Ngài Tổng Giám Đốc, Buổi Tối Gặp!
Ngài Tổng Giám Đốc Buổi Tối Gặp! - Chương 47-2 Cái Bẫy Ôn Nhu Của Tưởng Đình Kiệt 2
Editor: HakuYen
Beta: Thơ Thơ
Sau khi cuộc trò chuyện kết thúc.
Kỷ Ngôn Tâm bỗng nhiên bất tri bất giác nhận ra. Đêm nay cách nói chuyện điện thoại của Tưởng Đình Kiệt đối với cô dịu dàng đến kì lạ, mặc dù có chút kinh ngạc, nhưng trong lòng Kỷ Ngôn Tâm đối với thái độ này cũng không có nghi ngờ gì. Cho nên, sau khi ngắt điện thoại của anh, Kỷ Ngôn Tâm phát hiện tâm tình đúng là đã chuyển biến tốt đẹp hơn. Cô liền nhìn lại bình luận phía dưới bài viết bôi nhọ mình, biểu tình tương đối bình tĩnh, không dễ dàng bị ảnh hưởng nữa.
"Thu Nhã, cô dám đắc tội với tôi tức là tự đi tìm đường chết."
Ngay lúc này, Kỷ Ngôn Tâm cầm di động lên, lần đầu tiên chủ động gọi cho giám đốc Thẩm.
"Ngôn Tâm?"
Thẩm nhanh chóng tiếp điện thoại.
Vừa nghe giọng nói của anh ta, Kỷ Ngôn Tâm hoảng hốt trong giây lát. Sau khi trấn tĩnh lại mới lễ phép xa cách nói: "Ngài Thẩm, thực xin lỗi trễ thế này còn làm phiền anh, tôi có một việc cần anh ra mặt xử lý, là về Thu Nhã."
"Không phiền, tôi còn chưa nghỉ ngơi, cô nói đi."
Thái độ của Thẩm thực ôn nhu.
"Thời điểm sau khi phát sóng trực tiếp tối nay kết thúc, trên Weibo đột nhiên có mấy tài khoản marketing V công kích bôi nhọ tôi, tôi hoài nghi là Thu Nhã làm. Dám sử dụng thông tin sai lệch để hạ thấp danh dự, điều này chẳng những ảnh hưởng nghiêm trọng đến hình tượng của tôi mà cả công ty Thiên Duyệt cũng sẽ bị liên can. Dù sao tôi cũng là biên tập viên đã ký hợp đồng chính thức, do đó tôi tin tưởng công ty cũng không muốn hình ảnh của tôi trở nên xấu xí như vậy, hi vọng Thiên Duyệt sẽ thay tôi xử lý việc này. Nếu như Thu Nhã chỉ vì ghanh ghét mà không nghĩ tới uy tín của công ty, dám làm ra loại chuyện động trời này để hãm hại tôi. Như vậy, công ty nên ra mặt giải quyết là hợp lý nhất."
"Được, nhưng mà cô chắc chắn là Thu Nhã làm sao?"
"Tôi biết là cô ta, lúc tôi vừa mới live stream xong, cô ta đã nói sẽ khiến tôi hối hận."
"Đây không phải là chứng cứ xác thực."
"Tôi khẳng định là Thu Nhã làm."
"Ngôn Tâm, cô không có chứng cứ."
"..."
Kỷ Ngôn Tâm căm giận bất mãn cắn môi, trầm mặc.
Lúc này, Thẩm nghiễm nhiên biết cô không vui, ôn nhu nói: "Ngôn Tâm, tuy rằng không có chứng cứ chứng minh Thu Nhã cố ý hãi hại cô, nhưng vì chuyện này tổn hại đến cô và hình tượng của công ty, nên tôi sẽ cố gắng tra ra kẻ đứng phía sau thao túng, giúp cô lấy lại trong sạch."
"Được, cảm ơn ngài Thẩm."
"Cô không cần khách khí như thế đâu."
"Đây là điều nên làm."
Sau khi Kỷ Ngôn Tâm lấy cớ để cúp máy, cô cũng không biết bên kia Thẩm đang suy nghĩ cái gì.
Trên thực tế, Thẩm đang ngồi trên sô pha trong văn phòng công ty.
Kế bên anh ta là thân hình quyến rũ gợi cảm của Thu Nhã.
"Ngài Thẩm, thật sự không phải tôi làm.."
Đương nhiên Thu Nhã nghe được cuộc điện thoại giữa Thẩm và Kỷ Ngôn Tâm, liền tỏ vẻ nhu nhược đáng thương biện minh cho chính mình.
Bỗng chốc, Thẩm giơ tay ngăn cản, không muốn nghe Thu Nhã giải thích.
