông cảm thấy hành động của Trang Hãn Học hoàn toàn nằm ngoài phạm vi thường thức của mình, nhưng thấy hắn vui như vậy, cũng không có gì là xấu. Trong lòng ông vẫn còn chút phản đối việc con trai kết hôn với đàn ông, nhưng không thể lay chuyển được thằng con trai cứng đầu này.

Cuối cùng, Trang Hãn Học cũng quay lại chủ đề ban đầu: “Ba, máy bay riêng của nhà mình còn không? Cho con mượn nha.”

Ông Trang xua tay như đuổi ruồi, nói: “Rồi rồi, vẫn còn đấy. Không chỉ cho con mượn, mà cho con luôn cũng được. Thích chiếc nào?”


Trang Hãn Học mừng rơn: “Cảm ơn ba, ba tốt quá.”

Ông Trang nói: “Lớn rồi mà như con nít. Ba có thể cho con máy bay, nhưng con phải đưa ba đi gặp gia đình của Thu Triết Ngạn, ba gặp họ rồi, hai đứa mới được đi đăng ký.”

Trang Hãn Học lo lắng hỏi: “Ba, sức khỏe của ba có ổn không?”

Ông Trang trợn mắt: “Chưa chết được.”

Trang Hãn Học suy nghĩ một lúc, nói: “Vậy… vậy con gọi cả mẹ đi cùng nhé?”

Ông Trang: “Con cứ thử gọi xem, chắc bà ấy chẳng đi đâu. Bà ấy vẫn không vui khi con ở bên Thu Triết Ngạn, giờ chỉ đang vờ như không biết thôi.”

Nhưng Trang Hãn Học vẫn gọi điện báo cho mẹ, mẹ hắn thẳng thừng từ chối, rồi cúp máy.

Thế là cuối cùng Trang Hãn Học chỉ đưa ba và Tiểu Thu đi máy bay.

Máy bay riêng có đầy đủ tiện nghi.

Ông Trang lên máy bay trước, ngồi trên ghế sofa đợi hai người trẻ, tiếp viên hỏi ông có muốn uống rượu không.

Ông lắc đầu từ chối, ông đang bệnh, vì mạng sống nên đã cai hẳn thuốc lá và rượu rồi.

Vừa dứt lời, Trang Hãn Học và Thu Triết Ngạn nắm tay nhau đi lên.

Hai người đàn ông nắm tay nhau, ông nhìn mà thấy chướng mắt.

Cho đến giờ, ông vẫn còn thấy hơi buồn bực. Đứa con trai lớn thích đàn ông ít nhiều cũng có chút dấu hiệu, Thần Thần trước nay không hề giao du với con gái, cũng không hứng thú với phụ nữ. Lúc đó ông cho rằng đứa trẻ này có bệnh OCD, đã quá đam mê công việc. Đứa nhỏ thì từ hồi mẫu giáo đã biết thơm má các bé gái, vậy mà đột nhiên lại dẫn một người đàn ông về nhà.

Lên máy bay.

Trước mặt người lớn, Thu Triết Ngạn cũng biết ngại, anh kiềm chế lại, buông tay ra.

Nhưng hai người yêu nhau ở bên nhau, cho dù không có bất kỳ tương tác nào, cũng sẽ tỏa ra bầu không khí ngọt ngào.

Đặc biệt là vào lúc tình cảm nồng nàn như lúc này.

Ông Trang nhắm mắt làm ngơ: “Đến sân bay phải mất vài tiếng nữa, ba đi ngủ trước đây. Đến nơi thì gọi ba dậy.”

“Trên máy bay có rượu, có đồ ăn, cứ bảo họ làm cho con là được.”

Nói đoạn, ông kéo cửa vách ngăn, đi ngủ.

Máy bay cất cánh, phải tắt điện thoại rồi, chẳng có việc gì làm.

Trang Hãn Học nhìn ra ngoài cửa sổ, ánh đèn thành phố lấp lánh dần dần xa khuất, cho đến khi chỉ còn lại màn đêm bao la.



Trang Hãn Học lắc đầu: “Giờ tôi hưng phấn quá, không ngủ được.”

Trang Hãn Học chợt nhớ đến một cuốn tiểu thuyết ngôn tình hắn từng đọc, đột nhiên cảm thấy ngứa ngáy, vừa đi hai bước đã quay lại, hỏi: “Em có muốn cùng đi toilet không?”

Thu Triết Ngạn nhíu mày: “?” Sao lại cùng đi vệ sinh? Chẳng lẽ nhà vệ sinh trên máy bay riêng giống như khách sạn, có hai bồn rửa mặt? Muốn dẫn anh đi tham quan à?

Một lúc sau, anh mới hiểu ý của Trang Hãn Học, mặt đỏ bừng.

Chết tiệt… Thu Triết Ngạn nuốt nước bọt.

Ánh mắt của Trang Hãn Học khiến má anh nóng ran.

