Ngài Cố Thân Mến!
Chương 382: - Chương 382
Chương 382 TƯ LỆNH XƯNG BÁ THIÊN HẠ
Hoắc Vi Vũ không hiểu, nhìn chằm chằm cả nhà Lâm Thừa Ân.
Sao bây giờ lại biến thành thế này? Dường như cô vừa thoát khỏi vòng xoáy quyền lực quân sự đã bị cuốn vào cuộc tranh chấp giữa Cố Hạo Đình với Lâm Thừa Ân rồi.
Trước mặt bao nhiêu người, nếu cô chọn Cố Hạo Đình thì liệu nhà Thừa Ân có chấm dứt quan hệ với cô không? Vì sao bọn họ lại ép buộc cô như thế?
"Hoắc Vi Vũ, không phải đã nói là sau khi cơm nước xong sẽ cùng tôi dạo phố sao? Cô cũng không thể vì bạn trai mà bỏ mặc chị em tốt, đừng có thấy sắc quên bạn chứ.” Y Phương Phương lên tiếng.
“Ừ.” Hoắc Vi Vũ đáp.
Cô nghĩ trước tiên phải rời khỏi đây, thu xếp mọi chuyện đã.
Cố Hạo Đình nắm chặt tay cô, nheo mắt, sắc mặt không vui, nhìn chằm chằm cô, không muốn buông tay.
Mắt Hoắc Vi Vũ đỏ lên, nhìn về phía hắn. Ánh mắt kia như ẩn chứa vạn lời muốn nói, hơi nước mông lung, long lanh trong mắt.
Cuối cùng hắn vẫn không nỡ ép buộc cô, đành buông tay ra.
Hoắc Vi Vũ không dám nhìn cả nhà Lâm Thừa Ân, đi về phía Y Phương Phương.
Tướng quân Mai bực mình, nhìn trò vui sắp bị phá hỏng: “Cô gái kia là ai mà năm lần bảy lượt phá hỏng kế hoạch của tôi vậy.”
“Cô gái kia tên là Y Phương Phương, hình như là em họ của Phó Tổng thống.” Cấp dưới của hắn báo cáo.
Trong mắt Tướng quân Mai lóe lên tia lo lắng, đi về phía thư phòng.
Cố Hạo Đình nhìn bóng lưng của Tướng quân Mai, ánh mắt thâm trầm, hơi nghiêng người.
Phụ tá Ngô mau chóng tiến lên, nghe lệnh Cố Hạo Đình.
***
Thư phòng.
"Tổng thống, hình như kế hoạch của chúng ta xảy ra sự cố ngoài ý muốn rồi.” Tướng quân Mai lo lắng báo cáo.
Tổng thống ung dung uống trà: “Ông muốn nói là thuộc hạ của ông sao? Để chấn chỉnh thanh danh của mình, ông nhất định phải nghiêm trị hắn.”
"Không phải là hắn, vốn dĩ chúng ta muốn mượn Hoắc Vi Vũ để khơi lên mâu thuẫn giữa Cố Hạo Đình với Lâm Thừa Ân nhưng lại xuất hiện một cô gái tên là Y Phương Phương, cô ta gây rối nên hỏng việc rồi. Nhưng cái cốt lõi bây giờ, cô ta là em họ của phó Tổng thống.” w●ebtruy●enonlin●e●com
"Cái gì!" Tổng thống đứng lên, đặt chén trà xuống.
Nghìn tính vạn tính mà lại không tính đến việc xuất hiện một tên phá rối như thế này.
“Hiện tại quan hệ có chút rắc rối, tôi khó mà xử lý được, xin nhờ Tổng thống chỉ đạo giúp.” Tướng quân Mai cúi đầu.
Tổng thống đi đi lại lại trong thư phòng khiến Tướng quân Mai cũng cảm thấy nôn nóng, bất an.
"Nếu để cho Cố Hạo Đình liên thủ với phó Tổng thống, con trai ông sẽ gặp nguy hiểm lớn. Hay là thủ tiêu Cố Hạo Đình đi.” Tướng quân Mai đề nghị.
“Trứng thì không chọi nổi đá.” Tổng thống suy nghĩ sâu xa: “Vả lại, Cố Hạo Đình tạm thời khó có thể liên thủ được với phó Tổng thống, nếu muốn thì đã sớm hợp tác với nhau rồi.”
“Nhưng hắn mà liên thủ với Du Tiệp Ngạo thì tôi sẽ bị bọn chúng diệt trừ, phải li gián hắn với Du Tiệp Ngạo mới được.” Sắc mặt Tướng quân Mai tái nhợt.
Tổng thống nhíu mày: “Người cần kiêng dè không phải Du Tiệp Ngạo mà là binh quyền trong tay hắn. Ông chớ manh động, chuẩn bị sẵn sàng, lôi kéo các phụ tá bên cạnh hắn, phải dồn hết sức lực và thủ đoạn lôi kéo cho bằng được.”
“Vâng, tôi lập tức làm ngay.” Mai Kính Sơn nhanh chóng thực thi.
Tổng thống như có điều suy nghĩ, ngồi lên ghế, nghĩ ngợi một hồi liền nhìn quản gia Tăng: “Chuyện này anh thấy sao?”
“Nếu không có Tổng thống che chở thì Tướng quân Mai đã sớm chết không biết bao nhiêu lần rồi.” Quản gia Tăng cúi đầu cảm thán.
“Mai Kính Sơn không thể “ngã ngựa” được. Gã mà gục ngã rồi thì Tổng thống nhiệm kỳ tiếp theo sẽ không phải Duật Nghị mà là Cố Hạo Đình. Bởi cậu ta đã có đủ năng lực xưng bá thiên hạ.” Tổng thống lo lắng.
"Nếu cậu Duật Nghị hiểu chuyện hơn một chút thì tốt biết mấy.” Quản gia Tăng đau lòng thay Tổng thống.
"Nếu như có thể để Hoắc Vi Vũ trở thành vợ của nó thì có lẽ sẽ có cơ hội chuyển mình.” Tổng thống nghĩ ngợi nói.
Ngài Cố Thân Mến!