"Có thể làm ra loại chuyện không từ thủ đoạn như vậy, đủ chứng minh cô đã thất bại thảm hại dưới tay Kỷ Ngôn Tâm rồi."
"Ngài Thẩm?"
Lời nói này cư nhiên không phải chất vấn mà là đang khiển trách cô thì phải?
Thu Nhã nghi hoặc nhíu mày.
Thẩm liếc cô cười lạnh một tiếng, thiện ý nhắc nhở: "Nhớ rõ lần sau thông minh một chút, đừng có để cô ta bắt được nhược điểm."
Anh ta không hề có ý giúp Kỷ Ngôn Tâm, đây rõ ràng là bao che cho Thu Nhã.
"Lần sau tôi sẽ chú ý."
Thu Nhã ý thức được thái độ của Thẩm đối với mình, cô ta liền được đằng chân lấn đằng đầu nhích lại gần, vươn tay choàng qua vai anh ta, kề sát nói: "Ngài Thẩm, đêm nay có an bài gì không?"
Ý tứ mờ ám trong lời của Thu Nhã thực rõ ràng.
Thế nhưng, Thẩm lại trực tiếp đẩy cô ta ra, lạnh lùng nói: "Đối với loại phụ nữ tùy tiện như cô, tôi không có hứng thú."
Vừa nghe nói thế, khuôn mặt Thu Nhã chợt biến sắc. Cô ta không có cách nào phản bác. Đối mặt với thái độ lạnh lùng của Thẩm, cô ta chỉ có thể hậm hực rời đi.
Còn lại một mình trong văn phòng.
Thẩm bậc lửa hút thuốc lá, làn khói mờ ảo bay lượn xung quanh che giấu đi đôi con ngươi thâm trầm của anh ta.
"Kỷ Ngôn Tâm, tôi có thể để cô lưu lại bên cạnh Tưởng Đình Kiệt, thì một ngày nào đó, nhất định cũng có cách khiến cô trở về. Cô chính là chiến lợi phẩm của tôi."
* * *
Bên kia.
Sau khi Kỷ Ngôn Tâm kết thúc cuộc trò chuyện với Thẩm, ôm laptop ngồi xếp bằng trên sô pha, tìm kiếm một chút. Quả nhiên bài viết bôi nhọ cô đã bị xóa bỏ. Nhưng tiếng xấu mà cô bị gán cho lại không cách nào loại trừ. Người xem không rõ nguyên nhân đều hiểu lầm, cho rằng bất kỳ nữ biên tập viên nào muốn nổi tiếng cũng phải tuân quy tắc ngầm, bò lên giường của các ông chủ. Tạo thành cục diện như vậy, phân nửa số người theo dõi vẫn ủng hộ cô, bởi vì cô đã phát sóng trực tiếp sự việc Hàn Triết giải nghệ. Nửa còn lại là các anh hùng bàn phím công kích cô không thương tiếc. Hai bên tranh luận khí thế ngất trời trên Weibo của cô, nhìn qua nhìn lại Kỷ Ngôn Tâm cảm thấy được an ủi. Đây mới là bản chất của thế giới mạng.
"Tắm rửa rồi đi ngủ thôi, ngày mai còn phải đến trường học thăm tiểu ma vương nữa."
Tâm tình của Kỷ Ngôn Tâm như được chữa khỏi, không thể phủ nhận là nhờ công lao Tưởng Đình Kiệt đã gọi điện thoại. Bởi thế, tình cảm đối với Tưởng Đình Kiệt ở trong lòng cô lại lan tràn sinh trưởng.
Sau đêm nay, Kỷ Ngôn Tâm đã có thể bỏ ra sau đầu việc mình bị hãm hại trên Weibo, hoàn toàn tận hưởng ngày nghỉ phép của mình.
Cho đến thứ hai.
Bảy giờ sáng.
Kỷ Ngôn Tâm không cách nào lý giải được cái loại tâm trạng gấp gáp không chờ nổi muốn đi đến Tập Đoàn Thịnh Thế này là như thế nào. Sau khi ăn sáng xong, cô háo hức trang điểm thật kĩ, chuẩn bị ra cửa.
Chính là cô trăm ngàn lần không thể nghĩ tới, sự kiện bôi nhọ hình ảnh hôm thứ bảy đã lan tràn làm cho cô nhất thời trở thành tiêu điểm bàn tán của các nhân viên Thịnh Thế. Quan trọng là, ngày hôm nay cô lại mang bộ dáng yêu diễm tà mị xuất hiện trong công ty, nên lời đồn đãi ghen ghét đối với cô lại càng được bành trướng.
Ngài Tổng Giám Đốc, Buổi Tối Gặp!