Thu Triết Ngạn khó lòng kiềm chế, miệng lưỡi khô khốc nói: “Quần áo bẩn thì không tiện thay đâu…”

Trang Hãn Học bảo: “Có phòng tắm.”

Thu Triết Ngạn đấu tranh tư tưởng: “Ba anh còn đang ngủ kìa.”

Trang Hãn Học không nói nữa, hắn nhìn Thu Triết Ngạn với vẻ thất vọng: “Tiểu Thu à, sao em nhát vậy? Trước đây em làm bao nhiêu trò bi3n thái với tôi, bây giờ em hết bi3n thái rồi.”

Mặt Thu Triết Ngạn đỏ gay, như muốn nổ tung tại chỗ, anh thẹn quá hoá giận, bèn đứng dậy kéo hắn lại: “Cái tên ngốc này, rốt cuộc anh muốn em thế nào? Em hết bi3n thái thì không tốt à? Hồi đó anh chê em đòi hỏi nhiều quá, làm mông anh đau mà? Lúc nào cũng bắt em cho mông anh nghỉ ngơi. Giờ em giữ mình một chút thì làm sao?”

Đến lượt Trang Hãn Học sốt ruột: “Em đừng có kéo… Tôi đang buồn tiểu, sắp tè ra quần rồi nè.”

Trang Hãn Học vào nhà vệ sinh.

Thu Triết Ngạn đi tới, nghe thấy tiếng nước chảy ào ào, do dự một lúc, thấy hắn còn không thèm đóng cửa, anh đánh bạo, đẩy cửa đi vào.

Không gian nhà vệ sinh này không lớn, hai người đàn ông cao to chen chúc vào thì chật chội.

Trang Hãn Học lắc chim, thong thả nhét nó trở lại, xả nước, rửa tay, hỏi Thu Triết Ngạn: “Em vào đây làm gì? Hết bi3n thái rồi mà?”

Rốt cuộc là có muốn làm hay không đây? Thu Triết Ngạn bị hắn ghẹo mà nóng ran cả người: “Đồ sâu lười, đừng trêu em nữa mà.”

Trang Hãn Học túm lấy cà vạt của anh, kéo người lại gần, rõ ràng có thể hôn, nhưng lại không hôn, chỉ dừng lại ở khoảng cách gần: “Tiểu Thu à, tôi đang nghĩ, lúc tụi mình du lịch kết hôn thì tiện thể livestream luôn nhé?”

Thu Triết Ngạn ôm eo hắn, tâm trí đã bay xa: “Anh muốn thế nào cũng được.”

Hai tay rất muốn di chuyển xuống dưới, nhưng lại không dám, cứ thế đứng im.

Rõ ràng từng nơi trên cơ thể này anh đều đã khám phá qua.

Vì Trang Hãn Học bị thương ở chân, lại đang ở nhà ba mẹ, cả hai không có không gian riêng tư. Anh đã nhịn khá lâu rồi, ban đầu còn bức bối, dần dà bắt đầu quen, giờ đột nhiên bị Trang Hãn Học khơi gợi lên cơn nghiện. Cơ thể anh nhớ lại kh0ái cảm trước kia, không khỏi khó chịu.

Trang Hãn Học đột nhiên đứng đắn, thảo luận công việc với anh: “Tôi nghĩ sẽ có nhiều người xem lắm. Nhưng tôi vẫn chưa quyết định được là bay bằng máy bay riêng hay là tự đặt vé máy bay. Đặt vé máy bay thì có thể gặp đủ loại người, cũng khá thú vị. Em thấy cái nào tốt hơn?”


Thu Triết Ngạn không khỏi nhìn chằm chằm vào cái miệng đang đóng mở của Trang Hãn Học, nhớ lại đêm trước khi Trang Hãn Học rời khỏi thành phố X, hắn còn làm chuyện đó cho anh, đến nay mới chỉ làm đúng một lần, đầu óc anh rối bời: “Cái nào cũng được, sao cũng được, anh quyết định đi. Em sao cũng được.”

Trang Hãn Học lại hỏi: “Em muốn đi những thành phố nào? Tụi mình chơi cho đã, rồi mới quay về làm việc.”

Thu Triết Ngạn nói: “Em sao cũng được, anh vui là được.”

Hiếm khi Trang Hãn Học không hài lòng: “Em là con vẹt hả? Đừng có qua loa với tôi. Suy nghĩ cho kỹ đi.”

Thu Triết Ngạn không nhịn được nữa, thì thầm: “Lát nữa rồi em nghĩ được không? Giờ em không thể suy nghĩ được gì hết. Em hôn anh được không? Bây giờ em chỉ muốn hôn anh thôi.”

Đôi mắt của Trang Hãn Học cong thành hình trăng lưỡi liềm, êm dịu rạng ngời, mang theo nụ cười mơ màng: “Tất nhiên là được rồi.”

Thu Triết Ngạn vội vàng hôn tới.

Đầu tiên là một nụ hôn triền miên.

Rồi tách ra.

Rõ ràng đã hôn đến mức sắp không thở được, nhưng Thu Triết Ngạn vẫn cảm thấy mới chỉ nếm được một chút hương vị, không thỏa mãn chút nào.

Anh tháo cà vạt, cổ đã rịn mồ hôi: “Phòng tắm có dùng được không anh?”

Trang Hãn Học đáp: “Được.”

Thu Triết Ngạn cảm thấy mình như bị đốt cháy.

Vì không gian nhỏ quá, nên ôm càng chặt hơn.

Hơn nữa, vì bất cứ lúc nào cũng có thể bị phát hiện, nên Thu Triết Ngạn vừa lo lắng, vừa cảm thấy k1ch thích.

Thu Triết Ngạn tự nhận mình tuy gay, nhưng là một gay khá truyền thống, không bao giờ làm bậy ở nơi công cộng. Những người trong giới thường hẹn hò ở nhà vệ sinh quán bar, trước khi gặp Trang Hãn Học, anh chưa bao giờ làm những chuyện quá đà như vậy.

Chơi xong.

Thu Triết Ngạn cẩn thận xử lý bao cao su đã qua sử dụng, gói vào khăn tay, bỏ vào túi, còn không dám vứt vào thùng rác trên máy bay.

Sợ bị người ta biết.

Trang Hãn Học thấy anh ngoài đổ chút mồ hôi, thì cũng chỉ kéo mỗi khóa quần xuống thôi.

Thu Triết Ngạn như đang tỏa ra sức hút nguyên thủy của động vật giống đực, nhưng lại ăn mặc chỉnh tề, không một chút lộn xộn, trông rất có phong thái “mặt người dạ thú”.

Quần áo của Trang Hãn Học thì lộn xộn, cả người dính nhớp, hắn đỏ mặt nói: “Em lột đồ tôi, còn em thì quần áo nguyên vẹn?”

Thu Triết Ngạn cũng đỏ mặt, tự tay mặc lại từng món đồ cho hắn. Mặc được một nửa, cảm thấy Trang Hãn Học thật đáng yêu, lại không nhịn được hôn một cái.

Hôn một cái vẫn chưa đủ, lại hôn thêm cái nữa, hôn rồi lại hôn, đồ vừa mặc xong lại lột ra.

Hai người dây dưa một hồi lâu mới ra khỏi nhà vệ sinh.

Lén lút đi vào phòng tắm lau người, rồi thay quần áo.

Vẫn chưa kết hôn, sao lại có cảm giác như tuần trăng mật đã bắt đầu rồi vậy?

Cuối cùng cũng đến thành phố L.

Ông Trang ngủ đủ giấc, trước khi ngủ thấy hai đứa này tình cảm mặn nồng, tỉnh dậy tụi nó vẫn đang âu yếm rúc vào nhau.

Hừ, cái đám thanh niên.

Nhưng hình như có gì đó không đúng?

Ông nhìn kỹ thêm một chút, có phải hai thằng đứa này đã thay bộ đồ khác không???

Không được, ông không thể nghĩ sâu thêm nữa…

Ông Trang giục bọn họ, hỏi Thu Triết Ngạn: “Cậu đã báo cho ba mẹ cậu chưa?”

Thu Triết Ngạn nói: “Họ biết rồi ạ.”

Xe đưa đón đã đợi ở dưới, họ vừa xuống máy bay là có thể lên xe ngay.

Thẳng tiến đến nhà Thu Triết Ngạn.

Ông Trang bây giờ tỉnh táo lắm, yên vị trên xe rồi, lúc này mới nhớ ra một chuyện, hỏi: “Thu Triết Ngạn, cậu còn chưa nói rõ tình hình gia đình cậu với tôi đâu đấy… Thu Triết Ngạn? Ủa?”

Thằng nhóc này vậy mà dám không trả lời ông?

Ông Trang quay đầu lại nhìn: “…”

Trang Hãn Học và Thu Triết Ngạn đều đã ngủ thiếp đi.

Không chỉ ngủ thiếp đi, mà còn ngủ dựa vào nhau, dựa vào nhau ngủ thì thôi đi, tay còn nắm chặt lấy nhau.

Trông giống chú mèo con và chó con đang nũng nịu ngủ cạnh nhau vậy.

Trên đôi bàn tay nắm chặt đó có đeo nhẫn đơn giản.

Ông Trang nghĩ ngợi một lúc, lầm bầm phàn nàn: “Chỉ biết làm loạn…”

Còn hai tiếng nữa mới đến nơi, để cho hai đứa ngủ một lát vậy.

– Hết chương 63 –
Ngài Trang Không Tiền Đồ
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Ngài Trang Không Tiền Đồ Truyện Ngài Trang Không Tiền Đồ Story Chương 63: Ngoại truyện
9.1/10 từ 56 lượt.
loading...